Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1891: Nghịch Lân Đao Pháp

Chương 1891: Nghịch Lân Đao Pháp
Giống loại công pháp cấp bậc này, phần cuối cùng đều thuộc kiểu ‘chỉ có thể hiểu ý, không thể truyền lời’. Bản thân công pháp ẩn chứa sức mạnh cấp pháp tắc, không thể dùng giấy bút viết ra được. Dù có ép buộc viết ra thì chữ viết ra cũng sẽ bị sức mạnh trong trời đất xóa mất.
Vậy nên để truyền thừa được hoàn chỉnh, loại công pháp đẳng cấp này đều có bí địa truyền thừa đặc biệt, cho phép hậu nhân tiến vào tìm hiểu phần cốt lõi nhất của công pháp! Bí địa truyền thừa về phần cuối cùng của Thánh Viên Long Lực Thần Công nằm ở thú giới.
Nho Gia Kim Cương Thân trên người Tống Thư Hàng cũng là công pháp luyện thể cùng đẳng cấp với Thánh Viên Long Lực Thần Công. Hắn đã lấy được truyền thừa hoàn chỉnh từ trong trí nhớ của Thánh Nhân Nho gia thông qua Thánh Tịch trì trên Vạn Thánh sơn. Nếu không, hắn muốn học Nho Gia Kim Cương Thân hoàn chỉnh còn phải nghĩ cách đi lĩnh ngộ từ trong bí địa truyền thừa của Nho gia.
“Muốn lấy phần nội dung cuối cùng của Thánh Viên Long Lực Thần Công, đạo hữu phải đến bí địa truyền thừa thánh sơn Gars ở thú giới để lĩnh ngộ. Ta có thể xin một cơ hội tiến vào truyền thừa chi địa cho ngươi, về phần ngươi có lĩnh ngộ được nội dung cuối cùng hay không thì ta không thể bảo đảm được.”
Thanh Loan Thánh Quân nói.
“Không thành vấn đề, cứ quyết định vậy đi.”
Tống Thư Hàng đáp.
Bây giờ hắn mới bước vào cảnh giới lục phẩm, dù bản công pháp mà Thanh Loan tiên tử có thể cho hắn có thiếu nội dung cuối cùng cũng đủ để hắn tu luyện đến cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm, đủ để hắn tu luyện trong thời gian rất dài, vậy nên hắn không vội chút nào hết.
Ngoài ra, về chuyện bản thân có thể lĩnh ngộ ra nội dung cuối cùng của Thánh Viên Long Lực Thần Công ở thánh sơn Gars hay không, Tống Thư Hàng cực kỳ... không tự tin.
Hắn nhớ lại cảnh nhìn hình lĩnh ngộ kiếm quyết trong mật thất ở Sở gia lúc trước.
Những người khác đều có thể lĩnh ngộ ra được một số kiếm quyết hoặc kiếm chiêu nhưng riêng hắn lại chẳng lĩnh ngộ được gì, ngay cả chút cũng không. Đừng nói là một chút, hắn không cầu nhiều, chỉ cầu lĩnh ngộ được một sợi lông thôi cũng tốt, nhưng cuối cùng ngay cả lông hắn cũng không lĩnh ngộ được.
Cũng may bây giờ hắn có vũ khí bí mật là bí pháp giám định trong tay, hy vọng đến lúc đó có thể dùng bí pháp giám định để phá giải truyền thừa ở thánh sơn Gars, mong là không mất quá nhiều máu.
“Được, vậy Bá Tống đạo hữu, chúng ta hẹn gặp nhau tại khu Giang Nam ở Hoa Hạ trên trái đất nhé? Chỗ đó cả hai người chúng ta đều khá quen, dễ gặp mặt.”
Thanh Loan tiên tử đề nghị.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Thế thì hẹn gặp ở khu Giang Nam.”
Từ nơi này ngự đao chạy về khu Giang Nam sẽ mất một ít thời gian nhưng hắn có Bạch tiền bối phân thân ở đây, chỉ cần một bước nhảy không gian là có thể đến thẳng khu Giang Nam.
Trò chuyện xong, Tống Thư Hàng thu hồi mâm tròn kim loại.
Đúng lúc hắn cũng định trở về đại học Giang Nam một chuyến để gặp thụ yêu Khinh Vũ. Nói không chừng còn phải tìm cơ hội nhờ Khinh Vũ dạy lại những kiến thức về chương trình học ở đại học, đến lúc thi cuối kỳ không thể thi quá kém được. Có lẽ tặng cho Khinh Vũ một hệ thống học bá do Bạch tiền bối tự chế là một ý hay đây.
Ngoài ra hắn cũng muốn đi thăm cha mẹ. Tròng đầu Tống Thư Hàng có một ý tưởng thú vị, ví dụ như tìm cơ hội lén thi triển bí pháp giám định lên bụng của mẹ, xem thử có thể giám định ra sau này mình sẽ có thêm em trai hay em gái không.
“Tống tiền bối định về à?”
Vũ Nhu Tử hỏi.
“Ừ, lần này thời gian đi ra ngoài khá lâu, phải trở về xem thử, tránh cho Khinh Vũ lại gây rối.”
Tống Thư Hàng trả lời.
“Sau đó có phải sẽ đi thú giới không?”
Trên mặt Vũ Nhu Tử hiện rõ vẻ mong đợi:
“Còn nữa, khi nào đến thế giới hắc long đây? Chắc động phủ truyền thừa của Xích Đồng vẫn chưa chế tạo xong nhỉ? Còn Nho gia của Hằng Hỏa tiền bối nữa, cũng phải một chuyến đúng không?”
Tống Thư Hàng:
“Từ từ giải quyết từng chuyện một thôi, trước mắt ta không có phân thân để lo hết cùng một lúc.”
Phân thân của hắn vẫn đang ở trong thiên kiếp cửu phẩm, hóa thân bọc thép còn nằm trong tay Thiên Đế, hóa thân tâm ma thì sống chết không chịu biến ra.
Có rất nhiều chuyện phải xử lý nhưng chỉ có thể giải quyết từng chuyện một.
“Tiếc quá, lần này ta không thể đi theo ngươi.”
Nói xong, Vũ Nhu Tử vẫy tay.
Sau đó Vũ Nhu Tử da đen chui ra khỏi cái bóng của Tống Thư Hàng.
“Hãy hưởng thụ chuyến đi đến thú giới thay ta, gặp chuyện gì thú vị nhớ chia sẻ với ta ngay lập tức đấy.”
Vũ Nhu Tử dặn dò.
Vũ Nhu Tử da đen mỉm cười tao nhã, gật đầu nhẹ rồi lại chui vào trong cái bóng của Tống Thư Hàng.
Linh Điệp Thánh Quân:
“!!!”
Trước đó hắn không hề chú ý đến, không ngờ cô con gái da đen của hắn vẫn luôn ở trong cái bóng của Tống Thư Hàng tiểu hữu!
Như vậy có nghĩa là lần này con gái da đen không trở về Linh Điệp đảo với hắn mà sẽ đi phiêu lưu với Tống Thư Hàng tiểu hữu ư?
Hắn còn tưởng rằng bản thân có thể hưởng thụ niềm vui gia đình khi có hai cô con gái ở bên cạnh chứ?
“A cha ơi, chúng ta cũng chuẩn bị đi về thôi.”
Vũ Nhu Tử giơ nắm đấm nhỏ lên:
“Lần này trở về gia phải bế quan tu luyện, gia muốn tấn thăng cảnh giới lục phẩm trong thời gian sớm nhất!”
Cô rất để ý đến kim đan không long văn của bản thân.
Mặc dù Tống Thư Hàng đã giải thích cho cô nghe về điểm tốt của kim đan không long văn nhưng Vũ Nhu Tử vẫn rất để ý.
Vậy nên ít ra cô phải tranh thủ cố gắng tấn thăng lên lục phẩm, xem thử viên kim đan không long văn này có thật sẽ bỏ qua bước khắc họa diễn đồ kim đan và vẽ mắt cho rồng, nhảy thẳng vào trạng thái linh hồ hay không.
Linh Điệp Thánh Quân mỉm cười, hiếm khi thấy con gái chủ động nói muốn cố gắng tu luyện:
“Chờ lát nữa các đạo hữu tỉnh lại, chúng ta tạm biệt mọi người rồi lên đường trở về.”
Khó lắm mới thấy con gái muốn chủ động tu luyện một lần, vậy nên hắn sẽ bỏ qua chuyện con gái da đen bị Tống Thư Hàng mang đi phiêu lưu mạo hiểm.
...
Trên Điền Thiên đảo, những đạo hữu say rượu cũng như bị tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương tra tấn lần lượt tỉnh dậy.
Mọi người tụ tập ăn sáng chung với nhau trước sau đó từng người mới chào tạm biệt rời đi.
Lần này mọi người không dám uống rượu, sợ say mèm lại phải ở lại Điền Thiên đảo.
“Đúng rồi, hàng gì cũng có tiên tử, cô tìm ta có chuyện gì không?”
Tống Thư Hàng dùng đũa ghim một ổ bánh mì, quay đầu lại hỏi.
Hàng gì cũng có tiên tử học theo Tống Thư Hàng, ghim liền hai ổ bánh mì nhỏ:
“Bàn một vụ giao dịch nhỏ, ta muốn mua lại mua một mớ hạt sen Đao Ý Thông Huyền từ chỗ ngươi, bây giờ ngươi có muốn thứ gì không?”
“Linh thạch, bây giờ ta chỉ thích thứ dung tục như linh thạch thôi.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Hàng gì cũng có tiên tử vội nói:
“Linh thạch không phải thứ dung tục, nó là thứ đáng yêu nhất trên đời.”
“Ngu ngốc, đừng lãng phí cơ hội giao dịch quý giá này để đổi lấy linh thạch.”
Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối không nhịn nổi nữa:
“Phải đổi thứ gì hữu dụng với ngươi ấy, hiếm khi hàng gì cũng có tiên tử muốn lấy hàng từ chỗ ngươi, ngươi lấy linh thạch làm cái quái gì hả?”
“Ta chỉ đùa thôi mà.”
Tống Thư Hàng giải thích.
Hắn đặt tay lên thân Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối, thả liền ba phát Dưỡng Đao thuật.
“Ôi~ ôi~ chính là cảm giác này, sướng quá đi, vết nứt trên thân cũng bắt đầu lành lại rồi.”
Xích Tiêu kiếm tâm ma sảng khoái vô cùng.
Tống Thư Hàng hắng giọng một tiếng rồi nói:
“Tiên tử, trong tay cô có bộ đao pháp nào uy lực lớn một chút, phẩm cấp cao một chút hoặc là thủ đoạn đánh cận chiến gì không?”
“Nếu là đao pháp thì đúng lúc ta có một bộ.”
Hàng gì cũng có tiên tử trả lời:
“Nghịch Lân Đao Pháp, ngươi xứng đáng có được nó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận