Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2000: Tiền Bối Ngài Thay Đổi Rồi

Chương 2000: Tiền Bối Ngài Thay Đổi Rồi
Bản thân Tống Thư Hàng không hề phát hiện ra rễ hình chiếu hoa sen đã âm thầm cắm rễ trong hũ tro cốt của Thánh Nhân Nho gia.
Sau khi về hiện thế, hắn có rất nhiều chuyện cần xử lý gấp.
Dịch vụ hồi thành miễn phí của đại sư màu vàng cực tốt, ý thức của Tống Thư Hàng về đúng trái đất ở hiện thể, đồng thời thế giới hạch tâm lại kết nối với hắn.
Ý thức của Tống Thư Hàng về lại thế giới hạch tâm.
Tống mỗ ta lại lại lại về rồi đây!
Cũng không biết trận pháp huyết tế của đại lão quả cầu béo trong thế giới hạch tâm đã kết thúc chưa nhỉ?
Ý thức của Tống Thư Hàng trở lại khu vực đầu của bản thân và ngụy thực tại ảo.
Ngụy thực tại ảo vẫn chưa biến mất.
Tô Thị A Thập Lục đạp không đứng ở bên ngoài ảo ảnh, Bạch long tỷ tỷ cuốn lấy thân thể cô, tiểu trợ lý hạch tâm thì bay lơ lửng ở bên cạnh.
Quy tiền bối và Thông Nương cũng ở một bên.
Nói vậy lần này thời gian hắn ở trong hũ tro cốt của Thánh Nhân Nho gia chắc không dài lắm, tối đa không quá một ngày. Dù sao thì trạng thái thân thể bây giờ của hắn cũng không thể duy trì ngụy thực tại ảo trong thời gian dài được.
Ngoài A Thập Lục và Quy tiền bối, còn có đại lão cái gì cũng có thể bán đứng bên cạnh A Thập Lục.
Lúc này đại lão cái gì cũng có thể bán cau mày nhưng không ra tay.
Ý thức của Tống Thư Hàng “nhìn” vào tay của A Thập Lục.
Trong tay cô đang cầm phiếu bảo hiểm mà Tống Thư Hàng tặng cho cô, nó đã bị kích hoạt.
Thì ra là vậy, thảo nào đại lão cái gì cũng có thể bán lại xuất hiện ở đây. Hẳn là do tiểu trợ lý hạch tâm mở đường hầm tạm thời cho đại lão cái gì cũng có thể bán nên ngài ấy mới vào thế giới hạch tâm được.
“Ta bồi thường cho cô hai phiếu bảo hiểm vậy.” Đại lão cái gì cũng có thể bán đau lòng nói.
Tô Thị A Thập Lục lắc đầu khe khẽ.
Đại lão cái gì cũng có thể bán ngẩng đầu nhìn trời.
“Bốn phiếu, ít nhất phải bồi thường bốn phiếu!” Ý thức của Tống Thư Hàng vội lan truyền ý nghĩ của bản thân.
Tiếc là trạng thái bây giờ của hắn rất quái dị, ngay cả tiểu trợ lý hạch tâm cũng không phát hiện ra hắn, không ai “nghe” thấy ý nghĩ do hắn phát ra.
Ý thức của Tống Thư Hàng thất vọng tràn trề.
Sau đó hắn điều chỉnh tư thế, đâm đầu thẳng vào trong ngụy thực tại ảo.
Xong chuyện này hắn lại tìm đại lão cái gì cũng có thể bán đòi bồi thường vậy.
...
Trong thực tại ảo.
Trận pháp của chúa tể Cửu U quả cầu béo đã tiêu hao sạch. Đường hầm do đại lão quả cầu béo tạo nên đã thu nhỏ lại chỉ bằng sợi tóc.
Đây là tin tốt.
Ý thức của Tống Thư Hàng lại nhìn về phía thân thể của bản thân.
“Đầu của ta!” Trong lòng hắn dâng lên cảm xúc bi thương vô hạn.
Đầu của hắn đang ở trạng thái khô quắt giống như bị phơi khô, thảm khỏi bàn.
Thân thể bằng gỗ của hắn cũng khô quắt không ra hình dạng gì nữa.
Ý thức của Tống Thư Hàng nhập vào lại trong thân thể.
Vừa nhập vào thì hắn lập tức cảm thấy khát khô cả cổ, muốn uống chút gì đó dù là cái gì cũng được.
“Khôi phục rồi à?” Tiểu Bạch hỏi.
“Nước, nước.” Tống Thư Hàng run rẩy nói.
“Nơi này là sa mạc.” Tiểu Bạch thong dong đáp.
“Không ngờ ngươi bị huyết tế mà vẫn còn giữ được mạng, ngươi khó chơi hơn ta nghĩ đấy.” Tiếng của chúa tể Cửu U quả cầu béo truyền đến.
Đại lão quả cầu béo vẫn chưa đi!
“Nhưng... chết chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.” Tiếng của đại lão quả cầu béo dần biến mất: “Tuy trận pháp huyết tế đã biến mất nhưng di chứng của huyết tế sẽ không dừng lại.”
Giọng điệu của đại lão quả cầu béo không buồn không vui.
Nó dời sự chú ý khỏi người Tống Thư Hàng, tập trung về nơi quan trọng hơn.
Kết quả huyết tế đã hiện ra.
Chúa tể quả cầu béo đã lấy được tin tức nó muốn.
Đường hầm lớn bằng sợi tóc nọ biến mất hoàn toàn.
Đống dây thừng máu quấn trên người Tống Thư Hàng đột nhiên bốc cháy.
“A a a a a~” Trong rốn của thân thể bằng gỗ phát ra tiếng hét thảm thiết, thứ thân thể bằng gỗ sợ nhất chính là sát thương do lửa gây ra.
Mượn chút sức mạnh huyết tế cuối cùng trả về cùng với tin tức khóa mục tiêu, đại lão quả cầu béo cưỡng ép đưa ý thức vào một không gian thần bí.
Bất kể tro cốt của Thánh Nhân có mang khúc xương bất hủ đi đâu cũng không thoát được khi nó đã có chuẩn bị từ trước!
Cho dù là không gian không thuộc về hiện thế chư thiên vạn giới và thế giới Cửu U cũng không ngăn được nó.
...
Không gian Thiên Đạo đăng cơ.
Đại sư màu vàng vẫn cầm hũ tro cốt của Thánh Nhân trong tay, bị kéo bay đi.
“Là ảo giác ư?” Đại sư màu vàng lẩm bẩm: “Sao ta lại thấy khúc xương này mọc lông nhỉ?”
Lúc này đột nhiên có một đoàn ý thức ngoại lai cưỡng ép xông vào không gian, vọt đến bên cạnh hũ tro cốt của Thánh Nhân, khóa mục tiêu vào khúc xương bất hủ ở bên trong.
“[Cười nhạt] Trốn không thoát đâu Thánh Nhân. Dù trước khi chết ngươi đã tính toán rất hoàn mỹ thì đã sao? Kế hoạch là chết, nếu không thể ứng biến linh hoạt thì sẽ không có hiệu quả.” Không ngờ đoàn ý thức ngoại lai kia có thể phát ra tiếng, chỉ dựa vào điểm này có thể biết được nó cao cấp hơn Tống Thư Hàng rất nhiều.
“Đánh ngươi này! Hù chết ta.” Đại sư màu vàng bỗng vung tay lên vỗ một chưởng vào ý thức ngoại lai.
Phản xạ có điều kiện, đây hoàn toàn là phản xạ có điều kiện. Bất kể là ai, bên cạnh bỗng xuất hiện một thứ gì đó, còn nói ra lời thoại hống hách như vậy thì vỗ một chưởng theo bản năng là hành động rất bình thường.
Bốp~
Đoàn ý thức ngoại lai nọ bị một chưởng đánh tan.
Cũng trong lúc đó, “lông” trên khúc xương trong hũ tro cốt của Thánh Nhân bay ra vèo vèo, đâm vào ý thức bị đánh phân tán rồi kéo chúng vào trong hũ tro cốt.
Trên hũ tro cốt của Thánh Nhân có mấy trận pháp sáng lên, hũ tro cốt lập tức đậy lại.
Đồng thời trên hủ còn có mấy khóa lớn treo lên, phong kín hũ tro cốt hoàn toàn.
Trên một hàng khóa lớn kia lại có trận pháp che giấu khí tức, che giấu thiên cơ vận hành liên tục. Những trận pháp này phun ra một tầng sương mù mờ ảo che đậy hũ tro cốt.
Sau khi hoàn thành mọi việc, hũ tro cốt của Thánh Nhân thay đổi quỹ đạo, bắt đầu lộ trình mới, chuyển đến những khu vực khác trong không gian Thiên Đạo đăng cơ. Thế này thì không ai định vị được nó nữa.
“Trời ạ, khủng thật đấy.” Đại sư màu vàng trợn mắt há hốc mồm.
Thánh Nhân chuẩn bị nhiều cách bảo vệ khúc xương kia thật đấy.
Nhìn hũ tro cốt đi xa, đại sư màu vàng sờ đầu trọc của mình: “Xem ra trong thời gian ngắn sợ rằng không thể nhìn thấy hũ tro cốt của đại lão Thánh Nhân rồi.”
Dứt lời, hắn lại cúi đầu nhìn hai tay màu vàng của bản thân: “Chậc, ta về thôi.”
**********
Trong thế giới hạch tâm.
Ngụy thực tại ảo của Tống Thư Hàng đã biến mất.
Tống Thư Hàng xác khô xuất hiện trước mặt mọi người.
“Thư Hàng!” Tô Thị A Thập Lục vội chạy đến đỡ hắn.
Tống Thư Hàng há miệng nhưng do miệng quá khô, không phát ra được tiếng nào.
Hắn chìa tay về phía đại lão cái gì cũng có thể bán, bàn tay run rẩy giơ lên bốn ngón tay.
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “???”
À hiểu rồi, chắc Bá Tống muốn lấy mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ, mảnh vỡ Đông Phương Xuân các hắn đoạt lại từ trong tay Thiên Đế.
“Bốn phiếu.” Tiểu trợ lý hạch tâm nói: “Ý của Bá Tống đại nhân là ít nhất phải bồi thường bốn phiếu bảo hiểm.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “...”
“Uống nước đi.” Tô Thị A Thập Lục lấy bình nước ra, đút cho Tống Thư Hàng uống mấy ngụm nước suối.
Tống Thư Hàng thở phào một hơi, lại đổ chút nước lên thân thể bằng gỗ.
Thân thể khô quắt dần khôi phục.
Ở trong đầu hắn có một luồng sinh cơ khác hoàn toàn với tu luyện giả dưới cửu phẩm bắt đầu tuôn ra ôn dưỡng đầu hắn, tiện thể ôn dưỡng thân thể bằng gỗ một chút.
Là sinh cơ kiếp tiên.
Chân thân của Tống Thư Hàng đã vượt qua kiếp thứ nhất và kiếp thư hai của thiên kiếp cửu phẩm, trong cơ thể sinh ra sinh cơ thiên kiếp.
Trước mắt do cảnh giới của hắn chưa đến nên sinh cơ kiếp tiên không thể làm hắn có nghìn vạn năm thọ nguyên, nhưng sinh cơ kiếp tiên có thể giúp Tống Thư Hàng sở hữu năng lực khôi phục mạnh hơn, sinh mệnh lực cũng cứng cỏi hơn.
Mấy hơi thở sau, đầu và thân thể của Tống Thư Hàng đã khôi phục như lúc đầu, thậm chí trên thân thể bằng gỗ còn mọc ra mấy lá cây.
“Sống lại rồi.” Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.
“Còn muốn uống nước nữa không?” Tô Thị A Thập Lục lại lấy ra một bình nước.
“Không cần đâu, ta cảm thấy trạng thái bây giờ cực tốt.” Tống Thư Hàng cười to đáp. Lần đầu tiên hắn phát hiện uống nước lại là chuyện hạnh phúc như vậy.
Hắn đang cười... đột nhiên thân thể lại bắt đầu khô quắt rất nhanh giống như bị hút sạch nước.
Hắn cảm giác được thân thể khô quắt chỉ còn da bọc xương, môi khô nứt, nước bọt cũng không tiết ra được.
Thân thể bằng gỗ còn thảm hơn, thân xác nứt nẻ, lá cây vừa mọc ra nháy mắt đã khô héo rụng xuống.
Tống Thư Hàng: “???”
“Tống~ a đần~ nguyền rủa~ hậu di chứng~ a ngốc~” Tạo Hóa Tiên Tử ở trạng thái suy yếu nhắc nhở.
Là di chứng sau khi trúng huyết tế của đại lão quả cầu béo.
“Chết tiệt.” Tống Thư Hàng khàn giọng mắng.
Bạch long tỷ tỷ đặt móng nhỏ lên người hắn, thi triển liền mấy phát trì dũ thuật cho hắn, lọc sạch pháp thuật nguyền rủa, xua đuổi pháp thuật mang hiệu quả xấu.
Ánh sáng pháp thuật bao phủ Tống Thư Hàng.
Sau khi ánh sáng pháp thuật biến mất, Tống Thư Hàng bắt đầu khôi phục giống như khi mới vừa uống nước xong.
Nhưng... giống như trước đó.
Mấy hơi thở sau, đầu và thân thể của hắn lại dần khô quắt.
“Di chứng này thật bá đạo.” Bạch long tỷ tỷ thu hồi móng nhỏ.
Tống Thư Hàng truyền âm nói: “Ta còn cứu được không?”
“Nếu như ta ở thời kỳ toàn thịnh thì chắc là sẽ có cách.” Bạch long tỷ tỷ trả lời.
Quy tiền bối nhắc: “Chắc cái gì cũng có thể bán đạo hữu có đạo cụ hữu dụng.”
“Thu phí.” Đại lão cái gì cũng có thể bán mỉm cười: “Trong tay ta có đạo cụ tốt, về giá cả thì ta bảo đảm sẽ không tăng giá.”
Tiền bối ngài thay đổi rồi, trước kia ngài toàn giảm giá cho ta.
“Giảm giá là chuyện không thể, ngoài ra xét thấy ngươi có tiềm lực trở thành khách hàng VIP nên mới không tăng giá đấy, vốn dĩ ta đã muốn kéo ngươi vào danh sách đen rồi.” Đại lão cái gì cũng có thể bán vừa nói vừa giao mảnh vỡ Đông Phương Xuân các đoạt lại từ tay Thiên Đế cho Tống Thư Hàng.
Vậy là trong tay Tống Thư Hàng đều có mảnh vỡ Thiên Đình thuộc về cung điện của Tứ Phương Đại Đế.
Điện Hàn Đông hoàn chỉnh của Bắc Phương Đại Đế.
Nam Thu tự hoàn chỉnh của Nam Phương Đại Đế.
Mảnh vỡ Hạ Cung của Tây Phương Đại Đế.
Và bây giờ là mảnh vỡ Đông Phương Xuân các của Đông Phương Đại Đế.
Tự dưng cảm thấy thỏa mãn như sưu tập thẻ thành công vậy.
“Muốn mua không?” Đại lão cái gì cũng có thể bán cười hỏi.
Tống Thư Hàng run rẩy xua tay.
Không có tiền.
Đồng thời hắn thử liên lạc với Bạch tiền bối two: “Bạch tiền bối, Bạch tiền bối.”
Di chứng và nguyền rủa do chúa tể Cửu U gây ra vẫn nên tìm chúa tể Cửu U giải quyết thì hơn.
“Thư Hàng, mở thế giới hạch tâm.” Giọng nói quen thuộc của Bạch tiền bối vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng động ý niệm, thế giới hạch tâm mở cửa.
Vèo~~
Một thanh phi kiếm dùng một lần lướt nhanh đến trước mặt hắn, Bạch tiền bối điểm mũi chân trên chuôi kiếm, xuất hiện cực ngầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận