Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2028: Kim tiêm tự động

Chương 2028: Kim tiêm tự động
“Quê hương của Bạch tiền bối ư?” Tống Thư Hàng nghe vậy thì hai mắt sáng rỡ lên.
Bởi vì hắn nhớ, nếu như có thể tìm được quê hương của Bạch tiền bối thì có thể lấy thêm nhiều thông tin về thân phận và lai lịch của Bạch tiền bối hiện thế hơn!
Lần trước, do Bạch tiền bối hiện thế chủ động yêu cầu nên hai vị Bạch tiền bối luôn vì đủ mọi nhân tố mà vô thức tránh né đối phương đã chính thức gặp nhau.
Lần đầu tiên hai vị Bạch gặp nhau thì đã trao đổi tin tức mình có trong tay, ví như chuyện Bạch Thiên Đạo có để lại hậu thủ, sau khi chuẩn bị thì rất có thể đó là một cô em gái. Cũng như cách chế tạo phi kiếm dùng một lần bản phá phòng tối...
Cuối cùng, hai vị Bạch tiền bối lại tiến hành xác minh thân phận của nhau.
Giữa hai vị Bạch tiền bối có quá nhiều điểm tương đồng, từ tướng mạo đến cả tính cách.
Thậm chí ngay cả “lịch sử đen tối” của họ cũng giống hệt nhau, “đợi ngươi tóc dài đến eo” sẽ sinh ra hiệu quả doubạch long tỷ tỷekiThanh Loan tiên tử của hai vị Bạch tiền bối.
Nhưng trong sự kiện “đợi ngươi tóc dài đến eo” thì trí nhớ của hai vị Bạch tiền bối lại khác nhau.
Trong ký ức của Bạch tiền bối hiện thế thì hắn chính là vị Tiểu Bạch kia.
Nhưng trong ấn tượng của Bạch tiền bối two thì hắn lại là thiếu niên anh tuấn dắt ngựa trắng nọ. Phần trí nhớ này là tài sản chung của hắn và Bạch Thiên Đạo năm đó.
Trong trí nhớ của Bạch two, một ngày nọ, Tiểu Bạch vốn là hóa thân của sa mạc đột nhiên xảy ra vấn đề, không cách nào duy trì sự tồn tại của bản thân nên đã bắt đầu tan ra và “biến mất.” Bạch two vì muốn giữ Tiểu Bạch lại nên cuối cùng chọn cách luyện hóa sa mạc đó, dung hợp cùng Tiểu Bạch, từ bỏ cái tên của mình để trở thành Bạch.
Trí nhớ của hai vị Bạch tiền bối lúc này lại sinh ra xung đột.
Nên ngày nào đó, Tống Thư Hàng vừa mới uống một viên Trùng Sinh hoàn nên không sợ chết đã sắn tay áo lên để dùng bí pháp giám định của mình tìm hiểu tin tức về Bạch tiền bối trong sự đồng ý của đối phương.
Cuối cùng hắn lấy được hai tin tức hữu dụng.
1.Bạch tiền bối là nhân loại, 2. Bạch tiền bối là tồn tại độc nhất vô vị của thế giới này, căn nguyên tồn tại của hắn không giống với người thường, 3. Tìm quê hương của Bạch tiền bối hoặc tìm hiểu thêm nhiều tin tức hơn.
“Quê hương của Bạch đạo hữu? Ở gần thánh sơn Gars ư?”
Thanh Loan tiên tử tò mò nhìn về phía Bạch Thánh. Chẳng lẽ Bạch Thánh là con dân của thú giới ư?
“Bản thân ta cũng không chắc lắm, ký ức về ‘quê hương’ của ta rất mơ hồ. Có thể là do đã quá lâu, cũng có thể là vì di chứng khi ta thi triển bí pháp lúc còn trẻ.” Bạch tiền bối đáp.
Bạch tiền bối lại mỉm cười nhìn về phía thánh sơn Gars rồi nói: “Trực giác nói cho ta biết, sau khi vào thánh sơn Gars thì chúng ta sẽ có thu hoạch.”
Nửa chân thân của Bạch tiền bối bước ra khỏi không gian thiên kiếp cửu phẩm, chọn cách cùng hắn tới tham gia chuyến thám hiểm thánh sơn Gars.
“Nên chúng ta hãy nghỉ ngơi lấy sức, ngày mai sẽ xông vào thánh sơn Gars này!” Tống Thư Hàng nói tó.
Bạch tiền bối ở bên cạnh thế này thì hắn sẽ không sợ thí luyện thánh sơn Gars này nữa!
“”Vậy ta đưa mọi người đến chỗ nghỉ chân đã được chuẩn bị để nghỉ qua đêm đã.” Gương mặt của Thanh Loan tiên tử ửng đỏ, đi trước đám người Tống Thư Hàng để dẫn đường cho họ.
Tống Thư Hàng vốn định nghỉ ngơi lấy sức, chuẩn bị cho đợt thí luyện thánh sơn Gars ngày mai. Nhưng nào ngờ vừa mới tới nơi mà Thanh Loan tiên tử chuẩn bị cho bọn họ không bao lâu thì hắn lại bắt đầu bận đủ thứ chuyện.
Có một nhóm bệnh nhân bị nhiễm tà năng Cửu U tìm tới tận cửa.
Bộ dạng đau đớn đáng thương, ánh mắt khao khát mong được cứu chữa cùng vẻ mặt mừng rỡ như thấy được hy vọng của họ khiến Tống Thư Hàng không đành lòng từ chối.
Tuy hắn đã mất trái tim máu thịt, nhưng trái tim gỗ của hắn cũng rất dịu dàng.
Dù tiếng ác đồn xa cỡ nào đi nữa, nhưng tấm lòng lương thiện nho nhỏ này của Tống Thư Hàng cũng không hề mất đi. Đây cũng là lý do các vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 và hai vị Bạch tiền bối thích hắn.
Mà nhóm bệnh nhân này cũng cực kỳ nhiệt tình, do trước khi tới đây bọn họ đã được cao nhân chỉ điểm.
Nên sau khi chữa xong cho một nhóm người thì Tống Thư Hàng sẽ chuyển rất nhiều tài liệu luyện khí, hạt giống dược liệt, trái cây hoặc linh thực vào trong thế giới hạch tâm.
Đối mặt với thù lao, Tống Thư Hàng quán triệt tư tưởng không từ chối ai cả.
Hắn không phải loại người tốt bụng thành thật và cổ hủ kia.
Đúng lúc hắn cũng cần dùng tới mớ thù lao này.
Thế giới hạch tâm lớn như thế, nơi để trồng linh thực cũng có rất nhiều, trồng thêm các loại linh thực khác vào mới có lợi cho sự phát triển của thế giới hạch tâm.
Mấy đệ tử nhà mình còn chưa chế tạo pháp khí bản mệnh, thân là sư phụ thì hắn cũng phải chuẩn bị chút của cải cho các đệ tử. Để bọn họ có được xuất phát điểm tốt hơn trong việc tu luyện.
Nếu như tháng 12 tham gia buổi họp mặt của Tô thị thì cũng không nên đi tay không tới mà nhỉ/
Hơn nữa, nếu đã tới thú giới một chuyến thì kiểu gì cũng phải mang một ít đặc sản địa phương về cho các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1. Tam Lãng tiền bối cũng có, hắn ít nhiều gì cũng phải mang một ít mới được.
Sau khi trị liệu xong thì đã đến khuya.
Một ngày đã trôi qua.
Người bệnh cũng đã được chữa hòm hòm, thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng ăn no xong thì dừng lại, quà biếu cũng nhận tới mỏi tay.
“Thư Hàng, bên ngươi đã xong chưa?” Tô Thị A Thập Lục đẩy cửa bước vào. Bảo đao thì lơ lửng sau lưng cô, cô gái “A Thập Lục phiên bản trưởng thành” nọ thì nằm trên độn quang của bảo đao.
Cô A Thập Lục trưởng thành này vẫn chưa tỉnh lại.
A Thập Lục vừa bước vào cửa thì bỗng nhiên có hơn một ngàn xúc tu bay về phía cô.
Là rễ hoa sen thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
Tốc độ của những sợi rễ này nhanh như chớp, A Thập Lục còn chưa kịp phản ứng thì những sợi rễ kia đã đâm vào trên người A Thập Lục bản trưởng thành sau lưng cô.
“Đợi đã, cắm sai rồi.” Tống Thư Hàng kêu to.
Vừa rồi ý thức của hắn đang ở bên trong thế giới hạch tâm để sửa sang lại thu hoạch lần này. Kết quả dường như rễ sen đã xem A Thập Lục bản trưởng thành là bệnh nhân nên tự động tiêm cho cô một phát.
Tô Thị A Thập Lục dở khóc dở cười.
Tống Thư Hàng vội vàng ra lệnh cho rễ hoa sen: “Mau quay lại đi.”
Rễ hoa sen rút về vèo vèo.
Tuy rằng đã được Tống Thư Hàng ra lệnh ngừng lại kịp thời, nhưng ngay khi rễ hoa sen cắm rễ xuống thì cũng đã hấp thu được một phần năng lượng trên người A Thập Lục bản trưởng thành đó.
A Thập Lục bản trưởng thành đang hôn mê thoáng nhíu mày, phát ra tiếng rên đau đớn.
“May mà không bị hút khô.” Tống Thư Hàng vỗ tay bôm bốp, hình chiếu hoa sen lập tức biến mất.
Bạch long tỷ tỷ hiện ra trên người A Thập Lục, tò mò hỏi: “Rễ do hình chiếu hoa sen của ngươi phóng ra không chỉ rút tà năng Cửu U ra thôi đúng không?”
Tống Thư Hàng gật đầu: “Hoa sen của thế giới hạch tâm chẳng kiêng thứ gì hết.”
“... Hay là thử rút sức mạnh của A Thập Lục xem sao?” Móng vuốt nhỏ của bạch long tỷ tỷ vươn dài ra để xoa cằm rồng của mình.
Tống Thư Hàng mở to hai mắt, ngớ người ra.
“Chẳng phải ngươi cũng tu luyện Thánh Viên Long Lực Thần Công , nếu như vị Vân Tước Tử kia đã nhắc ngươi mang theo rồng vào, nhưng A Thập Lục lại không có suất thì chi bằng ngươi cũng rút một phần năng lượng của A Thập Lục xem như dự bị đi.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Tống Thư Hàng nhìn về phía A Thập Lục.
Dùng xúc tu đâm cô ấy ư?
Không được không được... sau khi tự tưởng tượng xong thì hình ảnh này không được ổn cho lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận