Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1933: Ta Xem Thường Ngươi Rồi, Nghìn Năm Đệ Nhất Thánh!

Chương 1933: Ta Xem Thường Ngươi Rồi, Nghìn Năm Đệ Nhất Thánh!
Tuyệt đối không thể để cho tà ma gấu triệu hồi “Ma Thần” ký sinh trong cơ thể nó ra.
Nếu không, sức chiến đấu của nó sẽ trực tiếp nhảy lên cấp độ gần với “Trường Sinh Giả”... Đến lúc đó, nếu đánh nhau sẽ rất đau đầu, chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ tạo thành tổn hại lớn cho Nho gia ngay.
Xem ra hắn nhất định phải ra tay ngăn con tà ma gấu này lại mới được.
Đến nước này, việc để lộ đã là không thể tránh khỏi.
"Grừ gào gào gào gào, ủa?"
Sau khi tà ma gấu “Grừ gào gào” cả buổi thì nó lập tức phát hiện một vấn đề lớn.
Trước kia chỉ cần ý niệm lóe lên một cái là sức mạnh Ma Già ký sinh trong cơ thể nó sẽ lập tức xuất hiện, nhưng lần này lại bị kẹt. Hoàn toàn không có ai đáp lại hay phối hợp với nó.
"Xảy ra chuyện gì thế này?"
Khuôn mặt tà ma gấu đần ra —— đây là lần đầu tiên nó gặp phải chuyện như vậy.
Bên kia mặt cũng thộn ra y hệt.
Dù sao tà ma gấu bày ra tư thế gấu vồ, trông có vẻ như đang muốn xài tuyệt chiêu cuối vậy. Mọi người đều đã chuẩn bị thủ đoạn phòng ngự xong xuôi, nhưng con tà ma gấu này gào khan cả buổi mà chẳng có chút phản ứng nào. . .
Đôi bên đều có chút lúng túng.
"Đây là xài chiêu thất bại rồi nhỉ?"
Tống Thư Hàng nói.
"Có thể là bị trận pháp phòng ngự của Nho gia ảnh hưởng chăng?"
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói —— dù sao nơi này là bên trong Nho gia, là địa bàn của Thánh Nhân. Không ai biết vị Thánh Nhân trấn áp đương thời, treo cả chư thiên vạn giới lên đánh năm đó có để lại thủ đoạn gì khắc chế tà ma đẳng cấp cao hay không.
Thậm chí có thể là do có cao nhân Nho gia âm thầm ra tay cũng không chừng.
Nó và Bạch Long đều loáng thoáng cảm ứng được một khí tức hùng mạnh.
"Grừ gào gào gào~"
Tà ma gấu lại gào lớn một tiếng, điên cuồng kêu gọi sức mạnh của “Ma Già” trong cơ thể.
"Cần cho nó cơ hội không? Hì hì hì."
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói:
"Trông nó gắng sức lắm nhỉ —— đùa chút thôi, chúng ta thừa cơ đập chết nó đi."
Thân là một tâm ma thuần huyết, mỗi hành vi của nó đương nhiên là sẽ phù hợp với thân phận của mình rồi. Những chuyện nhân lúc cháy nhà hôi của, bỏ đá xuống giếng này mới là thứ mà một tâm ma muốn làm.
"Chờ chút nào... Dù sao nó cũng từng là đồng bọn của ta, nên hãy cho nó một cơ hội thể hiện đi."
Sở các chủ two nói:
"Ta có thể bảo đảm sẽ không để nó gây phiền phức lớn đâu, cho dù nó có bộc phát kiểu gì đi nữa thì ta cũng có thể đảm bảo sẽ đập chết nó trước."
Xích Tiêu Kiếm tâm ma:
". . ."
Đừng nói cô là một con tâm ma rởm đấy nhé?
"Nếu như đạo hữu đã nói như vậy thì đương nhiên chúng ta cũng không có lý do gì để phản đối rồi. Vậy thì cứ chờ một chút xem sao."
Bạch Long tỷ tỷ nói.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Không hiểu sao cứ có cảm giác con tà ma gấu này hơi đáng thương thế nào ấy.
Cho nên mới nói, việc lựa chọn đồng đội thật sự vô cùng quan trọng.
. . .
. . .
Bởi vì có đầy đủ thời gian để gào thét, sau khi tiếp tục kêu rách cả cuống họng của mình, sức mạnh Ma Già trong cơ thể tà ma gấu rốt cuộc cũng đáp lại lời kêu gọi của nó.
Thế nhưng, sức mạnh mà Ma Già đáp lại nó lúc này lại giống như tia hơi nước được vắt mạnh ra từ một cành cây khô héo vậy, khô khốc đến mức đáng thương, làm cho lòng người không khỏi chua xót.
Tà ma gấu:
“Ma Già, ngươi làm sao vậy?”
“Ta không biết, không hiểu sao sức mạnh của ta lại bị rút sạch bách, chỉ loáng cái thôi là đã bị rút sạch rồi, chuyện này ta chưa từng gặp bao giờ.”
Ma Thần ký sinh trong cơ thể tà ma gấu thều thào nói.
Loại cảm giác này... Cứ như là nó đã bị “Giết” một lần, sau đó “Hồi sinh” lại vậy.
Thân là ma vật “Loại ký sinh” đặc biệt, chỉ cần kí chủ còn chưa chết, “Ma Già” sẽ có thể thông qua sức mạnh của kí chủ để “Hồi sinh”.
Cách thức tồn tại này khá là giống với phiên bản đơn giản hóa của ánh sáng công đức.
“Tại sao lại như vậy chứ?”
Trong lòng tà ma gấu xuất hiện một loại cảm giác như sắp tiêu tùng đến nơi vậy.
Nó cúi đầu nhìn sang Tống Thư Hàng.
Đột nhiên, nó nghĩ tới một khả năng nên quát to:
"Là ngươi!"
Tống Thư Hàng:
"? ? ?"
"Thì ra là vậy, không ngờ ngươi đã động tay chân trên người ta từ trước. Ta đã xem thường ngươi rồi, nghìn năm đệ nhất thánh, Bá Tống Huyền Thánh."
Tà ma gấu chỉ vào Tống Thư Hàng, trầm giọng nói.
Tống Thư Hàng đã tỉnh lại lại từ cơn ngu người, hắn nhếch môi lộ ra một nụ cười “Tất cả đều trong lòng bàn tay của ta” —— tuy rằng không biết tà ma gấu đang nói cái gì, nhưng hắn biết, lúc này hắn chỉ cần cười mỉm thôi là đủ rồi.
Chỉ cần mỉm cười đẹp trai thôi, bởi không nói cũng coi như đã nói.
Chuyện còn lại chính là để tà ma gấu ngắm nhìn nụ cười “nguy hiểm” của hắn là nó đã có thể tự bổ não, tưởng tượng xong cốt truyện từ đầu đến cuối.
"Trận đầu tiên này, ta đành nhận thua vậy."
Tà ma gấu nói:
"Nhưng chờ tới khi ta đến lần nữa thì cũng chính là lúc các ngươi bị tiêu diệt!"
Dứt lời, nó chuồn lẹ về phía sau toan mở cánh cửa không gian ra để chạy trốn.
Từ trước đến nay tà ma gấu không phải là một tên thất phu chỉ biết đâm đầu vào chỗ chết.
Nó phải lập tức báo cáo hành động của Nho gia cho chúa tể biết —— đến lúc đó, chỉ cần kéo một đám quân của chúa tể tới là đã có thể đè bẹp Bá Tống Huyền Thánh rồi.
"Phong tỏa không gian của nó!"
Tống Thư Hàng truyền âm cho các vị tiền bối.
"Không cần đâu, chạy thì càng tốt... Lát nữa đánh nhau, ta có thể đánh sướng tay hơn."
Sở các chủ two khoan thai trả lời:
"Bích Thủy các của ta đang chờ nó ở bên kia đường hầm không gian rồi."
Tống Thư Hàng:
"Chơi vậy cũng được nữa hả?"
Lúc đang nói chuyện, tà ma gấu đã chui vào đường hầm không gian rồi biến mất tăm.
"Ta đi đập chết nó rồi xách về đây."
Sở các chủ two lại nói với sợi tóc ngố trên đỉnh đầu của Tống Thư Hàng:
"Đầu của ta ơi, cho ta mượn sức mạnh của ngươi đi."
Lúc trước cô đã từng nói, tà ma gấu đang thương lượng việc tới Nho gia kiếm chuyện với vài con “Tà ma Cửu U” khác, do đó tà ma gấu vẫn còn những đồng bọn khác nữa.
Cô cần Sở các chủ bản thể hỗ trợ.
"Bây giờ năng lượng dự trữ của ta không còn nhiều đâu, nhiều nhất là ba đòn thôi."
Sở các chủ trả lời.
"Vậy là đủ rồi."
Sở các chủ two nói —— Lúc sức mạnh của cô và sức mạnh của Sở các chủ kết hợp lại với nhau thì mới là thực lực thật sự của bọn họ:
"Giao sức mạnh cho ta đi."
Vậy là, trên đầu Tống Thư Hàng lại xuất hiện thêm hai sợi tóc ngố dài 7 mét.
Tổng cộng ba sợi tóc ngố thật dài đung đưa giữa không trung.
Sở các chủ two vừa vươn tay ra, ba sợi tóc ngố này đã rơi vào trong tay cô.
Cô cầm ba sợi tóc dài 7m này lên, cắm vào đầu mình, sau đó cô vẫy tay với Tống Thư Hàng, rồi mở đường hầm không gian ra, theo đó bóng dáng của cô cũng biến mất tăm.
Sở các chủ two và tà ma gấu tới cũng vội vàng, đi cũng vội vàng.
Bạch tiền bối vươn tay ra, trả “Xích Tiêu Kiếm” lại cho Tống Thư Hàng, sau đó lại nói một cách khó hiểu:
"Cũng gần rồi."
"Cũng gần rồi gì cơ?"
Tống Thư Hàng hỏi.
"Năng lượng của ta cũng gần cạn rồi."
Bạch tiền bối phân thân chỉ bản thân:
"Tiếp theo ta phải tiết kiệm năng lượng mới được."
"Bạch tiền bối vất vả rồi, chuyện kế tiếp cứ giao cho bọn ta đi."
Tống Thư Hàng nói.
Cho dù Bạch tiền bối hết năng lượng đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ có hiệu quả như một lá bùa hộ mệnh vậy. Chỉ cần hắn không tiêu tan, cho dù hắn có ngẩn người đứng một chỗ, cũng đã có tác dụng “Ổn định lòng quân” rồi.
××××××××
Trong mảnh vỡ Thiên Đình “Tâm Ma động”.
Mấy người Tống Thư Hàng tiến vào bên trong.
Lúc trước bị tà ma gấu cắt ngang nên bọn họ cũng chưa kịp thăm dò cái Tâm Ma động này.
"Xì ~~ nơi này cho ta một loại cảm giác rất khó chịu."
Xích Tiêu Kiếm tâm ma treo ở sau hông Tống Thư Hàng lên tiếng nói.
Ngay từ lúc đi vào trong hang động, trong lòng nó đã xuất hiện từng cơn ớn lạnh.
Chỗ này tràn đầy ác ý đối với “Tâm ma”.
Ánh mắt của Bạch Long tỷ tỷ quét cả một vòng “Tâm Ma động”, nhưng không phát hiện được thứ gì có giá trị cả.
Hằng Hỏa Chân Quân nói:
"Bạch đạo hữu, chỗ ngươi có phát hiện gì không?"
Bạch tiền bối phân thân lắc đầu:
"Đáng tiếc, nếu như lúc này mà có bản thể thì tốt rồi."
Như vậy thì hắn có thể túm lấy bản thể ném một vòng, ném đến đâu thì đào đến đó, nhất định sẽ có thể đào được thứ mình muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận