Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1916: Tiểu tử, ngươi đang tự tìm đường chết

Chương 1916: Tiểu tử, ngươi đang tự tìm đường chết
“Là mùi của tâm ma.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói.
Đều là tâm ma nên khi trên người Công Tử Hải hóa thân xuất hiện tâm ma thì nó lập tức cảm ứng được ngay.
Tống Thư Hàng nghe thế thì gương mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, hai tay chấp lại, miệng nhẩm niệm.
Quy tiền bối tò mò hỏi:
“Ngươi đang niệm cái gì thế?”
“Đang làm lễ cảm tạ Bạch tiền bối.”
Tống Thư Hàng nói, lần này thuận lợi tìm được Công Tử Hải hóa thân, bây giờ đến cả tâm ma cũng có luôn, đúng là quá hoàn mỹ.
Quy tiền bối: “…”
“Mà làm thế nào để rút tâm ma ra nhỉ? Trong ‘thiên kiếp thịnh yến’ của ta cũng không ghi cách để lấy ‘tâm ma’ ra.”
Tống Thư Hàng nói.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma:
“Thân là một thanh đao… không, thân là một thanh kiếm, ngoài trừ việc chém người ra thì những thứ khác ta đều không biết nhiều.”
Bạch Long tỷ tỷ:
“Tính cho đến nay, ta mới nhìn thấy tâm ma bị cưỡng chế tách ra khỏi cơ thể duy nhất một lần, chính là tâm ma hóa thân của Vũ Nhu Tử thôi.”
Từ trước tới nay tâm ma luôn là một trong số những thứ khiến cho tu sĩ đau đầu nhất, làm thế nào để tách tâm ma ra là một bài toán khó đối với cả tu luyện giới.
“Trước tiên cứ thu hắn lại đã, về thử hỏi những đại lão khác xem sao.”
Quy tiền bối nói:
“Lát nữa ta sẽ liên lạc với chủ nhân Bắc Phương Đại Đế của ta, xem xem đại đế có tin tình báo nào không.”
Thông Nương:
“Ngươi cũng có thể đi hỏi Sở các chủ, cô ấy cũng có nghiên cứu rất sâu trên phương diện ‘tâm ma’ đấy.”
“Suýt chút nữa là quên mất Sở các chủ rồi.”
Tống Thư Hàng vỗ nhẹ lên búp hành của Thông Nương.
Lúc Sở các chủ ở lục phẩm từng bị tâm ma không thể hủy diệt quấn lấy. Mà cô lại gạt tâm ma này sang một bên, cứ thế tu luyện đến cảnh giới cửu phẩm, lại còn mượn tâm ma này mà bước ra trường sinh chi đạo, tạo ra Bích Thủy Các.
“Vậy trước tiên cứ đưa hắn đến chỗ Sở các chủ, để xem Sở tiền bối có cách nào xử lý tâm ma hay không.”
Tống Thư Hàng nhìn sang Công Tử Hải hóa thân đang thoi thóp.
Công Tử Hải hóa thân từ từ nhắm mắt lại, không dám nhìn Tống Thư Hàng. Trong chư thiên vạn giới này, ngoại trừ cường giả tuyệt thế chân chính, không ai dám nhìn thẳng vào mắt Bá Tống.
Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn xuống Công Tử Hải, một lúc sau đột nhiên nói:
“Công Tử Hải, ngươi tự nhiên yếu xìu thế này, ta vẫn không thể quen được.”
Công Tử Hải: “…”
Đối mặt với Công Tử Hải hôm nay, lần đầu tiên Tống Thư Hàng có một so sánh rõ ràng đối với sự tiến bộ thực lực và cảnh giới của mình.
Bình thường hắn luôn ở cùng với các vị tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’. Đối với hắn, các thành viên trong nhóm là người dẫn đường, là tiền bối, Tống Thư Hàng luôn giữ tâm thái của một ‘hậu bối’, cho dù thực lực đã tăng lên nhưng vẫn không thể so sánh được.
Bây giờ nhìn Công Tử Hải, cảm giác so sánh trực tiếp kia lập tức xuất hiện.
Cảm giác không thể phản kháng khi đối mặt với Công Tử Hải, An Tri Ma Quân lúc trước vẫn còn hiện rõ trong trí nhớ của hắn. So với tình cảnh hiện tại, hắn đột nhiên cảm thấy Công Tử Hải thật sự đã ‘yếu’ rồi.
Phải biết rằng, từ trước tới nay, hắn vẫn luôn xem Công Tử Hải như đối thủ cấp boss. Đây là ấn tượng đầu tiên mà Công Tử Hải khắc sâu vào lòng hắn nửa năm trước, có ảnh hưởng rất lớn với hắn.
“Bá Tống tiền bối, như thế có nghĩa gì không?”
Công Tử Hải hóa thân nói bằng chất giọng khàn khàn, một Huyền Thánh bát phẩm như ngài lại đánh nhau với ta, còn nói ta yếu rồi, để làm gì chứ?
Tống Thư Hàng khựng lại, sau đó mỉm cười:
“Ừm, đột nhiên lại hơi chán.”
Hắn không giải thích với Công Tử Hải mình là Huyền Thánh rởm, cũng không thanh minh sự thật mình mới chỉ ở cảnh giới lục phẩm, nửa năm trước còn là một tu sĩ Trúc Cơ cỏn con.
Không có gì để giải thích cả.
Đột nhiên lại thấy chán.
Công Tử Hải: “…”
“Chấp niệm của ta với ngươi cũng coi như đã kết thúc.”
Tống Thư Hàng nói.
Quy tiền bối:
“Không chém hắn à? Nhân quả kết thúc rồi hả?”
“Buông bỏ đồ đao, đứng yên thăng tiên?”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma bổ sung.
“Sao lại không chém? Nếu như còn có cơ hội gặp được bản thể của hắn, ta vẫn chém như thường. Đây là ân oán giữa ta, hắn và A Thập Lục.”
Tống Thư Hàng vươn tay ra ấn, chuyển dịch ‘Công Tử Hải hóa thân’ vào trong thế giới hạch tâm của mình.
Khác biệt duy nhất là… chấp niệm kia đã biến mất.
“Ừm, cứ chém như thường.”
A Thập Lục gật đầu nói.
Tống Thư Hàng lấy di động ra xem giờ:
“Đã muộn rồi, chúng ta đi về thôi. Quy tiền bối, lại phải làm phiền ngươi rồi.”
Tuy rằng Quy tiền bối bị phong ấn cảnh giới, nhưng vẫn có thể ‘dịch chuyển không gian’ trong một khoảng cách ngắn.
Lúc trước chính nó đã đưa đám người Tống Thư Hàng từ khu Giang Nam đến đây.
“Đúng rồi, lúc trước ngươi vả mặt ta hai lần liên tiếp, còn thầm làm tổn thưởng ta một lần. Ta đau lòng quá.”
Quy tiền bối đột nhiên nói.
Tống Thư Hàng: “???”
Ta làm những chuyện thế này bao giờ?
“Ta không vui.”
Quy tiền bối đứng thẳng dậy, bắt đầu múa một điệu kỳ quái.
Thông Nương ngồi trên mai rùa của nó cũng lắc lư theo điệu nhảy.
Tống Thư Hàng:
“Xin… xin lỗi?”
Hắn là người biết sai là sửa ngay, trừ phi đó là những tật xấu không thể khống chế.
“Chẳng có thành ý gì cả, hơn nữa, nếu như xin lỗi có tác dụng thì còn cần cảnh sát làm gì.”
Quy tiền bối nói.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma:
“Quy đạo hữu, cuộc đối thoại này cũ rích ấy, bây giờ kiểu nói chuyện thế này không còn thịnh hành nữa đâu.”
“Xích Tiêu Kiếm đạo hữu đừng có đâm tim ta nữa, hôm nay lòng ta yếu đuối lắm, có lẽ là đến tháng rồi.”
Quy tiền bối nói.
Tống Thư Hàng kinh ngạc hỏi lại:
“Chẳng lẽ Quy tiền bối là một quy tiên tử ư?”
“Rùa đực thì không đến tháng được à?”
Quy tiền bối trợn trừng mắt:
“Thuật giám định cường giả của ngươi còn có thể khiến cho đàn ông mang thai nữa cơ mà.”
Bạch Long tỷ tỷ:
“Nếu như là rùa đực thì có lẽ không phải đến tháng mà là bị trĩ tới xuất huyết chăng?”
Quy tiền bối:
“Đâm tim rùa rồi.”
Tống Thư Hàng cười nói:
“Được rồi, đừng lòng vòng nữa, có phải Quy tiền bối muốn có thứ gì đúng không? Hay là có chuyện gì cần ta giúp đỡ?”
“Ta muốn xây thêm khu vui chơi ở trong thế giới hạch tâm của ngươi… Cách đây không lâu ta xem TV, nhìn thấy trò tàu lượn lộn ngược, những người bị treo ngược đều to giọng hò hét, cảm giác vô cùng kích thích.”
Quy tiền bối nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Chúng ta có thể treo cao tàu lượn lộn ngược một chút, còn có cả vòng quay mặt trời. Ngươi mua nguyên liệu, ta phụ trách chế tạo, bảo đảm mạo hiểm kích thích. Ngoài ra chúng ta còn có thể thực hiện những dự án thú vị khác nữa.”
Quy tiền bối tiếp tục nói. Thế giới hạch tâm là địa bàn của Tống Thư Hàng, nó là khách, vì thế muốn chế tạo thứ gì đó vẫn cần nhận được sự đồng ý của Tống Thư Hàng.
“Ngoài ra, nếu như xây dựng tốt khu vui chơi này, nói không chừng sau này chúng ta có thể thu phí, dựa vào nó để kiếm linh thạch nữa đấy!”
Quy tiền bối lại bổ sung.
“Không thành vấn đề!”
Tống Thư Hàng nhanh chóng đồng ý:
“Nếu như Quy tiền bối đã thích, ta sẽ nói với trợ lý hạch tâm một tiếng, để cô ấy quy hoạch một chỗ đất trống thích hợp.”
“Cứ quyết định thế nhé.”
Quy tiền bối vui vẻ mở một cánh cửa không gian ra:
“Đi thôi, chúng ta về nhà. Đúng rồi, trưa nay chúng ta ăn gì thế?”
“Canh ba ba.”
Tống Thư Hàng đáp;
“Nhưng vì chưa mua ba ba nên chúng ta dùng tạm rùa biển để thay thế vậy.”
“Tiểu tử kia, ngươi đang tự tìm đường chết đấy à.”
Quy tiền bối gầm lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận