Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1773: Bảo đao hóa hình

Chương 1773: Bảo đao hóa hình
Tổng thể mà nói thì đi hái linh thực được xem là chuyện khá đơn giản, độ nguy hiểm không cao.
Chuyện phiền toái duy nhất gặp phải trong quá trình này là linh thực từ cấp 6 trở lên ở thế giới hắc long đều có ma thú bảo vệ. Đám ma thú cộng sinh này có thực lực không tệ, chí ít đều là cấp 4 đổ lên, hơn nữa trên người đám ma thú cộng sinh này ít nhiều đều có huyết mạch loài rồng, cho nên chúng được xem như chủng loại thông minh trong ma thú, ít nhất cũng có thể giao tiếp đơn giản.
Thông thường, chuyện giết người cướp của là việc thường xuyên xảy ra trong tu chân giới hay thậm chí là chư thiên vạn giới. Chỉ cần công hiệu của bảo vật đủ khiến người khác động long thì giết thú cướp của, giết người cướp của, giết yêu cướp của v.vv.. đều có thể xảy ra.
Nhưng tư duy của Vũ Nhu Tử lẫn Tống Thư Hàng đều khác với tu sĩ bình thường.
Hai người không có ý định giết thú cướp của.
Sau khi được tiểu trợ lý lưới rồng đồng ý, Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử đồng tâm hợp lực chuyển đám ma thú cộng sinh, linh thực, lại cắt hết các nơi như hang động, cồn cát, tảng đá mà linh thực sinh trưởng rồi chuyển đến thế giới hạch tâm… Chuyển nhà cho đám ma thú cộng sinh này.
Đương nhiên, lúc chuyển nhà cũng phải được các ma thú cộng sinh đồng ý.
Chẳng hạn như hiện tại…
Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử được tiểu trợ lý lưới rồng đưa đến phía trên một dòng sông băng. Có vài con gấu lớn mọc vảy rồng đang bảo vệ một gốc thánh thụ hàn băng.
Đám gấu lớn này đều có thực lực cấp 4, là sinh vật quần cư.
Đám gấu lớn đồng ý dọn nhà, thánh thụ hàn băng dời đến nơi nào thì chúng nó sẽ dọn đến nơi ấy. Nhưng nếu muốn chúng nó dọn nhà thì đầu tiên phải đánh bại chúng nó, khiến chúng tâm phục.
Vì vậy, Vũ Nhu Tử ra tay đánh từng con một, đánh đến khi tất cả gấu lớn đều gọi chị hai mới thôi.
Sau đó Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử cắt hết cả dòng sông băng, chuyển đến nơi gần điện Hàn Đông, cũng kéo tất cả gấu trắng vảy rồng vào trong đó.
Dọc đường đến đây, hầu như tất cả ma thú cộng sinh đều do Vũ Nhu Tử đánh đến tâm phục.
Tống Thư Hàng căn bản chưa từng ra tay, nói đúng hơn là hắn hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
Trong thế giới hạch tâm, tiểu trợ lý hạch tâm dựa theo thuộc tính mà an bài thỏa đáng tất cả động phủ, ma thú và linh thực mà chúng nó bảo vệ. Toàn bộ quá trình đều hoàn toàn không cần Tống Thư Hàng động não.
Tống Thư Hàng đột nhiên có cảm giác mình giống với lão tộc trưởng phân bộ lạc Long Huyết, không cần làm gì cả.
“Chờ sau khi trở về hiện thế thì hỏi thăm các tiền bối xem có thể thuê linh thực sư hay không. Đến lúc đó đám linh thực mọc hoang này được linh thực sư bồi dưỡng + suối nguồn sự sống của thế giới hạch tâm tưới tắm thì có cơ hội gieo trồng đại trà.” Tống Thư Hàng nói.
“Tống tiền bối, ta có một ý tưởng táo bạo thế này.” Vũ Nhu Tử đột nhiên mở miệng.
Tống Thư Hàng: “Cô nói suy nghĩ của mình đi, để ta nghe xem có thực hiện được không.”
“Tống tiền bối, giữa đám tiểu đệ ta thu được hôm nay và linh thực có lực tương tác rất cao, cho nên mới trở thành ma thú cộng sinh của linh thực. Vậy có cách nào đào tạo chúng nó thành linh thực sư không?” Vũ Nhu Tử nói.
Dù sao cũng là tiểu đệ của cô, tuy rằng đều là bị đánh đến phục… nhưng cô thân là chị đại của chúng nó, nên cũng muốn tranh thủ chút phúc lợi cho tiểu đệ của mình.
Tống Thư Hàng quay đầu nhìn về phía tiểu trợ lý lưới rồng: “Sau khi tu luyện đến cấp 5 thì đám ma thú này có thể hóa hình không?”
“Không thể.” Tiểu trợ lý lưới rồng bình tĩnh trả lời.
Hệ thống tu luyện của ma thú và tu chân khác nhau, một số trong chúng nó phải đến cấp 8 mới có cơ hội hóa hình, một số khác sẽ duy trì trạng thái ma thú cả đời.
Sau khi tiểu trợ lý lưới rồng trả lời thì bổ sung: “Bắt đầu tìm kiếm ‘hóa hình’.”
Một lát sau, nó lại nói: “Tìm kiếm hoàn tất, trong tiểu thế giới khu vực cổ rồng có một thiên trì đặc biệt, trong đó có một loại ‘thạch nhũ’ có thể giúp các sinh vật biến hóa ra hình thái ‘á nhân’.”
Tống Thư Hàng nghe vậy thì hai mắt sáng lên.
Chẳng phải bảo vật này tương đương với ‘Hóa Hình đan’ trong giới tu sĩ ư? Đan dược hoặc bảo vật có thể giúp yêu tu hóa hình trước khi đạt ngũ phẩm, cùng loại với thứ mà Đậu Đậu từng dùng.
Đan dược này vô cùng quý giá trong giới tu sĩ.
“Có thể cho ta một ít thạch nhũ này không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Tiểu trợ lý lưới rồng: “Có thể, nhưng giá trị của chúng rất cao.”
Dứt lời, nó bắt đầu hạch toán giá trị.
Một lát sau, nó trả lời: “Tương đương với một nửa số lượng linh thực và ma thú.”
“Không thành vấn đề.” Tống Thư Hàng gật đầu.
Số lượng linh thực và ma thú có thể giảm bớt, thứ hắn muốn là chủng loại. Chỉ cần có đủ chủng loại thì có thể từ từ sinh sôi nảy nở sau.

….
Tiểu trợ lý lưới rồng dẫn Tống Thư Hàng và Vũ Nhu Tử tới nơi có thạch nhũ.
Tống Thư Hàng lại càng khao khát muốn có năng lực không gian hơn.
Sau khi có năng lực truyền tống không gian thì hành động sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
[Nếu như ta cũng nắm giữ năng lực không gian trước cửu phẩm giống Bạch tiền bối thì thích biết mấy.]
Ở vị trí hiện tại của thạch nhũ, thạch nhũ đã ngưng tụ thành một ao nhỏ.
Dường như nơi này chưa bị ai phát hiện.
Thậm chí trong tiểu thế giới cổ rồng còn không có sinh vật cư trú, nó là loại tiểu thế giới đặc thù giống như thế giới mắt rồng.
Tống Thư Hàng đi đến bên cạnh ao thạch nhũ.
“Tống tiền bối, chúng ta có nên thí nghiệm công hiệu của nó trước hay không?” Vũ Nhu Tử đề nghị.
Tống Thư Hàng: “Nói đến thí nghiệm thì đệ tử Tiểu Thải của ta rất thích hợp với nó. Đáng tiếc, bây giờ cô ấy không có trong thế giới hạch tâm.”
Tiểu Thải nhận được mệnh lệnh của Tống Thư Hàng, đang bảo vệ ba mẹ hắn ở nơi rất xa.
Nếu không, cô còn chưa tu luyện tới ngũ phẩm, đúng lúc có thể dùng thạch nhũ này thử xem hiệu quả thế nào.
“Lần này ta không dẫn linh điệp cộng sinh theo.” Vũ Nhu Tử nói: “Hay là cứ để đám tiểu đệ ta mới thu phục thử xem nhé?”
“Chờ chút đã, ta có một đối tượng khác.” Mắt Tống Thư Hàng đột nhiên sáng lên.
Hắn vươn tay chụp một cái trong hư không.
Sau đó, một luồng đao ý lẫm liệt ngưng tụ trong tay hắn.
Vũ Nhu Tử tò mò nhìn về phía tay Tống Thư Hàng, cô có thể cảm ứng được dường như Tống Thư Hàng đang cầm thứ gì đó, nhưng cô lại không nhìn thấy gì cả.
“Là Đao Cổ Vô Hình.” Tống Thư Hàng mỉm cười nói.
Đao Cổ Vô Hình là linh thú của hắn, lại chưa hóa hình, rất thích hợp để thử hiệu quả của thạch nhũ này.
“Cần dùng bao nhiêu?” Tống Thư Hàng lại nhìn về phía tiểu trợ lý lưới rồng hỏi.
“Một giọt là được.” Tiểu trợ lý lưới rồng vươn tay ra, một giọt nhũ dịch bay lên từ trong ao thạch nhũ, lơ lửng trước mặt Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cầm lấy Đao Cổ Vô Hình: “Nào, thử uống nó xem.”
Đao Cổ Vô Hình: “? ? ?”
Tống Thư Hàng lướt tay một cái, một phát Dưỡng Đao thuật rơi lên người Đao Cổ Vô Hình.
Oong oong oong ~ Đao Cổ Vô Hình vui vẻ rung lên, tiếp đó nó lại phối hợp uống giọt thạch nhũ kia.
Sau khi uống thạch nhũ xong, thân thể Đao Cổ Vô Hình trở nên nóng bỏng tay. Trong mắt Tống Thư Hàng, thân hình nó cứ như trúng phải thiên phú ‘bắn ra đầy đất’ của Diệt Phượng Công Tử vậy, đầu tiên là biến thành một bãi chất lỏng.
Bãi chất lỏng này kéo dài ra, cuối cùng ngưng tụ thành hình người.
Tống Thư Hàng: “…”
Đúng là hiện ra hình người rồi, nhưng sao hình thái này quỷ dị thế không nhỉ?
Không có ngũ quan, chỉ là hình người cơ bản, chỉ hơi lập thể hơn người que một chút mà thôi.
Là do Đao Cổ Vô Hình quá đặc thù hay là do hiệu quả của thạch nhũ chỉ đến mức này thôi?
Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn ao thạch nhũ.
Đột nhiên, trong đầu hắn hiện lên một ý tưởng to gan.
Ý tưởng vừa hiện, hắn lập tức hóa nó thành thực tiễn.
Hình chiếu hoa sen trong thế giới hạch tâm bị Tống Thư Hàng tế ra, rễ cây đâm vào trong ao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận