Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1867: Có Vẻ Như Tiền Bối Nào Cũng Thích Con Số Bảy Ngày

Chương 1867: Có Vẻ Như Tiền Bối Nào Cũng Thích Con Số Bảy Ngày
Vốn dĩ vì muốn theo kịp thời đại, sắp tới hắn chuẩn bị mở ra dịch vụ bảy ngày bao trả để phục vụ khách hàng.
Nhưng do kế hoạch chi tiết về dịch vụ này vẫn chưa lập xong, pháp thuật tương quan cũng chưa hoàn thiện nên hắn chưa giới thiệu chính thức về nội dung dịch vụ này cho khách hàng biết.
Đại lão cái gì cũng có thể bán xoa nhẹ ấn đường. Tóm lại là trong bảy ngày sau khi bán hàng, hắn có thể dùng hàng hóa làm tọa độ tiến hành dịch vụ đến cửa trả lại tiền lấy lại hàng bất cứ lúc nào.
Trên ba mảnh vỡ Đông Phương Xuân Các bị Thiên Đế mang đi cũng có nhãn của dịch vụ bảy ngày bao trả!
“Cho ta chút thời gian... Đến lúc đó, nếu hàng hóa chưa được thu hồi, ta sẽ tìm mảnh vỡ Đông Phương Xuân Các mới cho ngươi.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán cam đoan với Tống Thư Hàng.
Hàng gì cũng có tiên tử:
“Sư phụ, ‘thu hồi mảnh vỡ Đông Phương Xuân Các từ trong tay Thiên Đế’, mấy mấy lời này nghe là lạ sao ấy. Dù sao Đông Phương Xuân Các chính là đồ của Thiên Đế, cô ấy chỉ lấy lại đồ của mình thôi.”
Vừa nói xong, Hàng gì cũng có tiên tử phát hiện sư phụ đang dùng ánh mắt từ bi + thương hại nhìn cô:
“Bao nhiêu năm như thế mà không ngờ ngươi lại không lỗ vốn, thật là làm ta cảm động quá đi mất. Nếu thế giới này thật sự có thần, vậy chắc chắn là thần giao dịch đang che chở cho ngươi.”
Hàng gì cũng có tiên tử:
“...”
“Giáp gầy dựng giang sơn, xây cung điện xa hoa. Nhưng sau đó giang sơn của hắn bị Ất cướp đi, cung điện chia năm xẻ bảy, một phần biến thành chiến lợi phẩm của Ất, một phần bị con cháu của Giáp mang đi. Sau đó ta mua được mảnh vỡ cung điện từ trong tay con cháu của Giáp, lúc này Giáp lại nhảy ra nói cung điện là của hắn, muốn ta giao mảnh vỡ cung điện cho hắn. Chẳng lẽ ta phải giao mảnh vỡ cung điện cho Giáp à? Vậy ai bồi thường tổn thất cho ta đây?”
Đại lão cái gì cũng có thể bán nói.
Tống Thư Hàng:
“Kiểu như ông cha làm con cháu hưởng?”
Hàng gì cũng có tiên tử:
“Ừ, nếu như nắm đấm của Giáp cứng, vậy chúng ta cũng hết cách.”
“Vấn đề là... trước mắt nắm đấm của ta cứng hơn.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán trầm giọng nói.
Nếu trên người hắn không quấn chăn, không chừng sẽ rất có khí chất của cao thủ.
“Thôi ta lên đường đây, tối đa là bảy ngày, ta sẽ trả lời cho tiểu hữu.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán hứa hẹn.
Dứt lời, hắn gọi Hàng gì cũng có tiên tử:
“Đi thôi.”
“Bảy ngày ư? Có vẻ như tiền bối nào cũng thích con số bảy ngày thì phải.”
Tống Thư Hàng xoa cằm nói thầm.
Hắn nhớ lúc Bạch tiền bối nhờ mặt trời nhỏ chuyển lời cho hắn, nói có thể quả cầu béo sẽ lén đến hiện thế trong vòng bảy ngày, trùng hợp thật.
“Đến ngay đây.”
Hàng gì cũng có tiên tử nhét miếng thiên kiếp kho cuối cùng vào trong miệng, sau đó vẫy tay chào Tống Thư Hàng:
“Bá Tống đạo hữu, gặp lại sau nhé.”
“Đừng gặp lại nữa, tốt nhất là mãi mãi không gặp lại, lần nào giao dịch với tên này cũng gặp chuyện không may.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán lẩm bẩm.
Chờ đoạt lại mảnh vỡ Đông Phương Xuân Các, hoàn thành giao dịch với Tống Thư Hàng, nhất định hắn phải kéo Tống Thư Hàng vào danh sách đen, không bao giờ kéo ra nữa.
Tên này chính là một cái hố, hơn nữa còn là hố trên mặt trăng, vừa sâu vừa nhiều. Vừa rồi cứ tường bản thân đã thoát được, ai ngơ sơ ý chút thôi lại rơi vào trong hố.
Tống Thư Hàng:
“...”
Mặc dù đại lão đã hạ thấp giọng nhưng hắn vẫn nghe rõ.
Có điều ta cũng vô tội mà.
Đại lão cái gì cũng có thể bán mở ra cổng không gian, mang Hàng gì cũng có tiên tử tiến vào, lúc gần đi hắn vẫn còn dặn dò tiên tử:
“Lần sau sau khi uống rượu, chúng ta tuyệt đối không thể tiến hành giao dịch, dù cảm thấy đầu óc vẫn còn tỉnh táo cũng không được làm giao dịch. Lần này ta chịu thiệt rồi.”
Nếu là ở trạng thái bình thường, không bị tiên nhưỡng ảnh hưởng, hắn đảm bảo sẽ không bị lừa dễ dàng như vậy. Ít nhất lúc Thiên Đế đưa linh thạch cho hắn, ít nhiều gì hắn cũng sẽ phát hiện ra điều bất thường.
Thế nhưng loại rượu nọ đúng là rượu ngon, hương vị quá tuyệt vời.
Không biết Bá Tống kiếm ở đâu ra nữa? Loại tiên nhưỡng cao cấp như vậy, chắc trong chư thiên vạn giới cũng không nhiều.
Lần sau có nên nhập loại rượu này từ chỗ hắn không nhỉ?
“Xí, ta thèm vào!”
Đột nhiên đại lão cái gì cũng có thể bán ‘xí’ một tiếng rõ to.
Kéo vào danh sách đen, phải kéo vào danh sách đen, không có lần sau!
Không chọc nổi thì hắn trốn vậy, có gì ghê gớm đâu. Nơi nào có Bá Tống Huyền Thánh, hắn sẽ đi đường vòng!
Hàng gì cũng có tiên tử:
“???”
Có vẻ như hôm nay sư phụ bị rối loạn nội tiết... Chẳng lẽ là do đến thời kỳ mãn kinh? Hoặc là sư phụ đang thể nghiệm ‘gói dì cả’?
Gói gì cả là một món hàng, hơn nữa còn bán rất chạy ở chư thiên vạn giới.
Con người luôn là vậy, mất đi một thứ gì đó rồi mới bắt đầu hoài niệm. Vậy nên có một số tiên tử tu vi cao siêu đột nhiên muốn thể nghiệm lại thứ đã mất đi.
“Sư phụ, có Nguyệt Nguyệt An(*) đây, ngài có muốn uống hai viên không?”
Hàng gì cũng có tiên tử dè đặt hỏi.
(*) Thuốc đau bụng kinh
Đại lão cái gì cũng có thể bán:
“...”
Ngày mai sẽ liên hệ với người mua, xem thử hàng gì cũng có bán được mấy đồng.
xxxxxxxxxxxx
Trên Điền Thiên đảo
“Thiên Đế đúng là một kẻ làm người ta đau đầu.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Hắn không hề ngờ rằng Thiên Đế sẽ xuất hiện trong buổi tiệc tụ hội của các đạo hữu nhóm Cửu Châu số 1:
“Có nên làm ký hiệu cho Vũ Nhu Tử để dễ phân biệt cô ấy với Thiên Đế không nhỉ?”
“Chuyện này ngươi phải nhận được sự đồng ý của Linh Điệp đạo hữu trước.”
Hoàng Sơn tiền bối bình tĩnh nói.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Tỷ lệ thành công hẳn là cực thấp.”
Tống Thư Hàng:
“A, cũng đúng, mà Linh Điệp tiền bối đâu rồi?”
“Uống say, sau đó kéo Hằng Hỏa đạo hữu đi ra bờ biển đánh đàn rồi.”
Thất Tu Thánh Quân nói:
“Đám văn nhân bọn họ thích khoe mẽ thế đấy. Uống rượu, đánh đàn, ngâm thơ, còn muốn ngắm trăng sáng trên cao, còn muốn nghe tiếng sóng biển vỗ vào bờ cát.”
“Nghe nói bọn họ còn muốn nâng chén hát ca.”
Lệ Chi Tiên Tử nói.
Tô thị A Thập Lục:
“Đúng rồi, ta thấy Tạo Hóa tiền bối lén đi theo bởi nghe nói có khâu ca hát, trông ngài ấy có vẻ rất vui.”
Tô thị A Thập Lục vừa nói xong, mọi người đột nhiên im lặng hẳn.
Hoàng Sơn Tôn Giả:
“Vốn dĩ còn muốn đi ra biển câu cá, bây giờ xem ra tiết mục này phải hủy bỏ thôi.”
Sau khi suy nghĩ một chút, Tống Thư Hàng nói:
“Tạo Hóa Tiên Tử, cô có muốn đi giúp Tạo Hóa tiền bối không?”
Ở sau lưng hắn vang lên tiếng nhai chóp chép.
Tống Thư Hàng quay đầu lại thì thấy Tạo Hóa Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức ngồi cạnh nhau, tay bưng đĩa nhỏ ăn ngon lành.
Tống Thư Hàng nhìn Tạo Hóa Tiên Tử, mắt đối mắt.
Tạo Hóa Tiên Tử lắc đầu lia lịa.
Tống Thư Hàng lại đưa mắt về phía bãi cát. Linh Điệp tiền bối, Hằng Hỏa tiền bối, ta cố gắng hết sức rồi nhưng rất tiếc là không giúp gì được.
“Tống tiền bối, bản thể và Xích Tiêu kiếm tiền bối đã thành công nghiên cứu ra hóa thân tâm ma, bây giờ tiền bối có thể thả bản thể và Xích Tiêu kiếm tiền bối ra rồi.”
Lúc này, Vũ Nhu Tử da đen chui ra từ cái bóng của Tống Thư Hàng để thông báo.
“Thành công rồi ư? Không ngờ một thanh kiếm cũng có thể luyện ra phân thân tâm ma!”
Tống Thư Hàng phất tay, chuyển Vũ Nhu Tử và Xích Tiêu kiếm tiền bối ra khỏi thế giới hạch tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận