Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2026: Thế mà ngươi đã kiêu ngạo rồi à?

Chương 2026: Thế mà ngươi đã kiêu ngạo rồi à?
Mang rồng?
Bảo ta mang một con rồng vào bí địa truyền thừa của Thánh sơn Gars à? Tống Thư Hàng xoa cằm trầm tư.
Từ cái tên là có thể thấy, ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ chắc hẳn là kết hợp giữa thánh viên và long lực.
Nhưng kể từ khi hắn tu luyện môn thần công luyện thể này cho tới giờ thì chỉ tu luyện ra thánh viên, chưa từng nhìn thấy bóng dáng con rồng nào.
Theo như nhắc nhở của Vân Tước Tử tiền bối, chẳng lẽ ‘truyền thừa tổng cương thiên’ của công pháp này có liên quan đến ‘rồng’ ư?
Chỉ sau khi kết hợp với long lực thì ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ mới được coi như hoàn chỉnh chăng?
Trong lúc suy tư, hắn lại tiện tay gửi tin nhắn cho Tam Lãng tiền bối:
“Ngoại trừ ‘rồng’ ra thì ta có cần phải đem theo thánh viên vào không?”
“Thư Hàng, ta không ngờ ngươi lại là người như vậy, ngươi đang mắng xéo ta là khỉ mặt ngựa đấy à? Thư Hàng tiểu hữu, ngươi sa đọa rồi. Không nói chuyện với ngươi nữa, phí lên mạng vượt thế giới đắt lắm, ta tắt mạng đây, tắt mạng đấy nhé.”
Cuồng Đao Tam Lãng trả lời.
Tống Thư Hàng thộn mặt ra: “???”
Không phải thế, ta bị oan, ý của ta không phải như thế đâu. Ta chỉ nghĩ rằng, nếu như đã mang ‘rồng’ vào thì có cần phối hợp đưa luôn cả thánh viên vào hay không thôi!
Đáng tiếc, avatar của Cuồng Đao Tam Lãng trong danh sách bạn bè đã tối lại, hắn đã offline rồi.
Hoàn toàn không cho người ta cơ hội giải thích.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời rồi thở dài một hơi.
“Tam Lãng nói gì với ngươi thế?”
Bạch tiền bối vừa lái xe vừa hỏi.
Tống Thư Hàng đáp:
“Tam Lãng tiền bối chuyển lời của Vân Tước Tử cho ta, nhắc ta khi đến thánh sơn Gars để thí luyện thì tốt nhất là nên mang ‘rồng’ theo.”
“Mang rồng? Ồ, vì là ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ nên phải mang rồng vào à?”
Bạch tiền bối hỏi.
“Chắc là như thế.”
Tống Thư Hàng nói, nhìn sang A Thập Lục và Bạch long tỷ tỷ.
Nếu như phải mang ‘rồng’…
A Thập Lục đã kích hoạt huyết mạch ‘chân long’ trong cơ thể, còn Bạch long tỷ tỷ còn là ‘tổ tiên kim long’ từ thời Thiên Đình viễn cổ, là tồn tại chí tôn trong loài rồng.
Nếu như truyền thừa của ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ cần phối hợp với rồng thì đưa A Thập Lục vào trong là đủ rồi. Hơn nữa vốn dĩ hắn cũng định hỏi Thanh Loan Tiên Tử xem thử có thể lấy thêm một suất vào thánh sơn Gars để A Thập Lục vào cùng với hắn hay không.
“Nói không chừng bí địa truyền thừa của thánh sơn Gars sẽ chặn kết nối với ‘thế giới hạch tâm’ luôn đấy, để đề phòng bất trắc thì ta sẽ hỏi Thanh Loan Tiên Tử xem có lấy thêm được một suất nữa hay không.”
Tống Thư Hàng nói.
Những bí địa truyền thừa kiểu này đều thuộc vào hàng ‘cấm địa’.
Khả năng phong tỏa sức mạnh không gian chắc chắn là thứ cơ bản cần có.
Nên dẫn người đi vào trái phép thông qua ‘thế giới hạch tâm’ là hành động rất mạo hiểm.
Dứt lời, Tống Thư Hàng lại liên lạc với Thanh Loan Tiên Tử qua đĩa kim loại tròn.
Sau khi kết nối thì Tống Thư Hàng đi thẳng vào vấn đề:
“Thanh Loan Tiên Tử, ta muốn hỏi xem chỗ cô có thừa suất đi vào ‘thánh sơn Gars’ nào không?”
“Chỗ Bá Tống đạo hữu vẫn có người muốn vào thánh sơn à?”
Thanh Loan Tiên Tử hỏi lại.
Tống Thư Hàng gật đầu đáp:
“Đúng thế.”
Thanh Loan Tiên Tử cười khổ nói:
“Xin lỗi Bá Tống đạo hữu nhé. Thời gian gấp quá… ngày mai thánh sơn sẽ mở ra, dù là ta thì cũng không thể lấy được thêm được suất nào khác trong thời gian ngắn như thế này đâu.”
Nếu như còn cách thời gian thánh sơn mở ra tận mười ngày nửa tháng thì cô vẫn có thể lấy thêm một suất nữa.
Bạch tiền bối đứng bên cạnh ra dấu tay với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng gật đầu, đáp:
“Được rồi, cảm ơn Thanh Loan Tiên Tử, ta sẽ tự nghĩ cách vậy.”
Sau khi chấm dứt cuộc gọi với Thanh Loan Tiên Tử, hắn lại nhìn về phía Bạch tiền bối.
“Dùng ‘phi kiếm dùng một lần bản phá phòng tối’ của ta đi. Đến lúc đó, A Thập Lục ở trong thế giới hạch tâm của ngươi cầm phi kiếm dùng một lần, lấy ta làm tọa độ. Đợi sau khi chúng ta vào bí địa truyền thừa thì có thể phá thế giới mà ra. Cho dù thánh sơn Gars của thú giới có mạnh đến đâu cũng không thể địch lại ‘phòng tối của Thiên Đạo’ được.”
Bạch tiền bối mỉm cười nói.
“Tuyệt lắm!”
Tống Thư Hàng giơ ngón tay cái lên.
Bạch tiền bối chân thân đúng là cực kỳ đáng tin.
Bạch tiền bối vạn năng ~
Bạch tiền bối mỉm cười, quay đầu tiếp tục lái xe rồi nói tiếp:
“Nhưng nếu như lấy thêm được một suất vào thánh sơn nữa thì càng tốt. Nếu như thí luyện ‘thánh sơn Gars’ còn có chứng thực đặc thù thì cho dù có đưa được A Thập Lục vào trong thí luyện chi địa cũng không thể kích hoạt thí luyện được, như thế cũng thành công cốc.”
Giống như bỏ qua ‘mật khẩu mở máy’ mà xâm nhập thẳng vào máy tính luôn vậy, nhưng nếu như không có tài khoản game được chứng thực thì không thể chơi được một số trò chơi nhất định trong máy tính.
“Nếu như bây giờ xuất hiện một con bọ cấn tay có tư cách vào thánh sơn Gars thì tốt quá.”
Tống Thư Hàng nói.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma cười hề hề đáp:
“Ngươi đang nói chính bản thân mình đấy à?”
Vừa là bọ cấn tay, vừa có tư cách vào thánh sơn, chẳng phải đang nói chính Tống Thư Hàng hay sao?
Thông Nương nhắc nhở:
“Tống Thư Hàng đã thăng cấp từ bọ cấn tay thành chuột cấn tay rồi.”
“Cũng đúng.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma gật đầu kiếm.
Trong lúc nói chuyện, Bạch tiền bối đột nhiên phanh gấp.
Pháp khí phi kiếm vốn đang di chuyển ổn định đột nhiên dừng gấp lại.
Tống Thư Hàng lập tức hạ trung bình tấn, đứng vững tại chỗ… Có tiền lệ tông núi lúc nãy, bây giờ hắn luôn đề phòng mọi lúc mọi nơi.
“Có chuyện gì thế?”
Tô thị A Thập Lục hỏi.
Vũ Nhu Tử da đen chui ra khỏi bóng Tống Thư Hàng:
“Lại tông vào núi à?”
Bạch tiền bối dừng phi kiếm lại, nhìn về nơi xa:
“Ở đằng trước có hai đám người đang giao đấu, trùng hợp lại nằm ngay trên con đường mà chúng ta phải đi qua, suýt nữa là tông trúng rồi.”
“Hay là chúng ta đi vòng vậy?”
Tống Thư Hàng hỏi
Bạch tiền bối:
“Chờ ta chuyển hướng đã, để đề phòng chuyện ngoài ý muốn, ta sẽ tăng thêm một lớp cường hóa nữa cho pháp khí phi kiếm.”
Tăng cường hóa cho phi kiếm? Bạch tiền bối không định đâm thẳng tới đấy chứ?
Tống Thư Hàng chợt thấy hơi lo.
************
Lúc này, phía trước pháp khí phi kiếm của Bạch tiền bối có tất cả mười ba tu sĩ đang hỗn chiến. Mười ta tu sĩ này đều là thú tu, trên người họ hoặc nhiều hoặc ít đều có đặc thù chủng tộc và hình xăm.
Hai đám người đấu với nhau một trận rồi lại tạm thời tách ra.
Bến trái bảy người, bên phải sáu người, tạo thành hai phe đối lập.
Hai bên đối mặt, nghiến răng nghiến lợi.
“A!”
Bảy người bên trái đồng loạt rống lên.
Trên đầu bọn họ có hư ảnh thánh viên hiện lên. Hơn nữa số lượng không hề ít, người ít nhất cũng có hơn mười thánh viên… Cũng tức là, trong bảy người này, kẻ có thực lực thấp nhất cũng là tu sĩ ngũ phẩm.
Cầm đầu là một thú tu đội mũ rơm, đỉnh đầu có tới 41 thánh viên… Điều này chúng tỏ thực lực của hắn đã đạt đến cảnh giới Tôn Giả thất phẩm.
“Chuyển Bàn Đạo Nhân, thực lực của ta hôm nay đã đạt tới cảnh giới 41 thánh viên, ngươi dựa vào cái gì mà đòi đấu với ta?”
Thú tu mũ rơm cười lạnh nói.
“Chỉ mới có 41 thánh viên mà ngươi đã kiêu ngạo rồi à?”
Một thú tu hổ tộc cõng ‘vòng quay’ thuộc phe sáu người bên phải cười lạnh đáp.
Mình hổ chấn động, trên lưng hiện lên ảnh ảo của 42 thánh viên.


Bạn cần đăng nhập để bình luận