Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1920: Kỳ thật gương mặt của ta khá đại chúng

Chương 1920: Kỳ thật gương mặt của ta khá đại chúng
“Ta chưa từng lái tiên toa.” Tô Thị A Thập Lục lắc đầu nói.
Quy tiền bối: “Gần đây ta toàn đi thẳng qua cổng không gian, hơn nữa hình thái rùa biển của ta cũng không thích hợp để lái tiên toa.”
“Lại nói, hình thái nhân loại của Quy tiền bối là thế nào vậy?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Sau khi yêu tu đạt đến ngũ phẩm thì có thể hóa hình. Quy tiền bối lại là tồn tại cấp bậc Kiếp Tiên cửu phẩm, khẳng định đã hóa hình được từ lâu rồi.
Quy tiền bối cười khà khà: “Ngươi muốn xem hình thái nhân loại của ta à?”
“Hơi tò mò một chút.” Tống Thư Hàng nói.
Quy tiền bối tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, diện mạo của ngươi chưa đủ đẹp.”
Tống Thư Hàng: “Hả?”
“Hình thái nhân loại của ta chỉ cho những người đủ đẹp nhìn thôi.” Quy tiền bối dùng chân trước ngượng ngùng che mặt: “Ta muốn lưu lại mặt đẹp nhất của bản thân cho người hợp ý ta.”
Tống Thư Hàng: “…”
Tô Thị A Thập Lục cười vỗ nhẹ Thư Hàng, an ủi hắn: “Kỳ thực Thư Hàng thuộc loại càng nhìn càng thấy đẹp.”
“Loại hình càng nhìn càng đẹp nói trắng ra chính là lúc nhìn lần đầu thì không đủ đẹp.” Xích Tiêu kiếm tâm ma nói.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời, lần này hắn không cho Xích Tiêu kiếm tâm ma một phát ‘Dưỡng Đao thuật’.
Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện Xích Tiêu kiếm tâm ma gần đây vẫn luôn tìm cơ hội đâm tim hắn, đâm đủ tư thế.
Sau đó thông qua thủ đoạn đâm tim để lừa ‘Dưỡng Đao thuật’.
“Đừng nghe Quy đạo hữu nói bừa.” Lúc này, bạch long tỷ tỷ bình tĩnh nói: “Công pháp tu luyện của hắn rất đặc thù, khiến hắn không dễ hiện ra hình thái nhân loại. Lúc hắn thể hiện hình thái nhân loại chính là khi hắn bộc phát ra thực lực mạnh nhất.”
“Nghe ngầu thật đấy.” Thông Nương nói.
Tống Thư Hàng nhịn không được nói: “Quy tiền bối, công pháp của ngươi thiết lập ngược rồi à? Yêu tu bình thường đều là sau khi hiện ra nguyên hình mới có thể phô bày sức chiến đấu thật sự mà nhỉ?”
“Ai nói vậy?” Thông Nương không phục nói: “Trạng thái hình người thuần túy của ta có sức chiến đấu khá cao đấy.”
Tống Thư Hàng: “…”
Hằng Hỏa Chân Quân vác phi toa vào trong sân, hắn thở dài: “Thư Hàng tiểu hữu, lúc các ngươi nói chuyện trời đất, đề tài đều nhảy nhanh vậy à? Nói chính sự đi, ai sẽ lái tiên toa đây?”
Tống Thư Hàng đứng dậy, hắn vươn tay lặng lẽ sờ vào chỗ quả thận của mình. Ừm, thận không có bị thương.
Tiếp đó hắn mở miệng nói: “Ta chỉ mới lái thuyền tiên có một lần, hơn nữa còn là bản đã được Bạch tiền bối cải tạo, cảm giác không khác lái xe là mấy. Vì vậy, chắc chắn ta không lái tiên toa bình thường được.”
Dứt lời, Tống Thư Hàng xoay đầu lại nhìn về phía Tạo Hóa Tiên Tử, mỹ nhân rắn công đức cùng với Vũ Nhu Tử da đen. Trong ba vị tiên tử này có ai biết lái không nhỉ?
Đầu nhỏ của cả ba vị tiên tử đều đồng loạt nghiêng một bên, nhìn Tống Thư Hàng với ánh mắt ngây thơ con nai tơ.
Trông có vẻ không biết rồi.
Xích Tiêu kiếm tâm ma: “Ta biết lái thế nào này, nhưng hình thái thứ hai của ta không có chân, không lái được.”
“Không còn cách nào, vậy chỉ có thể gọi người lái thuê thôi.” Hằng Hỏa tiền bối dứt lời rồi lấy di động ra bắt đầu quẹt quẹt.
Tống Thư Hàng ở bên cạnh vẫn bình tĩnh như thường.
Sau khi trải qua sự kiện ‘giới hạn phi kiếm theo số’ và ‘App cho thuê phi kiếm’ ở Nho gia, bây giờ Tống Thư Hàng nghe câu ‘lái tiên toa thuê’ thì thấy cũng thường thôi, tiếp nhận thiết định này rất tự nhiên.
“Tiền bối, hay là chúng ta trực tiếp thu phi toa vào thế giới hạch tâm, sau đó ngự đao bay đến Nho gia đi.” Tống Thư Hàng đề nghị.
“Đừng, cứ để người đến lái thuê đi, gọi người lái thuê cũng không đắt.” Hằng Hỏa Chân Quân kiên trì nói: “Nói thật…. Chiếc phi toa này của Bạch đạo hữu ngồi kích thích lắm. Nếu như không lái xe thì lúc ngồi xe là vô cùng hưởng thụ đấy, mấy vị đạo hữu đừng bỏ qua cơ hội. Ta không muốn tự mình lái xe, nhưng ta còn muốn ngồi hưởng thụ một lúc, cơ hội hiếm có khó tìm cơ mà.”
Tống Thư Hàng cứ cảm thấy Hằng Hỏa Chân Quân đang kéo mọi người vào hố, bản thân hắn rơi hố nên muốn kéo theo nhiều người rơi hố cùng hắn.
“Có rồi, có đạo hữu nhận đơn rồi.” Hằng Hỏa Chân Quân nói: “Đạo hữu nhận đơn cách chúng ta không xa, tối đa trong mười phút sẽ chạy tới, chúng ta nghỉ ngơi một lát, điều chỉnh trạng thái đi đã.”
Tô Thị A Thập Lục hỏi: “Lại nói, Bạch tiền bối đâu rồi nhỉ?”
“Còn đang thất thần trong phi toa.” Hằng Hỏa Chân Quân nói.


Hơn mười phút sau.
Trên bầu trời có một bóng người bay nhanh tới, cuối cùng đáp xuống trước cửa ngôi nhà của Dược Sư.
Bóng người này không thi triển pháp thuật ngự vật phi hành, hoàn toàn dựa vào hai chân để chạy, một đường vội vã tới đây.
“Đạo hữu, là các ngươi gọi người lái tiên toa thay đúng không?” Người nọ lên tiếng hỏi thăm.
Giọng nói của hắn hàm hậu, có từ tính.
Lúc Tống Thư Hàng nghe thấy giọng nói này, chẳng biết tại sao đột nhiên nghĩ đến giọng một giáo viên của hắn. Loại giọng nói này nghe vào tai có loại cảm giác như đang ngâm nga văn thơ vậy.
“Đúng vậy, cửa không khóa, mời vào.” Hằng Hỏa Chân Quân hô lên.
Cửa bị đẩy ra.
Một người đàn ông tóc tai bù xù, mặc trang phục hiện đại màu xanh tiến vào trong sân.
Rõ ràng là ăn mặc rất chỉnh tề… nhưng chẳng biết tại sao nam tử này lại cho người ta một loại ảo giác ‘lôi thôi lếch thếch’.
Mặt khác, Tống Thư Hàng còn chú ý tới giày trên chân người đàn ông bị mang ngược nữa chứ.
Sau khi người đàn ông tiến vào nhà thì vươn tay vuốt đám tóc rối ra sau đầu, lộ ra một khuôn mặt đàn ông trung niên rất có khí chất. Đây là gương mặt có thể cà thẻ được này, chỉ cần nhìn vào gương mặt này thì không hiểu sao lại cảm thấy hắn là người đáng tin ngay.
“Ể.” Lúc Tống Thư Hàng nhìn thấy gương mặt này, trong lòng đột nhiên vọt lên một loại cảm giác vô cùng quen thuộc.
Trong lòng có một cái tên rất muốn gọi ra. Thế nhưng khi há miệng, hắn lại phát hiện căn bản mình không biết tên người đàn ông này, hắn cũng hoàn toàn không biết người đàn ông này.
Loại cảm giác này khiến hắn chợt nhớ tới vị tiền bối mà mỗi lần xuất hiện hắn đều phải mở điện thoại ra xem ghi chú mới nhớ ra trong nhóm Cửu Châu số 1 kia.
[Căn bệnh ‘gặp gì cũng đều cảm thấy quen mắt’ của ta lại tái phát à?] Hắn thầm nghĩ trong lòng.
“Đạo hữu, đây chính là tiên toa của bọn ta. Điểm đến của bọn ta là Nho gia.” Hằng Hỏa Chân Quân nói. Lúc hắn nhìn thấy người đàn ông này cũng có loại cảm giác quen thuộc rất mạnh. Cho nên hắn thậm chí không hỏi ‘đạo hiệu’ của đối phương, trong lòng bất giác lại thấy tin tưởng đối phương.
“Không thành vấn đề, Nho gia là nơi ta rất quen thuộc.” Người đàn ông kia cười ôn hòa.
Cửa phi toa mở ra, nam tử chui vào trong đó: “Chiếc tiên toa này thật là tuyệt, mọi người lên đây đi, giao diện thao tác không khác tiên toa bình thường là bao, ta hoàn toàn có thể điều khiển được.”
Tô Thị A Thập Lục, Quy tiền bối, bạch long tỷ tỷ, Xích Tiêu kiếm tiền bối đều tiến vào tiên toa.
Sau lưng Tống Thư Hàng, mỹ nhân rắn công đức và Vũ Nhu Tử da đen đều trở về trong cơ thể hắn.
Chỉ có Tạo Hóa Tiên Tử, cô lộ ra nửa cái đầu, lặng lẽ ló ra phía sau cổ Tống Thư Hàng, thoạt nhìn cứ như Tống Thư Hàng mọc ra hai cái đầu vậy.
Cô đang lặng lẽ đánh giá người đàn ông lái tiên toa kia.
Dường như cảm ứng được ánh mắt của cô, người đàn ông kia xoay đầu lại nhìn về phía Tạo Hóa Tiên Tử, nở nụ cười ôn hòa.
Tạo Hóa Tiên Tử cứ như học trò làm chuyện xấu trong lớp bị giáo viên phát hiện, vèo ~ một tiếng, lùi vào trong cơ thể Tống Thư Hàng.
“Vị tiền bối này, trước đây chúng ta có quen biết không?” Sau khi Tống Thư Hàng bước lên phi toa thì nhịn không được mà mở miệng hỏi.
“Ta biết ngươi. Nghìn năm đệ nhất thánh, Bá Tống Huyền Thánh.” Người đàn ông kia cười khà khà nói: “Nhưng ngươi không biết ta, kỳ thật ta có một gương mặt khá đại chúng, có phải lúc các ngươi thấy mặt ta thì cảm thấy rất quen mắt không? Sau đó có phải các ngươi suy nghĩ kỹ lại thì cảm thấy trong bằng hữu mình biết có rất nhiều người có gương mặt tương tự ta đúng không? Đây là do gương mặt này rất đại chúng, rất nhiều người khi nhìn thấy ta đều cảm thấy rất quen mắt. Ha ha ha.”
Tống Thư Hàng và Hằng Hỏa tiền bối yên lặng gật đầu.
“Mọi người ngồi vững nhé.” người đàn ông lái thuê hô lên, hắn nắm cần điều khiển phi toa, bắt đầu khởi động tiên toa.
Ầm ~~ Tiên toa của Bạch tiền bối phóng lên cao.
Vọt thẳng tắp lên trời, tốc độ nhanh đến bùng nổ.
Cảm giác mất trọng lượng dữ dội khiến thân thể Tống Thư Hàng cứng đờ.
Tiên toa này thật sự có phong cách của Bạch tiền bối… theo đuổi tốc độ và kích thích cực hạn.
Trong một tích tắc, phi toa đã vọt đến trên cao.
Sau khi hơi điều chỉnh góc độ, nó xông thẳng về phía Bạch Vân thư viện của Nho gia.
Chiếc phi toa này chính là hàng nhái của ‘phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới’.
Phi toa xuyên thấu chư thiên vạn giới là tác phẩm trước khi Thiên Đạo thứ sáu thành đạo, được xưng là ‘có tốc độ nhanh nhất chỉ dưới pháp thuật không gian’! Thậm chí nó còn nhanh hơn truyền tống không gian trong phương diện chạy nước rút cự ly ngắn, truyền tống không gian còn phải mở đường hầm không gian, đi vào đó rồi lại bước ra ở đầu bên kia.
Tuy rằng hàng nhái của Bạch tiền bối kém hàng xịn, nhưng nó là do Bạch tiền bối và Bạch tiền bối two liên thủ chế tạo, tốc độ chỉ yếu hơn hàng xịn một chút mà thôi.
Dưới trạng thái bộc phát hết tốc lực thì cũng là cấp bậc đứng đầu chư thiên vạn giới đấy.
Mà người đàn ông lái thuê này là một cao thủ lái tiên toa. Vừa bắt đầu đã trực tiếp kéo tốc độ phi toa lên đến tối đa!
“A a a ~~” Thông Nương là người đầu tiên hét ra tiếng, trong búp hành của cô duỗi ra một đôi tay nhỏ bé túm chặt lấy mai rùa của Quy tiền bối.
Tô Thị A Thập Lục vươn tay nắm lấy cánh tay Tống Thư Hàng, ngay sau đó, cô phát hiện bắp thịt của Tống Thư Hàng cương cứng như cục sắt vậy.
“Chứng sợ tốc độ và chứng sợ độ cao của Thư Hàng lại tái phát.” Xích Tiêu kiếm tâm ma thừa cơ hội đâm tim một đợt nữa.
Tống Thư Hàng cắn răng, làm bộ làm tịch: “Không sao, ta còn có thể chịu được. Hơn nữa, kỳ thật nghĩ kỹ lại thì loại tốc độ này rất kích thích.”
Tô Thị A Thập Lục mỉm cười, véo nhẹ lên bắp thịt căng cứng của Tống Thư Hàng.
Miệng Tống Thư Hàng có cứng thế nào đi nữa thì phản ứng thân thể vẫn vô cùng thành thật.
“Phía trước có máy bay!” Lúc này, Hằng Hỏa Chân Quân hét lên.
Thể nghiệm điều khiển đua tiên toa tốc độ cao trong địa cầu thật không tốt. Máy bay càng ngày càng nhiều, bay quá nhanh thì cứ có cảm giác sẽ đâm vào.
“Yên tâm, xem ta đây.” Ông chú lái thuê cười ôn hòa, âm thanh từ tính đặc biệt đáng tin.
Sau đó, ông chú điều khiển cho phi toa đột nhiên xoay tròn, lượn một vòng hình cung tuyệt đẹp, hoàn mỹ tránh được máy bay, không ảnh hưởng chút nào đến việc bay trên không của máy bay.
Đây tuyệt đối là trình độ cấp tuyển thủ chuyên nghiệp.
Bên trong tiên toa, Thông Nương thét chói tai liên tục.
Hai tay Tống Thư Hàng lật ngược lại, nắm chặt lấy cánh tay nhỏ bé của A Thập Lục.


Dưới tốc độ khủng bố của tiên toa nhà Bạch tiền bối, chẳng mấy chốc mọi người đã từ khu Giang Nam đi tới phạm vi bên ngoài Bạch Vân thư viện của Nho gia rồi vững vàng đáp xuống.
Cửa tiên toa mở ra.
Quy tiền bối bình tĩnh bò ra khỏi tiên toa, sau đó là Hằng Hỏa Chân Quân với đôi chân xụi lơ.
Trạng thái của Tô Thị A Thập Lục xem như không tệ, cô nhẹ nhàng nhảy ra khỏi tiên toa.
Tiếp theo là Tống Thư Hàng, hắn cũng nhảy ra khỏi tiên toa một cách ngầu lòi… Nhưng lúc nhảy được một nữa thì đột nhiên mất thăng bằng. Mắt thấy hắn sắp ngã sấp mặt như chó đớp phân thì Tạo Hóa Tiên Tử duỗi hai tay ra, dùng tư thế ôm công chúa đón được Tống Thư Hàng.
“Đạo hữu, đến Nho gia rồi. Cần bao nhiêu linh thạch phí lái thuê thế?” Hằng Hỏa Chân Quân nhìn về phía chỗ lái.
Nhưng lúc hắn đưa mắt nhìn lại thì chỗ tài xế ngồi đã trống rỗng.
Ông chú điều khiển tiên toa kia… biến mất rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận