Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1855: Đây là… động cơ vĩnh cửu?

Chương 1855: Đây là… động cơ vĩnh cửu?
Sở các chủ: “???”
Tống đầu gỗ và Thiên Đế?
Đừng có đùa, tên ngu xuẩn kia mà làm Thiên Đế thì Thiên Đình lại chẳng sụp đổ à?
Vừa nghĩ đến chuyện này, Sở các chủ đã sững ra.
Bởi vì Thiên Đình viễn cổ đúng là… đã sụp đổ từ lâu rồi.
Tính ra thì vào thời điểm Thiên Đình viễn cổ sụp đổ, Tống đầu gỗ đột nhiên không liên lạc với cô trong một khoảng thời gian dài.
Đừng nói là Tống đầu gỗ thật sự đi làm Thiên Đế một thời gian đấy nhé?
Lúc này, bạch long tỷ tỷ lên tiếng: “Vào thời điểm Thiên Đình viễn cổ sắp phá diệt, Tống đầu gỗ còn bị người ta đuổi theo đánh cho khóc nhè thì làm sao mà thành Thiên Đế được?”
Vào giai đoạn cuối của Thiên Đình viễn cổ thì cô đã bỏ đi. Mặc dù trên danh nghĩa cô vẫn là một thành viên của Thiên Đình viễn cổ, nhưng phần lớn thời gian cô đều ở Chân Long điện của mình chứ rất ít khi trở về Thiên Đình.
Mà trong khoảng thời gian đó, Tống đầu gỗ suốt ngày bị người ta đánh chạy cùng đường, trốn vào chỗ cô lánh nạn, còn nhờ cô giúp một tay trả thù cho hả giận.
“Với thực lực của Tống đầu gỗ khi đó, hắn căn bản không có tư cách trở thành Thiên Đế.” Bạch long tỷ tỷ khẳng định chắc nịch.
Thiên Đế không phải ngai vàng ở nhân gian, nếu không đủ thực lực thì căn bản không có tư cách để thừa kế Thiên Đình.
Không phải bạch long tỷ tỷ nói xấu Tống đầu gỗ, mà sự thật là thực lực của Tống đầu gỗ khi đó còn không sánh nổi cái bắp chân của Thiên Đế người ta.
Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm: “Tuy ta nghe không hiểu giữa các ngươi và Tống đầu gỗ có quan hệ gì… Nhưng rốt cuộc hắn có từng làm Thiên Đế hay không, chúng ta hỏi hắn thì chẳng phải là biết ngay sao?”
Trong khoảng thời gian đi theo Tống Thư Hàng, vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm không nắm được nhiều thông tin về Tống đầu gỗ, nhưng ít nhất nó có thể khẳng định rằng Tống đầu gỗ vẫn còn sống.
Nó vừa dứt lời, Sở các chủ đang bám vào thân thể Thông Nương bỗng trầm mặc.
Bạch long tỷ tỷ cũng im bặt.
Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm: “…”
Có phải ta nói sai cái gì rồi không? Ta sơ ý nhắc tới chủ đề cấm kị gì rồi à?
Quy tiền bối vội vàng hòa giải: “Chúng ta nghiên cứu cách sử dụng Chiếc hộp thời gian này trước đi. Tống Thư Hàng tiểu hữu sắp dùng đến nó rồi. Ít nhất chúng ta cũng phải tìm hiểu xem phải làm cách nào để bổ sung năng lượng cho nó, khởi động nó ra sao và cài đặt tăng tốc thế nào chứ nhỉ?”
“Có lẽ ta có thể phân tích ra cách khởi động và cài đặt tăng giảm tốc độ của nó.” Thông Nương được Sở các chủ nhập vào lên tiếng. Sau đó, cô nhảy lên, cơ thể lơ lửng giữa không trung, bay về phía trên cái hộp với một tư thế kì dị.
Tư thế bay của cô tựa như chỉ có cái đầu đang bay, còn thân thể bên dưới là hàng đính kèm, bím tóc đuôi ngựa cứ hất lên hất xuống.
Gần đây Sở các chủ quen với cuộc sống có mỗi một cái đầu, bây giờ nhập vào thân thể của Thông Nương, tự nhiên dư ra bộ phận từ vai trở xuống, khống chế không được quen tay cho lắm. Cho nên khi cô khống chế thân thể của Thông Nương để bay thì chỉ khống chế mỗi cái đầu bay theo bản năng, trông cực kì… đáng yêu.
Thế giới trông mặt mà bắt hình dong này bất công như vậy đó. Chỉ cần có dáng dấp xinh đẹp thì tư thế dị hợm đến mấy trông cũng vẫn đáng yêu, còn nếu thay bằng một ông chú vai u thịt bắp mà bay kiểu này thì chắc là… còn “đáng yêu” hơn nữa.
Thông Nương được Sở các chủ nhập vào lơ lửng bên trên Chiếc hộp thời gian, sau đó bắt đầu thi pháp.
Thủ pháp chế tác, pháp tắc thời gian và cả trận văn trên Chiếc hộp thời gian đều giống bảo vật mà Tống đầu gỗ để lại y như đúc, Sở các chủ dùng luôn phương pháp khống chế Thời Quang thành để thử kích hoạt nó.
Theo từng đạo ấn quyết của Sở các chủ không ngừng đánh vào, trận văn trên chiếc hộp bắt đầu vận chuyển..
“Thành công rồi ư?” Tô Thị A Thập Lục tò mò hỏi.
“Suýt thành công. Có mấy đạo ấn hơi khác biệt một chút. Để ta sửa chữa lại thủ pháp kích hoạt là được.” Sở các chủ nói.
Sau đó cô lại kết một chuỗi đạo ấn khác.
Lần này Chiếc hộp thời gian tỏa ra ánh sáng rực rỡ, pháp tắc thời gian vận chuyển, khí tức của Sở các chủ tuôn trào, dường như thời gian xung quanh chiếc hộp đã bị thay đổi.
“Xong rồi.” Sở các chủ lên tiếng: “Bây giờ ta thử chức năng tăng tốc và giảm tốc thời gian, có ai muốn thử không?”
“Ta ta ta!” Tô Không Vân vội vàng giơ tay: “Ta vừa mới tấn cấp xong, vừa hay cần thời gian luyện tập để củng cố cảnh giới đây. Ta hi vọng có thể thử công dụng “làm chậm thời gian” của nó một chút.”
Thời gian bí cảnh là thứ chỉ tồn tại trong tin đồn ở Thiên Hà Tô thị, ngay cả đệ tử trực hệ của Tô thị như nó cũng không biết trong gia tộc mình có bí cảnh loại đó hay không.
Đi vào tu luyện một tháng mà ở bên ngoài đã một năm, hoặc là vào trong tu luyện cả năm, bên ngoài mới qua một tháng.
Ngay cả trong giấc mộng, Tô Không Vân cũng muốn được vào bí cảnh thời gian một lần.
Nếu được vào đó tu luyện một lần thì sau khi về Thiên Hà Tô thị nó có thể chém gió cả đời.
Tô Thị A Thập Lục nghĩ ngợi rồi nói: “Nếu Không Vân muốn vào thì để ta chi linh thạch cho lần thí nghiệm Chiếc hộp thời gian này đi.”
“Cũng được… dù sao thì bây giờ trên người ta cũng chẳng có viên linh thạch nào cả.” Sở các chủ nói.
“Chị hai! Chị đúng là chị ruột ta mà! Cảm ơn bà chị nhé, bao giờ có cơ hội ta sẽ trả gấp đôi linh thạch cho!” Tô Không Vân thốt lên. Nó cảm thấy mới có hơn nửa năm không gặp mà Tô Thị A Thập Lục dường như đã trưởng thành hơn nhiều, ra dáng chị gái hẳn ra.
Sở các chủ điều khiển cơ thể Thông Nương, điểm nhẹ một cái trên Chiếc hộp thời gian.
Chiếc hộp thời gian mở ra để lộ một không gian bằng căn phòng ở bên trong.
Tô Không Vân nhìn vào trong hộp, thấy như đang ngồi trên máy bay nhìn xuống mặt đất, thấy những ngôi nhà nhỏ xíu san sát.
“Sở tiền bối, làm sao ta vào trong được?” Tô Không Vân hỏi.
“Vào!” Quy tiền bối đột nhiên duỗi vây trước ra, đập vào lưng Tô Không Vân một phát.
Tô Không Vân bị chụp bay lên cao, phóng về phía chiếc hộp, Quy tiền bối khống chế sức mạnh cực kì tốt.
“Nó vào thế nào đây?” Tô Thị A Thập Lục hơi lo lắng.
Thu nhỏ rồi vào như bị hút vào pháp bảo? Hay là vào thẳng thông qua phương thức dịch chuyển không gian như vào thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng?
Đáp án nhanh chóng xuất hiện.
Tô Không Vân bị hút vào, nhưng không phải thu nhỏ rồi hút vào. Khi nó lao về phía cái hộp, Sở các chủ kết pháp ấn, trong hộp sinh ra lực hút, nó bị hút thành dạng sợi dài vào trong hộp theo một phương thức rất chi là kì quái.
“A a a á ~” Tô Không Vân la váng trời chui vào thế giới trong hộp.
Sau đó, nắp hộp đóng lại.
Tô Thị A Thập Lục lấy chiếc túi càn khôn đổ đầy linh thạch của mình ra: “Bây giờ đặt linh thạch vào đâu?”
Sở các chủ trầm mặc một chốc rồi nói: “Dường như nó đã khởi động rồi, không cần thêm linh thạch thì phải.”
“Có khi nào nó vận hành bằng năng lượng của Nam Thu tự không?” Bạch tiền bối phân thân phỏng đoán.
“Không, năng lượng của ta không hề bị tiêu hao.” Khí linh Nam Thu tự vội vàng đáp.
“Đây là động cơ thời gian vĩnh cửu trong truyền thuyết à?” Quy tiền bối nói.
Trên lý thuyết, nếu tu luyện pháp tắc thời gian tới cảnh giới nghịch chuyển được thời gian của vật thể, thì có thể đưa Chiếc hộp thời gian về lại trạng thái sung mãn năng lượng hết lần này đến lần khác một cách cực kì chuẩn xác.
Nhưng đương nhiên đây chỉ là trên lý thuyết… là giả thiết mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận