Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1784: Phá hoại quy tắc tán tài?

Chương 1784: Phá hoại quy tắc tán tài?
Mặc kệ có tác dụng hay không, trong thời đại Trường Sinh Giả không xuất hiện, Kiếp Tiên tạm thời lánh đời này, một đám tu sĩ thân mang ‘thánh ấn’ ngồi ở đó, ai cũng sẽ cảm thấy áp lực nặng như núi.
“Cũng được. Các ngươi tới đây hội họp với ta trước đi. Sau đó chúng ta thử xem có cơ hội cướp lấy bảo vật từ trong tay đám Thiên Nhân kia không… Nếu như có cơ hội chọi bọn chúng một trận thì càng tốt.”
Thất Tu Thánh Quân nói.
Tu sĩ hoàn toàn không có hảo cảm với ‘Thiên Nhân’, hai bên trời sinh đã ở lập trường đối địch. Chỉ cần một ngày ‘Thiên Nhân’ không sửa cái tật săn kim đan của mình thì tu sĩ cũng không ngại mà giết chết Thiên Nhân khi gặp phải đối phương.
Bá Đao Tống Nhất:
“Thất Tu tiền bối, có bao nhiêu Thiên Nhân thế?”
Thất Tu Thánh Quân không ra tay ngay lập tức, xem ra thực lực tổng thể của Thiên Nhân khá lớn.
“Ước lượng bằng mắt thì có khoảng một nghìn tên, phần lớn trong đó có thực lực tứ phẩm. Nhưng mà ta mơ hồ cảm ứng được, trong đám Thiên Nhân có Huyền Thánh bát phẩm tọa trấn, là bát phẩm lâu năm. @Hoàng Sơn Mệt Tim Muốn Về Hưu, chúng ta lùi về sau trước đã.”
Thất Tu Thánh Quân trả lời, đây mới chỉ là lực lượng mà Thiên Nhân để lộ ra ngoài sáng, nói không chừng trong hơn một nghìn Thiên Nhân đó còn có cả những cường giả bát phẩm khác nữa.
Gần đây trong số các Thiên Nhân không có Huyền Thánh ‘nhân tiền hiển thánh’, vì thế nếu như có bát phẩm xuất hiện, vậy ít nhất là lão Huyền Thánh ngàn năm trước.
Ta Là Con Bạch Hạc Nhỏ nơi Chân Trời:
“@Thất Tu Thánh Quân, có phải tin tức Thiên Nhân tụ tập thành bầy đã bị người khác truyền đi rồi không? Bên ma pháp và hệ thánh quang đều nhận tin có rất nhiều Thiên Nhân tập trung lại. Đã có một lượng lớn cường giả thuộc hệ thánh quang và ma pháp xuất phát, đi đến Lan Tây đảo rồi.”
Sự đối địch của hệ ma pháp và thánh quang với ‘Thiên Nhân’ không mạnh như các tu sĩ, khi bọn họ đến cảnh giới ngũ phẩm cũng sẽ ngưng tụ ra hạch tâm tương tự như ‘kim đan’, nhưng sức hút của nó với Thiên Nhân hoàn toàn không lớn bằng ‘kim đan’ của tu sĩ.
Thế nhưng khi nghe thấy tin có một lượng lớn Thiên Nhân đang tập trung lại, vẫn sẽ có một nhóm tu luyện giả xuất phát đi xem tình hình.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Chỗ ta cũng thế, trên đường đi ta và Mật Đào cũng nhìn thấy rất nhiều tu sĩ đạo hữu và các thành viên của hệ tu luyện khác đang tiến lại gần Lan Tây Đảo.”
Vân Trung Tiên Khách nghi hoặc nói:
“Lẽ nào chuyện nơi đây cất giấu ‘Thiên Cương’ đã bị tiết lộ ra ngoài rồi à?”
“Không giống lắm, ta cảm thấy những người này đến vì ‘đám Thiên Nhân tụ tập thành bầy’ kia chứ hoàn toàn không phải vì chuyện ‘Thiên Cương’. Ta nghe thấy chủ đề nói chuyện của bọn họ đều có liên quan đến Thiên Nhân.”
Lệ Chi Tiên Tử đáp.
“Đúng rồi các tiền bối. Các vị thử nói xem, đám Thiên Nhân ‘tụ tập thành bầy’ này có khi nào cũng giống như ‘Thiên Cương’, đều là bảo vật bị ném xuống để thu hút người khác không?”
Vũ Nhu Tử đột nhiên cho trí tưởng tượng bay cao bay xa.
Đồng Quái Tiên Sư:
“Chắc là không đâu, nếu như Thiên Nhân mà là bảo vật thì hạ thấp đẳng cấp của bảo vật quá.”
Tống Thư Hàng đọc đến đây thì bật cười, không nhịn được đáp:
“Thực ra đẳng cấp của Thiên Nhân cũng không thấp, trong đó có Thiên Nhân bát phẩm đấy, nếu như nó không phản kháng mà để yên cho người ta bắt thì cũng xem như là một món bảo vật.”
Đúng lúc này, Điền Thiên Đảo Chủ online:
“Ngày càng có nhiều đạo hữu biết chuyện Thiên Nhân tụ tập thành bầy rồi, lúc nãy có rất nhiều người liên lạc với ta, hỏi có phải bên cạnh Điền Thiên Đảo của ta đã xảy ra chuyện gì không. Hình như là có người cố ý truyền tin tức này ra ngoài.”
Rất rõ ràng, chắc là có người phát hiện ra Thiên Nhân và Thiên Cương bị ẩn giấu giống như các thành viên nhóm Cửu Châu số 1. Sau đó người này nhanh chóng truyền tin tức này đi, muốn làm loạn cục diện để tiện đục nước béo cò.
“Ha, xem ra là có người đang tác quái từ trong đây mà,”
Tạo Hóa Pháp Vương gửi lên một meme ‘cười lạnh’:
“Xem ra đã đến lúc ta cất giọng rồi.”
“Tạo Hóa tiền bối định hát à? Đợi một lát, cho ta và Tống tiền bối một chút thời gian. Đợi ta ăn chút gì đó đã, bây giờ ta đang đói lắm. Ăn xong ta đến ngay.”
Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử nói.
“Tạo Hóa đạo hữu là vũ khí bí mật, chưa đến lúc cần thiết thì đừng xuất khẩu sẽ tốt hơn.”
Bắc Hà Tán Nhân gửi lên một meme “cơ trí”.
“…”
Tạo Hóa Pháp Vương:
“Các ngươi đang nghĩ gì thế? Ta chỉ đang nghĩ gần đây ‘Phật Tông Sư Hống Công’ của ta đã bước lên một tầm cao mới nên mới muốn rống một trận thôi mà.”
Lúc này, Thất Tu Thánh Quân lên tiếng:
“@Toàn bộ thành viên, có biến rồi. Các đạo hữu đang trên đường chú ý an toàn, ta và Hoàng Sơn đạo hữu sẽ lùi lại một khoảng cách nhất định, đợi các ngươi tới tụ họp.”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Ta đến rồi, Thất Tu tiền bối, các ngươi đang ở đâu? Ta không nhìn thấy các ngươi.”
Ting ~~ Lúc này, Hoàng Sơn Tôn Giả gửi lên một video ngắn.
Trong video, từ vị trí ‘Thiên Cương’ sắp xuất thế có hơn hai mươi tia sáng lóe lên, xông thẳng lên trời, phía trên những tia sáng này chính là hơn một nghìn Thiên Nhân đã bày trận xong.
Hoàng Sơn Tôn Giả thay đổi góc quay, hơn hai mươi tia sáng này toàn bộ đều là mãnh thú.
Có hung điểu được vây quanh bởi lôi điện, có voi lớn toàn thân phủ đầy vẩy đen, có rết mọc cánh lớn sau lưng, còn có là quái long con rối hóa nữa.
Trong mỗi một tia sáng đều ẩn chứa một con mãnh thú. Trên người mỗi một mãnh thú đều ẩn chứa khí tức viễn cổ, cả người phát ra ánh sáng chói mắt giống như pháp khí. Hình thái của mỗi một mãnh thú đều khác nhau, điểm tương tự duy nhất là trên trán bọn chúng đều có con mắt thứ ba tựa như đá quý.
Dựa theo khí tức cường độ nhục thân để phán đoán, hai mươi con mãnh thú này chắc có cường độ khoảng lục phẩm. Thế nhưng trên thực tế, sức chiến đấu của chúng còn cao hơn mức đó.
Sau khi hai mươi con mãnh thú xuất hiện thì lập tức đánh giết về phía các ‘Thiên Nhân’ trên bầu trời.
Chúng nó dựa vào nhục thân mạnh mẽ của mình, chống lại pháp thuật, lợi tiễn của các Thiên Nhân, đâm thẳng tới, xông vào trong mắt trận của Thiên Nhân, bắt đầu giết chóc, cắn nuốt Thiên Nhân.
Thực lực mà nhóm mãnh thú này thể hiện đều là cấp bậc Tôn Giả thất phẩm. Bọn chúng xông vào đại trận Thiên Nhân như sói nhào vào bầy cừu. Đại trận Thiên Nhân loạn hết cả lên.
Tuyết Lang Động Chủ:
“Ựa… đây thật sự là tán tài à?”
Cảnh tượng này khác xa ‘tán tài’ mà Thất Tu tiền bối miêu tả, rõ ràng là toi mạng mà.
Hai mươi con mãnh thú thất phẩm đấy, không dễ đối phó đâu.
“Lạ thật, trong những ghi chép tán tài trước đây chưa từng có thông tin gì về chuyện xuất hiện mãnh thú. Chẳng lẽ ta thật sự đã nhìn nhầm rồi, đây không phải là tán tài à?”
Thất Tu Thánh Quân gửi kèm một meme ‘nhíu mày’.
Nếu như không phải tán tài, vậy bảo vật giải thoát cho Lục Tu có còn xuất hiện không?
“Ta nghĩ, hay là do Thiên Nhân đã vi phạm quy tắc tán tài?”
Những ngón tay của Vũ Nhu Tử gõ liên tục trên màn hình di động:
“Nếu như đã là tán tài, vậy tồn tại tán tài thần bí có tên là ‘Tiêu Dao’ kia tất nhiên là muốn tán vui vẻ, để càng nhiều người lấy được bảo vật, làm càng nhiều người cao giọng hô 666, như thế tồn tại tán tài thần bí kia mới cảm thấy vui vẻ.”
“Mà bây giờ Thiên Nhân chiếm cứ lấy vị trí tàn tài và lối ra của bảo vật, muốn một lưới tóm hết bảo vật. Đến lúc đó chẳng phải bảo vật mà người tán tài ném ra đều bị Thiên Nhân cướp đi hết à? Những người khác không lấy được gì cả, tất nhiên sẽ không hoan hô. Như thế thì 666 cũng sẽ không còn nữa.”
“Điều này cũng giống như chuyện chúng ta phát lì xì cho mọi người giành vậy, những người không giành được lì xì sẽ không hô 666, như thế đương nhiên người phát lì xì sẽ không vui rồi.”
Vũ Nhu Tử gửi một mạch mấy tin nhắn liền, bày tỏ suy nghĩ của mình.
Đầy đủ lý lẽ dẫn chứng, làm mọi người tin phục.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Vì thế nên để trừng phạt các Thiên Nhân vi phạm quy tắc, tồn tại ‘tán tài’ thần bí đó mới thả ra đám mãnh thú này để cho Thiên Nhân một bài học à?”
Khả năng này rất lớn.
“Nếu thật sự như thế thì có lẽ chúng ta vừa tránh được một kiếp đấy, Thiên Nhân trở thành tấm gương cho chúng ta.”
Bắc Hà Tán Nhân nói… Nếu như không có Thiên Nhân, các đạo hữu trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ chắc hẳn cũng sẽ chiếm lấy lối ra của bảo vật tán tài, mang hết tất cả các bảo vật đi.
“Chúng ta tiếp tục quan sát, để xem mọi chuyện có bước ngoặt mới không.”
Thất Tu Thánh Quân nói:
“Lúc này Thiên Nhân bát phẩm kia chắc cũng phải ra tay rồi.”
Hoàng Sơn Tôn Giả lại điều chỉnh góc máy, bắt đầu quay video.
Sau khi trải qua một thời gian rối loạn ngắn ngủi, các Thiên Nhân nhanh chóng khôi phục lại đại trận. Sức mạnh của đại trận ngưng tụ thành hình, hóa thành một tấm lưới đỏ như máu bao phủ lấy hai mươi con mãnh thú.
Mặt khác, có ba Thiên Nhân thất phẩm xuất hiện, tay cầm pháp khí, bắt đầu chém giết đám mãnh thú kia.
Thiên Nhân thất phẩm khác hẳn tứ phẩm và ngũ phẩm.
Hình dáng của Thiên Nhân tứ, ngũ phẩm chẳng khác nhau là bao, giống như là sản phẩm của dây chuyền sản xuất hàng loạt vậy, khi nhìn Thiên Nhân tứ, ngũ phẩm, Tống Thư Hàng luôn có cảm giác mình bị mù mặt.
Mà mấy vị Thiên Nhân thất phẩm này lại có dáng vẻ tuyệt đẹp, trên người tỏa ra ánh sáng bảy màu. Dưới sự phối hợp của đại trận, chẳng mấy chốc bọn chúng giết chết rất nhiều ‘mãnh thú’.
Mà sau khi những mãnh thú này bị giết thì không để lại thi thể, hóa luôn thành một luồng sương mù, hoàn toàn tan biến.
Chúng không phải mãnh thú thật sự mà là triệu hoán thú do pháp thuật ngưng tụ thành.
Hoàng Sơn Tôn Giả livestream toàn cảnh chiến đấu của Thiên Nhân và mãnh thú vào trong nhóm.
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Hóa ra Hoàng Sơn tiền bối ở góc này à, ta tìm thấy các ngươi rồi. Ta đến tập hợp với các ngươi luôn đây.”
“Những con mãnh thú này đều do pháp thuật hóa thành, xem ra suy đoán của Vũ Nhu Tử rất đúng.”
Thất Tu Thánh Quân tổng kết.
Bắc Hà Tán Nhân:
“Nếu là như thế thật, vậy lát nữa khi chúng ta lấy bảo vật từ ’tán tài’, hô to 666, liệu tồn tại ‘tán tài’ thần bí kia có vui lên mà lặng lẽ cho chúng ta nhiều bảo vật hơn không nhỉ?”
“Rất có khả năng này.”
Đông Phương Lục Tiên Tử Nói:
“Nhưng nếu muốn làm thế phải từ bỏ sĩ diện mới được.”
Đồng Quái Tiên Sư:
“Nếu như so sĩ diện với bảo vật, đương nhiên là bảo vật quan trọng hơn rồi.”
Sĩ diện là cái gì? Kể từ lúc sinh ra tới giờ Đồng Quái chưa từng có thứ này.


Trong quán ăn.
Tống Thư Hàng nhìn Vũ Nhu Tử, lối suy nghĩ của cô nương này rất linh hoạt, lại còn có thiên phú trả lời câu hỏi, sau khi kết hợp hai thuộc tính này lại với nhau, khi gặp phải vấn đề hóc búa, cô luôn có thể cho người ta một đáp án bất ngờ.
Nhưng mà tu chân giới quá rộng lớn, đúng là đại lão kiểu gì cũng có.
Có đại lão ‘cái gì cũng có thể bán’ rõ ràng là cảnh giới ‘Trường Sinh Giả’ mà vẫn còn chăm chỉ bôn ba khắp nơi để bán đồ.
Còn có vị Tiêu Dao thực lực không rõ nhưng thích tán tài, thích nghe người ta hô 666 này nữa.
Còn cả Thánh Nhân thân là đại lão Nho gia nhưng lại nghiên cứu ra ‘ánh nhìn mang thai, ánh nhìn mang thai đôi, thai ba, thai bốn’.
Những đại lão tu chân giới mà Tống Thư Hàng tiếp xúc cho hắn ảo giác họ ‘chẳng làm việc gì đàng hoàng hết’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận