Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1869: Hội Nghị Thường Niên Của Thiên Hà Tô Thị

Chương 1869: Hội Nghị Thường Niên Của Thiên Hà Tô Thị
Sau khi nói xong, Xích Tiêu kiếm da đen xoay tròn một vòng nhẹ nhàng, thân kiếm treo ngang sau eo Tống Thư Hàng. Thân kiếm lạnh như băng cộng thêm hàn ý lạnh thấu xương trên thân kiếm xuyên qua lớp áo mỏng manh truyền đến trên da Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy sau eo lạnh lẽo, ngón tay hơi cứng lại.
“Chính là vị trí này.”
Xích Tiêu kiếm da đen tiền bối lên tiếng:
“Ta cảm thấy vị trí này rất thích hợp.”
“Tiền bối ngài thích là được.”
Tống Thư Hàng nói.
Nếu không tính đến hàn ý lạnh lẽo kia, thật ra treo ngang trường kiếm thế này trông rất ngầu. Hơn nữa Xích Tiêu kiếm da đen treo sau eo còn có thể bảo vệ quả thận bảy màu của hắn.
Điều phải lo lắng duy nhất là không biết tính cách của Xích Tiêu kiếm da đen tiền bối thế nào? Có nhìn lén eo của hắn không?
...
Bản thể của Xích Tiêu kiếm tiền bối rời đi rồi, hóa thân tâm ma đen sì của Xích Tiêu kiếm trông có vẻ khá thẹn thùng, sau khi treo sau eo Tống Thư Hàng lại không nói gì nữa.
Lúc Tống Thư Hàng hỏi nó chuyện gì đó, đợi cả buổi nó mới nặn ra được một tiếng ‘ừ’ với giọng điệu rất ngượng ngùng.
Chẳng mấy chốc các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 đã mất hứng thú đối với nó. Bọn họ lại chuyển sự chú ý chuyển lên hóa thân tâm ma sắp thành hình của Bắc Hà Tán Nhân.
“Vũ Nhu Tử, đến đúng lúc lắm.”
Thất Tu Thánh Quân gọi Vũ Nhu Tử, nhờ cô ở lại hỗ trợ Bắc Hà Tán Nhân, tranh thủ giúp hóa thân tâm ma của Bắc Hà Tán Nhân hiện hình sớm một chút.
Tống Thư Hàng ở lại trong phòng bếp với các tiền bối, một lúc sau hắn cảm thấy trong người hơi khó chịu. Có thể là do uống nhiều rượu quá, đột nhiên hắn muốn đi ra ngoài hóng gió một chút.
“Hoàng Sơn tiền bối, ta đi ra ngoài trước, khi nào hóa thân tâm ma của Bắc Hà tiền bối định hình xong, phiền ngài gọi ta một tiếng nhé.”
Tống Thư Hàng nói.
Đến lúc đó nếu Bắc Hà tiền bối không hài lòng về hóa thân tâm ma của mình, muốn xử lý nó thì Tống Thư Hàng sẽ ra tay, tiện thể thêm chút thức ăn cho các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1.
“Ta đi với ngươi.”
Tô thị A Thập Lục đứng dậy nói.
Con rối tiên tử liếc nhìn Tống Thư Hàng, cuối cùng lựa chọn ở lại.
...
Ánh trăng dịu dàng chiếu rọi bờ cát.
Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục sánh vai nhau đi dạo trên bờ biển, hai người cố ý tránh chỗ Linh Điệp tiền bối và Hằng Hỏa Chân Quân đang ngâm thơ đánh đàn để tránh bị cuốn vào liveshow của Tạo Hóa Pháp Vương.
Sóng biển vỗ vào bờ cát, thỉnh thoảng lại có một vài con động vật có vỏ bị sóng biển đánh lên bờ.
Tô thị A Thập Lục cởi giày cao gót, hai tay cầm giày, để chân trần bước trên cát. Cô thích cảm giác này.
Gió biển thổi qua, mùi hương đặc biệt của riêng A Thập Lục lan tỏa theo gió.
“Đây chính là Tứ Lãng xô Tam Lãng, Tam Lãng chết trên bờ cát. Nhìn từng đợt sóng biển xô vào bờ, ta cảm thấy thoải mái.”
Đột nhiên có một giọng nói vang lên.
Tống Thư Hàng quay đầu lại thì thấy Tô thị A Thất tiền bối đang ngồi cạnh bờ biển với vẻ mặt nghiêm túc, một người cô độc nhìn bọt sóng, ánh trăng chiếu lên thân hình cao lớn của hắn, rất có khí chất thế ngoại cao nhân.
“A Thất tiền bối, sao ngài lại ở đây?”
Tống Thư Hàng cười hỏi.
“Ta ở đây lâu rồi.”
Tô thị A Thất đáp:
“Là do tính cảnh giác của ngươi quá yếu, không phát hiện ra ta.”
Dứt lời, Tô thị A Thất đứng dậy:
“Thôi ta đi tìm Tam Lãng, không quấy rầy hai người trẻ tuổi đi dạo bãi biển.”
Tô thị A Thập Lục nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên.
“Không sao đâu tiền bối, ta và A Thập Lục đi dạo chỗ khác cũng được mà.”
Tống Thư Hàng nói.
Tô thị A Thất duỗi người đi về phía xa, đồng thời còn làm động tác vẫy tay thật ngầu.
Thân là người phát ngôn đương thời của Thiên Hà Tô thị, lúc này hắn nhận định Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục đi dạo bãi biển lúc nửa đêm chính là một loại thừa nhận.
Nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống Huyền Thánh, Bá Nho Huyền Ma, Bá Long Cổ Thánh... Tiểu tu sĩ trúc cơ nửa năm trước, hôm nay trên đầu đã mang một loạt danh hiệu dọa người. Mỗi một danh hiệu lại góp phần làm tôn lên mặt to của Tống Thư Hàng.
Mặt to chính là có thể diện.
Thân là thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1, hắn biết cảnh giới thật của Tống Thư Hàng cũng chưa đạt đến bát phẩm nhưng người khác lại không biết. Trong chư thiên vạn giới, có ai không biết đến sự đáng sợ của Bá Tống Huyền Thánh... Thậm chí bây giờ ở bên ngoài đều đang đồn Bá Tống Huyền Thánh là clone do Kiếp Tiên cửu phẩm mở. Dù ngươi có nói thật ra Bá Tống Huyền Thánh là hàng giả thì hầu như cũng chẳng có ai trong chư thiên vạn giới sẽ tin ngươi.
“Đúng rồi, A Thập Lục.”
Sau khi vẫy tay, Tô thị A Thất truyền âm nhập mật nói với A Thập Lục:
“Hội nghị thường niên của Thiên Hà Tô thị vào tháng 12, ngươi có thể mời Thư Hàng tiểu hữu đến tham dự.”
“Ơ?”
Trên mặt Tô thị A Thập Lục lộ ra vẻ nghi hoặc xen lẫn kinh ngạc.
“Đừng quên bây giờ hắn là Bá Tống Huyền Thánh.”
Tô thị A Thất nhắc nhở.
Trong hội nghị thường niên này, Thiên Hà Tô thị cũng sẽ mời một số tiền bối và tu sĩ nổi tiếng trong giới đến tham dự. Nếu nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống nhận lời mời, chuyện này sẽ tăng thêm thể diện cho Thiên Hà Tô thị.
Đôi lúc mặt mũi lớn cực kỳ hữu dụng. Dù cái mặt lớn này chỉ là thổi phồng nhưng lớn chính là lớn!
Tô thị A Thất rời đi tiêu sái, chỉ để lại một bóng lưng cao lớn cho Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục.
...
Tô thị A Thập Lục tiếp tục xách giày, bước đi trong nước biển, chân nhỏ trắng nõn giẫm trên cát, để lại một hàng dấu chân trên bờ biển.
Tống Thư Hàng đi cạnh A Thập Lục, cũng để lại một hàng dấu chân... nhỏ bên cạnh một hàng dấu chân của A Thập Lục. Hắn vẫn chưa kịp khôi phục vóc dáng trưởng thành. Tống Thư Hàng định chờ đến ngày mai, ăn trái ‘loại linh’ để khôi phục hình thể ban đầu dưới sự hướng dẫn của Bạch tiền bối phân thân.
Sóng biển xô vào, xóa mất hai hàng dấu chân.
“Thư Hàng.”
A Thập Lục lên tiếng:
“Tháng 12 này, ngươi có rảnh không?”
“Có, thật ra ta cảm thấy gần đây ta rất rảnh.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Về mặt lý thuyết, bây giờ ngay cả chuyện đi học cũng do sủng vật thụ yêu Khinh Vũ của Bạch tiền bối đi thay, đáng lẽ hắn rất nhàn. Nhưng mỗi khi hắn muốn rảnh rỗi mấy ngày, ăn chơi cho đã một quãng thời gian thì lại bị cuốn vào những bất ngờ kỳ lạ.
Giống như hôm nay vậy, rõ ràng là đang ăn uống vui chơi với các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 nhưng vẫn bị động ‘hành’ Nam Phương Đại Đế một trận. Lúc Nam Phương Đại Đế đang đại chiến với Xích Tiêu Tử, hắn không chỉ đào hang ổ của Đại Đế mà còn dùng chiếc hộp thời gian liên tục rút năng lượng của Đại Đế, làm ảnh hưởng đến trận đại chiến của ngài ấy.
Ngoài ra lúc giao dịch hàng hóa với đại lão cái gì cũng có thể bán còn bị Thiên Đế nẫng tay trên.
Người khác là hiếm khi được nhàn nhã, hắn là được nhàn nhã nhưng lại không yên.
Nhưng hắn cảm thấy chỉ cần bản thân nghiêm túc, cố gắng tranh thủ thì vẫn có thời gian rảnh.
“Thiên Hà Tô thị sẽ tổ chức hội nghị thường niên vào tháng 12, ngươi có muốn tham dự không?”
Tô thị A Thập Lục xoay người lại, đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng Tống Thư Hàng:
“Hội nghị thường niên ở Thiên Hà Tô thị rất hoành tráng. Hơn nữa tuy nói là hội nghị thường niên nhưng có lúc mười năm mới tổ chức một lần, có lúc mấy chục năm mới mới tổ chức một lần, là cơ hội hiếm có. Ta cảm thấy Thư Hàng ngươi nên đến tham dự cho biết.”
“Đó là hội nghị thường niên của Thiên Hà Tô thị, ta là người ngoài có tham dự được không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Đương nhiên là được, Bá Tống Huyền Thánh.”
Tô thị A Thập Lục bật cười, để lộ ra hai lúm đồng tiền ngọt ngào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận