Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1942: Bùng nổ đi, chấp niệm của Thánh Nhân!

Chương 1942: Bùng nổ đi, chấp niệm của Thánh Nhân!
Ví dụ như ném đầu của Vân Tước Tử tiền bối vào… nơi có chấp niệm khá sâu của Thánh Nhân Nho gia thì sao nhỉ?
Tốt nhất là cho thêm Tạo Hóa Tiên Tử vào cho đủ số.
Nếu làm như vậy thì liệu có thể dẫn chấp niệm của Thánh Nhân ra, lấy được sức mạnh kinh thế không nhỉ?
Nếu giả thiết to gan này trở thành hiện thực, chỉ cần sức mạnh có thể duy trì đủ lâu, dựa vào lực lượng trấn áp đương thời của Thánh Nhân, nói không chừng trong trận hỗn loạn sắp xảy ra này, có thể giải quyết dứt khoát tất cả luôn.
Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng lại hỏi:
“Đúng rồi, m Ảnh Lãnh Chúa tiền bối, sau khi ‘ m Ánh Thánh Địa’ này kích hoạt thì nó sẽ duy trì trong thời gian bao lâu?”
“Phải xem ngươi kích hoạt được bao nhiêu chấp niệm, chất lượng của chấp niệm tương đương với đẳng cấp sức mạnh mà ‘ m Ảnh Thánh Địa’ có thể phát huy sau khi kích hoạt. Mà trong điều kiện cùng chất lượng, số lượng của chấp niệm tương đương với thời gian ‘ m Ảnh Thánh Địa’ có thể duy trì.”
m Ảnh Lãnh Chúa đáp.
“Ta hiểu rồi, bây giờ ta sẽ đi xung quanh địa bàn của Nho gia, để xem chỗ nào có chấp niệm sâu nhất.”
Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Tà ma Cửu U, Thiên Đế, đại lão quả cầu béo cứ lần lượt xuất hiện, trước khi đại lão quả cầu béo ra sân, tốt nhất hắn phải chuẩn bị xong việc ‘kích hoạt chấp niệm’.
Tô thị A Thập Lục nhắc nhở:
“Thư Hàng, ngươi biết cách cảm ứng chấp niệm à?”
Bàn tay đang cầm ‘ m Ảnh Thánh Địa’ của Tống Thư Hàng cừng đờ lại, phải cảm ứng chấp niệm như thế nào nhỉ?
Hắn quay đầu nhìn m Ảnh Lãnh Chúa:
“Tiền bối, phải làm thế nào để cảm ứng được chấp niệm thế?”
“Có mấy cách như sau: Thứ nhất, căn cứ theo ‘ghi chép lịch sử’ để suy đoán. Nếu như ngươi muốn triệu hoán một nhân vật lớn nào đó, có thể thăm dò ghi chép lịch sử xem đâu là chỗ mà hắn ở lâu nhất, đâu là chỗ từng xảy ra những sự kiện lớn trong cuộc đời của ‘đại nhân vật’ này. Thông qua cách này, ngươi có thể suy đoán được nơi chứa chấp niệm của ‘đại nhân vật’. Nhưng cách này chỉ có thể suy đoán ra vị trí đại khái, hơn nữa… lịch sử chỉ là thứ do con người ghi chép lại, rất dễ có sai sót.”
m Ảnh Lãnh Chúa nói.
Tống Thư Hàng gật đầu:
“Còn có cách nào khác không?”
“Cách hai, đi tìm một người có năng lực ‘cảm ứng chấp niệm’ bẩm sinh, nhờ người đó ra tay giúp đỡ.”
m Ảnh Lãnh Chúa nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Cách ba, chỗ ta có một bộ pháp thuật ‘con mắt nhìn thấu chấp niệm’. Thông qua nó, trong mắt ngươi chấp niệm sẽ tựa như một ngọn lửa. Những nơi lửa càng nhiều, thế lửa càng mạnh thì chấp niệm càng sâu, số lượng càng nhiều.”
m Ảnh Lãnh Chúa nói.
Hai mắt Tống Thư Hàng bỗng sáng bừng lên.
Công pháp này tốt quá!
“Nhưng đây là bí pháp độc môn của ta, không truyền cho người ngoài.”
m Ảnh Lãnh Chúa lại bổ sung:
“Mắt ngươi có sáng nữa cũng vô dụng.”
Tống Thư Hàng: “…”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma:
“ m Ảnh Lãnh Chúa đạo hữu, ngươi có nhận con nuôi không?”
m Ảnh Lãnh Chúa đáp thẳng:
“Không nhận.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói với Tống Thư Hàng:
“Vãn tuồng rồi, ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi.”
“Nói cách khác, ta chỉ có thể sử dụng cách thứ nhất.”
Tống Thư Hàng thở dài.
“Thực ra còn một khả năng nữa.”
Bạch tiền bối phân thân lên tiếng:
“ m Ảnh đạo hữu có rảnh không, giúp chúng ta nhìn xem trong Nho gia, chỗ nào có ngọn lửa chấp niệm vượng nhất, số lượng nhiều nhất?
Sau khi đưa bảo vật cho Tống Thư Hàng, m Ảnh Lãnh Chúa vẫn chưa trở về m Ảnh giới mà còn ở lại xem kịch. Nói không chừng hắn sẽ ra tay giúp đỡ cũng nên?
Dù sao cũng chỉ hỏi thử, hỏi thêm một câu cũng đâu cần phải trả tiền.
“Không thành vấn đề, chỉ là chuyện nhỏ.”
m Ảnh Lãnh Chúa vui vẻ nói, đồng thời hắn quay sang Tống Thư Hàng:
“Bá Tống đạo hữu, tư duy của ngươi không đủ linh hoạt, da mặt cũng không đủ dày.”
“Đừng đừng đừng, giờ da mặt hắn dày vừa phải rồi. Mà tư duy cũng không phải không linh hoạt, chỉ là khi đối mặt với đại tiền bối như ngươi thì hắn mới không thể giải phóng trí não được.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma vội vàng nói.
Trên thực tế, cách suy nghĩ của Tống Thư Hàng hiện giờ đã đồng bộ với ‘nhóm Cửu Châu số 1’, bật nhảy nhanh lắm.
Khi tám chuyện với hắn, cứ nói một hồi là không biết chủ đề trôi tới đâu luôn.
Nếu như tiếp tục tiến hóa, tư duy của hắn mà cùng cấp độ với Bạch Thánh hoặc là Vũ Nhu Tử thì ứng phó tốn nhiều nơron thần kinh lắm.
“Là do tiền bối như ta quá uy nghiêm à? Ta cảm thấy mình rất hiền lành mà.”
m Ảnh Lãnh Chúa nghi hoặc hỏi.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma:
“Chính là bởi vì ngươi rất hiền lành nên Bá Tống mới như thế.”
Nếu như là đại lão Trường Sinh Giả đối địch, Số Bá Tống đã nhảy lên như bọ chó để cà khịa từ lâu rồi, sẽ không có tình trạng ‘không bung lụa được’ như thế này đâu.
“Thích mềm không thích cứng hả? Ta thích tính cách của Bá Tống đạo hữu, vì ta khá là mềm mỏng, cả tính cách lẫn thân thể đều mềm.”
m Ảnh Lãnh Chúa cười ha ha nói:
“Giờ ta đi xem thử chỗ nào có chấp niệm bạo nhất, thích hợp để ngươi triệu hoán chấp niệm nhất.”
Dứt lời, một phần cơ thể của m Ảnh Lãnh Chúa bay ra khỏi tâm ma động, tế ra ‘con mắt nhìn thấu chấp niệm’, nhìn quanh một vòng khắp cả Nho gia.
“Tìm được rồi, nơi có ngọn lửa chấp niệm vượng nhất nằm ở vị trí khiến người ta rất bất ngờ, trong một thung lũng ở biên giới phía đông của Nho gia, ta vốn tưởng rằng nơi có chấp niệm lớn nhất trong Nho gia sẽ ở nơi đặt tượng mười ba Kiếp Tiên hay là nơi ở cũ của Thánh Nhân, nhưng không ngờ lại ở chỗ biên giới thế này.”
m Ảnh Lãnh Chúa lên tiếng.
“Một thung lũng lớn ở khu vực mép phía đông? Cảm ơn tiền bối, ta đi qua đó ngay.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Không thành vấn đề, mấy miếng ‘Tâm ma Sashimi’ này các ngươi không ăn thì ta ăn hết nhé.”
m Ảnh Lãnh Chúa nói.
“Đạo hữu cứ tự nhiên.”
Bạch tiền bối phân thân đáp:
“Dù sao ta cũng không ăn nổi.”
Nguyên nhân lớn nhất khiến cho m Ảnh Lãnh Chúa ở lại chắc không phải là vì mấy miếng ‘Tâm ma Sashimi’ này đấy chứ?


Tống Thư Hàng ngự đao phi hành, dùng tốc độ nhanh nhất để tới thung lũng nằm ở phía đông Nho gia.
Tô thị A Thập Lục, Bạch tiền bối, Bạch Hạc Chân Quân theo sát phía sau.
Chẳng mấy chốc bọn họ đã đáp xuống phía trên thung lũng.
“Thung lũng này nhìn như là bị người ta chém một đao hay một chưởng mà thành vậy.”
Tô thị A Thập Lục cúi đầu nói.
Tống Thư Hàng:
“Có lẽ là vết tích khi Thánh Nhân giao đấu với người khác để lại cũng nên? Nhưng rốt cuộc người đánh nhau với Thánh Nhân là ai mà có thể khiến Thánh Nhân để lại chấp niệm cường đại đến thế ở nơi này?”
“Ngươi định kích hoạt chấp niệm như thế nào?”
Bạch tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Bạch tiền bối, đến lúc đó ngươi đứng bên cạnh hỗ trợ cho ta, Bạch Long tỷ tỷ và A Thập Lục chú ý, lát nữa có thể sẽ có rùa tai ương khổng lồ đấy.”
“Không thành vấn đề.”
A Thập Lục đáp.
Tống Thư Hàng hít sâu, xoay người đối mặt với Bạch tiền bối, miệng nhẩm niệm.
Sau khi niệm xong, hắn lấy một chiếc đầu lâu Vân Tước Tử tiền bối không hoàn chỉnh từ trong ‘thế giới hạch tâm’ ra.
Tạo Hóa Tiên Tử ôm cái đầu Vân Tước Tử này, đi tới trung tâm thung lũng theo như dặn dò của Tống Thư Hàng.
Bạch Hạc Chân Quân: “!!!”
Tại sao trong tay Tống Thư Hàng lại có đầu của Vân Tước Tử tiền bối chứ?
Sau khi đầu của Vân Tước Tử được lấy ra, nhiệt độ trong thung lũng tăng lên đột ngột.
Chấp niệm bị dẫn dắt tới rồi ư?
“Bùng nổ đi, chấp niệm của Thánh Nhân!”
Tống Thư Hàng nhân cơ hội bắt đầu kích hoạt ‘ m Ảnh Thánh Địa”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận