Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1775: Tri thức chính là của cải

Chương 1775: Tri thức chính là của cải
Tống Thư Hàng cũng chỉ bất chợt nảy sinh ý tưởng này mà thôi.
Nếu như thế giới hạch tâm hấp thu thạch nhũ này thì sẽ biến thành thế nào đây? Có thể biến ra ‘loại sinh mệnh thể’ hay không?
Lùi một bước mà nói, dù thế giới hạch tâm không thể biến hóa, vậy sao khi ‘hình chiếu hoa sen’ hấp thu một phần thạch nhũ thì có thể sinh ra dị biến hay không?
[Nếu như thế giới hạch tâm thật sự có thể sinh ra ‘loại sinh mệnh thể’, có lẽ trong tương lai, nó sẽ không rớt mạng nữa.] Đây là tâm nguyện của Tống Thư Hàng.
Kỳ thật… trong lòng Tống Thư Hàng cũng biết mỗi lần rớt mạng đều không phải lỗi của thế giới hạch tâm. Không phải quân ta yếu, mà là do quân địch quá mạnh. Các đại lão tuyệt thế kia vừa ra trận, chuyện đầu tiên họ làm chính là chặn kết nối hết các pháp khí và năng lực hệ không gian, cấm các thủ đoạn truyền tống không gian. Cho nên mới tạo thành ảo giác mỗi lần gặp đại sự là thế giới hạch tâm đều đánh bài chuồn.
Vì vậy, lui thêm bước nữa, dù thạch nhũ hóa hình này không có hiệu quả với thế giới hạch tâm và hình chiếu hoa sen thì có thể khiến thế giới hạch tâm tiến hóa hay không.
Lần này hình chiếu hoa sen hấp thu rất tiết chế, nó chỉ hấp thu một phần thạch nhũ nhỏ rồi dừng lại. Tiếp đó, nó thu xúc tu về, lẳng lặng lơ lửng trước mặt Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhìn hình chiếu hoa sen với vẻ chờ mong, lại chú ý biến hóa của thế giới hạch tâm.
Sau một lúc lâu…
Hình chiếu hoa sen không thay đổi gì, thế giới hạch tâm cũng y như cũ.
“Tống tiền bối, không có biến hóa gì hết.” Vũ Nhu Tử nhắc nhở.
Tống Thư Hàng bình tĩnh nói: “Ừa, ta thấy mà.”
Xem ra đã lãng phí phần thạch nhũ vừa rồi, nếu chia phần thạch nhũ này ra thành ‘từng giọt’ thì ít nhất cũng đến mấy trăm giọt đấy… Đổi thành linh thạch thì sẽ là một khoản kếch xù.
Xót ruột quá đi.
Hắn nhìn ao thạch nhũ nhỏ kia, bỗng nhớ tới một vấn đề: “Đúng rồi, tiểu trợ lý lưới rồng, thạch nhũ nơi này thuộc về ta hết ư?”
“Dưới tình huống không ảnh hưởng đến thế giới hắc long, có thể cho quản lý viên Bá Long một nửa.” Tiểu trợ lý lưới rồng trả lời: “Nếu như quản lý viên Bá Long muốn bỏ qua ma thú, linh thực ban thưởng khác thì có thể lấy nhiều hơn một chút.”
“Vậy thì thôi đi.” Tống Thư Hàng lắc đầu, nửa ao thạch nhũ là đủ rồi.
Lúc này, Vũ Nhu Tử cô nương tò mò hỏi: “Đúng rồi, tiểu trợ lý lưới rồng. Nếu như nhân loại cũng uống một giọt thì sẽ sinh ra biến hóa thế nào?”
Cô rất tò mò, rất muốn thử xem sao.
“Đề nghị đừng thử, tư liệu không đủ, không cách nào suy tính hậu quả.” Tiểu trợ lý lưới rồng chân thành nhắc nhở.
Vũ Nhu Tử suy nghĩ chốc lát, lại hỏi: “Có thể cho ta một chút thạch nhũ không? Ta mang về cho yêu sủng bản mệnh của mình thử xem.”
Tiểu trợ lý lưới rồng nhìn Vũ Nhu Tử rồi gật đầu: “Lần này Vũ Nhu Tử nữ sĩ đã giúp đỡ quản lý viên Bá Long rất nhiều, ta có thể tặng Vũ Nhu Tử nữ sĩ một bình thạch nhũ ngoài định mức.”
Ta giúp đỡ Tống tiền bối rất nhiều khi nào chứ? Vũ Nhu Tử lấy làm khó hiểu.
Mặc dù không biết mình đã giúp Tống tiền bối cái gì, nhưng cô rất lễ phép cảm ơn: “Cảm ơn tiểu trợ lý lưới rồng.”
Dứt lời, Vũ Nhu Tử vươn tay sờ nhẹ lên tiểu trợ lý lưới rồng nhỏ nhắn: “Tiểu trợ lý đáng yêu nhất đấy.”
“Cảm ơn Vũ Nhu Tử nữ sĩ đã khen ngợi.” Tiểu trợ lý lưới rồng nghiêm trang trả lời. Sau đó, nó vung tay chuyển một cái bình nhỏ đầy thạch nhũ đến rồi đưa cho Vũ Nhu Tử.
Tống Thư Hàng thấy một màn như vậy, mắt sáng lên, hắn cũng vươn tay sờ đầu tiểu trợ lý lưới rồng: “Tiểu trợ lý lưới rồng đáng yêu nhất luôn.”
“Quản lý viên Bá Long, dù ngươi có khen ngợi ta thế nào thì ta cũng sẽ không khen lại ngươi đâu.” Tiểu trợ lý lưới rồng nghiêm túc nói, bởi vì lúc trước quản lý viên Bá Long hạ lệnh cho nó, nên trước khi hủy bỏ mệnh lệnh thì nó sẽ không khen lại quản lý viên Bá Long.
Tống Thư Hàng: “…”
********
Dưới sự trợ giúp của tiểu trợ lý lưới rồng, Tống Thư Hàng lấy phần thạch nhũ còn lại của mình ra, chuyển đến thế giới hạch tâm.
Tiểu trợ lý hạch tâm đã chuẩn bị ổn thỏa từ lâu, cũng đã sắp xếp một hố đá bên cạnh suối nguồn sự sống rồi chuyển nửa ao thạch nhũ vào trong đó.
Ý thức của Tống Thư Hàng tiến vào thế giới hạch tâm, đánh giá bố cục thế giới hạch tâm của mình.
Dưới nỗ lực làm việc của tiểu trợ lý hạch tâm, bố cục của toàn bộ thế giới hạch tâm đã trở nên chỉnh tề hơn hẳn. Mặc khác, bởi thực lực Tống Thư Hàng tăng lên, thế giới hạch tâm cũng tiến hóa theo, hạch tâm suối nguồn sự sống cũng xảy ra biến đổi.
Hạch tâm suối nguồn sự sống dần chia làm hai tầng, tầng trên là giếng ‘suối nguồn sự sống’ đang không ngừng phun trào, tầng dưới là ao suối nguồn sự sống mà Sở các chủ đang ngâm. Bên cạnh ao suối nguồn sự sống tầng dưới còn trồng đệ tử dự bị ‘thụ yêu Mễ Lộ Lộ’ của Tống Thư Hàng, cùng với cây non của Thất Hoàng Diệu Quả.
Ý thức của Tống Thư Hàng quét qua Sở các chủ.
Thân thể Sở các chủ lại mọc thêm một phần, lúc trước thân thể cô chỉ sinh trưởng đến xương quai xanh, bây giờ ngay cả bả vai cũng ngưng tụ thành hình rồi. Nếu như không nhìn xuống đáy ao, Sở các chủ chỉ lộ vai nổi trên mặt nước thật sự quá xinh đẹp.
Lúc này cô ngâm mình trong ao suối nguồn sự sống, tò mò đánh giá biến hóa của thế giới hạch tâm, cùng với tiểu trợ lý hạch tâm đang bận rộn trên bầu trời.
Lúc ý thức Tống Thư Hàng lướt qua, Sở các chủ ngẩng đầu nhìn lên, lấy cảnh giới của cô thì đương nhiên có thể cảm ứng được ý thức Tống Thư Hàng quét qua.
Tống Thư Hàng vội dời ý thức đi.
Lúc này…
Quy tiền bối từ từ bò tới từ đằng xa, nán lại bên cạnh suối nguồn sự sống. Mấy ngày nay Thông Nương ra ngoài, Quy tiền bối nhàn rỗi buồn chán nên thường qua đây tán gẫu với Sở các chủ.
Việc Quy tiền bối và Sở các chủ có thể chung sống hòa thuận với nhau như thế đúng là vượt ngoài dự liệu của Tống Thư Hàng.
Nói thật… ở thời kỳ viễn cổ của hai vị này hẳn là ở hai phe đối địch với nhau.
Nhưng nghĩ tới quan hệ giữa Bắc Phương Đại Đế và Trình Lâm, load lại quan hệ thì sẽ cảm thấy hai vị này có quan hệ ‘minh hữu’ mới đúng.
Tóm lại, quan hệ giữa các vị tiền bối cứ rối nùi như dây tai nghe vậy.
“Muốn uống trà không?” Quy tiền bối ngồi như con người, chi trước cầm tách trà.
“Không cần.” Sở các chủ nói: “Hiện tại ta chỉ còn lại cái đầu, còn ngâm trong nước suối cả ngày… Căn bản không muốn uống bất kỳ thứ gì hết.”
Thổi bong bóng là niềm vui thú duy nhất của cô.
“Cũng đúng.” Quy tiền bối đột nhiên thần thần bí bí nói: “Sở các chủ, cô muốn đắp mặt nạ dưỡng da không?”
Sở các chủ: “? ? ?”
“Tự ta làm đấy, hiệu quả không tệ. Sau khi ta dùng thử thì thấy dễ chịu lắm.” Quy tiền bối nói.
Sở các chủ suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Cũng được.”
Mặc dù là Trường Sinh Giả, trên lý thuyết mà nói thì hoàn toàn không cần dùng mấy thứ này. Nhưng lý thuyết là lý thuyết, lý thuyết không thể làm cơm ăn được. Trên lý thuyết phụ nữ có ba bộ quần áo là có thể thay phiên mặc qua một quý, nhưng lẽ nào chỉ mua ba bộ quần áo thật sao?
Quy tiền bối vươn chi trước móc ra một hộp mặt nạ dưỡng da màu xanh sẫm, loáng thoáng tỏa ra một mùi hương mát lạnh lạ lùng, thoạt nhìn không tệ chút nào.
“Đây là mặt nạ dưỡng da gì vậy?” Sở các chủ tò mò hỏi.
Quy tiền bối: “Mặt nạ bùn tảo biển búp hành.”
Sở các chủ khen: “Sáng tạo lắm.”
Mái tóc dài của cô tung bay, linh hoạt nhận lấy một phần mặt nạ dưỡng da từ trong tay Quy tiền bối rồi thoa đều lên mặt mình. Thuận tiện cũng giúp Quy tiền bối thoa một lớp mặt nạ dưỡng da luôn thể.
Một Trường Sinh Giả, một Kiếp Tiên cửu phẩm thoa mặt nạ dưỡng da màu xanh, bắt đầu tám chuyện trên trời dưới đất với nhau.
Tống Thư Hàng: “…”
Lúc này hắn nên làm gì mới tốt đây?
“Gần đây Thư Hàng chuyển rất nhiều linh thực vào thế giới hạch tâm, trong đó có rất nhiều loại thích hợp làm mặt nạ dưỡng da, chờ hắn trồng được nhiều thì ta sẽ đi xin một ít, thử chế tạo mấy loại mặt nạ dưỡng da mới.” Quy tiền bối nói.
“Thư Hàng, ngươi định bồi dưỡng một lượng lớn linh thực sư đấy à?” Sở các chủ ngẩng đầu hỏi.
Quy tiền bối: “Ý thức của Thư Hàng đang ở thế giới hạch tâm ư?”
[Đúng vậy, hai vị tiền bối.] Tống Thư Hàng trả lời.
Quy tiền bối thẹn thùng dùng chi trước che mặt: “Ôi trời, vậy không phải chuyện ta đắp mặt nạ bị ngươi phát hiện rồi ư?”
Tống Thư Hàng: “…”
Ta phát hiện từ lâu rồi Quy tiền bối ạ. Hơn nữa ngay cả chuyện ngươi dùng búp hành của Thông Nương làm mặt nạ ta cũng biết rõ luôn đấy.
“Có tìm được linh thực sư thích hợp chưa?” Sở các chủ mở miệng hỏi.
“Vẫn chưa, nào có nhanh như vậy chứ.” Tống Thư Hàng nói: “Ta định lần này sau khi trở về sẽ vào nhóm Cửu Châu số 1 hỏi các tiền bối xem có cách nào thuê một nhóm linh thực sư tạm hay không. Sau đó lại nghĩ cách tự bồi dưỡng linh thực sư và thuần thú sư cho mình.”
“Việc bồi dưỡng linh thực sư thì cứ giao cho ta đi. Ngươi chịu trách nhiệm chọn người đáng tin qua đây, ta giúp ngươi bồi dưỡng.” Sở các chủ nói.
Cô nán lại trong suối nguồn sự sống của thế giới hạch tâm Tống Thư Hàng lâu như vậy, cũng muốn tìm chút việc để làm, thuận tiện xem như trả tiền thuê nhà của cô luôn.
“Đáng tiếc bất kể là linh thực hay thuần thú đều không phải sở trường của ta. Nhưng nếu người mới không nghe lời thì ta có thể ra tay dạy dỗ giúp ngươi.” Quy tiền bối nói đầy khí phách.
Tống Thư Hàng suy nghĩ chốc lát, đột nhiên mắt sáng lên: “Được, vậy đến khi đó chuyện bồi dưỡng linh thực sư bèn làm phiền Sở các chủ. Mặc khác, có thể nhờ Sở các chủ chỉ điểm những linh thực sư mà ta thuê tới một chút hay không?”
Linh thực sư hắn muốn thuê hẳn là tìm từ trong thế lực của các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 như Hoàng Sơn tiền bối, Linh Điệp tiền bối, Thất Tu tiền bối.
Nói không chừng còn có thể thuê đệ tử từ môn phái của các vị tiền bối như Lệ Chi Tiên Tử, Thông Huyền Đại Sư, Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiền bối… Đến khi đó, nếu như Sở các chủ bằng lòng chỉ điểm thì những linh thực sư này tuyệt đối có thể thu được rất nhiều lợi ích. Đại lão Trường Sinh Giả chỉ bảo thuật linh thực trực tiếp, cơ hội như vậy, có đốt đèn lồng tìm cũng không được đâu.
Hơn nữa… dùng ‘Đại lão Trường Sinh Giả chỉ bảo thuật linh thực trực tiếp’ làm điểm hấp dẫn người mua mới có thể thu hút một đám linh thực sư qua đây thực tập miễn phí. Thậm chí, nếu như không phải ‘đơn vị có quan hệ trong nhóm’ mà muốn đến đây học tập thì phải trả học phí mới được.
Tống Thư Hàng càng nghĩ cảng thấy hí hửng.
Nối gót Đậu Đậu, tâm hồn thương nhân của Tống Thư Hàng cũng bắt đầu thức tỉnh.
Nhưng mà Đậu Đậu thức tỉnh vì hứng thú, Tống Thư Hàng thì lại hoàn toàn bị ‘cái nghèo’ dồn ép.
Sở các chủ nguýt hắn: “Dù sao cũng nhàn rỗi, nếu lúc đó tâm tình ta không tệ thì có thể chỉ điểm một hai.”
“Cảm ơn Sở tiền bối.” Tống Thư Hàng cười hì hì nói.
Tri thức chính là của cải, nhà có người già tựa như có báu vật, câu này quả không sai.
Giờ hắn chỉ muốn đi gặp các tiền bối nhóm Cửu Châu số 1 ngay tức khắc để lừa người đến thực tập… Không đúng, là báo tin tốt ‘có Trường Sinh Giả chỉ bảo thuật linh thực’ cho các tiền bối biết.
Kết thúc trò chuyện, ý thức Tống Thư Hàng chuẩn bị rời khỏi thế giới hạch tâm.
Lúc này, hình chiếu hoa sen chủ động trở về thế giới hạch tâm. Sau đó, vô số rễ cây của nó hiện ra, lan rộng ra cả bầu trời thế giới hạch tâm.
Tiếp theo, tất cả rễ cây đều bị nó chủ động chặt đứt.
Tống Thư Hàng: “?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận