Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1815: Lần Sau Chúng Ta Sẽ Còn Gặp Lại

Chương 1815: Lần Sau Chúng Ta Sẽ Còn Gặp Lại
Đến rồi đến rồi, tuyên ngôn con rệp của đại lão Ma môn.
Hai mắt mỹ nhân rắn công đức sáng lên, vừa lúc cô có một câu thoại rất phù hợp để đáp lại tuyên ngôn kiểu này, cô lập tức há miệng đáp trả:
“Con rệp như người trông vậy mà bóp cũng cấn tay đấy!”
Cô dùng một giọng nam ngông cuồng đọc ra lời thoại ngạo mạn.
Về phần Tạo Hóa Tiên Tử, cô cũng đọc ra lời thoại tương tự hơn nữa gần như là đọc đồng thanh với mỹ nhân rắn, nhưng cô dùng chính giọng của mình để đọc.
Nam nữ hợp xướng, phối hợp không chê vào đâu được.
Ở phía đối diện, thể hợp thành của ý chí trù tâm Ma môn đần mặt ra.
Tống Thư Hàng vội xua tay nói:
“Khoan đã hai vị tiên tử, câu thoại đáp lại này không hợp, câu thoại này có nghĩa đang mắng ta là con rệp.”
Hai vị tiên tử nhìn nhau, một người nghiêng đầu qua trái, một người nghiêng đầu qua phải.
Tống Thư Hàng thở dài, các cô đáng yêu như vậy, ta còn nói gì được nữa?
Hắn nhìn về phía ý chí trù tâm Ma môn:
“Khụ!”
Lần này, mỹ nhân rắn công đức ở sau lưng bắt đầu đọc lời thoại một cách nghiêm túc:
“Nghĩ một kiểu chết đi, muốn chết kiểu gì?”
Đây là giọng của Bạch tiền bối two.
Sau đó mỹ nhân rắn công đức nghiêng người về bên trái, cái đuôi đứng thẳng, hai tay mở rộng bày ra thế kim kê độc lập, bạch hạc giương cánh.
Tạo Hóa Tiên Tử:
“Cho ngươi mười giây, nghĩ một kiểu chết đi.”
Cũng là giọng của Bạch tiền bối two, thân thể cô nghiêng về bên phải, ngược hướng với mỹ nhân rắn công đức, sau đó cũng bày ra tư thế kim kê độc lập + bạch hạc giương cánh.
Sau khi hoàn thành một loạt động tác, hai vị tiên tử đồng thời quay đầu lại nhìn chằm chằm vào cái bóng của Tống Thư Hàng.
Vũ Nhu Tử da đen:
“???”
Hai vị tiên tử không ngừng chớp mắt với Vũ Nhu Tử da đen, tỏ ý bảo cô nói lời thoại tiếp theo.
Vũ Nhu Tử da đen suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nghĩ ra một câu.
Cô chui ra khỏi cái bóng của Tống Thư Hàng, bày ra tư thế kim kê độc lập, bạch hạc giương cánh:
“Sướng... sướng khoái đến chết?”
Cô cũng không chắc đáp án này của mình có làm hai vị tiên tử tiền bối hài lòng hay không.
Hai vị tiên tử cùng mỉm cười, trong đôi mắt đẹp hiện lên ý cười, chính thức đón nhận Vũ Nhu Tử da đen.
Tống Thư Hàng đè tay lên ngực, tự tiến hành hồi sức tim phổi cấp tốc cho chính mình.
“Móa hắn đồ thần kinh!”
Bây giờ trong đầu ý chí trù tâm Ma môn chỉ còn mỗi ý nghĩ này.
Nhưng không biết có phải ảo giác hay không mà nó cứ có cảm giác thiếu niên trước mắt không hề sợ hãi khi đối mặt với nó.
Rốt cuộc là sức mạnh gì khiến cho một thiếu niên chỉ có cảnh giới lục phẩm lại có thể bĩnh tĩnh, mặt không biến sắc khi đối mặt với một ý chí cửu phẩm như nó?
Là thể công đức kia ư? Hay là có pháp khí đặc biệt gì? Hoặc là do nghé mới sinh không sợ hổ?
Không, thoạt nhìn đều không phải.
Rốt cuộc thiếu niên này... có lá bài tẩy gì?
Một lát sau, ý chí trù tâm Ma môn lắc đầu nguầy nguậy.
Đối phương có lá bài tẩy gì cũng không liên quan đến nó. Nó chỉ là một luồng ý chí của đại lão Ma môn cửu phẩm tồn tại trong trù tâm, là đại tướng giữ ải khi có người muốn dung hợp trù tâm.
Ý nghĩa tồn tại của nó chính là cắn trả người muốn dung hợp trù tâm, đoạt xác, chiếm giữ! Sau đó lại luyện chế tiểu tử này thành phân thân, đưa về cho bản thể.
Thế nên... tiểu tử, hãy chết đi!
“Ta đã chờ đợi hàng nghìn hàng vạn năm, cuối cùng cũng chờ được cơ hội này. Hãy trở thành thân xác của ta, bị ta đoạt xác đi nào sâu nhỏ! Ta sẽ mang sức mạnh của ngươi về cho bản thể, ngươi sẽ trở thành một phần sức mạnh cho bản thể tối cao của ta, đây chính là vinh dự vô thượng của ngươi.”
Ý chí trù tâm Ma môn giơ hai tay lên, khí thế của ý chí cửu phẩm phát tán, ma diễm cuồn cuộn, tràn ngập thế giới tinh thần của Tống Thư Hàng.
“Ba vị tiên tử đừng gây rối nữa.”
Tống Thư Hàng xua tay, nhìn về phía ý chí trù tâm Ma môn với vẻ mặt nghiêm túc:
“Không ngờ đến đây còn gặp được ý chí của ngài, ngươi và ta đúng là có duyên với nhau.”
Ý chí trù tâm Ma môn đang giơ hai tay lên cao cứng đờ ra.
Sao nghe giọng điệu của thiếu niên này có vẻ như là biết bản thể của nó vậy kìa?
“Nhưng chuyện bị ngươi đoạt xác, lại bị ngươi mang về bản thể, trở thành một phần sức mạnh vô thượng của bản thể thì miễn đi.”
Tống Thư Hàng xua tay:
“Dù sao thì chắc bản thể của ngươi đã toi rồi... Hà Chỉ Ma Đế ạ.”
Tên này... thật sự biết bản thể của nó!
“Toi rồi ý là... chết rồi ư?”
Ý chí trù tâm Ma môn nhìn Tống Thư Hàng, sau đó lắc đầu phủ nhận:
“Không thể nào!”
“Không có chuyện gì là không thể, ngoài ra...”
Tống Thư Hàng chỉ vào chính mình:
“Người đánh nổ bản thể của ngươi... chính là ta.”
“Phụt!”
Ý chí trù tâm Ma môn bỗng bật cười.
Muốn khoác lác thì cũng phải viết nháp trước chứ?
Vào hàng nghìn hàng vạn năm trước, bản thể của nó đã đạt đến cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm, đến nay sao có thể giậm chân tại chỗ được?
Không chừng tiểu tử này đang muốn kéo dài thời gian.
Hoặc cũng có thể hắn đang chờ ngoại viện?
Sau khi hiểu ra, ý chí trù tâm Ma môn không cho Tống Thư Hàng có cơ hội ‘kéo dài thời gian’ nữa.
Toàn bộ ma diễm trong thế giới tinh thần bốc cháy hừng hực, ý chí trù tâm Ma môn một hơi khống chế tất cả ma diễm, cuốn về phía Tống Thư Hàng.
Mỹ nhân rắn công đức mỉm cười, giơ tay tạo ra một tầng ánh sáng. Tầng ánh sáng này hóa thành hình chiếu Công Đức điện, dễ dàng ngăn tất cả ma diễm ở bên ngoài.
“Nơi này là thế giới tinh thần của ta.”
Tống Thư Hàng cười to, hắn mở mắt trái trừng mắt nhìn ý chí trù tâm Ma môn:
“Thuật giám định cường giả!”
Hãy cảm nhận tình yêu thương của mẹ đi nào!
Combo mười tháng mang thai + một tiếng đau đẻ, bấm vào tặng ngay!
“A! Đây là cái gì?”
Ý chí trù tâm Ma môn hoảng sợ hét lên. Nó không phải Ma Đế bản tôn, không thể thông qua giám định của thuật giám định cường giả.
Loại pháp thuật kinh khủng này là do tên điên nào nghiên cứu ra? Quá đáng sợ! Kẻ nghiên cứu ra pháp thuật này nếu không phải là người có tình yêu thương vô bờ bến thì chính là một tên biến thái có tâm lý vặn vẹo.
“Xin hỏi mấy vị tiên tử có phương án nào thích hợp để đối phó với thể ý chí không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Đối kháng về mặt ý chí khác với đối kháng về mặt thân xác.
“Nếu là ý chí, vậy chỉ cần nghĩ cách làm nó suy yếu là có thể phá hủy nó một cách nhẹ nhàng rồi?”
Vũ Nhu Tử da đen đưa ra đề nghị chính xác nhất.
“Làm ý chí suy yếu sao?”
Tống Thư Hàng xoa cằm.
Lúc này mỹ nhân rắn công đức ở sau lưng đột nhiên giơ tay lên vỗ một phát vào hốc mắt của hắn, móc mắt ra.
Tống Thư Hàng:
“!!!”
Ta móc mắt ra là để lắp con mắt Thánh Nhân vào, bây giờ tiên tử cô móc mắt ta ra là để làm gì? Móc mắt cũng chẳng phải chuyện vui vẻ gì.
Mỹ nhân rắn công đức ném con mắt của Tống Thư Hàng lên không, con mắt này bỗng chiếu ra một màn sáng.
Sau đó có một đoạn hình ảnh được phát trên màn sáng.
“Con rệp như người trông vậy mà bóp cũng cấn tay đấy!”
Một giọng nam trầm thấp vang lên, sau đó thân hình cao lớn của Hà Chỉ Ma Đế xuất hiện trên màn sáng.
[Tít~ Bá Tống Huyền Thánh đã đưa ngươi vào danh sách đen.]
“Ha ha ha~”
Hà Chỉ Ma Đế phát ra một tràng cười quái dị, 108 Ma Thần trụ xuất hiện sau lưng hắn, ma diễm ngập trời.
Tiếp theo hình ảnh thay đổi, Bá Tống Huyền Thánh giơ một thanh quỷ đầu đao lên.
Trên quỷ đầu đao có bảy sợi dây nhân quả đáng sợ ngưng tụ ra, quấn quanh đao.
Bá Tống Huyền Thánh chém ra một đao.
Một đao này chứa đựng bảy luồng sức mạnh chí tôn vô thượng, luồng sức mạnh nào cũng mang đến cảm giác áp bách tuyệt vọng cho ý chí trù tâm Ma môn.
Một đao chém ra, bản thể Hà Chỉ Ma Đế của nó bị chém nổ, trọng thương ngã xuống, máu chảy đầy đất, không rõ sống chết.
Thê thảm vô cùng!
Một màn này khiến người xem phải rơi nước mắt.
“Không thể nào!!!”
Ý chí trù tâm Ma môn ôm bụng.
Bản tôn của ta không thể nào gặp bi kịch như vậy được!
Đây là ảo giác, đây nhất định là giả!
Chút hình chiếu này sao có thể làm ta suy yếu được.
Nhưng ngay khi nó đang cường hóa lòng tin của bản thân, thiếu niên Bá Tống Huyền Thánh trước mắt bỗng lấy ra một cây gậy cực to, Ma Thần trụ truyền thừa của Hà Chỉ Ma Đế.
Không những bản tôn bị chém nổ mà ngay cả nhà cũng bị cướp mất ư?
Hình chiếu có thể là giả nhưng Ma Thần trụ này tuyệt đối không giả được.
Ý chí trù tâm Ma môn cảm ứng được sức mạnh thuộc về bản tôn từ cây Ma Thần trụ này.
“Chẳng lẽ những gì xảy ra trong hình chiếu vừa rồi đều là thật?”
Ý nghĩ này chợt hiện lên trong đầu ý chí trù tâm Ma môn.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, sự tồn tại của nó không ngừng bị yếu đi.
Dù nó có cố cường hóa lòng tin để duy trì sự tồn tại của bản thân thế nào đi nữa cũng chẳng có tác dụng gì.
Ngay lúc cây Ma Thần trụ kia xuất hiện, nó đã một thua hoàn toàn rồi.
“Trù tâm Ma môn tiền bối, ngươi đang không ngừng yếu đi kìa.”
Vũ Nhu Tử da đen nhắc nhở.
Ý chí trù tâm Ma môn:
“Ừ, ta biết mà, chính ta cũng cảm ứng được.”
Ta biết... sứ mệnh của ta sắp kết thúc rồi.
Có thể là do vị tiên tử da đen này là tâm ma nên ý chí trù tâm Ma môn rất có cảm tình với cô, không hề ghét cô.
Nó thấy vị tiên tử da đen này rất thuận mắt.
Nếu đã vậy...
Ý chí trù tâm Ma môn giơ hai tay lên cao, dùng ngôn ngữ viễn cổ phát ra một loạt tiếng kêu. Ngay sau đó có một luồng sức mạnh xông ra khỏi thân thể nó, luồng sức mạnh này chia làm hai phần.
Một phần đại diện cho sức mạnh của trù tâm, nhập vào cơ thể Tống Thư Hàng. Đây là phần thưởng mà Tống Thư Hàng nhận được sau khi vượt qua thử thách của ý chí trù tâm. Từ nay về sau, hắn có thể khống chế trù tâm một cách triệt để.
Một phần khác lại nhập vào người Vũ Nhu Tử da đen. Phần sức mạnh này không liên quan gì đến trù tâm, là phần thưởng có thể tăng lên tinh thần lực.
“Ha ha ha, ngươi chỉ lấy được trù tâm, còn phần tầm bổ tinh thần lực này ngươi không bao giờ có cơ hội lấy được.”
Ý chí trù tâm Ma môn đắc ý nói.
“Tẩm bổ tinh thần lực ư?”
Tống Thư Hàng xoa cằm, thở phào nhẹ nhõm:
“May mà ngươi không đưa phần tẩm bổ tinh thần lực vào người ta, nếu không ta lại phải đau đầu một quãng thời gian rồi.”
Cường độ tinh thần lực, thần thức của hắn luôn cao hơn thể chất. Nếu cường độ tinh thần lực vượt xa thể chất thì tình hình sẽ giống như trước kia, thể chất không theo kịp tinh thần lực dẫn đến việc ngày nào đầu cũng căng đau như có ai đang câm búa đập vào.
Hôm nay may mà có Vũ Nhu Tử da đen nhận phần tinh thần lực này thay hắn.
Ý chí trù tâm Ma môn:
“...”
“Vậy hẹn gặp lại ngươi sau nhé.”
Tống Thư Hàng hành lễ chào theo kiểu tu sĩ:
“Trong tay đệ tử của ta còn một viên trù tâm màu trắng, ắt hẳn bên trong cũng có ý chí của Hà Chỉ Ma Đế ngài. Ta sẽ giúp đệ tử của ta hấp thu trù tâm, đến lúc đó chúng ta sẽ gặp lại nhau thôi, mặc dù ý chí trong trù tâm màu trắng sẽ có điểm khác với ngài.”
Ý chí trù tâm Ma môn đè tay lên ngực, học theo động tác của Tống Thư Hàng, không ngừng tiến hành hồi sức tim phổi cấp tốc cho bản thân.
“Bye bye.”
Tạo Hóa Tiên Tử vẫy tay chào.
Tống Thư Hàng động ý niệm, niệm lực được nhắc đến trong bài giảng pháp của tà ma chuột hamster hiện ra, đánh về phía ý chí trù tâm Ma môn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận