Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1854: Hóa trang lên sàn, bát phương tụ hội!

Chương 1854: Hóa trang lên sàn, bát phương tụ hội!
Ở một nơi khác.
Trên chiến trường của Xích Tiêu Tử đạo trưởng và Nam Phương Đại Đế.
Đạo trưởng không còn kìm chế lực lượng của mình mà mặc sức thi triển một thân thần thông, mục tiêu của hắn là đánh nát tinh vực này, tạo nên một cơn mưa sao băng lộng lẫy để tặng cho Nam Phương Đại Đế.
Nam Phương Đại Đế không chịu yếu thế, cũng không ngừng dốc hết các loại thần thông. Sau khi Thiên Đình bị hủy diệt, thực lực và trạng thái của tứ phương đại đế không tránh khỏi bị ảnh hưởng. Nam Phương Đại Đế cũng không ngoại lệ. Hắn không thể phát huy ra thực lực ở thời kì còn Thiên Đình viễn cổ, chiến lực giảm mạnh.
Nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú và thực lực vượt xa Trường Sinh Giả bình thường, hắn sử dụng pháp thuật mang tính bùng nổ tức thời, vẫn có thể đáu ngang tay với Xích Tiêu Tử đạo trưởng trong thời gian ngắn.
Hắn không cần phải thắng Xích Tiêu Tử đạo trưởng, chỉ cần kéo dài đến một khoảng thời gian nhất định thì cuộc chiến giữa hai Trường Sinh Giả sẽ kích hoạt chương trình phản ứng tự động của đương kim Thiên Đạo.
Đến lúc đó, cả Xích Tiêu Tử đạo trưởng và hắn sẽ đều sẽ trở thành đối tượng tấn công của Thiên Đạo.
Hắn cũng không muốn đồng quy vu tận với Xích Tiêu Tử đạo trưởng. Hắn có cách để thoát ra khỏi công kích của Thiên Đạo, đến lúc đó chỉ có Xích Tiêu Tử gặp bi kịch mà thôi.
Cho nên Xích Tiêu Tử đạo trưởng càng tích cực, sức phá hoại càng mạnh thì càng hợp với ý hắn.
Hai vị Trường Sinh Giả mặc lòng thỏa chí đại chiến một trận, trời sụp đổ, đất nứt rời, sao trời ào ào rơi xuống.
Trời sao trong tinh vực này trở thành bức phông nền bối cảnh đáng thương.
“Sảng khoái! Tiếp đi!” Xích Tiêu Kiếm cười ha hả. Nó ở trong trạng thái đại kiếm vẫn có thể phối hợp với Xích Tiêu Tử đạo trưởng hoàn mỹ như xưa.
Đã lâu lắm rồi không được chiến đấu thoải mái như thế.
Từ rất lâu rồi, Xích Tiêu Tử đạo trưởng và nó đã không gặp được một đối thủ ngang tầm để đánh một trận thỏa mãn thế này.
Nam Phương Đại Đế mỉm cười, bảo tháp trong tay tung ta, lực lượng không ngừng tràn vào bảo tháp, trông có vẻ sắp ra đại chiêu.
Nhưng đột nhiên, ánh sáng trên bảo tháp lại nhạt nhòa hẳn đi.
Chính thân thể của Nam Phương Đại Đế cũng run lên nhè nhẹ như thể có vết thương ẩn nào vừa phát tác, bao nhiêu năng lượng ngưng tụ được đều nhanh chóng xói mòn. Tuy rằng Nam Phương Đại Đế nhanh chóng điều chỉnh trạng thái xong, nhưng trong cuộc chiến ở cấp bậc như hắn và Xích Tiêu Tử đạo trưởng, chỉ sai lầm trong một khoảnh khắc thôi đã là chết người rồi.
Đương nhiên Xích Tiêu Tử đạo trưởng sẽ không bỏ qua cơ hội này. Hắn huơ Xích Tiêu Kiếm, dấn bước sấn tới, nện cho Nam Phương Đại Đế một trận tơi bời khói lửa.
Ba mươi liên kích tung ra một mạch, đánh Nam Phương Đại Đế rớt thẳng từ trời sao xuống mặt đất, từ mặt đất xuống lòng đất, từ lòng đất lại lọt ra bầu trời. Cuối cùng thanh đại kiếm đập mạnh một cái, Nam Phương Đại Đế bị nhấn vào sâu trong sông băng, trên thân thể xuất hiện hơn mười vết thương sâu hoắm.
“Tràng liên kích này oách đấy!” Xích Tiêu Kiếm nói.
Mỗi một đòn trong liên kích đều mang uy lực có thể đánh bại đối thủ, từng đòn liên tiếp chém ra tạo nên cảm giác vô cùng thoải mái, khiến cho thân kiếm như đang sôi trào.
“Mà ban nãy Nam Phương Đại Đế bị làm sao thế nhỉ?” Xích Tiêu Kiếm lại hỏi.
Cảm giác cứ như đang chiến game thì đột nhiên lag mạng vậy.
“Có lẽ trên người hắn có vết thương ẩn nào đó, hoặc là vừa ra khỏi phong ấn nên trạng thái không được tốt, cũng có thể vì cưỡng ép thôi động pháp bảo nên bị kiệt sức thôi.” Xích Tiêu Tử đạo trưởng thuận miệng đáp.
Hắn vẫn theo dõi lòng sông băng.
Khí tức của Nam Phương Đại Đế đã khôi phục lại. Ba mươi liên kích ban nãy chưa đủ để đánh hắn bị trọng thương sao?
Không đúng, không phải Nam Phương Đại Đế không bị trọng thương, mà là vết thương của hắn đã khôi phục trong thời gian cực ngắn, ngay cả lửa đốt trời cũng không thể kìm chế tốc độ tự lành của kẻ này.
Trong lúc Xích Tiêu Tử đạo trưởng đang suy tư thì Nam Phương Đại Đế đã chui ra từ không gian trên đỉnh đầu của hắn. Nam Phương Đại Đế mạnh tay đè xuống, bảo tháp mở rộng chụp xuống giữa không trung, đồng thời rất cả những vết thương mà Xích Tiêu Tử đạo trưởng gây ra đều đang khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Song sắc mặt của Nam Phương Đại Đế trắng bệch, rõ ràng đã phải trả giá không nhỏ.
“Ha ~ Xem ra là vừa dùng một pháp khí khôi phục quý báu lắm đây.” Xích Tiêu Kiếm nói.
“Đã thế thì đánh tiếp thôi.” Xích Tiêu Tử đạo trưởng nheo mắt lại. Cuộc chiến giữa hai Trường Sinh Giả sẽ dẫn tới chương trình phản ứng tự động của Thiên Đạo, nhưng hắn đã có cách ứng đối rồi.
Đối mặt với bảo tháp đang chụp xuống từ đỉnh đầu, đạo bào đỏ rực sắc lửa của Xích Tiêu Tử đạo trưởng vung lên, mở rộng, hóa thành một bức màn che trời lấp đất.
Bảo tháp chụp xuống tấm màn, bị bắn ngược về.
“Ha ha ha ~ Có lẽ ta đã đoán ra chân tướng rồi.” Đúng lúc này, Xích Tiêu Kiếm đột nhiên nói.
Vỏ kiếm của nó vẫn đang ở trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
Vừa rồi nó đồng bộ tin tức với vỏ kiếm, tính thời gian một chút, bèn phát hiện ra một chuyện cực kì thú vị. Thời điểm mà Chiếc hộp thời gian được kích hoạt chính là thời điểm Nam Phương Đại Đế tự nhiên bị lag.
Chiếc hộp thời gian không phải là một động cơ vĩnh cửu. Năng lượng của nó được rút thẳng ra từ trên người Nam Phương Đại Đế.
“Lên đi Xích Tiêu Tử, chúng ta phải cho hắn biết thế nào là lễ độ! Lên! Nện cho hắn thêm ba mươi liên kích, để ta tạo cơ hội cho ngươi! Ta không tin pháp khí khôi phục trên người hắn có thể dùng mãi không hết!” Xích Tiêu Kiếm gầm lên.

Trong chính điện Nam Thu tự trong thế giới hạch tâm.
Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm: “Sở đạo hữu, xin hãy hỗ trợ tăng tốc độ thời gian trôi trong Chiếc hộp thời gian! Tăng gấp mười lên!”
“Gấp mười á?” Thông Nương bị Sở các chủ nhập thân tỏ vẻ nghi hoặc.
“Có lẽ ta đã tìm ra nguồn năng lượng của Chiếc hộp thời gian rồi. Rất có thể đó chính là Nam Phương Đại Đế, cứ thử đã rồi nói sau.” Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm nói.
Quy tiền bối: “…”
Nam Phương Đại Đế đang đánh nhau với Xích Tiêu Tử đạo trưởng cơ mà? Nếu nguồn năng lượng của Chiếc hộp thời gian chính là Nam Phương Đại Đế thì đôi mắt rùa của nó đã thấy trước được tương lai rồi.
“Không thành vấn đề.” Sở các chủ dứt lời, bèn kết thêm mấy đạo ấn lên Chiếc hộp thời gian, tăng hiệu quả lên gấp mười lần.
“Ha ha ha, đúng rồi, đúng rồi!” Xích Tiêu Kiếm nói.
Nam Phương Đại Đế thua chắc rồi!
Tinh vực huyền bí ẩn giấu Thiên Đình viễn cổ cũng hóa thành những mảnh sao băng vụn vỡ.

Cùng lúc đó.
Theo yêu cầu của Tống Thư Hàng, Thất Tu Thánh Quân mang tất cả lôi kiếp đi luyện chế.
“Sở tiền bối, Bạch tiền bối, chiếc hộp thời gian kia đã dùng được chưa?” Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch tiền bối phân thân trả lời: “Được rồi.”
“Cần bao nhiêu linh thạch để khởi động nó vậy?” Tống Thư Hàng lại hỏi.
Tô Thị A Thập Lục mỉm cười: “Không cần viên nào luôn.”
“Không cần viên nào? Thế nó lấy năng lượng ở đâu ra mà chạy?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Vỏ kiếm Xích Tiêu Kiếm: “Nam Phương Đại Đế.”
Tống Thư Hàng: “…”
Đây có tính là cà khịa đại đế từ xa không? Đừng có chụp cái mũ này lên đầu ta đấy nhé!
“Luyện chế lôi kiếp xong chưa?” Phân thân Bạch tiền bối hỏi.
“Xong rồi, ta đưa nó vào ngay đây, sau đó chúng ta sẽ dùng hộp thời gian để rút ngắn thời gian chờ xuống nhanh nhất có thể.” Tống Thư Hàng nói.
“Không thành vấn đề, cứ giao cho bọn ta!” Sở các chủ nói: “Nhân lúc Nam Phương Đại Đế chưa cắt đứt việc cung ứng năng lượng cho cái hộp này, chúng ta muốn rút bao nhiêu năng lượng thì rút. Cơ hội ngàn năm một thuở đấy, đừng lãng phí.”

Trong m Ảnh giới, một thế giới cỡ nhỏ của chư thiên vạn giới.
Thế giới này chỉ có một màu đen kịt, toàn bộ thế giới bao phủ trong bóng tối mịt mùng, có sinh vật nào ở trong đó hay không cũng là cả một câu hỏi lớn.
Trong thế giới đen sì này, bỗng có một giọng nói vang lên.
“Có manh mối về Thiên Kiếp Thịnh Yến rồi sao?”
“Cảm ơn ngươi, cái gì cũng có thể bán tiên sinh. Bao giờ ngươi xác định được vị tiểu đạo hữu kia đã chế biến ra thiên kiếp kho tàu thì ta sẽ trả cho ngươi một món thù lao xứng đáng. Đương nhiên, ta cũng sẽ không bạc đãi tiểu đạo hữu kia đâu.”
Sau ngàn vạn năm đằng đẵng, sinh vật duy nhất sống trong m Ảnh giới bắt đầu hoạt động.
Thân thể hắn phủ kín cả m Ảnh giới.

Cùng lúc đó, đại lão quả cầu béo nhìn phân thân mới mà mình vừa chế tác ra với ánh mắt hài lòng, rồi tiến hành giai đoạn cuối cùng, chuẩn bị đưa nó vào Thú giới ở hiện thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận