Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1773: Năm mới sẽ chôn phúc lợi dưới lòng đất, đừng hòng có ai thấy được

Chương 1773: Năm mới sẽ chôn phúc lợi dưới lòng đất, đừng hòng có ai thấy được
Tiểu trợ lý lưới rồng mở cửa truyền tống đến bảo địa đầu tiên.
Nếu như không có quyền hạn thế giới hắc long, dù là Kiếp Tiên cửu phẩm thì sau khi tiến vào thế giới hắc long cũng sẽ bị phong ấn lực lượng không gian, giống như thế giới hạch tâm bị ngắt kết nối của Tống Thư Hàng lúc trước vậy.
“Đây là vùng đất linh thực sinh trưởng, là thế giới vảy rồng nơi ngực của hắc long. Dân bản xứ gọi chúng là ‘Nấm rồng Tạp Bạc’, là linh thực sinh trưởng nơi vách núi. Mặc dù chỉ là linh thực cấp 3, nhưng mùi vị của nó rất ngon, hơn nữa khả năng sinh tồn lại rất mạnh mẽ, tốc độ sinh trưởng cũng cực nhanh, rất phù hợp với yêu cẩu của quản lý viên Bá Long.” Tiểu trợ lý lưới rồng giới thiệu.
Tống Thư Hàng cần hai loại linh thực.
Một loại là loại linh thực dùng cho ‘tiên trù’, ngoại trừ yêu cầu về phẩm cấp ra thì càng chú trọng mùi vị hơn.
Một loại khác là linh thực dùng để tu luyện, phẩm cấp của loại này càng cao thì dược hiệu càng tốt và càng quý giá hơn. Hoặc là có được hiệu quả đặc thù thì cũng có thể sưu tầm.
Dù sao diện tích thế giới hạch tâm của hắn cũng có hạn, muốn trồng linh thực và ma thú thì cần sàng lọc mới được.
Thông qua cánh cửa không gian, tiểu trợ lý lưới rồng dẫn theo Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử xuất hiện dưới một vách núi. Kết cấu của vách núi này khá giống cái bàn, mà Nấm rồng Tạp Bạc thì sinh trưởng ở sườn trong của vách núi.
Đối với người bình thường, vị trí như thế này đúng là tuyệt cảnh, căn bản không cách nào tới được, trừ khi dùng pháp thuật loại phi hành để bay lên.
Tống Thư Hàng chân đạp hư không, đi tới bên cạnh đám Nấm rồng Tạp Bạc kia rồi hỏi: “Có hạn chế gì khi hái đám nấm rồng này không?”
“Không có hạn chế gì, bởi vì đây là linh thực thuộc loại có sản lượng khá lớn. Chủ yếu là vị trí sinh trưởng hơi nguy hiểm, người bình thường không hái chúng được nên mới có vẻ quý giá.” Tiểu trợ lý lưới rồng nói: “Nuôi trồng cũng rất đơn giản, chỉ cần ném chúng nó đến vách núi ẩm ướt âm u tương tự là có thể mọc lên rất nhanh.”
Tống Thư Hàng gật đầu, bắt đầu hái một lượng nấm rồng chuyển vào trong thế giới hạch tâm của mình.
Trong thế giới hạch tâm, tiểu trợ lý hạch tâm đầu tiên là nhổ cấy linh thực, thu xếp vài vị trí sinh tồn thích hợp. Mảnh vỡ Thiên Đình ‘Đao Kiếm phong’ bị nó cấy vào một đám nấm rồng.
Tiểu trợ lý hạch tâm thật sự rất tuyệt vời. Tống Thư Hàng cảm thấy hoàn toàn có thể xếp nó vào một trong những thu hoạch lớn nhất của chuyến đi đến thế giới hắc long của mình lần này.
Bên kia, Vũ Nhu Tử cũng chân đạp hư không, đi vài bước loạng choạng trên không trung. Cô vừa tấn chức ngũ phẩm, cũng mới có được năng lực chân đạp hư không nên đi chưa quen lắm.
Sau khi đi vài bước, cô giẫm lên vách núi dựng thẳng như đi trên đất bằng.
“Ừm ~ quả nhiên giẫm lên đất thật thì an tâm hơn một chút.” Vũ Nhu Tử cười hì hì nói, cô đạp lên vách núi, sau khi đi được mấy bước, nắm vững kỹ xảo thì bắt đầu chạy trên vách núi.
Tống Thư Hàng nghe vậy thì giơ ngón cái với Vũ Nhu Tử: “Đúng, chân đạp đất bằng thì trong lòng mới an tâm được. Vậy nên Vũ Nhu Tử này, cố có muốn tìm hiểu về hàng rào bảo hộ trên phi kiếm không?”
“Hì hì, cảm ơn Tống tiền bối, nhưng ta không cần đâu.” Vũ Nhu Tử cười hì hì nói, cô chạy qua chạy lại trên vách đá dựng đứng rất vui vẻ.
Tính cách của cô là vậy, bất kể trong hoàn cảnh thế nào thì cô đều có thể tìm được trò vui cho riêng mình.
Sau khi chạy một lát trên vách đá dựng đứng thì Vũ Nhu Tử lại đưa mắt nhìn về nơi có độ khiêu chiến cao hơn.
Sau đó, cô bắt đầu chạy tới một vách đá treo ngược.
Tống Thư Hàng thấy thế thì vội vàng bảo ngừng: “Chờ chút đã, Vũ Nhu Tử.”
Vũ Nhu Tử: “? ? ?”
“Nếu cô muốn chạy tới chỗ đó thì tốt nhất là… thay bộ đồ khác đi.” Tống Thư Hàng nhắc nhở.
Hiện tại Vũ Nhu Tử đang mặc một chiếc váy viền thêu hoa xinh đẹp dài đến đầu gối, nếu cô cứ chạy tới vách đá treo ngược như vậy thì sẽ lộ hàng mất.
“Thay quần áo?” Vũ Nhu Tử nghe vậy thì cúi đầu nhìn chiếc váy viền thêu hoa màu trắng mình đang mặc, chớp mắt vài cái rồi cười hì hì nói: “Cảm ơn Tống tiền bối đã nhắc nhở.”
Thế nhưng cô cũng không định thay quần áo.
“Tống tiền bối hãy nhìn kỹ nhé!” Vũ Nhu Tử dứt lời thì chạy nhanh tới chỗ vách núi treo ngược, vừa chạy vừa nhắc nhở: “Tống tiền bối nhìn ta thật kỹ, đừng có chớp mắt nhé!”
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Nhìn kỹ đừng chớp mắt ư?
Mỹ nhân rắn công đức chui ra cực nhanh để giành lời thoại: “Phát phúc lợi đầu năm!” Hẳn là lời quảng cáo một sản phẩm nào đó bị cô lôi ra dùng.
“Hì hì hì.” Lúc này, đôi chân dài của Vũ Nhu Tử đã giẫm lên vách núi treo ngược, sau hai bước thì cô lập tức treo ngược trên đó.
Vũ Nhu Tử cô nương đầu dưới chân trên, mái tóc dài màu đen rũ xuống, bồng bềnh theo gió.
Nhưng mà… hình ảnh phúc lợi trong tưởng tượng lại không xuất hiện.
Váy của Vũ Nhu Tử cũng không rơi xuống vì trọng lực, mà lại tung bay bên trên một cách rất chi là phản trọng lực.
Việc này hoàn toàn không khoa học, nhưng lại rất tu chân, tu chân chính là có thể muốn làm gì thì làm.JPG
Tống Thư Hàng há mồm muốn khẩu nghiệp.
“Xuất… xuất hiện rồi, váy phản trọng lực!” Nhưng hắn còn chưa kịp lên tiếng thì mỹ nhân rắn công đức đã nhanh chóng cướp lời thoại của hắn.
Tống Thư Hàng: “…”
Từ sau lần ‘cướp lời thoại bị lỗi kỹ thuật’ trước đó, trước khi cướp lời thoại mỹ nhân rắn công đức đều chú ý vẻ mặt của Tống Thư Hàng.
Tuy rằng cô không có chức năng như ‘đọc tâm thuật’, nhưng cô đã học được ‘đọc mặt thuật’. Nhìn nét mặt Tống Thư Hàng, kết hợp với các loại tri thức tạp nham mà mình nắm giữ, chỉ trong nháy mắt là cô đã đoán được lời Tống Thư Hàng muốn nói.
Đồng thời, nhìn thấy vẻ dở khóc dở cười trên mặt Tống Thư Hàng sau khi bị cướp lời thoại thì cô biết bản thân đã cướp lời thành công.
Cướp lời thoại xong xuôi, @#%× Tiên Tử ra vẻ hài lòng. Điều đáng tiếc duy nhất là đối thủ cạnh tranh của cô - Tạo Hóa Tiên Tử không ở bên cạnh, khiến cảm giác thỏa mãn của cô vơi đi phần nào.
“Đây là pháp thuật gì thế?” Tống Thư Hàng hỏi.
Vũ Nhu Tử cười hì hì: “Không phải pháp thuật, chỉ là một chút mánh khóe vận dụng linh lực được lưu truyền giữa các nữ tu trong nhóm mà thôi. Là Đông Phương Lục Tiên Tử trong nhóm đã truyền thụ cho ta đấy.”
Đông Phương Lục Tiên Tử am hiểu Thiên Ma Cửu Vũ, trên cơ bản cô toàn mặc váy để xuất hiện, mánh khóe này do chính cô nghiên cứu ra… Nhưng số lần cô dùng lại không nhiều. Thiên Ma Cửu Vũ cô am hiểu chính là loại kỹ năng mị hoặc, váy phản trọng lực không có ý nghĩa gì với cô cả.
Tống Thư Hàng cười nói: “Ta cũng không biết nên đánh giá kỹ năng này thế nào nữa.”
[Lúc này ta thấy vừa mất mát, lại vừa vui mừng. Madrid vạn tuế*.] Mỹ nhân rắn công đức mở miệng nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Đây là lời thoại nhảm nhí gì vậy?
Vì sao loại tâm tình này lại có quan hệ với Madrid, năm nay Madrid lại xảy ra chuyện gì rồi à?
Mặc khác, ta nhớ mấy hôm trước không có cách lên mạng ở thế giới hắc long mà đúng không, @#%× Tiên Tử gần đây cô đổi mới kho lời thoại thế nào vậy?
“Hì hì, Tống tiền bối có mất mát cũng vô dụng thôi.” Vũ Nhu Tử vỗ váy, nhảy khỏi trạng thái treo ngược, khom lưng hái mấy tai nấm rồng làm hàng mẫu: “Tiếp theo chúng ta còn đi hái gì nữa?”
(*)Gốc là Hoàng Mã Vạn Tuế hoặc cố lên – xuất phát từ Hala Madrid- tên một bài hát truyền thống của Real Madrid được sáng tác vào năm 1952.
Bạn cần đăng nhập để bình luận