Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2055: Viên Long Nguyên Anh Diệu Pháp

Chương 2055: Viên Long Nguyên Anh Diệu Pháp
Tống Thư Hàng đã từng cho rằng, thứ công bằng nhất với con người trên đời này chính là ‘cái chết’, bất luận ngươi là ai, có quyền thế hay không, có giàu sang hay không, xinh đẹp hay xấu xí, đều không tránh khỏi cái chết.
Cho dù là cái chết nặng tựa Thái Sơn hay nhẹ tựa lông hồng thì cũng chẳng có gì khác biệt, đều là chết cả.
Ai rồi cũng phải chết.
Chết rồi đến mai táng, đến hoàn toàn bị quên lãng, sau đó cả chứng cứ chứng minh từng ‘tồn tại trên đời’ cũng bị quên đi.
Sống không mang đến, chết không mang đi.
Thật là thương cảm và đầy thi vị.
Cho đến một ngày khi Tống Thư Hàng cũng chết đi, hắn mới phát hiện hóa ra cái chết cũng không công bằng.
Bây giờ, khi nhắc tới ‘cái chết’, sự thương cảm và sợ hãi của hắn đã nhỏ đến đáng thương.
Tống Thư Hàng sờ lên … da mặt cứng rắn của mình.
Cơ thể vẫn còn ấm.
Hắn còn sống, ít nhất thì đầu của hắn vẫn khỏe.
“Bạch tiền bối, ta chết lần nữa bao giờ vậy?”
Tống Thư Hàng ngơ ngác nói.
“Ừm… trong ghi chép của cái vị béo… chúa tể béo kia thì ngươi đã chết hoàn toàn rồi.”
Khi nói chuyện, hai tay Bạch tiền bối vẽ một vòng tròn lớn trong không trung.
Bởi có lẽ ‘tà năng Cửu U’ vẫn còn thẩm thấu trong ‘bí địa thí luyện của thánh sơn Gars’, vì thế đến cả tên hiệu của ‘chúa tể quả cầu béo’ Bạch tiền bối cũng không nhắc tới, tránh bị cảm ứng được.
Tống Thư Hàng nhanh chóng hiểu ý hắn.
“Hơn nữa, có lẽ thêm một thời gian nữa, những ghi chép liên quan đế ngươi ở chỗ chúa tể béo đều phải chuyển đến trạm thu hồi.”
Bạch tiền bối nói tiếp.
Tay phải của Tống Thư Hàng nắm lại rồi đập vào tay trái, vui vẻ nói:
“Tuyệt cú mèo!”
Đây đúng là một tin tức tốt.
Chúa tể quả cầu béo vẫn luôn đứng trong top 3 ‘những người hắn không muốn gặp nhất’… Thậm chí còn là tồn tại ngồi vững trên vương tọa luôn.
Lần nào Tống Thư Hàng gặp chính diện với nó cũng chẳng có chuyện tốt lành gì.
Trong số bao nhiêu cái chết mà hắn đã trải qua, nhiều lần là do đại lão quả cầu béo.
Ở thế giới kim liên của Nho gia, hắn bị đại lão quả cầu béo nghiền chết nhiều lần, nếu không có yếu tố tâm lý xuất sắc, hắn đã sụp đổ tinh thần, trở thành bệnh nhân tâm thần từ lâu rồi.
Nguyên nhân hắn bị Bạch tiền bối phân thân chém giết trong thế giới hắc long là do một giọt ‘tiểu phân thân dạng lỏng’ của đai lão quả cầu béo dẫn thiên phạt tới, để Tống Thư Hàng không phải chết dưới thiên phạt, Bạch tiền bối phân thân đành ra tay chém chết hắn trước.
Trong sự kiện thiên phạt lần này, thiên phạt tạo thành ‘song long đoạt châu’, hủy diệt cơ thể của hắn, cũng là bởi vì đại lão quả cầu béo mà ra.
Nếu không có Bạch tiền bối two và Bạch tiền bối che chở cho hắn, hắn đã nghẻo từ lâu rồi.
Tóm lại, mỗi lần gặp chúa tể quả cầu béo cũng là bất hạnh của hắn.
Hắn thật sự sợ đại lão quả cầu béo.
Bây giờ nghe thấy trong ghi chép của đại lão quả cầu béo, hắn đã chết hoàn toàn, tâm trạng của hắn lập tức bay bổng, cảm giác như trúng giải năm triệu tệ vậy.
“Vậu bây giờ ta phải khiêm tốn một chút mới được.”
Tống Thư Hàng nắm tay nói.
Khiếm tốn một thời gian, cứ sống tạm bợ đi, để đại lão quả cầu béo hoàn toàn quên mất hắn. Tốt nhất là ném hết tất cả những ghi chép liên quan đến hắn vào trạm thu hồi rồi xóa triệt để, không thể phục hồi lại.
Như thế thì đại lão quả cầu béo sẽ không đến gây rắc rối cho hắn nữa.
“Ừm, khiêm tốn để phát triển.”
Bạch tiền bối nhẹ nhàng vỗ vai Tống Thư Hàng, đồng thời hái hai dị quả từ trên người hắn xuống, xoa vài cái rồi ăn một cách ngon lành.
“Ít nhất phải khiêm tốn đến lần nhân tiền hiển thánh tiếp theo của mình.”
Tống Thư Hàng nói.
Lúc này, thần long hơi khựng lại, hỏi:
“Nhân tiền hiển thánh lần sau của ngươi là vào lúc nào? Ta thấy ngươi đã có 3 thánh hiệu rồi, có phải ngươi đã hiển thánh ba lần rồi không?”
Thần long cuộn tròn người lại, nép vào bên người Bạch Long Tiên Tử , nghe cô phiên dịch cho mình.
Vừa nãy nó vừa nghe Bạch Long Tiên Tử phiên dịch vừa để mắt tới các thú tu tiến vào trạm thí luyện tiếp theo. Nó đặc biệt chú ý đến hổ tu ‘Chuyển Bàn Đạo Nhân’ kia.
Thực ra, vốn dĩ nhóm Chuyển Bàn Đạo Nhân và Tô thị A Thập Lục không cần phải trải nghiệm trạm thí luyện này mà có thể tiến thẳng đến giai đoạn ban thưởng luôn.
Bởi vì tiểu cô nương Tô thị A Thập Lục thân mang huyết mạch chân long, cũng coi như mang ‘rồng’ giống Bá Tống mang theo Bạch Long Tiên Tử vậy.
Nhưng lúc trước thấy Bá Tống tiểu hữu chơi high quá nên nó không nhẫn tâm nhắc điều này với tiểu hữu. Cứ để mặc hắn sử dụng quyền hạn của quản lý, thỏa sức mở cửa sau để chơi.
Nếu không thân là quan thí luyện chính, sao nó có thể mở to mắt nhìn Bá Tống tiểu hữu phạm quy cơ chứ?
“Ha ha, lần nhân tiền hiển thánh tiếp theo còn phải hỏi à? Đương nhiên là bát phẩm rồi.”
Tống Thư Hàng trả lời không chút do dự.
Trước khi đến bát phẩm, tuyệt đối không thể kiêu ngạo.
Thần long lại không nhịn được mà hỏi:
“Vậy ba thánh hiệu trước đó ngươi làm sao mà có vậy?”
“Một cái là trải qua độ kiếp tập thể ở hiện thế, ngưng tụ thánh ấn nên có. Một cái là do lúc ở thế giới Cửu U không may bị cuốn vào thế giới ma kiếp, sau đó ngưng tụ ra.”
Tống Thư Hàng giải thích.
Thần long gật đầu, hai thánh hiệu này khá dễ hiểu.
‘Thánh ấn’ trong hiện thế chư thiên vạn giới và ‘ma ấn’ tương ứng ở thế giới Cửu U.
“Thứ ba là cổ ấn, ngưng tụ ra trong một tiểu thế giới kỳ lạ. Thế giới kia rất đặc biệt, tự tạo thành một giới, không thuộc hiện thế cũng chẳng nằm trong Cửu U.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Còn có chuyện như thế nữa cơ à?”
Thần long trợn mắt há mồm.
Chẳng trách một mình Bá Tống tiểu hữu ngưng tụ ba thánh ấn, thế này thì người khác làm sao học được.
Nhưng mà… khi nói đến đặc điểm ‘tự thành một giới, không thuộc hiện thế cũng không nằm trong Cửu U’, trong ký ức của thần long đột nhiên hiện lên cảm giác ‘như đã từng biết’.
Hình như rất lâu rất lâu trước kia, nó đã từng nghe nói về nơi tương tự như thế.
Nhưng vì cách thức tồn tại của nó khá đặc thù, khác với những sinh linh khác, vì thế trong trí nhớ của nó thì những chuyện quá xa xưa đã không còn rõ ràng nữa.
Thần long lắc đầu, ho nhẹ một tiếng rồi nói:
“Bá Tống tiểu hữu, bây giờ ta sẽ truyền thụ cách kết hợp với rồng, tăng cường cường hóa ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ và diệu pháp mang thai sinh hạ Nguyên Anh cho ngươi!”
Hiệu quả của thí luyện mà Bá Tống, Bạch thánh, Bạch Long Tiên Tử bố trí còn mạnh hơn tưởng tượng của nó… Nói thật lòng, trong quá trình thí luyện, quan chủ khảo như nó cũng cảm thấy đau lòng cho mấy thí luyện giả kia.
Bây giờ là lúc nên đưa ‘giải thưởng’ đã hứa cho Tống Thư Hàng rồi.
“Phải làm như thế nào?”
Tống Thư Hàng ngồi xuống.
“Môn diệu pháp này tên là gì?”
Bạch Long tỷ tỷ cũng hỏi.
“Bá Tống đạo hữu đừng nóng vội, cứ nghe ta chỉ dẫn rồi làm theo từng bước là được.”
Thần long trả lời câu hỏi của Tống Thư Hàng trước rồi đáp lại Bạch Long Tiên Tử :
“Môn diệu pháp này thực ra là một chương phụ tu bổ sung của ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’, tên nó là ‘Viên Long Nguyên Anh Diệu Pháp’.”
“Hình như ta đã nghe thấy tên công pháp này ở đâu rồi thì phải.”
Bạch tiền bối đột nhiên nói:
“Ta nhớ mang máng, có một bộ đao tu tâm pháp đặc biệt…”
“Không hổ là Bạch đạo hữu, kiến thức rộng rãi thật.”
Thần long cười ha hả, đáp:
“Thực ra ‘Viên Long Nguyên Anh Diệu Pháp’ này được cải biên từ bộ đao kinh ‘Long Hổ Giao Hối Thần Đao Tâm Pháp’. Còn nữa, người sáng tạo ra bộ đao tu tâm pháp đó cũng chính là người tạo ra Thánh Viên Long Lực Thần Công.”
Đao pháp?
Tống Thư Hàng gãi đầu, nếu như là công pháp cải biên từ đao pháp, có lẽ thật sự thích hợp với hắn cũng nên?
“Trước tiên, ta cần phải có long châu.”
Thần long lên tiếng.
Hắn vừa dứt lời, Bạch Long tỷ tỷ và Tô thị A Thập Lục đồng thời tế long châu của mình ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận