Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1964: Cần Wifi Không?

Chương 1964: Cần Wifi Không?
Nho văn là độc quyền của Thánh Nhân Nho gia, đế văn là độc quyền của Thiên Đế.
Người khác căn bản không thể học được những thứ này.
Mười ba Kiếp Tiên Nho gia trước kia đều tu các Đạo của Nho gia, lại được Thánh Nhân đích thân truyền thụ, nhưng cũng chỉ có bốn người học được Nho văn mô phỏng với uy lực kém xa bản gốc.
Mà không có cảnh giới Kiếp Tiên thì còn không thi triển nổi Nho văn bản mô phỏng.
Nói cách khác, trừ Nho Gia Kim Cương Thân đã học từ trước được cộng thêm không ít điểm kinh nghiệm thì Tống Thư Hàng chẳng thu hoạch thêm được gì.
Nguyên nhân chủ yếu là Thánh Nhân quá đỉnh, và đại lão quả cầu béo cũng quá trâu bò.
Trong trận chiến của hai người, những thủ đoạn và công pháp bình thường không có hiệu quả và cũng không phát huy được công dụng, những pháp thuật được thi triển đều là đỉnh cao.
Đừng nói đến học tập, Tống Thư Hàng nhìn đống thuật pháp đỉnh cao ấy còn chẳng hiểu mô tê gì nữa là.
Ma mới gặp tình huống này, ngoài tuyệt vọng ra thì chẳng biết làm gì nữa.

Trong một mảnh ánh sáng chói mắt và tiếng nổ nối liền không dứt, Nho văn của Thánh Nhân Nho gia đụng độ với hỏa lực của đại lão quả cầu béo.
Nho văn bao trùm hỏa lực của đại lão quả cầu béo, triệt tiêu uy lực của chúng bằng một thuật pháp tương đối ôn hòa.
Cách thức này tiêu hao tinh lực và năng lượng rất lớn.
Nhưng bên dưới là địa bàn của Nho gia, vẫn còn một số đệ tử Nho gia chưa lui vào thế giới Kim Liên.
Nếu Thánh Nhân và đại lão quả cầu béo đánh xong trận này thì hiện thế cũng đi tong.
Với cường giả cấp bậc này, thế giới thực thật sự vô cùng yếu ớt.
Sau khi dùng Nho văn triệt tiêu hỏa lực của đại lão quả cầu béo, Thánh Nhân Nho gia lại mỉm cười.
Hắn thả mình bật lên, nhảy vào vị diện không gian không số kia.
Không gian không số khiến cho Kiếp Tiên cửu phẩm cũng phải đau đầu, nhưng Thánh Nhân Nho gia đi lại trong nó nhẹ nhàng hệt như đi trên đất bằng vậy.
Trong lúc đó, không ngừng có Nho văn hiển hiện quanh hắn để triệt tiêu đòn công của đại lão quả cầu béo.
“Bắt đầu quyết đấu cho đàng hoàng đi.” Đại lão quả cầu béo đột nhiên lên tiếng.
Thánh Nhân dùng tay vạch một cái giữa hư không, lại thêm một trang văn vạn chữ Nho văn xuất hiện. Lần này Nho văn không tấn công đại lão quả cầu béo mà len lỏi vào các ngóc ngách trong không gian không số.
Một không gian màu đen thành hình, bao trùm toàn bộ không trung trên Nho gia.
Ở thời đại viễn cổ, trước khi Thánh Nhân Nho gia trở thành người mạnh nhất chư thiên vạn giới thì thường xuyên nhận lời khiêu chiến của các cường giả khác.
Đặc biệt là sau khi Thiên Đạo đời trước đột nhiên bốc đồng rời chức, các vị cường giả chí tôn trong chư thiên vạn giới bắt đầu tranh đoạt vị trí Thiên Đạo.
Những năm ấy thường xuyên có cường giả với chiến lực phá trần đến khiêu chiến Thánh Nhân Nho gia.
Khi hắn chiến đấu với những Trường Sinh Giả này, vì lực phá hoại quá mạnh nên rất dễ gây tổn thương cho Nho gia năm đó.
Ban đầu Thánh Nhân cũng cố gắng chuyển dời chiến trường vào vũ trụ, nhưng sau đó người khiêu chiến càng lúc càng nhiều, nếu lần nào cũng phải kéo nhau vào vũ trụ thì vô cùng phiền phức.
Thế là Thánh Nhân Nho gia sáng tạo hẳn một pháp thuật không gian đặc biệt.
Pháp thuật này có thể tạo ra một không gian riêng chuyên dùng để chiến đấu trên không trung Nho gia.
Đây là một không gian có diện tích cực lớn, ngoài ra thì chẳng có gì.
Mà tình hình chiến đấu trong không gian này có thể chiếu ra không trung Nho gia, để làm tài liệu giảng dạy hướng dẫn đệ tử tu luyện.
Đại lão thời viễn cổ luôn tùy hứng như vậy đấy. Niên đại đó có linh khí đậm đặc, thiên tài địa bảo nhiều không đếm xuể, mở không gian chiến đấu như thế dễ dàng hơn thời nay nhiều.
Nhưng sau khi Thánh Nhân biến mất thì không ai có thể mở không gian này ra nữa.
Các thành viên trong Nho gia cũng hoài nghi, không biết có phải không gian này đã biến mất theo Thánh Nhân ngã xuống rồi không.
Nhưng hôm nay, không gian ấy lại được tái hiện.

“Đúng là một... không gian... khiến người ta... hoài niệm.” Giọng nói của đại lão quả cầu béo hơi máy móc, thậm chí còn lẫn tạp âm rè rè.
Như âm thanh khi radio bị nhiễu tín hiệu.
Nó chẳng lạ lẫm gì với không gian này.
Trong trí nhớ của nó, trước khi thành đạo thì nó cũng đã từng chiến đấu với Thánh Nhân Nho gia trong không gian này. Nhưng không gian này không dung được nó và Thánh Nhân.
Cuối cùng nó và Thánh Nhân phải di dời chiến trường đến một tinh vực trống trải hơn.
“Nhưng trận chiến này... sẽ không giống... như thời... viễn cổ.” Giọng nói của đại lão quả cầu béo đứt quãng.
Trong trận chiến với Thánh Nhân Nho gia năm đó, suốt từ đầu đến cuối nó cơ hồ đều rơi vào thế yếu.
Nhưng bây giờ thời thế đã khác, bản thể của nó trở thành Thiên Đạo, nó lại trở thành chúa tể chấp chưởng Cửu U, cường đại hơn năm đó gấp trăm ngàn lần.
Thánh Nhân Nho gia bật cười ôn hòa rồi giơ tay lên.
Thánh viên lớn sau lưng hắn ngồi xổm xuống, dâng bản kinh thư Nho gia trong tay cho hắn.
Tống Thư Hàng nhìn mà trợn mắt há mồm… Thánh viên còn có thao tác này nữa sao?
Thánh Nhân nhận lấy cuốn kinh thư Nho gia to lớn, mở trang thứ nhất ra.
Lần này những thánh viên nhỏ sau lưng hắn không lên tiếng, chúng ngồi xổm xuống ngoan ngoãn như những học sinh, dường như muốn nghe Thánh Nhân giảng bài.
Thánh Nhân nhấn tay lên kinh thư một cái, một chuỗi Nho văn tuôn ra từ kinh thư, ngưng tụ thành một thanh kiếm tỏa ánh sáng vàng kim.
Đó là một thủ pháp mà Tống Thư Hàng chưa từng nghĩ tới và cũng không sao hiểu được.
Không học được, vẫn là không học được.
Không thể nắm giữ Nho văn thì không có cách nào bắt chước được thủ đoạn ngầu lòi của Thánh Nhân Nho gia.
“Ta đã... vượt qua... ngươi.” Đại lão quả cầu béo trầm giọng nói.
Rè rè… rầm rầm!
Trong Yếu Tắc Bảo Lũy sau lưng nó, hơn ba trăm khẩu pháo sáng lóa ghim chặt vị trí của Thánh Nhân rồi điên cuồng nã đạn.
Đây là một thủ pháp khóa chặt vị trí tuyệt đối, một khi bị nhắm chuẩn thì không thể tránh né được.
Nhưng trên kinh thư trong tay Thánh Nhân Nho gia lại hiện lên pháp tắc mà đại lão quả cầu béo không thể lí giải nổi.
Sự tồn tại của Thánh Nhân Nho gia và Tống Thư Hàng trở nên bất định, pháp tắc quấy nhiễu khiến cho thuật khóa chặt vị trí tuyệt đối của đại lão quả cầu béo không thể cùng lúc nhắm vào Thánh Nhân hay Tống Thư Hàng.
Thuật nhắm chuẩn tuyệt đối bị vô hiệu hóa.
Thánh Nhân cầm trong tay kinh thư Nho gia và kiếm ánh sáng vàng kim, thân hình linh hoạt như cá, luồn lách như chớp trong đạn pháo không ngừng bắn ra từ ba trăm nòng pháo.
Hắn tùy tiện tránh né những luồng sáng kia, nhanh chóng áp sát đại lão quả cầu béo.
Kiếm ánh sáng vung lên, chém lên người của đại lão quả cầu béo.
Đây là một kiếm khai thiên tích địa,
Cạch!
Kiếm ánh sáng bị bẻ gãy.
Yếu Tắc Bảo Lũy của đại lão quả cầu béo công được thủ được, hai cánh tay máy có kết cấu như mũi khoan xoắn đỡ một kiếm của Thánh Nhân, đồng thời vặn nó gãy tan tành.
Một kiếm không trúng nhưng Thánh Nhân không nao núng.
Hắn trở tay vung kinh thư Nho gia trên tay trái, dán thẳng vào mặt đại lão quả cầu béo.
Rầm!
“Tri thức chính là sức mạnh!” Mỹ nhân rắn công đức phối âm cực kì đúng lúc. Đó là giọng nói của Bạch tiền bối two.
Kinh thư Nho gia nặng trịch dán vào mặt đại lão quả cầu béo, đồng thời cũng vỡ nát.
Tay trái của Thánh Nhânng ấn thẳng lên mặt đại lão quả cầu béo.
Lực lượng cấp bậc diệt thế ngưng tụ trên tay Thánh Nhân Nho gia đánh thẳng vào đầu đại lão quả cầu béo. Đánh cái hóa thân hình người này kích thích hơn đánh đại lão quả cầu béo bản thể nhiều.
Đầu của đại lão quả cầu béo bị đánh méo xẹo.
[Đau quá đau quá đau quá!] Tống Thư Hàng bi thương sâu sắc.
Bí pháp giám định lại kích hoạt, lần này đổi sang tay trái.
Tinh thần đau đớn kịch liệt là cái giá của việc giám định .
Một tin tức ngắn gọn được đưa ra.
[Chúa tể Cửu U hóa thân – bản điều khiển từ xa bằng sóng vô tuyến]
Tống Thư Hàng thộn mặt ra.
Điều khiển từ xa bằng sóng vô tuyến?
Có phải còn định kết nối wifi luôn không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận