Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2020: Tình tiết ẩn mới?

Chương 2020: Tình tiết ẩn mới?
Cách đây không lâu Tống Thư Hàng còn nghĩ đợi đến khi về hiện thế, gặp lại Bạch tiền bối thì nhờ tiền bối mở ‘thực tại ảo’ ra lần nữa.
Không ngờ nguyện vọng này trở thành hiện thực nhanh như thế.
Trước kia khi hắn còn là một tay mơ tu chân thì đã từng rơi vào ‘thực tại ảo’ của Bạch tiền bối, bị thiếu niên áo xanh cưỡi bạch mã ngược đãi hết lần này đến lần khác với đủ mọi tư thế, thảm thiết vô cùng.
Mà hôm nay, hắn đã có được thực lực Chân Quân lục phẩm, chắc chắn có thể tẩn cho thiếu niên áo xanh trong thế giới sa mạc kia một trận!
Bởi vì theo như suy đoán của Đậu Đậu, thiếu niên áo xanh cưỡi bạch mã trong sa mạc đó chỉ có thực lực tam phẩm.
Lúc trước, khi Đậu Đậu, Tống Thư Hàng, Đường thiếu chủ cùng bị cuốn vào trong ‘thực tại ảo’, Đậu Đậu cũng từng gặp phải thiếu niên áo xanh cưỡi bạch mã kia. Khi đó Đậu Đậu cảnh giới tứ phẩm chỉ cần hiện ra chân thân rồi nằm bò dưới đất không động đậy thì thiếu niên áo xanh đã không thể đánh được nó.
Mà bây giờ mình có thực lực lục phẩm, đấu với thiếu niên cảnh giới tam phẩm... hề hề hề!


“Đến đây đi, thiếu niên.”
Tống Thư Hàng bật cười sảng khoái, xoay đầu về hướng phát ra tiếng chuông để, nhìn thiếu niên kia. Nôm nay, Tống mỗ ta sẽ dạy ngươi luyện quyền!
Leng keng, tiếng chuông ngựa càng ngày càng gần.
Chẳng mấy chốc, thân ảnh một người một ngựa đã đến gần Tống Thư Hàng.
Ngựa trắng, áo xanh và thiếu niên.
Thiếu niên đó rất tuấn tú, môi hồng răng trắng, da như bạch ngọc, nhìn có vẻ như khoảng mười lăm mười sáu tuổi.
Không sai, chính là hắn!
Hắn vẫn y hệt sáu tháng trước, không thay đổi chút nào.
Tống Thư Hàng nhìn thấy thiếu niên áo xanh, thiếu niên cũng thấy hắn.
Bốn mắt nhìn nhau.
‘Bây giờ chắc hẳn sẽ là câu thoại đã trở thành ác mộng của mình [Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, rốt cuộc ta cũng tìm dược ngươi rồi] cho xem.’
Tống Thư Hàng ôn lại các tình tiết của ‘thực tại ảo’ một lượt.
Trong lúc hắn đang suy tư, bạch mã và thiếu niên áo xanh lại dừng bước ở cồn cát.
Hắn dắt ngựa, đứng từ xa nhìn Tống Thư Hàng nhưng không tiến lên nữa.
Tống Thư Hàng nghi hoặc: “???”
Sao còn chưa đi qua đây thế này?
Thiếu niên áo xanh vươn tay, dắt ngựa sang một bên.
Sau đó, hắn đứng ở chỗ cồn cát nhỏ, bắt đầu vung quyền.
Đầu tiên là quyền pháp căn bản… Kiến thức quyền pháp căn bản lúc đầu của Tống Thư Hàng đều là nhờ chịu đòn mà ra cả.
Sau khi đánh quyền pháp căn bản xong, quyền pháp của thiếu niên áo xanh thay đổi, biến thành quyền pháp cao cấp hơn.
Theo động tác của hắn, cát vàng bay lên, quyền kình bắn ra bốn phía.
Khí thế hào hùng.
Tống Thư Hàng nghi hoặc gãi đầu.
Kịch bản này không đúng.
Chẳng lẽ ta đã khởi động tình tiết ẩn ư?
Tình tiết ẩn lần trước là thiếu niên áo xanh tỏ tình với Tiểu Bạch.
Lần này thì sao đây?
Tống Thư Hàng bắt đầu cảm thấy mong chờ
Một lúc lâu sau.
Thiếu niên áo xanh bên cồn cát đánh xong ba bộ quyền pháp thì thu quyền, thở hắt ra, sau đó dắt bạch mã của mình rời đi trong tiếng chuông vui tai.
Đi rồi…
Cứ thế mà đi luôn.
Chỉ còn một mình Tống Thư Hàng phơi khô cả thây trong sa mạc, mặt mày ngơ ngác.
Gạt hắn sang một bên phơi nắng như thế luôn ư?
Không tới tẩn hắn như trước kia hả?
“Đừng đi mà.”
Tống Thư Hàng nhẹ nhàng nhảy lên, đuổi theo thiếu niên áo xanh kia.
Với tốc độ của hắn bây giờ, đuổi theo thiếu niên áo xanh không phải là chuyện quá khó khăn. Nhưng hắn mới đuổi được hai bước thì thân ảnh của thiếu niên áo xanh và bạch mã đã hoàn toàn biến mất.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời: “…”
Không sao, lát nữa chắc chắn thiếu niên áo xanh cưỡi bạch mã kia sẽ xuất hiện tiếp.
Tống Thư Hàng dừng bước, tìm một chỗ trong sa mạc mà ngồi xuống.
Nếu như lát nữa lại gặp được thiếu niên áo xanh kia thì hắn sẽ không nói gì mà xông lên đánh ngay và luôn!
Đến lúc đó, nhất định phải để thiếu niên áo xanh nếm thử uy lực khi hai nắm đấm + hai mươi nắm đấm tóc cùng thi triển quyền pháp.
Khoảng năm sáu phút sau.
Một tràng tiếng chuông vui tai vang lên.
Đến rồi đến rồi!
Tống Thư Hàng nhảy bật dậy tại chỗ, nhìn về hướng phát ra tiếng chuông.
Thân ảnh của một người một ngựa đó lại đập vào mắt hắn.
“Hề hề hề.”
Tống Thư Hàng siết chặt hai tay, mái tóc dài tản ra, hóa thành hai mươi nắm đấm, chuẩn bị sẵn sàng.
Leng keng ~
Thiếu niên áo xanh và bạch mã xuất hiện trên cồn cát.
Cũng giống như lúc trước, khi hắn nhìn thấy Tống Thư Hàng thì dừng lại. Sau đó, hai người cùng nhìn nhau.
Thiếu niên dắt ngựa sang bên cạnh cồn cát, bắt đầu luyện quyền tại chỗ.
Lần này, Tống Thư Hàng không cho hắn cơ hội chạy trốn nữa.
“Kim Cương Căn Bản Quyền Pháp, Một!”
Một quyền này, trong cong có thẳng, quyền như trọng pháo, lực lớn thế nặng!
Thiếu niên áo xanh nhìn thấy Tống Thư Hàng nhảy tới thì mỉm cười.
“Tiểu Bạch, ngươi không tức giận nữa à?”
Vừa nói hắn vừa rướng người lên trước, giơ cổ tay lên, nhẹ nhàng ngăn cản cổ tay của Tống Thư Hàng.
Bốp ~
Nắm đấm của Tống Thư Hàng bị đỡ lấy một cách linh hoạt.
Đồng thời, thiếu niên kia giơ bàn tay lên, ấn vào lồng ngực của Tống Thư Hàng.
“???”
Tống Thư Hàng thúc giục niệm lực, cưỡng chế nâng cơ thể lên, tránh thoát một chưởng này.
Đồng thời, hai mươi nắm đấm tóc của hắn tập trung vị trí thiếu niên, ‘Kim Cương Căn Bản Quyền Pháp’, ‘Kim Cương Phục Ma Quyền’, ‘Kim Cương Thần Phạt Đại Thủ ấn’, còn cả ‘Cự Kình Phún Xạ’ trong ‘Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công’ Cự Kinh thiên cùng lúc tung ra.
Hai mươi nắm đấm đồng loạt đập về phía thiếu niên áo xanh.
“Hì hì hì, Tiểu Bạch thật lợi hại, nhưng ta sẽ không thua ngươi đâu.”
Thiếu niên áo xanh mỉm cười vui vẻ:
“Xem ra đây, bí pháp… thiên thủ thần thông!”
Hai bàn tay của thiếu niên liên tục vung lên, vạch ra một quỹ đạo quỷ dị, mỗi một quỹ tích của bàn tay đều hợp với ‘mệnh số’.
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng thấy trước mắt mình đâu đâu cũng là bàn tay của thiếu niên.
Là kỹ năng tấn công che mắt hèn hạ!
Song chưởng đầy trời hóa giải tất cả công kích của Tống Thư Hàng, nhưng thế công không hề giảm mà đánh mạnh về phía Tống Thư Hàng.
Đây hoàn toàn không phải là cảnh giới tam phẩm.
Cảnh giới tam phẩm không thể trâu bò như thế được.
Không được khinh địch nữa, phải coi thiếu niên áo xanh này thành kẻ địch cùng cảnh giới mới được.
Cơ thể bằng gỗ của Tống Thư Hàng chấn động.
“Kim Cương Căn Bản Quyền Pháp, Nhị!”
Cả hai bàn tay và hai mươi nắm đấm tóc của hắn đồng loạt thi triển thức thứ hai này.
Quyền pháp rợp trời, trong tích tắc mỗi một nắm đấm đánh ra trăm quyền, quyền nào cũng có tốc độ siêu thanh.
Rầm rầm rầm rầm ~
Tống Thư Hàng và thiếu niên áo xanh lấy nhanh đánh nhanh, lấy quyền đối chưởng, không ngừng va chạm.
Mỗi khi bàn tay của hai người chạm vào nhau đều bộc phát ra khí thế khủng bổ, tạo ra tiếng va chạm như tiếng sấm.
Trong tích tắc, sau hơn ngàn vạn lần va chạm, trong sa mạc bắt đầu hình thành gió bão.
Không ngờ thiếu niên áo xanh lại bất phân cao thấp với Tống Thư Hàng.
“Ha.”
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng lên.
Quyền chưởng không phân cao thấp nhưng hắn còn có đồng thuật.
“Thuật giám định cường giả!”
Mắt trái của Tống Thư Hàng sáng lên, đây là kỹ năng chỉ có cường giả tuyệt thế mới có thể miễn dịch, phải xem thiếu niên này có tự tránh được không.
Một khi thuật giám định cường giả được phóng ra, không thể trốn tránh!
“Suỵt”
Ngay khi mắt trái của Tống Thư Hàng sáng lên, một cái chân từ trên trời giáng xuống, rơi lên lưng hắn.
Cái chân đó đập hắn bẹp dí dưới đất.
Tống Thư Hàng: “???”
“A, tới giờ rồi. Ta phải trở về thôi.”
Thiếu niên áo xanh cũng ngừng lại.
Hắn tung người nhảy lên, cưỡi trên lưng ngựa, đi về đằng xa:
“Tiểu Bạch, ngươi để tóc dài đẹp lắm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận