Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1748: Lưới Rồng Xin Quản lý viên Cho Phép Biểu Diễn Kế Hoạch Mặt Trời Nhỏ

Chương 1748: Lưới Rồng Xin Quản lý viên Cho Phép Biểu Diễn Kế Hoạch Mặt Trời Nhỏ
Một khi người giỏi chơi ngu bắt đầu động não quan sát lắng nghe, họ sẽ phát hiện ra rất nhiều thứ mà những người khác không cách nào nhận ra được, bởi cách quan sát sự vật và lối suy nghĩ của người giỏi chơi ngu rất khác với người bình thường.
Cuồng Đao Tam Lãng chính là người như vậy.
Trước đó lúc thấy thân thể của Tống Thư Hàng thỉnh thoảng lại co giật một chút, mà sau khi hôn mê cứ co giật không ngừng, Tam Lãng hoài nghi phải chăng Tống Thư Hàng đang ở trong trạng thái ‘thống khổ cực độ’.
Thế là với tư duy sống động của mình, Tam Lãng lập tức nghĩ đến không gian thánh giả. Bởi vì hắn để ý trước đó tiểu trợ lý lưới rồng đã thông báo cho bọn họ biết: ‘Vượt qua đại kiếp của không gian thánh giả, phù hợp điều kiện’.
Như vậy nghĩa là bọn họ đã vượt qua đại kiếp không gian thánh giả?
Tiếp đó, khi Tam Lãng nhìn về phía tiểu trợ lý lưới rồng, phản ứng né tránh của đối phương đã chứng thực suy đoán của hắn.
Chẳng qua dường như tiểu trợ lý lưới rồng và Tống Thư Hàng đều muốn che giấu chuyện này, không muốn để lộ ra.
Cuồng Đao Tam Lãng suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định không vạch trần chuyện này, lúc đó thuận miệng chơi ngu một phát rồi chuyển đề tài.
Bây giờ thấy Vũ Nhu Tử ôm Tống Thư Hàng, tiện thể định vác Tống Thư Hàng lên vai đưa về bộ lạc Long Huyết, Cuồng Đao Tam Lãng vội truyền âm nhắc nhở Vũ Nhu Tử.
Nghe vậy, Vũ Nhu Tử quay qua nhìn Cuồng Đao Tam Lãng với ánh mắt kinh ngạc, trên mặt hiện rõ vẻ không dám tin.
“Tam Lãng tiền bối, ngài không sao đấy chứ?”
Vũ Nhu Tử lo lắng hỏi.
Cuồng Đao Tam Lãng:
“???”
“Vừa rồi phong cách của ngài lạ quá, làm ta giật cả mình.”
Vũ Nhu Tử nghiêm túc trả lời.
Một Tam Lãng tiền bối dịu dàng tinh tế như vậy, giống như trong một bức tranh trừu tượng lại đột nhiên xuất hiện một bộ phận tả thực vậy, rất mất kỳ cục.
Cuồng Đao Tam Lãng nhếch miệng cười:
“Vũ Nhu Tử, cô ngây thơ quá rồi. Nếu một người cứ chơi ngu mãi, không lâu sau mọi người sẽ cảm thấy chuyện hắn chơi ngu là đương nhiên, từ đó quen với thói chơi ngu của hắn, sinh ra miễn dịch với hắn... Thói quen là một thứ rất đáng sợ. Vậy nên lúc nào ta cũng yêu cầu chính mình phải thay đổi, phải đột phá. Cô cảm thấy tính cách của ta dở hơi? Thật ra ta rất dịu dàng! Cô cảm thấy ta dịu dàng? Không, thật ra ta cũng có một mặt lạnh lùng vô tình! Nếu cô cảm thấy ta lạnh lùng vô tình, thật ra ta lại có một mặt ngớ ngẩn. Cô cảm thấy ta xa lạ, đó là do sự hiểu biết của cô về ta quá mức phiến diện.”
“Thì ra là vậy.”
Hai mắt Vũ Nhu Tử tỏa sáng lấp lánh, cô cảm thấy Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối nói rất có lý, làm cô được mở mang kiến thức.
“Sau này ngươi sẽ biến thành Đồng Lãng.”
Bắc Hà Tán Nhân lơ đãng phán một câu.
Cuồng Đao Tam Lãng:
“???”
Diệt Phượng Công Tử đẩy mắt kính:
“Lúc nào cũng thay đổi, lúc nào cũng tìm kiếm đột phá, là Đồng Quái Tiên Sư chứ còn gì nữa. Nói vậy là Tam Lãng ngươi muốn hợp thể với Đồng Quái Tiên Sư à?”
“Hứ! Tại sao ta phải hợp thể với bói bịp chứ?”
Cuồng Đao Tam Lãng nói:
“Ta chính là ta, là Tam... Thất Lãng khác biệt với mọi người.”
Đồng Quái Tiên Sư gõ nhẹ lên mặt nạ nguyên thần của bản thân.
Ừm, chờ lần này trở về hiện thế, có cơ hội ra ngoài hóng gió, hắn sẽ dịch dung thành Vân Tước Tử tiền bối rồi đi tìm Tam Lãng.
...
Các đạo hữu trong nhóm vừa trò chuyện vừa đi đến bộ lạc Long Huyết.
Đậu Đậu cõng Lý m Trúc và Thông Nương.
Vũ Nhu Tử cẩn thận đặt Tống Thư Hàng lên phi kiếm, dùng kiếm quang nâng hắn, đi theo sau lưng Đậu Đậu.
Ở phía trước, sau khi thấy Tạo Hóa Pháp Vương, Tạo Hóa Tiên Tử như nhớ ra điều gì đó. Cô bay đến định về trong thân thể Tạo Hóa Pháp Vương một chuyến, nhưng bây giờ Tạo Hóa Pháp Vương là thể nguyên thần... Sau khi lượn quanh một vòng, Tạo Hóa Tiên Tử đành phải trở lại chui vào trong cơ thể Tống Thư Hàng.
Vũ Nhu Tử tò mò nhìn Tạo Hóa Tiên Tử biến mất.
Nói thật, cô rất muốn biết rốt cuộc giữa Tạo Hóa Tiên Tử và Tạo Hóa Pháp Vương có mối quan hệ gì với nhau? Theo như những gì cô biết, Tạo Hóa Tiên Tử là tiên tử Nho gia... Mà Tạo Hóa Pháp Vương là đệ tử Phật tông.
Tại sao lúc trước Tạo Hóa Tiên Tử lại luôn ở trên người Tạo Hóa Pháp Vương?
Lúc này, Xích Tiêu kiếm bay bên cạnh Tống Thư Hàng thở dài nghĩ:
“Lần nào độ kiếp cũng độ oanh liệt như vậy, đây là thể chất đặc biệt gì vậy không biết?”
Tiếp đó phần chuôi của Xích Tiêu kiếm ‘nhìn’ về phía các thành viên nhóm Cửu Châu số 1:
“Mà này, bây giờ các ngươi đều đang ở trạng thái nguyên thần đúng không? Các ngươi cứ tiếp tục đi dạo ở bên ngoài thế này có sao không đấy? Không đi về trước à?”
“Thanh kiếm biết nói này có lai lịch gì vậy?”
Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền chưa từng tiếp xúc với Xích Tiêu kiếm, dùng truyền âm nhập mật hỏi.
“Thanh kiếm này có lai lịch không hề nhỏ, chính là thần binh của Trường Sinh Giả, ngươi gọi nó là Xích Tiêu kiếm tiền bối là được. Cầm nó có thể chém ra công kích Hỏa Diễm Đao từ cửu phẩm trở lên.”
Lạc Trần Chân Quân mỉm cười truyền âm trả lời.
Tống Thư Hàng đã từng cầm Xích Tiêu kiếm trong tay đánh thắng Đông Qua Thánh Quân, tin tức này còn được đăng trên Nhật Báo Tu Sĩ. Sau đó các thành viên trong nhóm cũng biết được một số thông tin cơ bản liên quan đến Xích Tiêu kiếm từ miệng Tống Thư Hàng.
“Rõ ràng là một thanh kiếm, tại sao công kích chém ra lại là Hỏa Diễm Đao chứ?”
Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền thắc mắc.
“Bởi vì đao ý rất ngầu!”
Xích Tiêu kiếm tiền bối đột nhiên xoay thân kiếm nói:
“Lúc truyền âm nhập mật thì nhớ cài mật khẩu. Nếu không, với cảnh giới thần binh Trường Sinh Gia, ta chỉ cần cảm ứng được sóng dao động là có thể biết được nội dung truyền âm nhập mật của ngươi rồi.”
Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền vội nói:
“Xin lỗi tiền bối.”
Thân là một thanh kiếm lại chém ra đao ý. Thân là thành viên Khí tông, hắn có thể hiểu được loại đau khổ này.
Vì vậy trong ánh mắt nhìn về phía Xích Tiêu kiếm của Dương Huyền lại hiện lên một tia dịu dàng.
Xích Tiêu kiếm:
“...”
Lúc này, Cuồng Đao Tam Lãng nói:
“Nếu chúng ta muốn trở về, cần phải nhờ tiểu trợ lý lưới rồng của Tống Thư Hàng tiểu hữu đưa bọn ta về thân xác ở hiện thế. Nhưng trước khi đi về, ta muốn nghe nó giải thích về kế hoạch mặt trời nhỏ.”
“Kế hoạch mặt trời nhỏ?”
Xích Tiêu kiếm tò mò nhìn về phía tiểu trợ lý lưới rồng.
Tiểu trợ lý lưới rồng gật đầu, sau đó bắt đầu giải thích:
“Kế hoạch mặt trời nhỏ: Thí sinh thông qua đại kiếp không gian thánh giả, bằng lòng ký khế ước với lưới rồng, để lại ấn ký trên trên Húc Nhật Vương Tọa bên ngoài thế giới hắc long.”
“Ký khế ước trở thành mặt trời nhỏ?”
Vũ Nhu Tử tò mò hỏi, nghe có vẻ chơi rất vui.
“Là để lại ‘ấn ký’ trên Húc Nhật Vương Tọa, trở thành một phần của mặt trời nhỏ. Thông qua rất nhiều ấn ký, tạo thành mặt trời nhỏ thuộc về thế giới hắc long.”
Tiểu trợ lý lưới rồng trả lời.
“Để lại ấn ký phải bỏ ra cái gì? Lại sẽ nhận được hồi báo gì?”
Xích Tiêu kiếm hỏi.
Trở thành một phần của mặt trời nhỏ, chiếu sáng thế giới hắc long là đại công đức. Mặc dù không biết lưới rồng định làm thế nào nhưng để lại ấn ký ắt hẳn phải có trả giá mới đúng.
Tiểu trợ lý lưới rồng dừng trong chốc lát.
Năng lực giao tiếp của nó cũng không mạnh, về một số thứ quá phức tạp, nó không thể giải thích rõ ràng được.
Vì vậy nó chọn biểu diễn một lần.
Nó gửi tin cho Tống Thư Hàng.
[Ting~ Lưới rồng xin quản lý viên cho phép biểu diễn kế hoạch mặt trời nhỏ, có đồng ý hay không, Có / Không?]
Bạn cần đăng nhập để bình luận