Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1820: Cái Gì Kho? Có Phải Ta Nhìn Lầm Rồi Không?

Chương 1820: Cái Gì Kho? Có Phải Ta Nhìn Lầm Rồi Không?
Tống Thư Hàng mỉm cười hồi đáp:
“Địa điểm xuất quan ở đâu để ta đi đón cô?”
Mặc dù chưa thu thập đủ một bộ ba món Công Tử Hải, nhưng chờ gặp Thập Lục xong thì bọn họ có thể thu thập cùng nhau.
Tô thị A Thập Lục cười trả lời:
“[Chat voice] Ta sẽ đến Lan Tây đảo trước, ngươi lại đến đó đón ta. Khi nào sắp đến, ta sẽ gọi điện thoại cho ngươi.”
Lần này giọng của cô vẫn êm ái dịu dàng, giọng nói thấp hơn lúc bình thường, rất ngọt ngào cũng rất trưởng thành.
“Được, đến lúc đó ta sẽ ở Lan Tây đảo đón cô.”
Tống Thư Hàng đáp.
Đến lúc đó, có nên chọn một cách ra sân thật ngầu để đi đón A Thập Lục không nhỉ?
Chiến xa Hà Long Thần Hành? Con rối rồng màu bạc? Hay là mượn cá voi mập công đức của mỹ nhân rắn công đức?
Những cách này đều tốt nhưng chỉ thích hợp sử dụng trước mặt tu sĩ, nếu dùng trước mặt người bình thường phải bỏ thêm huyễn pháp để che mắt.
Đến lúc đó nếu A Thập Lục đáp thẳng xuống Lan Tây đảo, hiện thân trước mặt quần chúng, vậy hắn phải cân nhắc đến việc dùng một số thủ đoạn hiện đại hóa đến đón cô ấy.
Ví dụ... hình như trong thế giới hạch tâm của hắn còn mấy chiếc máy kéo có tay cầm.
Không được không được!
Mặc dù máy kéo có tay cầm có thể thu hút sự chú ý của người khác nhưng cách ra sân này vẫn miễn đi. Không có nhan sắc và sức hút của Bạch tiền bối, hắn sợ mình không điều khiển được máy kéo có tay quay.
Có lẽ đến lúc đó có thể mượn Điền Thiên tiền bối một chiếc du thuyền?
Ngoài ra trong thế giới hạch tâm có một đám ma thú giống ngựa và ma thú lạc đà được chuyển từ thế giới hắc long qua, chúng có ngoại hình tương tự với ngựa và lạc đà bình thường, chỉ khác là cao lớn hơn một chút. Có lẽ cưỡi ngựa ra sân cũng rất nổi bật?
“[Chat voice] Vậy đến lúc đó chúng ta sẽ gặp nhau.”
Tô thị A Thập Lục trả lời.
Từ giọng điệu có thể nghe ra được có vẻ như tâm trạng của cô rất tốt.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với A Thập Lục, Tống Thư Hàng cất điện thoại di động, tiếp tục bay đến Điền Thiên đảo với Xích Tiêu kiếm tiền bối.
Hắn vừa tùy ý trò chuyện về một số đề tài với Xích Tiêu kiếm tiền bối, vừa không ngừng thi triển Dưỡng Đao thuật lên Ma Thần trụ, rút lấy tri thức về kỹ thuật tiên trù Ma môn.
Trên đường đi, thỉnh thoảng sẽ gặp một số tu sĩ và tu luyện giả thuộc những hệ khác.
Có thể là do Tán Tài Vương Tọa hoạt động nên rất nhiều tu luyện giả tụ tập gần đó vẫn chưa tản đi. Có người vẫn đang tìm kiếm ở phụ cận, xem thử Tán Tài Vương Tọa có mở ra lần nữa không.
Vậy nên trên đường bay hôm nay, hắn mới gặp được không ít tu luyện giả thuộc những hệ mà bình thường hiếm gặp như vậy.
Khi thấy Tống Thư Hàng ở đằng xa, trong số những tu sĩ hoặc tu luyện giả này có một số sẽ dừng lại, có người sẽ hành lễ chào Tống Thư Hàng, đây là phép lịch sự cần phải có khi hậu bối gặp tiền bối.
Có người sẽ tránh một bên nhường đường, liếc mắt nhìn Tống Thư Hàng đi xa.
Nhưng đa số tu luyện giả đều tái mặt, lăn lê bò lết rồi chạy mất khi thấy Tống Thư Hàng từ xa.
Trước khi những tu luyện giả này chạy trốn, Tống Thư Hàng có thể nghe thấy bọn họ đang la hét:
“Là Bá Tống, Bá Tống đến rồi!”
“Bá... Bá Tống!”
“Sao Bá Tống còn ở đây?”
“Đừng nhìn vào mắt Bá Tống tiền bối...”
“Nghe nói Bá Tống tiền bối đã đạt đến cảnh giới Kiếp Tiên, tốt nhất là nín thở luôn đi.”
“Ta có thuốc ngừa thai đặc biệt đây, các ngươi có muốn uống hai viên không? Vị sơn tra, nghe nói sơn tra có tác dụng gây sinh non nên chắc thuốc vị sơn tra sẽ có hiệu quả tốt hơn.”
Có rất nhiều âm thanh hoảng sợ tương tự thế này, hơn nữa còn là ngôn ngữ của rất nhiều nước. May mà gần đây Tống Thư Hàng thành thạo rất nhiều ngôn ngữ của các nước, nếu không sợ rằng cũng nghe không hiểu bọn họ đang nói gì.
Tống Thư Hàng đen mặt.
Dư luận xã hội thật đáng sợ.
Tất nhiên, thỉnh thoảng cũng nghe được một số nhận xét tích cực.
“Nhưng Bá Tống tiền bối trong bộ dạng thiếu niên rất đáng yêu. Trong lần giảng pháp trước đó, ngài ấy mang bộ dạng ông chú mà nhỉ?”
“Bá Tống Huyền Thành đã đến cảnh giới Kiếp Tiên, đối với ngài ấy ngoại hình chỉ là mây bay mà thôi, muốn đổi thì đổi ấy mà.”
“Ta cảm thấy Bá Tống tiền bối trong bộ dạng ông chú phù hợp với hình tượng cá nhân của ngài ấy hơn.”
Phần lớn nhận xét tích cực đều là bàn về ngoại hình của hắn.
Quả nhiên vỏ ngoài ưa nhìn có giá trị thảo luận hơn tu vi của Bá Tống Huyền Thành.
...
Khi Tống Thư Hàng đến Điền Thiên đảo, rốt cuộc tri thức căn bản tiên trù trong Ma Thần trụ cũng được truyền xong. Tống Thư Hàng cũng hoàn thành việc học tập tri thức về tiên trù Ma môn được phân loại ra.
“Được rồi, tham nhiều nuốt không trôi. Trước hết cứ học xong tri thức căn bản đã, sau đó sẽ học tập nội dung tiên trù thâm ảo hơn.”
Tống Thư Hàng nói.
Xích Tiêu kiếm:
“Ta nghĩ trước hết ngươi vẫn nên luyện tập một chút xem thử bản thân có thiên phú nấu nướng không đã.”
“Xích Tiêu kiếm tiền bối đừng lo lắng, ta có trù tâm trong người, hơn nữa còn có truyền thừa tiên trù của Hà Chỉ Ma Đế. Chỉ cần thiên phú tiên trù của ta tốt hơn thiên phú kiếm thuật một chút xíu xiu, ít nhất cũng có thể trở thành một tiên trù bình thường.”
Tống Thư Hàng vỗ ngực nói.
Xích Tiêu kiếm:
“...”
Thằng nhóc Tống Thư Hàng này cái gì cũng tốt, tính cách tốt, đối xử ôn hòa với mọi người, ngoại trừ nhanh mồm nhanh miệng ra thì không có tật xấu gì lớn.
Chỉ là có đôi khi nhóc này lại khiến người ta phải xót xa.
Ví dụ như thiên phú kiếm thuật này, tần suất chết này, thuộc tính có phúc các ngươi hưởng, gặp họa ta đến gánh này...
Bây giờ còn chưa thử nghiệm nấu nướng mà Tống Thư Hàng đã điên cuồng mạnh miệng.
Xích Tiêu kiếm tiền bối cảm thấy sợ rằng giấc mơ tiên trù của Tống Thư Hàng lại phải chết non rồi.
“Đi thôi, chúng ta lên đảo nào tiền bối.”
Tống Thư Hàng nói.
Hiện giờ trên Điền Thiên đảo có đại trận hộ đảo hoàn toàn mới. Trước khi lên đảo, Tống Thư Hàng phải thông qua nghiệm chứng của Điền Thiên Đảo Chủ.
Tống Thư Hàng chuẩn bị thu Ma Thần trụ vào thế giới hạch tâm.
Trước khi thu nó vào, Tống Thư Hàng cho nó một phát Dưỡng Đao thuật xem như phần thưởng.
Ma Thần trụ: Ong ong ong ong~
Trông nó có vẻ cực kỳ hưởng thụ.
Sau đó nó truyền ra một phần tri thức cốt lõi nhất.
Đó là một tờ thực đơn do Hà Chỉ Ma Đế tạo ra, tờ thực đơn này đang ở giai đoạn chưa hoàn thành, là một tờ thực đơn cực kỳ điên cuồng.
Nếu hoàn thành nó, đây sẽ là một tờ thực đơn về các tiên hào đại tiệc đỉnh nhất trong giới tiên trù.
Tờ thực đơn kinh khủng này và lượng tri thức cực lớn mà nó hàm chứa đã bị Ma Thần trụ nhét hết vào đầu Tống Thư Hàng.
Trong nháy mắt bị một lượng lớn thông tin nhét vào, đầu Tống Thư Hàng đau như búa bổ.
“A~~”
Tống Thư Hàng rên một tiếng, hắn đẩy Ma Thần trụ vào thế giới hạch tâm, giơ tay lên xoa huyệt thái dương để làm dịu cơn đau đầu.
Xích Tiêu kiếm:
“Ngươi sao rồi?”
Nó biết rõ khả năng chịu đau của Tống Thư Hàng mạnh đến mức nào. Một cơn đau mà ngay cả Tống Thư Hàng đều phải đau đến mức rên rỉ, nếu là tu sĩ bình thường chịu đựng nó thì chắc chắn sẽ phải đau lăn lộn trên đất.
“Não quá tải rồi.”
Tống Thư Hàng nghiến răng nói.
Xích Tiêu kiếm:
“...”
Thấy Tống Thư Hàng có vẻ rất đau đớn, Xích Tiêu kiếm đề nghị:
“Có muốn thả một phát Dưỡng Đao thuật lên bản thân ngươi thử không?”
Tống Thư Hàng xua tay:
“Không sao, đau cỡ này vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của ta.”
Lại nói loại đau đớn do đầu bị nhét vào một lượng tri thức khổng lồ, não quá tải gần như chết máy này rất mới lạ, là một loại đau kiểu mới. Hắn phải thích ứng với nó, đề cao khả năng miễn dịch để lần sau gặp lại có thể bình tĩnh hơn.
“Đau đớn khiến ta kiên cường hơn.”
Tống Thư Hàng cười khà khà.
Lúc này vẫn còn cười được có nghĩa là hắn đang thích ứng dần với loại đau đớn này.
Xích Tiêu kiếm:
“...”
Về mặt này, tên nhóc Tống Thư Hàng hết thuốc chữa thật rồi. Nó tận mắt chứng kiến Tống Thư Hàng càng chạy càng xa trên đại đạo ‘hết thuốc chữa’, không cách nào quay đầu lại.
“Ting~”
Lúc này, trên đại trận hộ đảo truyền ra tiếng của Điền Thiên Đảo Chủ:
“Thư Hàng tiểu hữu, ngươi đến chưa? Để ta mở cửa vào đại trận hộ đảo cho ngươi, ngươi hãy đi đến chỗ ta đánh dấu để tiến vào Điền Thiên đảo.”
“Được thôi Điền Thiên tiền bối.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Điền Thiên Đảo Chủ đã đánh dấu một vị trí trên đại trận hộ đảo, hắn sẽ mở cửa vào ở đó.
Tống Thư Hàng và Xích Tiêu kiếm tiền bối di chuyển đến đại trận hộ đảo, đồng thời hắn bắt đầu chỉnh lý lại thực đơn mà Ma Thần trụ đã nhét vào lúc cuối.
Sau khi tri thức liên quan đến thực đơn được chỉnh lý xong, Tống Thư Hàng lấy phần thông tin này từ trong đầu ra.
Thiên kiếp kho, tiểu thiên kiếp xào kim đan.
Đan kiếp chiên, khí kiếp hấp, bánh thiên kiếp băng hệ đông lạnh.
Tống Thư Hàng:
“...”
Hắn lại giơ tay lên xoa huyệt thái dương.
Phải chăng vừa rồi lượng thông tin do Ma Thần trụ truyền đến quá lớn đã làm số liệu về nội dung trên thực đơn bị lỗi, lẫn với các thông tin khác trong đầu?
Cho phép ta nghỉ ngơi một chút để đầu óc tỉnh táo lại, sau đó sẽ chỉnh lý phần tri thức này lần nữa.
Tống Thư Hàng nhanh tay thực hiện một loạt động tác massage thư giãn mắt, nâng cao tinh thần, đồng thời còn kích hoạt trù dũ thuật trên bao tay Nghịch Kình Võ Sĩ, cho chính mình một phát Kình Thân Hóa Lộ Chú.
“Ngươi lại sao nữa thế?”
Xích Tiêu kiếm tiền bối tò mò hỏi.
Trạng thái bây giờ của Tống Thư Hàng rất kỳ lạ, không biết đang làm cái gì.
Tống Thư Hàng giơ tay lên vỗ nhẹ vào hai má:
“Không sao đâu tiền bối, ta chỉ đang làm mình tỉnh táo hơn thôi. Vừa rồi ta đang xem một tờ thực đơn do Ma Thần trụ truyền đến nhưng hình như số liệu hơi hỗn loạn, ta cần phải chỉnh lý lại.”
Dứt lời, hắn tập trung tinh thần lần nữa, xem bản thực đơn do Hà Chỉ Ma Đế sáng tạo ra.
Tờ thực đơn này có tên.
[Thực đơn nhân sinh của Hà Chỉ - Thịnh Yến Thiên Kiếp]
Tiên trù hàng đầu nào cũng thích tự sáng tạo ra một tờ thực đơn nhân sinh cho bản thân.
Lúc sáng tạo tờ thực đơn này, các tiên trù sẽ phát huy triệt để tài nấu nướng của bản thân, phối hợp với nguyên liệu nấu ăn mình am hiểu nhất, sáng tạo ra một thực đơn có một không hai.
Khi tài nấu nướng của tiên trù ngày càng tiến bộ, các nguyên liệu nấu ăn mới được phát hiện ra, danh sách món ăn trên thực đơn nhân sinh của bọn họ cũng sẽ thay đổi thường xuyên. Thường thì có một số tiên trù thậm chí đến lúc thân tử đạo tiêu cũng không thể hoàn thành thực đơn nhân sinh của riêng mình.
Mà vị đại lão Ma môn Hà Chỉ Ma Đế này, một tiên trù khi đến cửu phẩm đã có bảy viên trù tâm cũng muốn sáng tạo một tờ thực đơn nhân sinh kinh thiên động địa.
Thân là một vị đại lão thuộc tầng lớp đứng đầu chư thiên vạn giới, thực đơn nhân sinh của hắn không theo con đường tầm thường.
Những gì mà Tống Thư Hàng thấy không phải ảo giác, cũng không phải số liệu rối loạn.
Tên của tờ thực đơn nhân sinh này đúng là Thiên Kiếp Thịnh Yến.
“Thiên kiếp kho tàu.”
Tống Thư Hàng bắt đầu đọc cách chế biến món ăn này.
Xích Tiêu kiếm tiền bối đần mặt hỏi:
“Cái gì kho tàu cơ?”
“Thiên kiếp kho tàu.”
Tống Thư Hàng trả lời:
“Ta không nhìn lầm, Xích Tiêu kiếm tiền bối ngài cũng không nghe lầm, tên món ăn đúng là tên này.”
“Là tên món ăn á? Tên món ăn chắc là khác với tiên hào thật sự.”
Xích Tiêu kiếm tiền bối nói.
Cũng giống như món ‘canh rồng bay’, nguyên liệu chính không phải thịt rồng bay mà chỉ là thịt gà lôi, vậy nên chắc nguyên liệu chính để nấu món ‘thiên kiếp kho’ không phải là thiên kiếp đâu nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận