Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2033: Thập Lục, Sao Cô Lại Co Lại Rồi?

Chương 2033: Thập Lục, Sao Cô Lại Co Lại Rồi?
“Thế này là sao?” Tống Thư Hàng gãi đầu.
Thế thân hỏa diễm khác với ánh sáng công đức và hóa thân bọc thép, nó là một pháp thuật hóa thân thuần túy. Sau khi được dùng thì thế thân hỏa diễm sẽ không “trở về” nữa, bởi nó là kĩ năng dạng tiêu hao.
Cũng giống như Hỏa Cầu thuật vậy.
Về lý mà nói, khi Hỏa Cầu thuật của pháp sư thả ra ngoài, bị kẻ địch bắt được và cải tạo, thì quá trình này sẽ không còn liên quan gì đến pháp sư phóng thích Hỏa Cầu thuật nữa, và các loại cải tạo của kẻ địch đối với hỏa cầu đã được phóng thích cũng không thể ảnh hưởng đến kĩ năng Hỏa Cầu thuật của pháp sư được.
Vậy chuyện trước mắt là sao?
Sau khi Thập Lục lớn thế thân hỏa diễm hiện thân, phản ứng đầu tiên của cô là vươn tay ra, kêu lên “nha nha nha” rồi rút mạnh sừng Thận Long trên đầu xuống.
Sau đó cô lại cầm sừng Thận Long đâm vào cơ thể, chỉ cầu chết quách cho xong, không muốn sống tạm bợ nữa.
“Thôi, tiêu rồi.” Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
“Cái gì tiêu?” Thông Nương nhìn hắn với vẻ nghi hoặc.
“Bí pháp Hỏa Diễm Thế Thân của hắn tiêu.” Bạch tiền bối nhấp một ngụm trà, giải thích.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời.
Hỏa Diễm Thế Thân là một kĩ năng bảo mệnh.
Nó có thể phỏng chế ra dáng vẻ của bản thể một cách hoàn mỹ để chết thay cho bản thể.
Nhưng bây giờ thế thân hỏa diễm của Tống Thư Hàng lại biến thành dáng vẻ của Thập Lục lớn… khiến cho hiệu quả giảm bớt rất nhiều, ít nhất thì cũng không lừa gạt được đại chiêu của kẻ địch nữa.
Quan trọng hơn là Thập Lục lớn thế thân hỏa diễm vừa xuất hiện đã nhổ sừng Thận Long tự sát cật lực.
Trong tương lai, Tống Thư Hàng chiến đấu với kẻ địch, sau đó dùng Hỏa Diễm Thế Thân trong thời điểm then chốt, thế rồi thế thân hỏa diễm của hắn biến thành Thập Lục lớn, nhổ sừng Thận Long ra tự đâm lấy đâm để vào người mình… Thế thì còn đánh đấm cái nỗi gì nữa?
“A ~ Nha nha ~” Cuối cùng, thế thân hỏa diễm nổ tung.
Thập Lục lớn phát ra tiếng kêu mừng rỡ.
Theo kinh nghiệm trước kia của cô, thân thể kí sinh vừa biến mất thì cô cũng có thể phá thể chui ra.
Sau khi nổ tung, thế thân hỏa diễm biến mất.
“Tống tiền bối, có muốn thử một lần nữa không?” Vũ Nhu Tử da đen hỏi.
Tống Thư Hàng lại kết đạo ấn.
Một thế thân hỏa diễm mới hình thành.
Vẫn là dáng vẻ của Thập Lục lớn.
Hỏa Diễm Thế Thân ngang ngược như vậy đó.
Thập Lục lớn hỏa diễm lại trừng mắt nhìn nhau với Tống Thư Hàng, sau đó vươn tay, định nhổ sừng Thận Long của mình lần nữa.
“Đừng cố nữa.” Tống Thư Hàng nói: “Dù cô có chết bao nhiêu lần cũng vô dụng. Thế thân hỏa diễm chết rồi se tan biến, ta ngưng tụ cái mới ra thì lại là cô thôi.”
“A nha nha nha ~” Trong tiếng kêu của Thập Lục lớn đầy vẻ không cam lòng.
Tống Thư Hàng cảm thán: “Tặng cô một câu danh ngôn của nhóm Cửu Châu số 1 nhé: Người tìm đường chết sẽ chết! Không tìm đường chết sẽ không phải chết!”
“Câu này ai nói thế?” Bạch tiền bối hỏi.
“Tất cả mọi người đều nói với Tam Lãng tiền bối và Đồng Quái Tiên Sư như vậy.” Tống Thư Hàng đáp.
Bạch tiền bối gật đầu rồi nói với Tống Thư Hàng: “Người không tìm đường chết sẽ không chết.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối cũng nói với Tống Thư Hàng: “Người tìm đường chết chắc chắn sẽ chết.”
“Sao hai người lại nói với ta vậy?” Tống Thư Hàng chẳng hiểu gì.
Bạch tiền bối mỉm cười, nụ cười ấm áp có khả năng gột rửa lòng người.
Nụ cười ấy đủ để tất cả mọi người dốc hết sức lực mà bảo vệ một ngàn năm.

Trong đình nhỏ.
Bạch tiền bối đổi lá trà, pha lại một ấm trà khác cho mọi người.
Tống Thư Hàng bắt đầu dùng niệm lực san phẳng những cái hố trên mặt đất – dấu vết do Tô Thị A Thập Lục chiến đấu với Thập Lục lớn để lại.
Lúc này, giọng nói của Thanh Loan Tiên Tử vang lên từ bên ngoài: “Bá Tống đạo hữu, mọi người đã nghỉ ngơi ổn thỏa chưa?”
“Thanh Loan Tiên Tử đến.” Thông Nương nói.
“Bọn ta dậy cả rồi, mời tiên tử vào.” Tống Thư Hàng đáp.
Thanh Loan Tiên Tử nói: “Chỗ ta có mấy vị khách muốn gặp Bá Tống đạo hữu.”
Lại là bệnh nhân à?
“Vào đi.” Tống Thư Hàng nói.
Tranh thủ thời gian trước khi vào thánh sơn Gars, hút một lượt tà năng Cửu U nữa, nói không chừng có thể thúc đẩy thế giới hạch tâm thăng cấp để cường hóa thêm một chút. Đúng lúc lắm.
Một lát sau.
Thanh Loan Tiên Tử đưa theo năm vị thú tu bước vào.
Trong năm thú tu, trừ người dẫn đầu ra thì bốn người còn lại đều tỏ vẻ lo lắng bất an, bởi vì họ sắp phải gặp Huyền Thánh kinh khủng nhất trong ngàn năm trở lại đây – Bá Tống tiền bối.
“Ơ? Không phải bệnh nhân à?” Thông Nương nói với vẻ thất vọng. Có bệnh nhân thì mới có bảo vật. Tuy bảo vật không phải là linh thạch, không thể dùng để trả lương, nhưng có thể bán đi để bù lương đấy!
Thấy năm vị thú tu kia bước vào, Tống Thư Hàng lập tức giải trừ Hỏa Diễm Thế Thân thuật.
Bởi vì năm người này chính là bạn bè của Thập Lục lớn.
Người dẫn đầu là Chuyển Bàn Đạo Nhân “hổ khu nhất chấn”, có bốn mươi hai con thánh viên.
Bọn họ đi theo Thanh Loan Tiên Tử, em gái thú tu đi cuối cùng bỗng ôm chặt lấy bụng mình. Đây là một loại bệnh có tên khoa học chính thức là “Di chứng Bá Tống giảng pháp”. Ở khắp chư thiên vạn giới đều có người mắc bệnh này.
Loại bệnh này không ảnh hưởng gì đến cuộc sống hằng ngày, nhưng cứ hễ nghe thấy tên Bá Tống Huyền Thánh, nhìn thấy ảnh chụp hay video về Bá Tống Huyền Thánh, hoặc nghe giọng nói của Bá Tống Huyền Thánh là lại phát tác.
“Bá Tống đạo hữu, Bạch Thánh Quân đạo hữu, mọi người chuẩn bị một chút, thánh sơn Gars sắp mở ra, ta đến để đưa mọi người đến đó.” Thanh Loan Tiên Tử nói xong, bèn lấy một con dấu nhỏ, ra hiệu cho Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối đưa tay ra.
Bạch tiền bối và Tống Thư Hàng vươn tay về phía cô.
Thanh Loan Tiên Tử đóng dấu lên cổ tay của Bạch tiền bối trước. Dấu ấn tỏa ra ánh sáng rồi biến mất.
Sau đó cô lại chuẩn bị đóng dấu xuống tay của Tống Thư Hàng.
“Thanh Loan Tiên Tử, từ từ đã.” Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ đến một chuyện, bèn nói: “Thân thể hiện tại của ta chỉ là thân thể tạm thời, không phải cùng bộ với đầu ta. Nếu đóng dấu lên cánh tay, có khi nào thân thể của ta vào được thánh sơn Gars mà cái đầu thì ở lại không?”
“Bá Tống đạo hữu lo lắng như vậy cũng có lý.” Thanh Loan Tiên Tử gật đầu, sau đó đóng dấu lên má Tống Thư Hàng.
Cô không đóng dấu lên trán là có nguyên nhân. Vì trong chư thiên vạn giới có nhiều tu sĩ mang thần thông dạng “Con mắt thứ ba”, hoặc là có thể phóng thích công kích từ giữa trán, như vậy sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả của con dấu. Cho nên Thanh Loan Tiên Tử mới đóng dấu lên má Tống Thư Hàng.
Đóng dấu xong, Thanh Loan Tiên Tử lùi về phía sau mấy bước, gương mặt đỏ ửng lên.
Thông Nương nháy mắt: “Tống*Thích chữ lên mặt*Thư Hàng?”
“Đây là đóng dấu chứ không phải là thích chữ lên mặt!” Tống Thư Hàng phản bác.
Sau đó, hắn nhìn về phía Chuyển Bàn Đạo Nhân hổ khu nhất chấn kia.
“Bá Tống tiền bối, bọn ta đến đón bạn mình theo lời hẹn.” Chuyển Bàn Đạo Nhân bước lên một bước, cố trấn định mà nói.
Dứt lời, hắn nhìn về phía A Thập Lục.
“Ơ, Thập Lục, sao cô lại co lại thế kia?” Chuyển Bàn Đạo Nhân nói với vẻ nghi ngờ: “Đặc biệt là chỗ… không… ừm… nói chung là sao lại co vào thế này?”
Tô Thị A Thập Lục: “…”
Thanh Loan Tiên Tử hơi nghi hoặc, vị tiên tử bên cạnh Bá Tống đạo hữu chính là đồng bạn của Chuyển Bàn Đạo Nhân ư?
2034: Đầu người mình rồng và đầu rồng mình người
Khi ở hiện thế, Thanh Loan Tiên Tử đã tiếp xúc với Tô Thị A Thập Lục, cho nên cô rất nghi hoặc, chẳng biết Tô Thị A Thập Lục đã trở thành đồng bạn của Chuyển Bàn Đạo Nhân từ khi nào.
Bạch long tỷ tỷ duỗi móng vuốt vỗ nhẹ lên đầu Tô Thị A Thập Lục, nhìn đứa bé nhà mình với ánh mắt đầy an ủi.
Một thiếu niên thú tu sau lưng Chuyển Bàn Đạo Nhân cong chân đạp vào chân hắn một cái: “Sư phụ, đừng quậy.”
“Khụ, btbt, cảm ơn ngươi đã chăm sóc cho đồng bạn bị thương của bọn ta.” Dứt lời, Chuyển Bàn Đạo Nhân đã lấy một hộp quà nhỏ ra.
Trong phương diện tặng quà, người của Thú giới luôn rất cẩn thận.
“Theo lời đã hẹn, hôm nay bọn ta tới để đón Thập Lục về.” Chuyển Bàn Đạo Nhân nói tiếp.
Tống Thư Hàng mỉm cười đẩy món quà về rồi nói: “Cô ấy không phải Thập Lục nhà các ngươi, mà là Thập Lục của ta.”
Hắn toan nói thẳng cho mấy người của Thú giới này biết chuyện về Thập Lục lớn.
“Hả?” Chuyển Bàn Đạo Nhân thộn mặt. Sao mới qua một đêm mà Thập Lục đã trở thành “người của Bá Tống Huyền Thánh” rồi?
Sức quyến rũ của ngàn năm đệ nhất thánh kinh khủng đến vậy sao?
Trong lúc suy tư, hắn lại liếc thấy Bạch Thánh Quân đẹp như một bức họa đang ngồi trong đình.
[Với sức quyến rũ của Bạch Thánh Quân, nếu Thập Lục cảm mến ngài ấy trong một đêm thì ta tin. Nhưng đối tượng biến thành Bá Tống Huyền Thánh thì ta không thể nào hiểu được.” Chuyển Bàn Đạo Nhân nhíu mày.
Trừ phi…
Thực ra trong lòng Thập Lục cảm mến Bạch Thánh Quân, nhưng cô ấy đi đường vòng cứu quốc nên mới bày tỏ tình cảm với Bá Tống Huyền Thánh, nhằm mục đích ở lại bên cạnh Bạch Thánh Quân?
Nội tâm phong phú của Chuyển Bàn Đạo Nhân tưởng tượng ra cả một bộ phim yêu đương khổ tình chỉ trong nháy mắt.
Khi hắn đang chìm trong trí tưởng tượng bay xa, không sao kéo về được, thì em gái Thú tu đang run lẩy bẩy sau lưng hắn dồn hết dũng khí mà nói: “Bá… Bá Tống tiền bối, dù tất cả mọi người đều đã mang thai con của ngươi, nhưng ngươi cũng không thể dùng chuyện này để ép Thập Lục muội muội trở thành đạo lữ của ngươi được. Tuy Thập Lục muội muội từng nói cô ấy sẽ chỉ sinh con cho đạo lữ đầu tiên trong cuộc đời mình, nhưng ý cô ấy không phải là ăn cơm trước kẻng rồi mới trả tiền bổ sung!”
“Tiên tử đừng nói những lời dễ gây hiểu lầm như vậy. Trải nghiệm quá trình mang thai là chương “tình yêu của mẹ” trong bài giảng của Thánh Nhân Nho Gia, là một môn học cực kì nghiêm túc.” Tống Thư Hàng phản bác.
“Khụ.” Chuyển Bàn Đạo Nhân ho khẽ một tiếng rồi nhìn về phía Tô Thị A Thập Lục: “Thập Lục, ý cô thế nào?”
Cả hắn và các thú tu sau lưng đều nhìn A Thập Lục bằng ánh mắt trông mong.
A Thập Lục xoa cằm, suy tư.
Trong lòng Tống Thư Hàng cũng có chút hiếu kì. Rõ ràng hình thể và khí chất của hai A Thập Lục khác hẳn nhau, thế mà Chuyển Bàn Đạo Nhân và đồng bạn đều nhận định Tô Thị A Thập Lục chính là Thập Lục lớn.
Từ đầu tới cuối, dường như bọn họ không hề nghĩ đến khả năng Tô Thị A Thập Lục không phải là đồng bạn của mình.
[Bởi vì nghi thức đã hoàn thành.] Bạch long tỷ tỷ truyền âm nhập mật với Tống Thư Hàng: “Sau khi nghi thức hoàn thành, Thập Lục lớn chính là A Thập Lục, thậm chí A Thập Lục còn có thể biết được cả kí ức của Thập Lục lớn. Bởi vậy các thú tu này coi A Thập Lục là Thập Lục lớn cũng là chuyện bình thường.]
Đây chính là nguyên nhân vì sao Tô Thị A Thập Lục nói với Tống Thư Hàng, dù thí luyện thất bại thì “cô” cũng không biến mất.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời. Ta không hỏi mối nghi ngờ này ra, ta mới chỉ nghĩ trong lòng một chút thôi mà, sao bạch long tỷ tỷ đã trả lời ngay rồi?
“Ta sẽ tham gia thí luyện thánh địa Gars cùng với các ngươi.” Tô Thị A Thập Lục nói với Chuyển Bàn Đạo Nhân.
Thập Lục lớn và năm thú tu này luyện tập một trận pháp chuyên dùng để vượt qua thí luyện bên ngoài thánh sơn Gars. Nếu thiếu Thập Lục lớn, trận pháp thiếu đi một góc, sẽ trở thành tai nạn đối với đám người Chuyển Bàn Đạo Nhân.
Cho nên cô quyết định kết thúc nhân quả thay Thập Lục lớn.
Thêm nữa, cô cũng cần một suất tham gia thí luyện thánh sơn Gars.
Sau khi vượt qua thí luyện bên ngoài thánh sơn Gars là cô có thể tụ họp cùng Tống Thư Hàng.
“Bạch tiền bối, xin hãy giúp ta một chuyện.” Tô Thị A Thập Lục nhìn Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối gật đầu: “Cần ta làm gì nào?”
“Ngài có thể cắt ta và bạch long tỷ tỷ ra thành hai nửa không? Như ngài và phân thân của ngài ấy.” Tô Thị A Thập Lục nói.
Bạch long tỷ tỷ sợ đến nỗi suýt nữa thì bay màu: “…”
“Được thôi.” Bạch tiền bối trả lời.
Tô Thị A Thập Lục cười hì hì: “Xin Bạch tiền bối giúp ta với.”
Cô vén áo lên, để lộ vòng eo thon nhỏ.
Bạch tiền bối lấy ra một pháp khí hình hộp, cắt một nhát lên eo cô.
Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, thân thể Tô Thị A Thập Lục tách đôi thành hai nửa.
Nhưng vết thương không có máu chảy ra, Tô Thị A Thập Lục vẫn nhảy nhót tưng bừng.
Tống Thư Hàng lùi về phía sau một bước, nhẹ nhàng ôm lấy nửa người trên của Tô Thị A Thập Lục.
Đồng thời, Bạch tiền bối lại cầm pháp khí rồi vẫy tay với bạch long tỷ tỷ.
“Không cắt có được không?” Bạch long tỷ tỷ hỏi.
Bốn phía lặng phắc như tờ.
“Thôi được rồi, lúc cắt thì cẩn thận một chút nha, eo ta ở đây này, ngươi đừng tính sai nhé.” Bạch long tỷ tỷ thở dài.
Két!
Thân thể của bạch long tỷ tỷ cũng bị cắt thành hai nửa.
Tống Thư Hàng: “Không ngờ pháp khí này còn có hiệu quả với cả bạch long tỷ tỷ.”
Trạng thái của bạch long tỷ tỷ cũng là thể năng lượng thuần như mỹ nhân rắn công đức, thế mà cũng bị cắt làm đôi.
Sau đó, theo thao tác của Bạch tiền bối, Tô Thị A Thập Lục và bạch long tỷ tỷ đổi nửa người cho nhau.
Một bên là A Thập Lục tổ hợp đầu người mình rồng.
Một bên là bạch long tỷ tỷ tổ hợp đầu rồng mình người.
Sau đó, A Thập Lục đầu người mình rồng vẫy tay với nhóm Tống Thư Hàng rồi lên đường đi với nhóm thú tu Chuyển Bàn Đạo Nhân.
Bạch long tỷ tỷ đầu rồng mình người đứng bên cạnh Tống Thư Hàng, đặt móng vuốt lên vỗ vai hắn rồi dịu dàng nói: “Thư Hàng, trông dáng vẻ đầu rồng mình người của ta có giống tứ hải long vương trong phim không?”
Tống Thư Hàng lắc đầu: “Tứ hải long vương trong phim chỉ có mỗi cái đầu rồng, còn bạch long tỷ tỷ bây giờ cả nửa người trên là của rồng rồi. Mà bạch long tỷ tỷ này, cô không thể huyễn hóa thành dáng vẻ con người sao?”
“Bây giờ chưa thể. Sau này khi cảnh giới của A Thập Lục tăng lên thì ta cũng có thể lột xác như @#%× Tiên Tử sau lưng ngươi.” Bạch long tỷ tỷ trả lời: “Nhưng ta thích dáng vẻ rồng hơn.”
Tống Thư Hàng ngắm mình, Bạch tiền bối và tổ hợp Tô Thị A Thập Lục + bạch long tỷ tỷ.
Nhóm mình đúng là đồng bộ quá mà.

Dưới chân thánh sơn Gars.
Thanh Loan Tiên Tử đưa Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối đến gần thánh sơn.
Quy tiền bối và Thông Nương được Tống Thư Hàng đưa vào thế giới hạch tâm.
“Bá Tống đạo hữu, Bạch Thánh Quân đạo hữu, chuẩn bị xong chưa?” Thanh Loan Tiên Tử nói: “Bí địa thí luyện sắp mở ra rồi.”
Khi họ đang nói chuyện, một vầng trăng sáng vàng kim hiển hiện ngay trên thánh sơn.
Vầng trăng hạ xuống, từng con đường ngưng tụ từ phù văn xuất hiện.
“Tất cả những người có tư cách thí luyện đều có thể đi theo con đường vàng kim này.” Thanh Loan Tiên Tử nói với khuôn mặt đỏ ửng: “Chúc Bá Tống đạo hữu ra quân đại thắng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận