Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1996: Lối Suy Nghĩ Của Đàn Ông Trưởng Thành

Chương 1996: Lối Suy Nghĩ Của Đàn Ông Trưởng Thành
Lúc này hũ tro cốt của Thánh Nhân nhảy ra làm gì chứ?
Nó muốn dùng tro cốt bôi đầy mặt người ta à?
Nếu như là Thánh Nhân thì rất có thể sẽ xảy ra chuyện thế này.
Đừng nói là đại lão cấp bậc Thánh Nhân Nho gia, dù là Huyền Thánh bát phẩm chính tông bình thường, mỗi một giọt máu trong thân thể đều có thể gây ra lực sát thương cực lớn đối với kẻ địch.
Nếu là tro cốt của Thánh Nhân, mỗi một hạt có thể giết địch cũng không có gì lạ.
Tốt quá...
Tro cốt của người bình thường chỉ có thể làm phân bón, tro cốt của Thánh Nhân rải ra chính là vũ khí gây sát thương cực lớn.
Xông lên đi, tro cốt Thánh Nhân!
Bôi đầy mặt đại lão quả cầu béo đi!
Tống Thư Hàng tràn đầy mong đợi.
Hũ tro cốt của Thánh Nhân tự động mở ra, tro cốt trong hũ bay ra ngoài.
Thế nhưng...
Nó không bôi mặt đại lão quả cầu béo Cửu U mà là bôi đầy người Vân Tước Tử.
Tống Thư Hàng: “...”
“Thiệt cái tình.” Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiền bối đột nhiên dịu dàng nói.
Ngay sau đó, thân thể cô bị tro cốt Thánh Nhân đồng hóa thành tro cốt, biến thành từng hạt ánh sáng tan biến.
Tro cốt của Thánh Nhân và tro cốt của Vân Tước Tử trộn lẫn với nhau, bọc lấy khúc xương bất hủ, trong phút chốc đã tránh thoát tác dụng khóa mục tiêu đến từ trận pháp triệu hồi của đại lão quả cầu béo.
Hũ tro cốt lại mở ra, thu nạp tro cốt của Thánh Nhân, tro cốt của Vân Tước Tử và cả khúc xương bất hủ vào.
“Cuối cùng Thánh Nhân cũng hoàn thành ước muốn của mình rồi.” Tống Thư Hàng vui mừng nói.
Con mắt trái của hắn nóng lên, nóng đến bốc khói.
Nhưng hắn không nhắm mắt lại... Đối với mức đau đớn này, hắn chỉ cần cắn răng một chút là có thể vượt qua.
Phương án dự bị thứ hai của Thánh Nhân nhất định phải có con mắt ở bên cạnh trợ giúp, lúc này không thể nhắm mắt lại.
Hũ tro cốt thu gom xong xuôi, sau đó nó lập tức trốn vào hư không, biến mất tăm.
“Hoàn thành rồi.” Lúc này tiếng của Thánh Nhân Nho gia phát ra từ trong rốn của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng cảm ứng được Thánh Nhân để lại cả thảy là hai kết quả thu âm.
Một là lời nhắn dùng để làm màu sau khi phương án hoàn thành.
Một là lời nhắn nhắc nhở bước kích hoạt phương án thứ ba nếu phương án thứ hai thất bại.
Lần này kế hoạch phương án thứ hai tiến hành đúng lúc, thành công tốt đẹp.
Thế nên Tống Thư Hàng chịu trách nhiệm làm máy phát lời nhắn của Thánh Nhân, bắt đầu tiến vào chế độ làm màu: “Như vậy trong chư thiên vạn giới sẽ không còn ai tìm được nó nữa.”
Giọng điệu của Thánh Nhân hết sức tự tin.
Dường như hắn có thể bảo đảm không ai tìm được nơi mà hũ tro cốt của bản thân trốn đến!
“Thoát ra ngoài tam giới, không ở trong ngũ hành?” Tống Thư Hàng buột miệng thốt lên.
“Thánh Nhân Nho gia.” Giọng nói âm trầm của đại lão quả cầu béo trong thế giới Cửu U truyền đến: “Đã chết rồi mà vẫn gây phiền toái cho ta.”
Không ngờ Huyền Thánh bát phẩm tên Vân Tước Tử này lại có quan hệ sâu xa như vậy với Thánh Nhân Nho gia.
“Người chết chính là người chết, người chết còn muốn tính kế hãm hại người còn sống là ta à?” Tiếng của tại lão quả cầu béo tiếp tục vang lên.
“Gần đây thái độ của đại lão quả cầu béo rất kỳ lạ.” Thân thể Tống Thư Hàng bắt đầu nóng lên.
Nói đúng hơn là từ khi Bạch tiền bối two bị nó gài bẫy thành công và phong ấn tạm thời, đại lão quả cầu béo cứ như thoát khỏi một tầng trói buộc và được giải phóng.
Kế hoạch của nó rất tỉ mỉ, hết khâu này đến khâu khác, hết bộ này đến bộ khác.
Một khi thất bại thì khâu kế tiếp sẽ lập tức khởi động.
Cũng giống như bây giờ.
“Trong chư thiên vạn giới không còn ai tìm được nó nhưng cũng không thể loại trừ mấy khả năng.” Tiếng của đại lão quả cầu béo truyền đến: “[Cười nhạt] Dù phòng tối Thiên Đạo hay phần còn sót lại của thế giới cũ, bất kể là đâu, chỉ cần ngươi mang theo khúc xương bất hủ thì sẽ không thoát khỏi tầm ngắm của ta đâu. Huyết tế, biến trận!”
Ngay sau đó, đại trận huyết tế kia giải phóng toàn bộ sức mạnh.
Dây thừng máu trong đại trận đâm vào trong thân thể bằng gỗ.
Ánh sáng đỏ tươi bao phủ Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy ý thức bắt đầu mơ hồ giống như uống say.
Nhân lúc bản thân còn chút tỉnh táo, hắn vội lấy phiếu bảo hiểm của đại lão cái gì cũng có thể bán ra.
“Đừng lo, sức mạnh còn sót lại của lão sư sẽ bảo vệ ngươi.” Lúc này tiếng của Tạo Hóa Tiên Tử bỗng vang lên.
Trong giọng nói của cô mang theo chút mệt mỏi.
Phương án hai của Thánh Nhân cực kỳ hoàn thiện.
Sau khi kế hoạch thành công còn để lại thủ đoạn bảo vệ thân thể người thực hiện kế hoạch, đưa hắn đi an toàn.
Thánh Nhân Nho gia cũng không phải kiểu người kế hoạch của bản thân hoàn thành rồi thì mặc kệ sống chết của người trợ giúp.
Ngược lại, sau khi người thực hiện kế hoạch đến địa điểm an toàn sẽ nhận được quà tặng cực lớn do Thánh Nhân để lại.
Nghe Tạo Hóa Tiên Tử nói vậy, Tống Thư Hàng cũng yên tâm hơn một chút.
Đồng thời hắn quay đầu nhìn Tiểu Bạch hình thái thiếu niên ở sau lưng.
Bùa hộ mệnh vẫn còn đây!
Trong lòng yên tâm hơn hẳn.
...
Mấy hơi thở sau.
Ý thức của Tống Thư Hàng ngày càng mơ hồ.
Ý thức bắt đầu bay lên hệt như khi ngồi series phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối phóng lên cao.
Ý thức của hắn bay đến chân trời sau đó xuyên thế giới, tiến vào một thế giới khác.
Sau khi tiến vào thế giới mới, ý thức của Tống Thư Hàng bắt đầu tỉnh táo lại.
“Đây là đâu?” Tống Thư Hàng nghi hoặc.
Trong lúc nói, ý thức của hắn thấy được một cái hũ bay bổng ở đằng xa.
Chính là hũ tro cốt của Thánh Nhân.
Hũ tro cốt của Thánh Nhân mang theo khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử đến đây?
Thế giới này chính là nơi mà Thánh Nhân tự tin sẽ không bị bất kỳ ai tìm thấy ư?
Ý thức của Tống Thư Hàng đến gần hũ tro cốt.
Hũ tro cốt bị hấp dẫn, bị hút qua.
Sau đó ý thức của Tống Thư Hàng tiến vào trong hũ tro cốt giống như lên xe buýt.
Chết rồi!
Ta vào trong hũ rồi!
Trong hũ tro cốt, tro cốt của Thánh Nhân và tro cốt của Vân Tước Tử đều đã biến mất.
Trong hũ chỉ còn lại khúc xương bất hủ đang tỏa ra ánh sáng mờ.
Ý thức của Tống Thư Hàng phát ra một tiếng thở dài.
Hy sinh luôn cả tro cốt của bản thân chỉ vì cái gọi là kế hoạch phương án hai.
Đây chính là lối suy nghĩ của đàn ông trưởng thành đấy ư?
Ý thức của Tống Thư Hàng đáp xuống bên cạnh khúc xương bất hủ giống như hai vị hành khách trên xe.
Hũ tro cốt cứ bay lượn không mục đích trong thế giới không biết tên này.
Giống lúc ngồi trên xe, hành khách có thể xem phong cảnh dọc đường, Tống Thư Hàng phát hiện ý thức của hắn cũng có thể xuyên qua hũ tro cốt “xem” thế giới thần bí này.
Thế giới này ngập tràn những đường ánh sáng bị bẻ cong, vô cùng đẹp mắt.
Ánh sáng với đủ loại màu sắc trộn lẫn với nhau, cong lại thành một đoàn giống như những nét vẽ nguệch ngoạc tiện tay vẽ ra, nhưng nhìn kỹ lại thấy giống tác phẩm độc đáo của bậc thầy.
Hũ tro cốt cứ bay mãi trong thế giới này.
Đột nhiên có một con mắt cực to lướt qua bên cạnh cái hũ.
Tống Thư Hàng bị dọa cho giật mình.
Dường như cảm ứng được sóng tinh thần của Tống Thư Hàng nên con mắt kia cũng nhìn hắn.
Sau đó con mắt kia bay chầm chậm rời đi, nó cũng bay không mục đích giống như hũ tro cốt của Thánh Nhân.
Lại một lúc sau...
Có một con bạch mã bước đi nhịp nhàng, lướt qua hũ tro cốt của Thánh Nhân.
Leng keng~
Tiếng lục lạc của bạch mã làm người ta thật hoài niệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận