Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2060: A, viên long châu này có độc ~

Chương 2060: A, viên long châu này có độc ~
Khi hắn đưa đại lão phe địch vào sổ đen thì mã QR kim đan sẽ thân thiết và chân thành nhắc nhở đối phương là Tống mỗ hắn đã kéo người ta vào sổ đen.
Khi hắn muốn chuyển người ta ra khỏi sổ đen thì còn phải nhận được sự đồng ý của đối phương.
Mỗi lần hắn “cầu cứu” thì nhóm trong sổ đen cũng sẽ nhận được tin tức, căn bản không thể chặn được.
Thậm chí hôm nay dù Trình Lâm Tiên Tử đã dùng quyền kiểm tra tạm thời để tra danh sách bạn bè thì cũng không thể cưỡng chế kiểm tra sổ đen được.
Nhắm thẳng vào bạn bè, bảo vệ kẻ địch kín kẽ.
Đây là sổ đen khỉ khô gì đây?
Đây rõ ràng là danh sách đại gia vip, đủ loại đặc quyền.
Chẳng trách lần trước muốn kéo Bất Diệt Chi Chủ ra thì nó lại chơi xấu không thèm ra. Mấy danh sách khác làm gì dễ chịu như sổ đen chứ?
Rề rà cả buổi trời, dường như ngay cả người có nhiều thủ đoạn thao tác nhất như Trình Lâm Tiên Tử “đã chết” cũng không thể làm gì Tiểu Ban Ban.
Trình Lâm Tiên Tử ngừng thử nghiệm.
[Ting ~ Tiểu Ban Ban truyền tống 1 điểm năng lượng cho ngươi. Tin nhắn đính kèm: Ha ha ha, ông đây mãi mãi là ông của ngươi.]
Tống Thư Hàng ôm đầu nhìn trời, mệt tim muốn về hưu quá.
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ thì lại có một thông báo vang lên.
[Ting ~ Trình Lâm Tiên Tử đã đưa ngươi vào sổ đen, đang tiến hành đồng bộ, Trình Lâm Tiên Tử đã bị ngươi đưa vào sổ đen.]
“Nhìn trời!” chuyện mà Tống Thư Hàng lo lắng nhất đã xảy ra.
Sau khi các đại lão biết chỗ hay của sổ đen xong thì nói không chừng tất cả đều muốn ở lì trong đó, không chịu đi ra.
[Ting ~ Trình Lâm Tiên Tử trong sổ đen đã giúp ngươi chuyển tiếp cho Tiểu Ban Ban cùng ở trong sổ đen, bắt đầu chuyển tiếp... chuyển tiếp thất bại, Tiểu Ban Ban từ chối chuyển tiếp.]
Tống Thư Hàng: “...”
Danh sách bạn bè bình thường không thể liên lạc với sổ đen được.
Nhưng cùng ở trong sổ đen có thể liên lạc với sổ đen.
Tuy rằng ông ngươi vẫn là ông ngươi, ông... Không đúng, cái này không đúng, cái từ đối ứng với ông không thích hợp để hình dung Trình Lâm Tiên Tử xinh đẹp như hoa được.
Gần đây dục vọng sống còn của Tống Thư Hàng rất kỳ lạ, lúc mạnh lúc xìu, giống như diễn viên trong mấy bộ phim nhiệt huyết vậy. Lúc xìu thì đám tôm tép cũng đánh không lại, khi mạnh thì ngay cả boss cuối cũng có thể một đao chém chết.
Tiểu Ban Ban chặn chuyển tiếp không chút lưu tình, nhưng mọi thứ lại bước vào tình trạng hệt như ban đầu.
Trình Lâm Tiên Tử bắt đầu spam liền tù tì để réo Tiểu Ban Ban, tốc độ spam ngày càng nhanh.
Tiếng ting ting ting vang lên trong đầu Tống Thư Hàng liên tục.
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương.
Lần này hắn không ngã xuống.
Khả năng nhẫn nại và thích ứng của hắn đều đứng đầu thiên hạ.
Chỉ cần trải qua một lần thì đến lần thứ hai, cơ thể hắn sẽ nhanh chóng sinh ra tính đề kháng.
Tiếng ting ting spam cũng vậy, chỉ cần quen với nó thì những gì còn lại đối với Tống Thư Hàng chỉ là quá trình nhịn đau mà thôi.
Làm quen với đau đớn, nhịn đau, hưởng thụ cơn đau.
Cuộc đời của đàn ông đích thực chính là như thế, khi học được cách tìm vui trong đau khổ thì khi gặp đau đớn lớn hơn nữa cũng phải mỉm cười nghênh đón, chôn sâu đau đớn và áp lực ở tận đáy lòng, giữ nụ cười tươi lại cho người thân nhìn thấy.
[Ting ~ Tiểu Ban Ban xin chuyển ra khỏi sổ đen.]
Xem ra Rồng Đốm two tiền bối cuối cùng cũng nhịn không được mà muốn trốn ra khỏi sổ đen.
“Ha ha ha ha ha, Tiểu Ban Ban ngươi cũng có ngày hôm nay.” Tống Thư Hàng cười ha hả, chọn “không” chẳng chút do dự.
Lúc này cuối cùng hắn cũng cảm nhận được “điểm sướng” của Bất Diệt Chi Chủ khi từ chối chuyển ra khỏi sổ đen lần trước. Ban đầu là ngươi Bạch Long tỷ tỷock ta, kéo ta vào sổ đen. Bây giờ muốn ta đi thì ta sẽ đồng ý chắc?
“Tình yêu không phải anh muốn bán là bán, muốn mua là mua ~*” Tống Thư Hàng đang rất high, thân thể bằng gỗ lắc lư.
(*)Lời bài hát “Mua bán tình yêu”
Cà khịa đại lão vốn là một chuyện khiến người ta sinh nghiện.
Mặc kệ đại lão này có phải quân mình hay không, dù sao thì cứ cà xong lại muốn khịa tiếp.
Về phần cà khịa đại lão xong, đặc biệt là hậu quả sau khi cà khịa đại lão phe mình ấy à, dục vọng sống còn của Tống Thư Hàng lại teo mất tiêu rồi, hắn căn bản chưa thể nghĩ nhiều như thế.
Tô thị A Thập Lục vỗ Tống Thư Hàng một cái.
Nhưng hắn không có phản ứng gì.
“Thằng bé này hết cứu rồi.” Bạch Long tỷ tỷ cảm thán.
“Lúc trước hắn đột nhiên thộn mặt ra ta còn tưởng là hắn điên thật rồi ấy chứ.” Thần long bổ sung.
Không biết từ lúc nào mà Bạch tiền bối đã cầm một ly nước trái cây trong tay, hắn xoay ống hút rồi nói: “Có hai ý thức cường đại đang dùng đầu óc của Tống Thư Hàng làm chiến trường để trao đổi với nhau.”
[Ting ~ Tiểu Ban Ban đồng ý với yêu cầu chuyển tiếp của Trình Lâm Tiên Tử.]
Cuộc chiến của hai cha con nhà này cuối cùng vẫn là đại lão Rồng Đốm two thỏa hiệp trước tiên, chứ không thật sự trở thành cuộc chiến kéo dài vạn năm.
[Ting ~ Tiểu Ban Ban mở hình thức trao đổi bằng chữ viết từ xa.]
Tống Thư Hàng: “...”
Bây giờ cuối cùng Tống Thư Hàng cũng xác định được một việc, những đại lão có thực lực càng cao, cảnh giới càng mạnh thì thao tác trên mã QR kim đan lại càng nhiều.
Cả Trình Lâm Tiên Tử cũng chỉ có thể dùng cách gửi 1 điểm năng lượng để gửi tin nhắn nhằm trao đổi với Tống Thư Hàng.
Nhưng đại lão Rồng Đốm two thì lại có thể mở ra cả một hình thức trao đổi mới.
Ngay sau đó, trước mắt Tống Thư Hàng xuất hiện một đóa sen, trên hoa sen có thứ giống như chữ viết ẩn hiện.
Tiểu Ban Ban: [Hôm nay là lần đầu tiên Trình Lâm làm nũng với ta lâu như thế sau gần vạn năm.]
Tống Thư Hàng: “...”
Ngài gọi cái thao tác quấy rối “réo tên cùng năm tháng” đó là làm nũng á?
Tiểu Ban Ban: [Hôm nay ta rất vui.]
Tiểu Ban Ban: [Nên ngươi nhất định phải chết, Bá Tống.] Câu này vừa lóe lên thì đã bị đại lão Rồng Đốm two xóa đi.
Nhưng tất cả mọi người ở đây đều là tu luyện giả, nhãn lực của người này tốt hơn cả người kia.
“Ngươi đắc tội với vị này rồi à?” Bạch tiền bối hỏi.
“Vị này là ai thế? Nhìn cái tên này mà ta cứ có cảm giác khó chịu thế nào ấy.” Thần long lên tiếng, đây là áp chế trình độ từ trong tiềm thức.
Rõ ràng là một cái tên rất đáng yêu, nhưng đối mặt với cái tên này thì thần long lại thấy toàn thân cứng ngắc.
“Cảm giác vị Tiểu Ban Ban này là một tồn tại mạnh đến mức đáng sợ, tồn tại cỡ này chỉ cần một câu nói cũng có thể kéo sức mạnh thiên địa tới tạo thành nguyền rủa, Thư Hàng ngươi tự giải quyết cho tốt đi.” Bạch Long tỷ tỷ nhắc nhở.
Tống Thư Hàng: “...”
Thật ra từ đầu chí cuối hắn chỉ bấm “không” có một cái thôi mà.
Tiểu Ban Ban: [Long châu của ta thì không thể cho ngươi mượn được, trừ khi ngươi không muốn sống nữa.]
Thấy câu này, chẳng biết tại sao Tống Thư Hàng lại tự tưởng tượng ra một cảnh tượng – Hắn nhận lấy long châu mà đại lão Rồng Đốm two gửi tới, sau đó đột nhiên hét thảm một tiếng rồi ngã vật ra, sau đó rên rỉ: “A, viên long châu này có độc.”
Hắn chỉ đột nhiên nghĩ tới cái này mà thôi.
Nhưng ngay sau khi hắn tự tưởng tượng xong thì trên bảng chữ lại hiện lên một dòng:
Bá Tống: [A ~ Viên long châu này có độc.]
Tiểu Ban Ban: [...]
Tiểu Ban Ban: [Ta nói cho ngươi biết, loại như ngươi vào phim thì chắc chắn không sống quá ba tập, ngươi có tin không?]
Bá Tống: [Ừ, ta tin chứ. Hơn nửa năm này, chia đều ra thì đúng là có chuyện ba tập chết một lần thật.]
Tiểu Ban Ban: [...]
Tiểu Ban Ban: [Đừng có tổ lái, long châu của ta không thể cho ngươi mượn được. Nhưng ta có một viên long châu của... con trai ta, có thể cho ngươi mượn dùng một lúc.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận