Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1894: Tiện Tay Ném Một Mâu Lại Gây Ra Tai Nạn Giao Thông

Chương 1894: Tiện Tay Ném Một Mâu Lại Gây Ra Tai Nạn Giao Thông
“Nhưng thế giới hạch tâm là đường hầm một chiều.”
Tống Thư Hàng nói.
“Thử đi, thử nghiệm cũng đâu mất tiền.”
Bạch tiền bối phân thân tiện tay ném điện thoại lại cho Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng chụp lấy điện thoại, gật đầu rồi thử tiến hành cảm ứng phù văn hình rắn trên thân bảo đao Bá Toái lần nữa.
Đến rồi, cảm giác đó lại xuất hiện!
Hắn lại cảm ứng được bảo đao Bá Toái, dường như nó đang ở một nơi mà bản thân chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm đến, vì vậy hai tay của hắn lại làm ra động tác bắt không khí rất ngớ ngẩn.
Đậu Đậu không nhịn được nhắc nhở một tiếng:
“Gâu!”
“À đúng rồi, ta phải thử thu hồi nó thông qua thế giới hạch tâm.”
Tống Thư Hàng điều chỉnh tư thế, đưa tay vào trong thế giới hạch tâm, dùng thế giới hạch tâm làm cầu nối, thử mở một cửa ra thế giới hạch tâm ở bên cạnh bảo đao Bá Toái.
Hắn đã từng thử loại thủ pháp thao tác tương tự với phân thân.
Phân thân và bản thể của hắn đều có quyền hạn mở thế giới hạch tâm, vậy nên chỉ cần phối hợp một chút, phân thân và bản thể có thể thông qua thế giới hạch tâm hoàn thành hoán đổi vị trí không gian.
Bây giờ hắn phải làm thêm một bước nữa là đồng thời mở hai cửa ra thế giới hạch tâm.
Cánh tay của Tống Thư Hàng quấy cả buổi trong thế giới hạch tâm.
“Không được... cứ cảm thấy ta còn thiếu thứ gì đó.”
Tống Thư Hàng thở dài.
Hắn không thể mở cửa ra thế giới hạch tâm ở bên cạnh bảo đao Bá Toái.
“Có lẽ là thiếu lĩnh ngộ về năng lực không gian.”
Tâm ma Xích Tiêu kiếm đoán, dù gì Tống Thư Hàng cũng không phải Kiếp Tiên cửu phẩm chân chính.
“Thư Hàng, ngươi đang làm gì vậy?”
Lúc này, tiếng của Sở các chủ vang lên bên tai Tống Thư Hàng:
“Cánh tay của ngươi cứ chụp lung tung phía trên đỉnh đầu ta, nhìn kinh dị lắm đấy biết không hả?”
Tống Thư Hàng:
“Ta đang thử một pháp thuật... Hơn nữa thấy Sở tiền bối ngài ngâm đầu trong nước, ta đâu có sợ, cánh tay của ta chụp ở trên không thì có gì phải sợ chứ?”
Sở các chủ: “...”
Cô im lặng lặn xuống nước thổi bong bóng, trái tim của cô vẫn chưa sinh ra vậy nên không có tim để nhói, lúc này cô vẫn rất bình tĩnh.
Quy tiền bối:
“Không thể nhịn được, nếu Thư Hàng ngươi không đưa chút thiên kiếp kho vào đây, ta và Sở các chủ sẽ tức giận đấy. À mà ngươi đang thử pháp thuật gì thế?”
“Là Thần Binh Kỳ Giám do Tống đầu gỗ nghiên cứu ra, lát nữa ta gửi cho hai vị tiền bối xem, thật ra rất thực dụng.”
Tống Thư Hàng trả lời.
Quy tiền bối:
“Ể, thứ mà ta sao chép ư?”
“Ngươi giải được Thần Binh Kỳ Giám của Tống đầu gỗ rồi à? Cho ta xem nào.”
Sở các chủ lại lặng lẽ nổi lên mặt nước nói.
Tống Thư Hàng:
“Chờ một chút.”
Hắn đưa điện thoại di động của mình vào thế giới hạch tâm, kéo phiên bản mà Ngư Kiều Kiều phá giải được ra cho Sở các chủ và Quy tiền bối.
Một lúc sau.
“Phối hợp với ta một chút, ta đi ra thử công pháp này.”
Sở các chủ nói.
Tống Thư Hàng:
“Phối hợp giống lần trước ấy à?”
Trong lúc hắn nói chuyện, trên đỉnh đầu lại dài ra một mái tóc dài đen nhánh đẹp mắt. Tóc của Sở các chủ đúng chất đen dài thẳng, nếu trải ra có thể phủ kín cả căn phòng, cô phải để không biết bao nhiêu năm mới được mái tóc dài thế này.
“Phụt~~”
Đậu Đậu nhịn không được mà bật cười.
Mặc dù không phải lần đầu tiên nhưng khi nhìn thấy Tống Thư Hàng đột nhiên mọc ra một mái tóc dài óng ả, cảm giác rất quái, để đầu trọc còn đẹp hơn.
Mái tóc dài của Sở các chủ kéo dài ra, linh hoạt điểm nhẹ lên một tảng đá.
Một ký hiệu phù văn lóe lên.
Rắc~
Tảng đá bình thường nọ không chịu nổi sức mạnh của ký hiệu phù văn nên đã vỡ nát.
Sở các chủ: “...”
Đá hay cây cối bình thường có chất lượng quá kém, nếu in phù văn lên sẽ nát bấy.
“Sở tiền bối đừng nóng vội.”
Tống Thư Hàng lấy ra một thanh trường mâu. Đây là chiến lợi phẩm lấy được từ đám Thiên Nhân, pháp khí hàng loạt cấp bậc tứ phẩm, trong tay Tống Thư Hàng có một đống lớn.
Mái tóc dài của Sở các chủ điểm nhẹ lên trường mâu, để lại một ký hiệu phù văn hình tòa nhà đơn giản.
Tiếp đó mái tóc dài của cô quấn lấy, ném trường mâu lên không trung.
“Sở tiền bối, có mạnh quá không vậy?”
Tống Thư Hàng lo lắng hỏi.
Sở các chủ là tồn tại cấp bậc Trường Sinh Giả hàng thật giá thật, tuy chỉ còn lại cái đầu nhưng tu vi vẫn còn đó.
Với cú ném này, có khi nào trường mâu sẽ bay thẳng vào vũ trụ luôn không? Chẳng may trên đường vô tình đâm thủng máy bay hay vệ tinh nhân tạo gì đó thì không hay lắm.
“Yên tâm đi, ta đã khống chế sức ném, không xảy ra vấn đề gì đâu.”
Sở các chủ trả lời đầy tự tin.
Sau đó mái tóc dài của Sở các chủ xoắn nhẹ, đâm vào hư không, quấn lấy trường mâu có ký hiệu phù văn rồi kéo nó về.
Có thể là do mái tóc dài của Sở các chủ đang bám vào trên đầu Tống Thư Hàng, trong quá trình cô dùng tóc kéo trường mâu về, trong lòng Tống Thư Hàng chợt động, dường như bắt được chút manh mối.
Một lúc sau, trường mâu bị tóc của Sở các chủ kéo về từ từ, đột nhiên Tống Thư Hàng ngửi thấy mùi máu tanh.
Nó đến từ thanh trường mâu.
Xảy ra chuyện rồi ư?
Sở các chủ ném mâu đâm trúng người rồi... chẳng lẽ có vị đạo hữu nào đó đang ngự kiếm phi hành thì bị đâm trúng?
Tiện tay ném một mâu lại gây ra tai nạn giao thông, lẽ nào Sở các chủ và Đông Phương Lục Tiên Tử có gen lặn giống nhau ư?
Nếu đâm trúng đạo hữu nào đó thật thì phải bồi thường nhỉ.
Mả nếu bồi thường thì phải tốn linh thạch đúng không?
Tống Thư Hàng bỗng cuống lên, bởi vì...bây giờ hắn sạch túi rồi!
“Ơ? Chạy mất rồi.”
Sau khi dùng tóc kéo trường mâu về, Sở các chủ thốt lên đầy kinh ngạc, lúc này mũi trường mâu đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Tống Thư Hàng lập tức hiểu ra:
“Kẻ địch ư?”
“Không biết có phải kẻ địch hay không nhưng vừa rồi có người vẫn luôn trốn trên không trung nhìn lén nơi này, không có ý tốt. Hắn trốn rất kỹ nhưng không thoát khỏi cảm giác của ta.”
Sở các chủ bình tĩnh trả lời.
Mâu vừa rồi là cô cố ý ném về phía tên đang ẩn trốn nhìn lén. Vốn dĩ cô muốn ghim chặt đối phương rồi thông qua năng lực không gian bắt hắn về.
Không ngờ đối phương lại trốn thoát, xem ra cũng có chút thủ đoạn.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút, sau đó hắn chạm vào máu tươi trên trường mâu, kích hoạt bí pháp giám định.
Nếu thật là kẻ địch, trước hết xem thử có thể giám định ra thông tin về tên đó không... hòa thượng chạy được nhưng miếu không chạy được.
Lần này cái giá phải trả cho việc giám định rất nhỏ, chỉ có một vết thương, chút đau đớn này chẳng là gì đối với Tống Thư Hàng.
[Máu tươi hỗn tạp: Do máu tươi của linh thú, hung thú và con người trộn lẫn mà thành, là thứ cần có khi muốn thi triển bí pháp ‘tiên huyết Ma Thần trụ hóa thân’ của Ma môn. Mượn bí pháp này, có thể triệu hồi Ma Thần trụ máu tươi, phối hợp với sức mạnh Ma Thần trên Ma thần trụ có thể ngưng tụ ra một hóa thân máu. Một khi hóa thân chịu công kích chí mạng thì sẽ tan biến.]
“Hóa ra là vậy, thế thì có lẽ kẻ địch không chạy mất mà đã bị Sở các chủ đánh nổ rồi.”
Tống Thư Hàng nói.
Ngoài ra...
Bí pháp ‘tiên huyết Ma Thần trụ hóa thân’...
Loại bí pháp sặc mùi Ma môn này vừa nghe đã có cảm giác là tác phẩm của phe Hà Chỉ Ma Đế rồi.
Đoán chừng không phải Hà Chỉ Ma Đế, hắn không thể khôi phục nhanh như vậy. Lúc đó Tống Thư Hàng dùng Nhân Quả đao mượn sức mạnh của bảy vị đại lão chí tôn oanh tạc, suýt nữa đã giết chết hắn.
Vậy nên rất có thể là hậu nhân thuộc phe Ma Đế nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận