Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1714: Bảy Đao Nhân Quả

Chương 1714: Bảy Đao Nhân Quả
“Tiên tử, lần sau chúng ta nên sửa câu thoại này lại một chút, để thế này kéo cừu hận quá.”
Tống Thư Hàng nói.
Lời vừa dứt, con mắt trái của hắn sáng lên, bắn ra một luồng sáng ánh nhìn mang thai về phía Hà Chỉ Ma Đế.
Ánh nhìn mang thai không có hiệu quả đối với cường giả tuyệt thế chân chính. Hiển nhiên Ma Đế thuộc về hàng ngũ cường giả tuyệt thế, nhất định có thể miễn dịch với thuật giám định cường giả.
Nhưng Tống Thư Hàng vẫn thi triển ánh nhìn mang thai không chút do dự.
Dù sao cũng là công kích do con mắt Thánh Nhân Nho gia bắn ra, là công kích của người đàn ông tài ba nhất thế gian. Dù chỉ là một tiểu pháp thuật, dù nó không có hiệu quả gì nhưng vẫn có thể tạo được tác dụng ‘dọa người ta giật mình’.
Dù sao cứ mở mắt trừng một phát trước, không quan tâm có hữu hiệu hay không, cứ trừng mắt nhìn là được, có mất gì đâu.
“Thế nào là hiếu!”
@#%× Tiên Tử hô to.
Tạo Hóa Tiên Tử:
“Thế nào...”
Cô còn chưa đọc xong lời thoại, Tống Thư Hàng đã bắn ánh nhìn mang thai lên người Hà Chỉ Ma Đế.
Tạo Hóa Tiên Tử trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào Tống Thư Hàng.
Sao lại như vậy, cô vẫn chưa đọc xong lời thoại mà?
“Biết tình yêu của mẹ vĩ đại thế nào không?”
@#%× Tiên Tử tiếp lời, lại cướp câu thoại một lần.
Tạo Hóa Tiên Tử im lặng ngồi xổm sau lưng Tống Thư Hàng, hai tay ôm đầu.
...
Ở phía xa, Hà Chỉ Ma Đế bị ánh nhìn mang thai đánh trúng.
Không phải hắn cao ngạo, xem thường con rệp như Tống Thư Hàng nên đứng im ở đó hứng trọn công kích để ra vẻ ta đây.
Mà là do hắn không nhúc nhích được...
Minh phượng bị miểu sát rồi.
Ngay lúc trảm kích của đao kiếm hợp nhất chém trúng người minh phượng, minh phượng mới hét lên một tiếng thì đã bị miểu sát.
Rõ ràng có thuộc tính miễn dịch với sát thương của lửa, lại kết nối với thế giới hắc viêm nên không sợ công kích kiếm khí loại hình sắc bén, nhưng khi trảm kích của đao kiếm hợp nhất cuốn lấy minh phượng, minh phượng lại bị miểu sát một cách kỳ lạ.
Đến lúc này Hà Chỉ Ma Đế vẫn không rõ tại sao minh phượng của mình lại toi mạng.
Rốt cuộc nguyên lý gây sát thương của chiêu đao kiếm hợp nhất này là gì? Tại sao có thể miểu sát minh phượng trong một chiêu, thậm chí làm minh phượng cũng không kịp kích hoạt kỹ năng dục hỏa trùng sinh chứ?
Không thể nào hiểu nổi!
Sau khi minh phượng bị miểu sát, trảm kích của đao kiếm hợp nhất cũng biến mất.
Lúc minh phượng chết, Ma Đế bị phản phệ, thân thể cứng đờ trong nháy mắt.
Mà đúng trong một nháy mắt này, công kích đến từ Bá Tống đã bắn trúng người hắn.
Trong luồng công kích này mang theo một loại khí tức khiến Hà Chỉ Ma Đế phải giật mình kinh ngạc.
Lúc Hà Chỉ Ma Đế lẻn vào thế giới Cổ U cắm mắt, Thánh Nhân Nho gia vẫn chưa ra đời nên Hà Chỉ Ma Đế không biết Thánh Nhân Nho gia.
Nhưng... hắn tuyệt đối không quên loại khí tức Trường Sinh Giả siêu mạnh thuộc cấp bậc đỉnh phong này.
Loại khí tức cực mạnh này rất giống với khí tức của một vị đã làm người cả đời chưa từng thất bại lần nào như hắn phải nếm mùi thất bại cay đắng.
Là khí tức của nhân vật vô địch đương thời chân chính, trấn áp chư thiên vạn giới!
Bụp~
Luồng sáng bắn trúng người hắn.
Nhưng Hà Chỉ Ma Đế phát hiện thân thể hắn không hề bị thương hay có bất kỳ cảm giác khó chịu nào.
“Đây mới là phiền toái nhất.”
Ma Đế nhíu mày.
Thứ không biết mới là thứ đáng sợ nhất, năm đó... hắn cũng từng trúng một kỹ năng thoạt nhìn rất bình thường, rất đơn giản, có vẻ không đau không đớn gì nên hắn không thèm để mắt đến, vẫn hăng hái tái chiến, song cuối cùng kỹ năng nhìn như vô hại kia lại khiến hắn hối hận cả đời.
Đối với công kích của tồn tại ở cấp bậc này, cho dù là một tiểu pháp thuật cũng không thể xem thường.
Ma Đế bắt đầu kiểm tra thân thể.
Đúng lúc này, trong đường hầm do 108 cây Ma Thần trụ sau lưng hắn tổ hợp thành đột nhiên truyền ra một tiếng nổ lớn.
Ma Đế:
“???”
Ầm~~
Lúc này trảm kích của đao kiếm hợp nhất do Bạch tiền bối phân thân chém ra đã biến mất sau khi miểu sát minh phượng đột nhiên xuất hiện, chém lên Ma Thần trụ.
Chuyện gì thế này?
Không có dao động không gian, tư dựng lại xuất hiện.
Sao không hợp lý gì hết vậy hả?
Ở phía xa, mí mắt Bạch tiền bối phân thân cụp xuống:
“Mệt chết ta.”
Vừa rồi trong trảm kích của đao kiếm hợp nhất, hắn còn buff thêm cách vận dụng kỹ năng siêu thời không mạn bộ của rùa tai ương khổng lồ.
Sau khi tiêu diệt minh phượng, trảm kích tiến vào trạng thái siêu thời không mạn bộ.
Trạng thái này là một năng lực thần kỳ mà ngay cả chúa tể Cửu U cũng không cảm ứng được. Biến mất lặng lẽ không tiếng động, lúc xuất hiện lại cũng không hề tạo ra chút dao động không gian nào.
Sau đó 108 cây Ma Thần trụ bị nổ một đợt, cũng may Ma Thần trụ rất cứng rắn nên vẫn chịu đựng được nhưng Ma Đế lại mệt tim vô cùng.
Ánh mắt của hắn lại lướt qua bóng người tuấn mỹ có mái tóc dài đến eo ở đằng xa.
Rốt cuộc tên này có lai lịch gì đây?
Ma Đế có linh cảm nam tử tuấn mỹ này mới là đối thủ lớn nhất của hắn, rất có thể sự tồn tại của nam tử này sẽ phá hỏng đại kế nghìn vạn năm của hắn.
Khi hắn nhìn chằm chằm vào bóng người tuấn mỹ kia, trong đầu tự nhiên hiện lên thánh hào của đối phương.
“Bạch Thánh.”
Đây là ảnh hưởng của hiệu ứng nhân vật thiên hạ ai cũng biết.
Đừng nói với ta vị Bạch Thánh này là Huyền Thánh bát phẩm mới tấn thăng nhé?
Nếu Huyền Thánh bát phẩm nào ở hiện thế thời đại bây giờ cũng trâu bò như thế thì hắn còn lập đại kế nghìn vạn năm gì nữa, cứ nằm chờ chết cho rồi.
Trong lòng hắn chợt dâng lên một linh cảm mãnh liệt.
Phải giết chết tên Bạch Thánh này trước.
Loại linh cảm này cực kỳ mãnh liệt.
Đối với những tồn tại ở đẳng cấp như hắn, bình thường rất ít khi sẽ có linh cảm mãnh liệt như vậy.
Hà Chỉ Ma Đế bắt đầu ra tay, một thanh trường thương hiện ra trong tay hắn, khóa mục tiêu vào Bạch Thánh.
Trường thương bị ném mạnh ra.
“Dùng hết năng lượng rồi.”
Lúc này Bạch tiền bối phân thân đột nhiên nói.
Xích Tiêu kiếm:
“???”
“Không chịu nổi nữa, mệt, phải trở về.”
Bạch tiền bối phân thân nói tiếp.
Nói xong, phân thân đột nhiên biến mất, chỉ để lại một mình Xích Tiêu kiếm lơ lửng trên không trung.
Đột nhiên mất đi mục tiêu khóa sẵn, trường thương do Hà Chỉ Ma Đế dốc toàn lực ném ra chợt dừng giữa không trung trong chốc lát.
Sau đó trường thương bỗng nhiên bộc phát, đánh về phía nhóm người Tống Thư Hàng.
Tên Bạch Thánh bỗng dưng biến mất nhưng mấy người Tống Thư Hàng vẫn còn ở kia.
Một khi bảo thương của hắn đi ra, nhất định phải thấy máu mới trở về.
“Thư Hàng tiên sinh, một thương này cứ giao cho ta! Ngươi chỉ cần tập trung công kích thôi.”
Côn Na nữ sĩ mắt rồng nói.
Cô lại dốc toàn lực điều động sức mạnh của ý chí lưới rồng, ngưng tụ ra luồng sáng vàng rực rỡ.
Xích Tiêu kiếm cũng lên tiếng:
“Thư Hàng, sử dụng Phần Thiên Hỏa Diễm Đao.”
“Nhân Quả đao!”
Cùng lúc đó, Tống Thư Hàng vung thanh nhân quả quỷ đầu đao kia lên. Đây là đại đao do nửa đoạn nhân quả thương biến thành.
Đại đao vung lên, nặng nề mạnh mẽ.
Sau khi đao nhân quả xuất hiện, bảy viên tiểu kim đan trong người Tống Thư Hàng sáng lên.
Từng sợi dây nhân quả chui ra từ sau lưng hắn.
Sợi thứ nhất nối với Bạch tiền bối.
Sợi thứ hai nối với Bạch tiền bối two.
Sợi thứ ba nối với bóng dáng Thánh Nhân hư ảo, cuối cùng lại biến thành con mắt Thánh Nhân.
Sợi thứ tư nối với Sở các chủ two và đầu của Sở các chủ.
Sợi thứ năm xuyên qua Thiên Đế, nối với một vị tồn tại thần bí.
Sợi thứ sáu rẽ ngoặt, nối với một con Rồng Đốm quấn trên cây cột.
Sợi thứ bảy kéo dài đến trên người Côn Na tiên tử mắt rồng ở bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận