Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1983: Biện Đao Cửu Trảm

Chương 1983: Biện Đao Cửu Trảm
Thông Nương đứng bên cạnh nghe thế thì hai mắt sáng bừng lên.
Cô nhanh chóng lấy điện thoại thu nhỏ của mình ra, nhắm ngay camera về phía Tống Thư Hàng.
Lát nữa nếu có thể chụp được hình Tống Thư Hàng liếm Vũ Nhu Tử da đen rồi bán cho Linh Điệp Huyền Thánh thì nhất định sẽ kiếm được một khoản. Cho dù không bán cho Linh Điệp Huyền Thánh thì dùng nó để uy hiếp ông chủ Tống Thư Hàng nâng cao đãi ngộ cho nhân viên cũng được lắm.
“Vấn đề không phải cô và Xích Tiêu Kiếm tiền bối có đồng ý hay không mà là ta không thể dùng lưỡi để thi triển ‘Dưỡng Đao thuật’ được.”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười nói.
Lý giải của hắn với ‘Dưỡng Đao thuật’ đã lên một tầm cao mới, có thể dùng cả hai mắt để thi triển, nhưng dùng lưỡi thì quả thật không được.
Có lẽ trong tương lai, hắn có thể tiến hành tu luyện với lưỡi, dùng nó để thi triển ‘Dưỡng Đao thuật’. Nhưng bây giờ thì hắn thật sự không làm được.
“Vậy thì đúng là đáng tiếc.”
Vũ Nhu Tử da đen nói.
“Nếu như dùng tóc thì có khi sẽ thi triển ‘Dưỡng Đao thuật’ được đó.’
Sợi tóc ngố trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng lên tiếng… là giọng của Sở các chủ.
Sợi tóc ngố dài 7 mét của cô giờ đã rút ngắn lại chỉ còn khoảng một tấc, đung đưa trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng. Nguyên nhân chính là để tiện cho Tô thị A Thập Lục di chuyển đầu của Tống Thư Hàng… nếu không sợi tóc ngố dài bảy mét sẽ ảnh hưởng đến tầm nhìn của A Thập Lục.
“Làm kiểu gì thế?”
Hai mắt của Xích Tiêu Kiếm tâm ma sáng lên.
“Giống như ta vậy, có thể khống chế tóc của mình đến độ sai sử được như cánh tay vậy.”
Sở các chủ dứt lời, một sợi tóc dài mọc ra từ đỉnh đầu Tống Thư Hàng, hóa thành hình dáng ‘bàn tay’ một cách linh hoạt, bày ra đủ các tư thế trước tầm mắt của mọi người.
“Điều này ta cũng không làm được.”
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười.
Hơn nữa, khống chế tóc còn khó hơn cả khống chế lưỡi.
Ít nhất đầu lưỡi còn có cơ sở để khống chế, cơ sở khống chế tóc gần như bằng không.
Nếu muốn dùng tóc để thi triển ‘Dưỡng Đao thuật’ thì thà luyện đầu lưỡi mà liếm còn hơn.
“Không vấn đề gì đâu, phối hợp niệm lực, ban đầu ta sẽ xen lẫn mấy sợi tóc của ta vào tóc ngươi để chỉ dẫn, sau mấy lần như thế thì ngươi sẽ quen rồi điều khiển tóc như cánh tay thôi.”
Sở các chủ nói:
“Hơn nữa, khi đã thuần thục tính năng này sẽ rất có lợi cho ngươi khi chiến đấu với người ta về sau. Chỉ cần ngươi nuôi tóc dài, gì mà ba đầu sáu tay, bốn đầu tám tay đều không phải là đối thủ của ngươi. Mái tóc dài của ta mà tản ra là có thể sử dụng hơn hai mươi loại binh khí khác nhau. Lại thêm ba công pháp tôi thể của ngươi. Sau khi cường hóa tóc xong, mái tóc dài cùng lúc thi triển hơn hai mươi loại quyền pháp, đánh tan hết tất cả những kẻ không phục.”
Cảm giác hình ảnh miêu tả của Sở các chủ thật là mãnh liệt.
Trong đầu Tống Thư Hàng hiện lên cảnh tượng mái tóc dài của mình bay trong gió, đối chiến với kẻ địch.
Đêm trăng tròn, trên đỉnh Tử Cấm thành.
Số Hamster tung người nhảy lên, tung ra một kiếm ‘Thiên Ngoại Phi Ma’ nhanh như sao băng.
Hắn sải bước đi về trước, hai tay thi triển ‘Kim Cương Căn Bản Quyền Pháp’, mái tóc dài hất lên, hóa thành hơn hai mươi nắm đấm. Nắm đấm do tóc hóa thành lần lượt thi triển ‘Kim Cương Phục Ma Quyền’, ‘Kim Cương Thần Phạt Đại Thủ Ấn’, ‘Thánh Quang Kiếm Thuật’, ‘Phần Thiên Hỏa Diễm Đao’, ‘Tật Phong Đao’, ‘Dưỡng Đao thuật’… Mười bốn nắm đấm để không còn lại tạm thời không có quyền pháp hoặc đao pháp nào dùng được, nhưng có thể phất cờ xí, phối hợp với các thánh viên để trợ uy cho hắn.
Đồng thời, hai mắt còn có thể thi triển ‘thuật giám định cường giả’ + ‘ánh nhìn phôi thai’.
Đợi sau này hắn học thêm mấy chiêu quyền pháp mạnh mẽ khác, mười bốn nắm đấm để không còn lại cũng có thể phát huy công dụng rồi.
Đây quả thực là hình tượng đại ma vương như trong ác mộng.
“Ta muốn học, Sở tiền bối dạy ta đi.”
Tống Thư Hàng sốt sắng nói ngay.


Trước khi Hằng Hỏa tiền bối và các gia trưởng Nho gia đến Tâm Ma động, Tống Thư Hàng bắt đầu học phương pháp để điều khiển tóc như cánh tay từ Sở các chủ.
Tuy rằng bây giờ tóc Tống Thư Hàng còn ngắn nhưng không sao cả, hắn có ‘Tăng Phát Thuật’ – thần kỹ được Tạo Hóa Pháp Vương truyền thụ cho.
Ban đầu, tóc của Sở các chủ trộn lẫn vào tóc Tống Thư Hàng, ‘tóc cầm tóc’ chỉ dạy cho hắn, đồng thời còn phân tích phương pháp khống chế tóc cho hắn và những người khác.
Phương pháp này thích hợp cho tất cả các tu sĩ ‘tóc dài’. Những người đứng bên cạnh dự thính chỉ cần có tóc thì đều có thể tìm hiểu thử.
Sau mấy lần, Tống Thư Hàng phối hợp niệm lực là có thể làm ra trò ngay.
“Không ngờ ngoại trừ thiên phú đao thuật và quyền pháp ra thì ta cũng có năng khiếu ở phương diện khống chế đấy chứ?”
Tống Thư Hàng vui vẻ nói, cũng coi như phát hiện ra một năng khiếu mới ở bản thân.
Sở các chủ bản thể ở suối nguồn sự sống trong thế giới hạch tâm nhẹ nhàng nhả ra bong bóng, cô không nói chân tướng cho Tống Thư Hàng biết… ‘Khống Phát Chi Thuật’ này thực ra là do cô cải biên lại ‘Biện Đao Cửu Trảm’ mà ra.
Cho nên gốc gác của nó thực ra vẫn là một loại đao pháp.
Quả thật Tống Thư Hàng có năng khiếu đao pháp rất xuất chúng, ưu tú đến mức nằm ngoài tưởng tượng của Sở các chủ.
Hắn không có những thể chất đặc biệt như ‘đao thể trời sinh, đao khiếu trời sinh’ gì đó, thiên phú đao pháp của hắn giống với thuộc tính ẩn hơn.
“Cảm giác tóc giống như thân thể của ta kéo dài ra vậy.”
Tống Thư Hàng khống chế mái tóc, đong đưa vô cùng linh hoạt.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối tâm ma đột nhiên lên tinh thần:
“Vậy thử ‘Dưỡng Đao thuật’ xem sao? Ta sẽ cố mà làm vật thí nghiệm miễn phí cho ngươi vậy.”
Tống Thư Hàng cười ha ha, hai mươi lọn tóc hóa thành những bàn tay nhỏ, vòng qua eo của A Thập Lục, ấn toàn bộ lên người Xích Tiêu Kiếm tiền bối.
Hai mươi bàn tay hóa thành từ tóc chuyển động cùng lúc.
‘Dưỡng Đao thuật’ ×20 đánh ra chớp nhoáng!
Đây không phải là hai mươi phát liên tiếp mà là một lần tung hẳn hai mươi phát.
Đây là sự khác biệt giữa hai mươi người lần lượt tham chiến và hai người cùng nhào lên giáp lá cà.
Ánh sáng của ‘Dưỡng Đao thuật’ bạo phát, vô cùng chói mắt.
“A a a ~ sướng ~ quá ~”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối kêu xong thì không lên tiếng nữa.
“Xem ra đã thành công rồi.”
Tống Thư Hàng thu hồi tóc về.
“Tống tiền bối, ta cũng muốn thử.”
Vũ Nhu Tử da đen lại chìa bàn tay nhỏ bé của mình ra.
Mái tóc dài của Tống Thư Hàng cuộn lại, hai mươi bàn tay hóa ra từ tóc đáp xuống người Vũ Nhu Tử da đen.
‘Dưỡng Đao thuật’ x20 đánh ra chớp nhoáng.
Vào khoảnh khắc khi ánh sáng của ‘Dưỡng Đao thuật’ sáng lên, Tống Thư Hàng đột nhiên kêu lên:
“Tiêu rồi!”
Dùng thuận tay quá, coi Vũ Nhu Tử da đen thành Xích Tiêu Kiếm tiền bối luôn, không thèm nghĩ đã ném ra Dưỡng Đao thuật x20.
Cường độ này chắc chắn quá mạnh.
Ánh sáng của ‘Dưỡng Đao thuật’ tắt đi.
Tống Thư Hàng nhìn Vũ Nhu Tử da đen với ánh mắt lo lắng.
Trên gương mặt Vũ Nhu Tử da đen tràn ngập vẻ nghi hoặc, tò mò nhìn lại Tống Thư Hàng:
“Thất bại rồi à?”
“Không thể nào, rõ ràng lúc nãy ta cảm thấy thành công rồi mà. Cảm giác lúc thi triển pháp thuật cũng không thành vấn đề mà.”
Tống Thư Hàng nói.
Vũ Nhu Tử da đen khoát tay, chân thành nói:
“Chẳng có cảm giác gì hết, cường độ chưa đủ à?”
“Lẽ nào ‘Dưỡng Đao thuật’ không có tác dụng với con người?”
Tô thị A Thập Lục suy đoán.
“Nhưng ta là tâm ma.”
Vũ Nhu Tử da đen nói:
“Hơn nữa ta nhớ lần trước ‘Dưỡng Đao thuật’ có tác dụng mà.”
Tống Thư Hàng suy nghĩ chốc lát, lại tung một phát ‘Dưỡng Đao thuật’ x20 nữa!
Nhưng vẻ mặt của Vũ Nhu Tử da đen vẫn không có thay đổi gì.
“Có lẽ là cô đã sinh ra đề kháng, có khả năng miễn dịch với ‘Dưỡng Đao thuật’ rồi.”
Tống Thư Hàng suy đoán.
Cũng giống như Vũ Nhu Tử bản thể vậy, sức đề kháng của cô ấy với vạn vật đều rất cao, bất luận là phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối hay là giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương.


Trong không gian cá nhân của Thiên Đế.
Trên mặt Thiên Đế tràn ngập vẻ tuyệt vọng.
Rốt cuộc cô cũng phát hiện ra kẻ đầu sỏ là ai rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận