Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1927: Sự xuất chúng phát ra trong lúc lơ đễnh

Chương 1927: Sự xuất chúng phát ra trong lúc lơ đễnh
Trong thế giới Kim Liên.
Tống Thư Hàng và A Thập Lục định vị khí tức của Bạch tiền bối, sau đó nhanh chóng đi tới để họp mặt với các tiền bối.
“Yo, vừa rồi Thư Hàng ngươi và Tiểu Thập Lục đã đi đâu thế?” Bạch Hạc Chân Quân bưng tách trà, nhàn nhã nhìn qua Tống Thư Hàng. Nó không giúp ích được gì trong việc giám định mảnh vỡ Thiên Đình nên chỉ có thể ngồi một bên mà thôi.
“Vừa rồi bọn ta gặp được một vị đạo hữu ở lối vào nên hàn huyên vài câu ấy mà.” Tống Thư Hàng đáp.
Nhưng do ảnh hưởng tương tự như phòng tối thiên đạo, nên sau khi hắn và A Thập Lục đi vào thế giới Kim Liên thì lại quên béng mất bộ dạng của ông chú lái thuê kia trông như thế nào.
Chỉ có bản Kim Cương Thần Phạt Đại Thủ Ấn nằm trong vòng tay không gian là minh chứng cho việc Tống Thư Hàng vừa trải qua không phải hư ảo.
Lúc này Bạch tiền bối đang đạp không mà đi, quan sát một tòa bảo tháp chín tầng.
Bảo tháp này cùng với bệ đá khổng lồ bên dưới đều là mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ, là một trong hai mảnh vỡ được Nho gia đưa vào thế giới Kim Liên thuận lợi.
“Thư Hàng ngươi qua đây xem thử đi, bảo tháp này có gì khác với mảnh vỡ Thiên Đình ở bên ngoài không?” Bạch tiền bối lên tiếng, dường như hắn đã phát hiện ra điều gì đó.
Tống Thư Hàng cũng đi lên, giơ tay ra sờ vào bảo tháp.
“Ể? Sao ta cứ cảm thấy trong bảo tháp này thiếu mất cái gì đó so với mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ lúc nãy thế nhỉ?” Tống Thư Hàng vừa sờ bảo tháp vừa nói với vẻ nghi hoặc.
“Qủa nhiên ngươi cũng có cảm giác này.” Bạch tiền bối gật đầu nói.
Hai mắt của Hằng Hỏa Chân Quân ở bên cạnh sáng lên, Bạch tiền bối và Thư Hàng tiểu hữu đã tìm ra nguyên nhân rồi ư?
Bạch long tỷ tỷ cũng chui ra: “Đúng là thiếu mất cái gì đó.”
Phải hình dung thế nào mới đúng đây nhỉ.
Đúng rồi, cảm giác mà bảo tháp này mang đến cho cô giống như mảnh vỡ Thiên Đình đã bị liếm mấy lần sau khi chuyển vào thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng vậy.
“Để ta xem thử rốt cuộc nó có thay đổi gì.” Ý niệm lóe lên, phần đầu ngón tay của bao tay trong bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của hắn mở ra, dí ngón tay lên bảo tháp.
Đồng thời, thân thể của hắn cũng tan ra, biến thành hình thái sương mù ngụy bất hủ.
Cái giá cần trả khi giám định mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ chắc chắn sẽ rất cao, dù sao thì niên đại cũng lâu rồi, Tống Thư Hàng cũng chuẩn bị tâm lý sẵn, cắn chặt răng một cái.
“Thư Hàng ngươi đợi đã. Nếu như ngươi định thi triển pháp thuật giám định kỳ lạ kia thì để ta kể tin tức về bảo tháp này cho ngươi nghe trước đã, như vậy thì vết thương mà ngươi phải gánh sẽ ít hơn một chút.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Cô biết Tống Thư Hàng có một pháp thuật giám định mà mỗi lần thi triển đều sẽ phun máu + đau đớn tinh thần gấp mười, nếu như biết trước phần lớn tin tức về thứ cần giám định, trong điều kiện tiên quyết đã biết khá nhiều thông tin về nó, chắc hẳn cái giá phải trả khi giám định cũng sẽ nhỏ hơn.
Bạch long tỷ tỷ đã từng là tổ tiên kim long của Thiên Đình, phần lớn đều biết chút ít tin tức về các kiến trúc trong Thiên Đình viễn cổ, đặc biệt là loại bảo pháp có thể thấy được ở bất cứ đâu trong Thiên Đình thế này.
Nhưng... đã muộn rồi.
Ngay khi bạch long tỷ tỷ lên tiếng thì Tống Thư Hàng đã thi triển bí pháp giám định ngay và luôn, trả một cái giá cực đắt.
Sương mù do máu biến thành phun tới tấp từ trên người hắn, bay lơ lửng ra xung quanh, tạo thành một đám mây hình nấm màu đen trên đỉnh đầu của hắn.
Tống Thư Hàng run rẩy: “Bạch long tỷ tỷ, lần sau nếu được thì xin nhắc nhở ta sớm một chút.”
Giống như dự đoán, mức độ đau đớn khi giám định mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ là cực kỳ cao, toàn thân đau đến mức run rẩy, nhưng chỉ có thể cố gắng chịu đựng mà thôi.
Bạch long tỷ tỷ: “...”
Ai mà ngờ khi thi triển loại pháp thuật đau đớn dữ dội thế này mà ngươi lại chẳng nhăn mày lấy một cái, chơi như thể không chờ kịp thế này? Giống như ngươi rất thích dùng nó ấy chứ.
Trong lúc nói chuyện, tin tức về bí pháp giám định xuất hiện trong đầu Tống Thư Hàng.
[Thiên Lý tháp đã mất đi lớp làm dịu: bảo tháp mà Thiên Đình viễn cổ dùng để quản chế kẻ thù bên ngoài từ xa, là một phần không thể tách rời của hệ thống phòng ngự Thiên Đình. Tám vạn tòa Thiên Lý tháp phân bố ở các góc của Thiên Đình viễn cổ, đảm bảo an toàn cho Thiên Đình. Nguyên gốc của Thiên Lý tháp là Bảo Tháp Cảm Ứng Vạn Dặm do tổ tiên kim long thiết kế, sản phẩm hoàn thành dựa trên việc giảm bớt một số công hiệu căn bản của nó. Bởi vì đã đứt đoạn liên hệ với Thiên Đình viễn cổ, qua bao năm tháng, nó dã mất đi phần làm dịu của Thiên Đình, biến thành một mảnh vỡ kiến trúc Thiên Đình bình thường.]
Tống Thư Hàng: “...”
Hắn quay đầu lại nhìn bạch long tỷ tỷ.
Lúc này bạch long tỷ tỷ tràn đầy ý vị lịch sử.
Mấy vị đại lão bên cạnh hắn ai cũng có bối cảnh khổng lồ, trong lúc lơ đễnh phát ra tài hoa xuất chúng của bọn họ ở quá khứ.
Bí tịch thần công hắn đánh liều lấy được lại là bản chép tay của Quy tiền bối nuôi ở trong nhà, mảnh vỡ Thiên Đình đổi được từ chỗ đại lão cái gì cũng có thể bán kết quả lại là hang ổ của mỹ nhân rắn công đức, cổ mộ mà hắn mạo hiểm lúc trước là do Thất Tu tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 tự tay chế tạo, là truyền thừa của X Tu nhất mạch.
Bây giờ, người thiết kế ra mảnh vỡ Thiên Đình thời đại viễn cổ mà hắn tiện tay giám định lại đang bay ở bên cạnh.
Cung kính dâng trà cho bạch long tỷ tỷ.
“Bạch long tỷ tỷ, chi phí chế tạo Thiên Lý tháp này có cao hay không?” Tống Thư Hàng đột nhiên hỏi.
Hắn đang muốn chế tạo phòng ngự sắt thép cho thế giới hạch tâm của mình, Thiên Lý tháp này là một khâu quan trọng trong hệ thống phòng ngự của Thiên Đình viễn cổ, mà người thiết kế bản gốc của nó lại ở ngay bên cạnh, điều kiện tốt thế này không thể lãng phí được.
“Chi phí chế tạo không cao.” Bạch long tỷ tỷ đáp: “Mỗi một tòa tháp tối đa chỉ cần tốn 10 viên linh thạch cửu phẩm là đủ rồi.”
Thân thể hơn mét tám của Tống Thư Hàng chấn động: “10... 10 viên linh thạch cửu phẩm ư?”
Trong đầu hắn lập tức quy đổi ra, 10 viên linh thạch cửu phẩm bằng một trăm viên bát phẩm, một nghìn viên thất phẩm, một vạn viên lục phẩm, mười vạn viên ngũ phẩm.
Mà linh thạch ngũ phẩm chính là loại mà giới tu sĩ thường dùng nhất.
Mười vạn viên linh thạch ngũ phẩm, con số này khổng lồ quá.
Ngoại trừ nguyên không gian linh thạch mà lần trước Tống Thư Hàng đã mượn của Bạch tiền bối ra thì hắn chưa từng sờ vào số linh thạch khổng lồ cỡ ấy bao giờ.
“Không có chiết khấu ạ?” Tống Thư Hàng ngu ngơ hỏi lại.
“Đây chỉ là giá nguyên vật liệu thôi đấy.” Bạch long tỷ tỷ bình tĩnh đáp.
Tống Thư Hàng: “Ta sẽ cố gắng kiếm tiền.”
“Cố lên.” Bạch long tỷ tỷ khích lệ hắn. Đàn ông con trai muốn kiếm tiền là chuyện tốt, chỉ cần không làm mấy chuyện bậy bạ thì phải ủng hộ và cổ vũ.
“Tháp này tên là Thiên Lý tháp à?” Bạch Hạc Chân Quân xáp lại hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu, sau đó kể lại kết quả mình giám định được cho mọi người nghe.
Hằng Hỏa Chân Quân nghe xong, suy tư một lúc rồi nói: “Nói cách khác, mảnh vỡ ở bên ngoài với mảnh vỡ Thiên Lý tháp này khác nhau ở chỗ nó đã mất phần làm dịu vốn có của Thiên Đình, sau khi trải qua bao năm tháng thì có ‘cái gì đó’ đã biến mất. Cho nên nó mới dung hợp với thế giới Kim Liên, không bị bài xích?”
Vậy thì thứ đã biến mất theo thời gian là gì đây?
“Ta có một đề nghị thế này.” Bạch long tỷ tỷ lại nói: “Chúng ta đi ra ngoài chuyển mảnh vỡ Thiên Đình khi nãy vào lại trong thế giới Kim Liên thử xem sao.”
Bạch tiền bối bình tĩnh gật đầu: “Đồng ý.”
Rõ ràng cả hắn lẫn bạch long tỷ tỷ đều nhìn ra chi tiết, cũng cho ra dự đoán giống nhau.
“Thiếu chút nữa là quên mất.” Tống Thư Hàng vội nói: “Bây giờ mảnh vỡ Thiên Đình kia đang ở trong thế giới hạch tâm của ta. Lúc trước ta và A Thập Lục bị một vị đại lão giữ lại, sau khi hàn huyên vài câu thì đối phương đưa mảnh vỡ Thiên Đình vào thế giới hạch tâm của ta, rồi bảo ta đưa nó vào lại thế giới Kim Liên làm thí nghiệm.”
“Vị đại lão đó là ai?” Hằng Hỏa Chân Quân nhíu mày hỏi.
Tống Thư Hàng xoa mi tâm: “Không nhớ được... trí nhớ bị ảnh hưởng rồi.”
“Là người lái thuê kia.” Bạch long tỷ tỷ khoan thai nói: “Trí nhớ của ta cũng bị ảnh hưởng, hiệu quả tương tự như phòng tối thiên đạo.”
Một suy nghĩ lóe qua trong đầu Hằng Hỏa Chân Quân, hắn cũng lập tức nghĩ tới vị đứng đầu mười ba Kiếp Tiên Nho gia.
“Bạch tiền bối, chúng ta hợp tác chuyển mảnh vỡ Thiên Đình ra đây đi.” Tống Thư Hàng nói.
Bạch tiền bối: “Ừm, Thư Hàng...”
“Thư Hàng, vừng ơi mở ra!”
Mỹ nhân rắn công đức xộc ra, bày tư thế bạch hạc giương cánh ở sau lưng Tống Thư Hàng. Hai chữ Thư Hàng trước đó là giọng của Bạch tiền bối, ‘vừng ơi mở ra’ là thu âm quảng cáo trên tivi.
Bản lĩnh cướp lời thoại của mỹ nhân rắn công đức ngày càng lợi hại, ghép lời thoại theo ý thích riêng ngày càng trôi chảy.
Ngay sau đó, Tạo Hóa Tiên Tử cũng nhảy ra, hôm nay trạng thái của cô không tốt nên muộn một bước, chỉ có thể giẫm chân: “Tống ~ a đần ~ a đần!”
Tống Thư Hàng: “...”
Ngay cả lời thoại của Bạch tiền bối mà cũng cướp à?
Bạch tiền bối phân thân giơ tay xoa cằm, cảm thấy thú vị: “Chính là vậy đấy, vừng ơi mở ra!”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười, mở thế giới hạch tâm ra.
“Tiên tử, lúc này lẽ ra phải phối thêm tiếng cửa đá mở mới đúng.” Xích Tiêu kiếm tâm ma đề nghị.
Mỹ nhân rắn công đức ngẩn ra, cô chỉ thu lời thoại thôi chứ không lưu tiếng mở cửa.
“Ầm ầm ~ ầm âm~” Tạo Hóa Tiên Tử tự mình lồng tiếng.
Tuy lồng tiếng bằng miệng không giống lắm, nhưng có còn hơn không.
Tống Thư Hàng giơ tay túm lấy hai vị tiên tử nhây lầy này nhét về lại.
Bạch tiền bối nhảy vào thế giới hạch tâm, sau một lát thì nhảy ra ngoài.
Hắn giũ nhẹ tay áo, mảnh vỡ Thiên Đình kia lập tức được chuyển ra, rơi xuống trên nền đất trống của thế giới Kim Liên.
Mảnh vỡ Thiên Đình nằm im ở đó.
Lần này thế giới Kim Liên không bài xích nó nữa.
Thông qua cộng minh giữa thế giới hạch tâm và thế giới Kim Liên, Tống Thư Hàng không cảm ứng được nó “buồn nôn” nữa.
Hằng Hỏa Chân Quân: “Ơ? Sao lần này lại thành công chứ?”
Vấn đề nằm ở đâu đây?
Sau khi mảnh vỡ Thiên Đình này vào thế giới hạch tâm của Thư Hàng tiểu hữu nằm một chút, lúc chuyển ra thì có thể ở lại thế giới Kim Liên.
Chẳng lẽ thế giới Kim Liên của Thư Hàng tiểu hữu có chức năng chứng nhận, mảnh vỡ Thiên Đình được thế giới hạch tâm chứng thực thì mới có thể được thế giới Kim Liên tiếp nhận?
“Qủa nhiên đúng như ta nghĩ.” Bạch tiền bối nói.
Bạch long tỷ tỷ gật đầu bổ sung: “Lúc mảnh vỡ Thiên Đình đi vào thế giới hạch tâm của Thư Hàng thì đã mất đi một vài thứ. Mà thế giới Kim Liên lại không thể tiếp nhận thứ đó... Sau khi nó mất đi thì thế giới Kim Liên sẽ không bài xích mảnh vỡ Thiên Đình nữa.”
Hằng Hỏa Chân Quân nhìn về phía Tống Thư Hàng với vẻ nghi hoặc.
“Tiền bối đừng nhìn ta.” Tống Thư Hàng rối rít xua tay: “Ta không biết gì hết.”
“Thư Hàng tiểu hữu, hay là chúng ta thử hợp tác một phen nhỉ?” Hằng Hỏa Chân Quân hỏi.
Nếu như đây là do vị đứng đầu mười ba Kiếp Tiên nhờ Tống Thư Hàng hỗ trợ thí nghiệm thì Nho gia nguyện ý phối hợp.
Nho gia cần dùng mảnh vỡ Thiên Đình để mở rộng thế giới Kim Liên.
Cho dù mất đi thứ gì đó thì chức năng mở rộng thế giới Kim Liên của mảnh vỡ Thiên Đình cũng vẫn còn đó, với Nho gia thì bấy nhiêu đã đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận