Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1893: Không Ngờ Lại Phải Dùng Tay Đi Cướp!

Chương 1893: Không Ngờ Lại Phải Dùng Tay Đi Cướp!
Chẳng phải Thần Binh Kỳ Giám này là pháp thuật chỉ có Kiếp Tiên cửu phẩm mới sử dụng được sao? Tại sao mỹ nhân rắn công đức lại thi triển tự nhiên như vậy chứ?
Khi còn sống mỹ nhân rắn công đức có tu vi Kiếp Tiên cửu phẩm, nhưng vấn đề bây giờ là cô đang ở trạng thái ánh sáng công đức, không có năng lực của Kiếp Tiên cửu phẩm.
“Hì hì hì hi.”
Mỹ nhân rắn công đức giơ tay nhỏ lên với vẻ kiêu ngạo.
Không ai chú ý đến, trong cơ thể của con cá voi mập công đức dưới cái đuôi của cô có một khúc kiếp cốt đang lóe sáng.
Sau khi vượt qua thiên kiếp cửu phẩm kiếp thứ nhất, trong cơ thể có thể sinh ra sinh cơ Kiếp Tiên làm sinh cơ của tu sĩ xảy ra biến hóa long trời lở đất, đột phá cực hạn.
Mà sau khi vượt qua thiên kiếp cửu phẩm kiếp thứ hai, trong cơ thể tu sĩ có thể ngưng tụ ra kiếp cốt. Kiếp cốt còn được gọi là ‘giấy thông hành xuyên không gian’. Thường thì sau khi độ thiên kiếp cửu phẩm xong, phối hợp với kiếp cốt, Kiếp Tiên cửu phẩm có thể tiếp xúc cũng như sử dụng sức mạnh không gian.
Tống Thư Hàng cũng là thanh niên từng vượt qua thiên kiếp cửu phẩm kiếp thứ hai, tiếc là bản thân hắn không có cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm, dù đã vượt qua thiên kiếp thì trong cơ thể hắn cũng không thể sinh ra kiếp cốt.
“Chờ Đợi Và Lời Hứa Tiên Tử, muốn thông qua Thần Binh Kỳ Giám gọi bảo đao Bá Toái ra thử không?”
Bây giờ Tống Thư Hàng cũng là một thanh niên có trái tim rộng mở.
Một số chuyện mà tu sĩ bình thường không thể tiếp nhận, hắn lại có thể thích ứng rất nhanh.
Có một số việc nếu đã xảy ra, vậy thì điều cần để ý đến không phải quá trình mà là kết quả. Mỹ nhân rắn công đức có thể thi triển Thần Binh Kỳ Giám đã là sự thật, không cần rối rắm, dù sao cũng không phải chuyện gì xấu.
Mỹ nhân rắn công đức bày ra một tư thế của vận động viên thể hình, gật đầu ngay lập tức.
“Đi!”
Tống Thư Hàng thi triển ngự đao thuật, bảo đao Bá Toái bay vèo lên trời, đáp xuống đầu bên kia của Điền Thiên đảo, sau đó hắn quay đầu nhìn mỹ nhân rắn.
Mỹ nhân rắn công đức bắt đầu triệu hồi bảo đao Bá Toái dựa theo phương pháp ghi lại trong Thần Binh Kỳ Giám.
Cách một Điền Thiên đảo, cô vẫn cảm ứng được vị trí của bảo đao Bá Toái nhưng lại không thể triệu hồi nó về.... Cô không có năng lực không gian.
Muốn thi triển năng lực không gian phải có kiếp cốt, còn phải vượt qua ngàn ngày thiên kiếp cửu phẩm.
Mỹ nhân rắn công đức vung hai tay thi pháp cả buổi vẫn không hiệu quả.
Cô quay đầu lại một cách cứng nhắc, nhìn Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng đang nghĩ nên an ủi mỹ nhân rắn công đức thế nào thì bên cạnh đột nhiên vang lên một tràng cười trên sự đau khổ của người khác... Là Tạo Hóa Tiên Tử.
Cô ôm bụng cười to, cười lăn cười bò trên đất, thái độ giễu cợt cực kỳ rõ ràng.
Cô và mỹ nhân rắn công đức vừa là cộng sự hợp tác ăn ý lại vừa là đối thủ cạnh tranh.
Mỹ nhân rắn công đức bị đả kích nặng nề, cô tủi thân cầm đuôi rắn, lăn vào trong cơ thể Tống Thư Hàng.
“Quả nhiên, không nên ôm kỳ vọng quá lớn đối với công pháp của Tống đầu gỗ. Thứ hắn nghiên cứu ra, trong mười thì có đến tám là trò đùa dai.”
Bạch Long tỷ tỷ bình tĩnh nói.
Hiển nhiên cô đã từng là nạn nhân bị hại trường kỳ nên cực kỳ cảnh giác với thứ do Tống đầu gỗ nghiên cứu ra.
Tống Thư Hàng nói với giọng đầy tiếc nuối:
“Tiếc thật, nếu dùng được Thần Binh Kỳ Giám này thì hẳn là sẽ rất hữu dụng.”
Ví dụ như... trong lúc chiến đấu, in ký hiệu phù văn lên pháp khí của kẻ địch, phải chăng có thể cướp đoạt pháp khí của kẻ địch? Mặc dù có khả năng sẽ bị đối phương khống chế đoạt lại ngay lập tức nhưng nếu dùng để đánh bất ngờ, không chừng có thể ảnh hưởng đến chiến cuộc.
Lại ví dụ như nếu Vân Tước Tử tiền bối đoạt lại xương bất hủ, có thể để lại dấu ấn trên xương bất hủ.
Còn nữa, Bạch tiền bối two vẫn luôn thử tóm gọn hành tinh mắt to, nếu có cơ hội in dấu ấn lên hành tinh mắt to, phải chăng nó có trốn cũng không thoát được?
Trong đầu Tống Thư Hàng vẽ ra những ảo tưởng tốt đẹp.
Tiếc là cũng chỉ có thể tưởng tượng mà thôi.
Hắn đưa tay bấm đạo ấn, chuẩn bị thi triển ngự đao thuật triệu hồi bảo đao Bá Toái về. Nhưng đúng lúc này, bàn tay bấm đạo ấn bỗng dừng lại.
Sau khi mỹ nhân rắn công đức cầm chóp đuôi lăn về thân thể hắn, cá voi mập công đức cũng lăn về theo.
Lúc cá voi mập công đức trở về thân thể, đột nhiên Tống Thư Hàng có một loại cảm ứng mơ hồ.
Thông qua phù văn hình rắn, ý thức của hắn khóa chặt vị trí của bảo đao Bá Toái một cách rõ ràng. Đồng thời trong lòng xuất hiện một cảm giác, dường như hắn chỉ cần đưa tay là có thể thu hồi bảo đao Bá Toái.
Vì vậy Tống Thư Hàng đưa tay vào trong hư không, nắm rồi nắm, nắm rồi nắm...
“Thư Hàng, ngươi làm gì vậy?”
Đậu Đậu nhìn Tống Thư Hàng với ánh mắt như nhìn một thằng ngốc.
“Ơ?”
Tống Thư Hàng dừng động tác nắm tay trong hư không.
Hắn ngẩn người trầm tư, rõ ràng cảm giác chỉ cần đưa tay ra là có thể thu hồi bảo đao Bá Toái mà, phải chăng còn thiếu bước ngoặt nào đó?
Vì vậy hắn miêu tả lại cảm nhận vừa rồi của bản thân cho Xích Tiêu kiếm tiền bối và bạch long tỷ tỷ nghe.
Sau khi nghe xong, bạch long tỷ tỷ cười nói:
“Rốt cuộc ta đã rõ... Thần Binh Kỳ Giám gì chứ, rõ ràng là một pháp thuật tương tự như tọa độ không gian. Kiếp Tiên có năng lực không gian, chỉ cần có tọa độ, bọn họ có thể mở đường hầm không gian thu hồi vật phẩm. Ừ, rảnh hơi thật.”
Xích Tiêu kiếm tâm ma:
“Mà ngươi lại không có sức mạnh không gian, đương nhiên không thể dựa vào ký hiệu phù văn tương tự như tọa độ không gian này để thu hồi bảo đao Bá Toái.”
Tống Thư Hàng:
“...”
Vậy nên Thần Binh Kỳ Giám mới là pháp thuật chỉ có Kiếp Tiên cửu phẩm mới dùng được. Nhưng đối với Kiếp Tiên cửu phẩm, pháp thuật này lại hơi gân gà.
“Vậy ta có thể học pháp thuật này không? Ta có thiên phú không gian.”
Bạch tiền bối phân thân nói.
Tống Thư Hàng đưa điện thoại di động của mình cho Bạch tiền bối, kéo Thần Binh Kỳ Giám mà Ngư Kiều Kiều gửi đến trong lịch sử chat ra rồi nói:
“Lát nữa ta sẽ đăng bản Thần Binh Kỳ Giám này lên mục share nhóm của nhóm Cửu Châu số 1, tiền bối nào có hứng thú có thể xem thử.”
Bạch tiền bối xem từ đầu đến cuối, sau đó đặt tay lên điện thoại của Tống Thư Hàng.
Bốp~
Một ký hiệu hình trăng lưỡi liềm màu trắng xuất hiện ở mặt sau điện thoại của Tống Thư Hàng, trong chớp mắt lại ẩn đi, hóa thành ký hiệu phù văn chỉ có Bạch tiền bối phân thân thấy được.
Lần này Tống Thư Hàng không hề kinh ngạc hay khiếp sợ gì hết.
Bạch tiền bối trả điện thoại di động lại cho Tống Thư Hàng, sau đó hắn bước nhanh ra xa một trăm mét rồi thử thi triển Thần Binh Kỳ Giám.
Đột nhiên có một bàn tay xuất hiện trước mặt Tống Thư Hàng, cầm lấy điện thoại của hắn rồi cướp đi mất.
“Không ngờ phương pháp triệu hồi bảo vật lại phải dùng tay đi cướp...”
Khóe miệng Tống Thư Hàng co giật.
Hắn hoàn toàn đánh đổ những hình ảnh mà bản thân đã tưởng tượng ra trước đó.
Muốn dựa vào chiêu này để cướp đoạt bảo vật của kẻ địch trong lúc chiến đấu?
Đến lúc đó, bàn tay mới vừa thò ra tóm lấy bảo vật, kẻ địch lập tức phát động công kích oanh tạc bàn tay.
Tay đứt ruột xót, nghĩ lại vẫn là thôi vậy.
“Pháp thuật này rất thú vị.”
Bạch tiền bối dừng lại một chút rồi nói tiếp:
“Thư Hàng, xét ở mức nào đó, xem như ngươi cũng có sức mạnh không gian mới đúng.”
Tống Thư Hàng:
“???”
Ý của Bạch tiền bối là chỉ thế giới hạch tâm của hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận