Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1794: Quả nhiên phải dùng thế giới hạch tâm như vậy mới đúng

Chương 1794: Quả nhiên phải dùng thế giới hạch tâm như vậy mới đúng
Nhìn từ kết quả của bí pháp Giám Định thì đây chỉ là hoạt động tán tài xuất phát từ niềm yêu thích và hứng thú của Tiêu Dao Tán Tiên. Người cần chú ý là đại lão đánh cược cùng Tiêu Dao Tán Tiên kia. Rốt cuộc người đó có lai lịch gì? Vì sao đây lại là lần tán tài cuối cùng của Tiêu Dao Tán Tiên?
“Các tiền bối, vào đi, hệ số nguy hiểm của Tán Tài Vương Tọa ở phạm vi có thể chấp nhận được.” Tống Thư Hàng quay người truyền âm cho tất cả các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1.
Theo kết quả của bí pháp Giám Định thì Tán Tài Vương Tọa rất an toàn.
Nhưng lúc nào cũng phải đề phòng cẩn thận.
Cho nên Tống Thư Hàng mở một thông đạo nhỏ giữa bản thân và thế giới hạch tâm, chỉ cần thông đạo này nhận kích thích và bắt đầu đóng lại thì hắn sẽ mượn lực lượng của Quy tiền bối và Sở các chủ để đưa tất cả các thành viên của nhóm Cửu Châu số 1 vào thế giới hạch tâm ngay lập tức.
Cùng lúc đó, Thất Tu Thánh Quân dặn dò: “Mỗi người tiến vào chỉ được chọn một bảo vật, cho nên đừng quan tâm tới bảo vật ở tầng dưới mà cứ đi thẳng lên trên. Càng lên cao thì giá trị bảo vật càng cao. Tán Tài Vương Tọa hạn chế số tầng theo cảnh giới, cảnh giới bao nhiêu phẩm thì được lên bấy nhiêu tầng.”
Đa phần các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đều lấy được xưng hào Cổ Thánh trong thế giới Hắc Long, có thể lên thẳng đến tầng tám.
“Các tiền bối trong nhóm, ai có long ấn và xưng hào Cổ Thánh thì đều có thể lên tầng tám.” Tống Thư Hàng truyền âm bổ sung.
Dứt lời, hắn lê cái thân run rẩy đứng dậy, bước lên cầu thang. Nỗi đau đớn từ việc giám định Tán Tài Vương Tọa vẫn không ngừng tấn công vào thần kinh của hắn.
Mức đau đớn còn cao hơn hắn dự tính một chút, phải mất một lúc để thích ứng.
Chẳng biết từ khi nào, dường như Tống Thư Hàng đã có thêm năng lực thích ứng với đau đớn. Chỉ cần chưa đau đến hôn mê thì hắn có thể dần dần thích ứng với đau đớn và sinh ra sức đề kháng đối với nỗi đau trên tinh thần.
“Hả? Ta chưa hiển thánh thì chỉ có thể lên đến tầng bảy thôi đúng không?” Một giọng nói ôn hòa cất lên.
Tố Tố Tiên Tử: “Ta chỉ có thể lên tầng sáu… Ta vừa mới xuất quan, không có long ấn kia. Mà này, long ấn và xưng hào Cổ Thánh của mọi người ở đâu ra thế?”
Cô vừa mới xuất quan, có nhiều chuyện còn chưa hiểu rõ.
“Mấy ngày trước lấy được ở thế giới Hắc Long, bây giờ chắc là không thể lấy được nữa rồi.” Bắc Hà Tán Nhân truyền âm trả lời. Trong những ngày gần đây, các thành viên của nhóm Cửu Châu số 1 đều cảm nhận được lợi ích của long ấn nọ.
“Biết vậy thì ta đã xuất quan sớm hơn một chút.” Tố Tố Tiên Tử đắng lòng nói.
“Ha ha.” Tống Thư Hàng cười nói: “Các tiền bối nào chưa có long ấn cũng đừng sốt ruột. Nói không chừng sau này chúng ta lại có cơ hội ấy chứ.”
Muốn hiển thánh ở thế giới Hắc Long cần có hai bước.
Bước thứ nhất là vượt qua Thánh Giả không gian chi kiếp của thế giới Hắc Long, cũng chính là kiếp nạn thất phẩm lên bát phẩm, bước thứ hai là kí kết khế ước cùng Húc Nhật Vương Tọa, vậy là có thể nhờ tiểu trợ lý lưới rồng sắp xếp hiển thánh ở thế giới Hắc Long.
“Thư Hàng tiểu hữu, nếu lần sau còn cơ hội như vậy thì nhất định phải đưa ta theo nhé.” Giọng nói ôn hòa kia lại cất lên.
Giọng nói này quen tai quá, chắc là một vị tiền bối nào đó trong nhóm đang nói nhỉ?
“Không thành vấn đề, không thành vấn đề.” Thế là Tống Thư Hàng gật đầu đồng ý ngay tắp lự.
Hắn có nên phát triển việc “hiển thánh ở thế giới Hắc Long” thành một nghề không nhỉ?
Trong đầu Tống *nghèo phát rồ* Thư Hàng đã hiện lên một bản kế hoạch liên quan tới dây chuyền hiển thánh hàng loạt ở thế giới Hắc Long.
Cũng may là hắn vẫn còn lý trí nên lắc đầu thật mạnh, xóa sạch cái kế hoạch có thể kiếm bộn tiền này đi.
Dù sao thế giới Hắc Long cũng không phải là thế giới hạch tâm của hắn. Có một số việc không thể làm loạn được.

Các thành viên của nhóm Cửu Châu số 1 được Linh Điệp Thánh Quân và Hoàng Sơn Tôn Giả bảo vệ, cùng nhau đi vào Tán Tài Vương Tọa.
Thiên Nhân ở phía sau bị Yêu Mộng Thánh Quân và gia tộc Bạch Bích Tam Sinh Đao dây dưa, không thể tiến vào Tán Tài Vương Tọa trong thời gian ngắn.
Khi tất cả các thành viên đều đã tiến vào Tán Tài Vương Tọa, Hoàng Sơn Tôn Giả truyền âm nói: “Trước khi mọi người lấy bảo vật thì dừng lại một chút. Nếu có ai chỉ có thể ở lại tầng năm, sáu, bảy thì đừng lấy bảo vật vội. Có lẽ đồ vật mà đạo hữu có thể lên tầng tám cần lại nằm ở tầng năm, sáu, bảy. Đến lúc đó chúng ta có thể trao đổi cho nhau, đừng để lãng phí cơ hội.
Hoàng Sơn Tôn Giả không hổ là chủ nhóm, tính toán tỉ mỉ, quản lý xuất sắc.
“Hoàng Sơn tiền bối, không thành vấn đề.” Các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đồng loạt đáp lời.
Ở một phía khác.
Sau khi thích ứng với đau đớn trên cơ thể, Tống Thư Hàng lên tới tầng tám của Tán Tài Vương Tọa.
“Chắc ở đây được rồi.” Hắn dừng bước, chuẩn bị làm thí nghiệm.
Hắn lấy Thông Nương từ trong thế giới hạch tâm ra.
Bây giờ Thông Nương đang ở cảnh giới tam phẩm.
Mà Tống Thư Hàng đang ở tầng tám của Tán Tài Vương Tọa, là cấp độ mà chỉ có Huyền Thánh mới đến được.
Nếu như bây giờ hắn lấy Thông Nương ra khỏi thế giới hạch tâm thì Thông Nương có thể lấy được một bảo vật ở tầng tám hay không? Cảm giác lén dùng bảo bối không gian như thế giới hạch tâm thật sự là quá phê!
Thông Nương được lấy ra từ thế giới hạch tâm, khi vừa chạm đất, chân nhỏ đã vươn ra khỏi Ngộ Đạo Thạch ròi nhảy nhẹ một cái.
“Có cảm giác gì không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Có cảm giác nặng nề áp bách gì cản trở hành động của Thông Nương không đây?
“Không có vấn đề gì, ta thấy thân nhẹ như yến, không thể tốt hơn.” Thông Nương đáp.
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên, xem ra thí nghiệm của hắn đã thành công một nửa rồi: “Vậy cô đi loanh quanh nhìn xem có thích bảo vật nào không, lấy một cái thử xem.”
Thất Tu Thánh Quân nhìn Tống Thư Hàng, lập tức hiểu hắn muốn làm gì.
Thông Nương nhìn một vòng quanh tầng tám của Tán Tài Vương Tọa, sau đó chọn được một pháp khí trông giống cái ấm đun nước: “Cái này.”
“Đi, ta dẫn cô đi thử một chút xem có gỡ được nó xuống hay không.” Tống Thư Hàng nâng Thông Nương lên, đi tới trước pháp khí kia.
Thông Nương bắt lấy nó rồi giật nhẹ một cái.
Nhưng pháp khí ấm nước chẳng hề nhúc nhích.
“Xem ra phải có thánh ấn hoặc thánh hào gia trì thì mới lấy được bảo vật ở tầng tám.” Thất Tu Thánh Quân nói. Cuồng Đao Tam Lãng và Đông Phương Lục Tiên Tử không đủ cảnh giới, nhưng có thánh ấn và thánh hào nên vẫn thuận lợi lấy được bảo vật.
“Xem ra là vậy.” Tống Thư Hàng nói với vẻ tiếc nuối.
Hắn đặt Thông Nương xuống đất.
Thông Nương ngẩng đầu nhìn chiếc ấm đun nước màu xanh biếc xinh xắn, đôi mắt trên búp hành hồi lâu không chớp, trông có vẻ rất khát khao.
“Cô muốn không?” Tống Thư Hàng cười nói.
Thông Nương gật mạnh đầu.
“Được rồi.” Tống Thư Hàng vươn tay gỡ chiếc ấm nước xuống rồi đưa cho Thông Nương: “Cho cô.”
Thông Nương sững sờ.
“Trong không gian thiên kiếp khi trước, cảm ơn cô. Đây coi như là một trong những món quà cảm ơn của ta nhé.” Tống Thư Hàng dịu dàng nói.
“Vậy thì… ta nhận nhé, ta không khách sáo đâu!” Thông Nương vui vẻ đáp.
Cô vươn bàn tay nho nhỏ ôm lấy ấm nước. Chiếc ấm xanh biếc chủ động thu nhỏ cho phù hợp với hình thể của Thông Nương.
“Giờ làm thí nghiệm giúp ta tiếp có được không?” Tống Thư Hàng nâng Thông Nương lên.
Tầng tám cần thánh ấn hoặc thánh hào, thế tầng bảy thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận