Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1791: Đợi tóc ta dài chạm đất thì ngươi chết chắc!

Chương 1791: Đợi tóc ta dài chạm đất thì ngươi chết chắc!
Bá Tống Huyền Thánh thực sự quá hèn hạ, pháp thuật đê tiện thế này mà hắn dùng như kĩ năng thương hiệu! Đã thế vừa vào trận đã dùng ngay, hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của người bị mang thai, quả thực là vô liêm sỉ đến cùng cực!
Lệ Thánh Quân vội vàng né tránh, ánh nhìn mang thai sượt qua người hắn trong tình cảnh nghìn cân treo sợi tóc, sau đó bắn vọt đi. Một tu sĩ góp cho đủ số đang lượn lờ sau lưng Lệ Thánh Quân vô tình dính chưởng.
Sắc mặt hắn trắng bệch, hai tay ôm cái bụng nhanh chóng phình to, miệng phát ra tiếng rên đau đớn. Hắn quỳ rạp trong hư không, ánh mắt dõi theo chiến cuộc xa xa.
[Đây là một sự trùng hợp ngoài ý muốn hay là cố ý? Chẳng lẽ Bá Tống Huyền Thánh đã nhìn thấu thân phận của ta rồi sao?]
[Không, không thể như thế được. Ta gặp Bá Tống Huyền Thánh ở đây cũng là chuyện ngoài ý muốn. Ta căn bản không hề tiết lộ thân phận, làm sao có thể bị phát giác? Nhưng để đề phòng vạn nhất, ta vẫn phải rút lui trước, để báo cho Ma Chủ biết Bá Tống Huyền Thánh đã trở lại hiện thế.]
Tu sĩ kia ôm cái bụng to, bỏ đi trong cơn đau đớn lăn lộn.
Các tu sĩ xung quanh đều nhìn người này bằng ánh nhìn thương cảm, không ai ngăn cản hắn bỏ đi. Ai cũng thấu hiểu sâu sắc nỗi khổ mang thai mười tháng và nỗi đau đớn xé lòng trong một tiếng sau đó.
Vì quan tâm đến tự ái của đối phương nên không một ai lên tiếng an ủi hắn, để mặc hắn lủi thủi lẩn vảo một góc không người mà gặm nhấm tình yêu của mẹ.

Thấy Lệ Thánh Quân tránh được ánh nhìn mang thai, Tống Thư Hàng cũng không kinh ngạc. Thuật giám định cường giả càng nổi tiếng thì các cao thủ cũng càng có kinh nghiệm trong việc đề phòng nó. Trước khi tốc độ phóng ra thuật giám định cường giả của Tống Thư Hàng tăng lên mấy lần, thì số cường giả có thể tránh thoát ánh nhìn mang thai trong tương lai sẽ mỗi lúc một nhiều.
Ánh nhìn mang thai có thể biến hóa không nhỉ? Ví dụ như… đường đi của nó có thể rẽ ngoặt chẳng hạn?
Trước kia Tống Thư Hàng không có năng lực này, nhưng sau khi xem xong bài giảng pháp của số Hamster, hắn đã học được niệm lực. Nếu phối hợp với niệm lực, nói không chừng ánh nhìn mang thai của hắn có thể tấn công theo đường gấp khúc cũng nên.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu Tống Thư Hàng thì thân thể của hắn cũng bắt đầu ngứa ngáy.
Chiêu ánh nhìn mang thai tiếp theo đã bắt đầu ngưng tụ, nhưng trước khi phóng ra, Tống Thư Hàng phải vung Xích Tiêu Kiếm tiền bối, chém một phát Phần Thiên Hỏa Diễm đao về phía Lệ Thánh Quân để ngăn cản hắn trước đã.
Thất Tu Thánh Quân đang chặn đánh Thiên Nhân Huyền Thánh, Tống Thư Hàng ra tay giáp lá cà với Lệ Thánh Quân, sau đó thân mình Linh Điệp Thánh Quân nhoáng lên như ánh chớp, xuất hiện bên cạnh Thiên Cương, vươn tay muốn bắt lấy nó.
“Ha ha ha, xem ra ta không ẩn nấp được nữa rồi.” Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên.
Đó là Đông Qua Thánh Quân, chàng trai vàng trong làng phòng ngự.
Chẳng biết hắn xuất hiện bên dưới Thiên Cương từ lúc nào, còn nhanh hơn Linh Điệp Thánh Quân một bước.
Nói dứt lời, hắn thi triển thuật phòng ngự mạnh nhất của mình – Cương Thiết Bảo Lũy.
Đây là Cương Thiết Bảo Lũy bản cải tiến lần hai, là niềm kiêu hãnh của Đông Qua Thánh Quân, là cực hạn phòng ngự của hắn hiện giờ. Sau khi thi triển thuật phòng ngự này, dù mấy vị Huyền Thánh ra tay cùng một lúc cũng không thể đánh vỡ nó trong thời gian ngắn.
Cương Thiết Bảo Lũy bản cải tiến này chính là con át chủ bài hắn chuẩn bị để khiêu chiến với Bá Tống Huyền Thánh thêm lần nữa.
Cương Thiết Bảo Lũy đã phủ lên, Linh Điệp Thánh Quân đến chậm một bước bị ngăn lại bên ngoài tầng phòng ngự, nhất thời chưa thể phá tan nó được.
Sau đó, Đông Qua Thánh Quân vui vẻ vươn tay, chuẩn bị đút Thiên Cương vào túi.
Đúng lúc này, Tống Thư Hàng đang quấn lấy Lệ Thánh Quân bỗng vung tay phải lên: “Chính là ngươi, Quy tiền bối, lên đi!”
Ở hiện thế, thế giới hạch tâm của hắn không bị chặn.
Cùng lúc đó, một con rùa biển đắp mặt nạ màu lục xuất hiện giữa hư không, vượt qua không gian, đụng mạnh mai rùa vào Cương Thiết Bảo Lũy của Đông Qua Thánh Quân.
Nhìn khí tức thì dường như con rùa biển khổng lồ này chỉ có cấp bậc bát phẩm.
Nhưng tất cả các Huyền Thánh ở đây đều cảm nhận được sinh cơ không hề tầm thường của nó. Đó là sinh cơ của Kiếp Tiên, cực kì khác biệt với sinh cơ của Huyền Thánh, và cường độ thân thể của con rùa biển này chắc chắn cũng không phải là cấp bậc Huyền Thánh!
Nhắc đến sinh cơ của Kiếp Tiên… Lệ Thánh Quân nhìn về phía Tống Thư Hàng đang quần nhau với hắn.
Là ảo giác sao? Hắn cảm thấy trên người Bá Tống Huyền Thánh thi thoảng cũng tỏa ra khí tức của sinh cơ Kiếp Tiên, mặc dù rất yếu.
Ầm!
Mai của con rùa biển khổng lồ đâm sầm vào Cương Thiết Bảo Lũy.
Choang! Choang! Tiếng thủy tinh vỡ liên tiếp vang lên. Sau đó, tầng phòng ngự vốn là niềm kiêu hãnh của Đông Qua Thánh Quân bị đâm vỡ tan nát.
“!!!” Đông Qua Thánh Quân ngu mặt ra.
Đây là pháp thuật phòng ngự khiến cho ta kiêu hãnh đó ư?
“Nhãi con, pháp thuật phòng ngự không tệ.” Quy tiền bối nhếch miệng cười một tiếng, sau đó duỗi móng vuốt, lấy đi Thiên Cương trong tay Đông Qua Thánh Quân rồi nói: “Nhưng ngươi vẫn còn chỗ thiếu sót về phương diện phòng ngự. Trong mắt ta, nó có năm nhược điểm chí mạng, ta chỉ cần nhắm trúng nhược điểm là có thể phá tan nó dễ như trở bàn tay. Cương Thiết Bảo Lũy còn rất nhiều khe hở có thể cải tiến.”
Dù sao Quy tiền bối cũng là loài có vỏ cấp bậc Kiếp Tiên, cho nên nó cực kì am hiểu về thuật phòng ngự.
Đông Qua Thánh Quân: “Excuse me?”
“Lần sau ngươi tìm đến ta thông qua Tống Thư Hàng để xin học thì phải mang theo lễ vật hợp ý ta mới được. Mặt nạ bùn khoáng rong biển búp hành ấy, hiểu không?” Quy tiền bối vui vẻ nói.
Đông Qua Thánh Quân gật đầu: “Ta biết rồi thưa tiền bối!”
“Két!” Lúc này, Thiên Nhân Huyền Thánh xinh đẹp cách đó không xa bỗng phát ra tiếng kêu dài như đang triệu hoán.
Theo tiếng gọi của cô ta, một bộ móng vuốt thú phá vỡ không gian, xuất hiện ngay trước mặt Quy tiền bối.
Vuốt thú nắm lấy Thiên Cương, cưỡng ép cướp đoạt, đồng thời một móng vuốt khác vươn ra tấn công vào Quy tiền bối.
Keng!
Quy tiền bối chặn được đòn này, nhưng cả nó và Đông Qua Thánh Quân cùng bị đánh văng ra xa.
“Cửu phẩm?” Quy tiền bối giận dữ.
Nếu không phải thực lực của nó bị đại đế phong ấn thì làm sao có thể bị một cái móng vuốt thú đánh bay bằng một đòn như vậy chứ?
Sau khi bắt được Thiên Cương, vuốt thú lắc lắc mấy cái rồi rụt lại.
Thiên địa sắp có biến lớn, Trường Sinh Giả và Kiếp Tiên lánh đời… chủ nhân của móng vuốt thú kia cũng có điều kiêng nể. Nó không để lộ chân thân ở hiện thế, chỉ vươn hai móng vuốt thi triển đủ loại thần thông từ xa qua thông đạo không gian.
Bình thường thì một cái Thiên Cương không đủ để một Kiếp Tiên cửu phẩm ra tay cướp đoạt, bởi vì Thiên Cương có phẩm chất cao đến mấy cũng chỉ dành cho Chân Quân lục phẩm sử dụng mà thôi. Phẩm cấp đã hạn chế giá trị của nó rồi.
Thế mà phe Thiên Nhân lại điều động cả Kiếp Tiên đi cướp Thiên Cương.
[Chẳng lẽ Thiên Cương này có chỗ đặc biệt, đáng để cho một Kiếp Tiên cửu phẩm nhúng tay vào tranh cướp hay sao?] Ý nghĩ này hiện lên trong đầu tất cả mọi người.
“Bá Tống!” Quy tiền bối hét lớn, duỗi chân trước chỉ một cái, vận dụng thủ đoạn không gian của mình, miễn cưỡng mở rộng cánh cổng không gian mà vuốt thú vừa xuất hiện để tranh thủ cho Tống Thư Hàng một chút thời gian.
Mặc dù Quy tiền bối không biết Tống Thư Hàng có cách nào để cướp lại Thiên Cương hay không, nhưng lúc này nó không kịp nghĩ nhiều. Dù sao Thiên Cương này chắc chắn là đồ tốt, nếu có cách thì nhất định phải cướp lại cho bằng được.
Quan trọng hơn là nhất định phải chọc cho tên có vuốt thú sau màn kia tức chết!
Nghe thấy tiếng gọi của Quy tiền bối, trong đầu Tống Thư Hàng nảy ra rất nhiều phương án: ánh nhìn mang thai? Phần Thiên Hỏa Diễm đao? Nhân Quả đao? Hay là thánh kiếm Chung Yên?
Chẳng có loại nào thích hợp với tình hình lúc này cả.
“Mở thông đạo thế giới hạch tâm ra cho ta!” Đúng lúc này, giọng nói của Sở các chủ vang lên trong thế giới hạch tâm.
Tống Thư Hàng mở một thông đạo nối giữa hiện thế và thế giới hạch tâm ngay trên đầu Sở các chủ theo bản năng.
Một loáng sau, trên đầu Tống Thư Hàng mọc ra một mái tóc dài xinh đẹp. Nói đúng ra, là tóc của Sở các chủ xuyên qua thế giới hạch tâm, mọc ra trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng.
Mái tóc dài ra, dài ra, đến ngang lưng, đến ngang eo, đến đầu gối, cuối cùng trải ra đầy đất.
Mỗi một sợi tóc dài đều ẩn chứa lực lượng pháp tắc, đó là pháp tắc vượt trên cả lực lượng cấp bậc Kiếp Tiên.
“Đẹp quá. Không hiểu sao ta lại cảm thấy Bá Tống Huyền Thánh xinh đẹp đến vậy. Có phải ta cần thuốc nhỏ mắt không?”
“Dáng vẻ thiếu niên của Bá Tống Huyền Thánh vốn đã thanh tú, lại phối với mái tóc dài này, cho nên mới gây cho ngươi ảo giác rằng hắn rất xinh đẹp sao?”
“Mái tóc dài này là tuyệt kĩ của Bá Tống Huyền Thánh à?”
“Nghe nói Tạo Hóa Pháp Vương có một chiêu gọi là Tăng Phát thuật, có phải là nó không?”
Khi bọn họ đang bàn tán, mái tóc dài kia không gió tự bay, tết thành mấy chục lọn.
Những lọn tóc dài đó đâm thẳng vào hư không, xuyên thấu qua không gian.
Đó là lực lượng không gian!
Lực lượng thương hiệu của Kiếp Tiên cửu phẩm!
Sau khi xuyên qua không gian, những lọn tóc dài xuất hiện ngay trước cánh cổng không gian mà Quy tiền bối đang chống đỡ. Lúc này, vuốt thú kia đã ôm Thiên Cương tan biến trong cánh cổng không gian từ lâu.
Mấy chục lọn tóc đen dài đâm thẳng vào cánh cổng không gian mà Quy tiền bối đang trấn giữ, đuổi theo vuốt thú.
Ầm ầm ầm!
Dòng ba động kinh khủng truyền ra từ cánh cổng không gian.
Đây là lực lượng diệt thế… là dao động sinh ra khi các cường giả Kiếp Tiên cửu phẩm trở lên chiến đấu chính diện với nhau. Với lực lượng của Kiếp Tiên cửu phẩm, mỗi chiêu họ đánh ra đều có thể hủy diệt đất trời. Chỉ cần cho họ đủ thời gian, họ có thể quét sạch bề mặt của một hành tinh, xóa sạch dấu vết của sự sống bên trên nó.
Bá Tống Huyền Thánh kinh khủng đến vậy sao?
Ánh mắt của hắn là ác mộng của tu sĩ trong chư thiên vạn giới, 90% tu luyện giả trở lên không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
Mà tóc của hắn lại có thể đuổi theo Kiếp Tiên cửu phẩm, còn đánh giáp lá cà?
Trừ mắt và tóc ra, trên người Bá Tống Huyền Thánh còn bộ phận đặc biệt nào có khả năng đáng sợ như vậy không? Ví dụ như móng tay chẳng hạn?
Rầm!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, cánh cổng không gian sụp đổ.
Mái tóc dài của Bá Tống Huyền Thánh chui ra khỏi cánh cổng không gian.
Đuôi tóc hơi cháy sém.
Nhưng đây không phải là điểm quan trọng. Quan trọng là mái tóc này đang cuốn lấy hai phần ba Thiên Cương. Rõ ràng là Kiếp Tiên có vuốt thú kia đã chịu lỗ to.
Tóc dài cuốn lấy Thiên Cương, mang về bên cạnh Bá Tống Huyền Thánh.
“Đạo hiệu của ngươi là Lệ sao?” Lúc này, giọng nói của một người phụ nữ vang lên bên tai Lệ Thánh Quân.
Lệ Thánh Quân chưa trả lời thì thấy mái tóc kia biến sắc như đao, lia nhẹ một cái, cắt một mẩu trên Thiên Cương, ném ra trước mặt hắn.
Lệ Thánh Quân ngây ra, nhận lấy Thiên Cương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận