Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2063: Bằng Chứng Rút Tiền

Chương 2063: Bằng Chứng Rút Tiền
“Cuối cùng số Bá Tống đã bị cái gì cũng có thể bán đạo hữu kéo vào sổ đen, cuối cùng màn kịch mà chúng ta đợi suốt mấy tháng đã diễn ra rồi.” Mặt trời nhỏ nhắn tin.
Sâu trong thế giới Tà Liên vang lên mấy tiếng cười vui vẻ phát ra từ đáy lòng.
“Tiếp theo là báo cáo chuyện chính.” Mặt trời nhỏ T233 tiếp tục nói.
Vị kia tiểu tiên tử của Tô thị cần một viên long châu, hơn nữa phải là long châu của chân long còn sống.
Nhìn Bá Tống cầm ba viên long châu trên tay trái, ba viên long châu trên tay phải ở bên cạnh, mặt trời nhỏ dùng ánh mặt trời cũng có thể đoán ra Tô thị tiểu tiên tử muốn long châu là để cho Bá Tống.
Số Bá Tống cần một viên long châu còn sức sống, cái gì cũng có thể bán đạo hữu phải giao hàng cho số Bá Tống.
Đối với chúa tể Cửu U, tin tức này có rất nhiều khoảng trống để lợi dụng.
Dù sao cũng là chúa tể Cửu U, có một số việc có thể thoải mái đi làm, người trong chư thiên vạn giới có thể hiểu được.
Mặt trời nhỏ ấm áp bắt đầu kể rõ lại đầu đuôi câu chuyện cho Bạch chúa tể biết.
...
Ở phía đối diện, đại lão cái gì cũng có thể bán hỏi: “Chỉ cần mượn dùng một viên long châu của chân long là được đúng không?”
Nói sao nhỉ...
Cái giá này thấp hơn hắn tưởng rất nhiều.
Với mặt mũi của hắn, đi tìm đại một người bạn chân long nào đó, mượn dùng long châu một chút rồi trả lại ngay cũng không phải việc gì khó, hầu như không tốn gì cả.
“Đúng vậy, mượn dùng là được.” Tô Thị A Thập Lục trả lời.
“Nhưng phải là long châu của chân long.” Bạch Long tỷ tỷ bổ sung, không thể kéo cấp bậc viên long châu này của Tống Thư Hàng xuống thấp được.
“Ta hiểu rồi, chờ ta một chút, ta đi hoàn thành một vụ làm ăn lớn xong sẽ qua đây ngay.” Đại lão cái gì cũng có thể bán mỉm cười nói.
Lúc gần đi, hắn vẫy tay chào Tống Thư Hàng rất nhiệt tình.
Tạm biệt ngài~ Tạm biệt số Bá Tống, sau lần gặp này chính là vĩnh biệt.
Nhìn đại lão cái gì cũng có thể bán nhiệt tình như vậy, Tống Thư Hàng cũng chỉ mỉm cười tiễn khách.
...
Thế giới Tà Liên.
Đại lão cái gì cũng có thể bán mặt lộ ra nụ cười nghề nghiệp, nói với mặt trời nhỏ Ngươi Bận Không T233: “Đạo hữu, xin lỗi đã để ngươi đợi lâu.”
“Không cần vội, không sao hết.” Mặt trời nhỏ T233 cười thân thiện.
“Vậy chúng ta tính hóa đơn thanh toán thôi.” Đại lão cái gì cũng có thể bán vừa mong đợi lại vừa lo lắng.
Lợi nhuận gấp mười nghìn lần là thứ hấp dẫn hắn nhất.
Nhưng nghĩ đến việc đối phương là chúa tể Cửu U, lật lọng như cơm bữa, đại lão cái gì cũng có thể bán cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý không lấy được đủ lợi nhuận gấp mười nghìn lần rồi.
Nhưng lợi nhuận không thể quá thấp, nếu giảm từ mười nghìn xuống còn bảy, tám nghìn lần, hắn vẫn chấp nhận được. Bạch chúa tể vẫn có chút đáng tin, lần trước nói trả lại chăn cho hắn, cuối cùng vẫn trả lại thật.
Cũng chính vì Bạch chúa tể đáng tin hơn những sinh vật Cửu U khác nên lần này hắn mới nhắm mắt nhắm mũi đi vào thế giới Tà Liên giao dịch.
Nếu không, biết rõ là giao dịch tự động đưa đến cửa để bị lừa, còn lâu hắn mới nhận.
“Nếu thanh toán... lần này bên ta sẽ trả trước một nửa tiền hàng, chờ xác định hàng hóa không có vấn đề gì sẽ trả tiếp nửa còn lại. Bây giờ giao dịch ở hiện thế đều dùng phương thức này, chúng ta cũng phải bắt kịp thời đại. Hơn nữa chúng ta cũng cần xác định hàng hóa của đạo hữu có vấn đề gì hay không đúng chứ?” Mặt trời nhỏ nói chậm rãi: “Yên tâm, chủ nhân của ta là chúa tể Cửu U, không quỵt nợ đâu. Chỉ cần hàng hóa không thành vấn đề, tối đa trong vòng nửa tháng, bên ta sẽ trả đủ số tiền hàng còn lại, bọn ta là người giữ chữ tín.”
Lý do của mặt trời nhỏ rất hợp tình hợp lý, không có gì để phản bác.
Đại lão cái gì cũng có thể bán: “...”
Lúc nói ra những lời này, các ngươi không cảm thấy cắn rứt lương tâm sao?
Chúa tể Cửu U không quỵt nợ có còn là chúa tể Cửu U nữa không?
Thôi thôi, một nửa thì một nửa vậy.
Trong lòng đại lão đã tính toán chỉ lấy được một nửa tiền hàng rồi.
Một nửa là lợi nhuận năm nghìn lần, như thế cũng đủ rồi.
Mặc dù ít hơn dự tính một chút nhưng vẫn còn ở mức đại lão cái gì cũng có thể bán chấp nhận được.
Mặt trời nhỏ T233 tiếp tục nói: “Bây giờ sẽ thanh toán một nửa tiền hàng...”
Lúc nói đến đây, nó chợt dừng lại chốc lát.
“Có vấn đề gì về một nửa hàng khoản này à?” Đại lão cái gì cũng có thể bán trợn to hai mắt, trong lòng lo lắng bất an.
Có tin ta lật bàn không hả?
Dù là chúa tể Cửu U, hắn cũng không nhường nửa bước về chuyện tiền bạc đâu.
“Không, không có vấn đề gì, chỉ là vừa rồi ta đang nhận tin của chủ nhân thôi.” Mặt trời nhỏ ấm áp nói: “Một nửa tiền hàng này bên ta sẽ trả tiền mặt, dùng linh thạch để thanh toán toàn bộ!”
Chúa tể Cửu U cũng cất giữ một ít linh thạch nhưng không nhiều lắm, dù gì bình thường cũng không dùng đến.
Đương nhiên... nói “cất giữ không nhiều lắm” là so với những kho bảo vật khác của chúa tể Cửu U. Thật ra số lượng thật sự lại khổng lồ đến mức không thể thống kê hết được.
Nghe vậy, đại lão cái gì cũng có thể bán thở phào nhẹ nhõm.
Ánh mặt trời của mặt trời nhỏ T233 càng thêm rực rỡ. Chuyện làm ăn cũng không thể chỉ thấy cái lợi trước mắt làm ảnh hưởng đến lợi ích lâu dài được. Giai đoạn đầu cần đầu tư một chút, một nửa lợi nhuận tiền hàng chính là một đợt đầu tư.
Xem ra cái gì cũng có thể bán đạo hữu rất hài lòng.
Nếu tiếp tục giao dịch thêm mấy lần nữa, ắt hẳn cái gì cũng có thể bán sẽ buông lỏng cảnh giác.
“Lại nói chủ nhân của ta là chúa tể Cửu U giữ chữ tín nên ngươi đừng lo về một nửa tiền hàng còn lại. Bên ta sẽ đưa cho ngươi một ‘bằng chứng rút tiền’, bằng chứng rút tiền này có giá trị liên thành. Tối đa trong vòng nửa tháng, bên ta sẽ thông báo để đạo hữu cầm bằng chứng rút tiền đến cửa lấy tiền.” Mặt trời nhỏ T233 bổ sung: “Hơn nữa bên ta sẽ cho ngươi một cơ hội sử dụng bằng chứng rút tiền, phải biết quý trọng đấy.”
Đại lão cái gì cũng có thể bán nghe mà ngẩn người.
Bạch chúa tể quả là quân tử như hoa sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn trong số các chúa tể Cửu U!
Sau đó mặt trời nhỏ T233 lấy ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho đại lão cái gì cũng có thể bán, tiếp đó lại lấy ra linh thạch chất đống thành núi để hoàn thành việc thanh toán.
Đại lão cái gì cũng có thể bán mở hộp ra, chỉ thấy trong hộp có một viên ngọc đang tỏa sáng lấp lánh.
Đây là... long châu?
Hơn nữa còn là long châu của chân long còn sống, trong long châu tràn đầy sức sống.
“Viên long châu này có ý nghĩa không tầm thường đối với chủ nhân của ta, đạo hữu hãy quý trọng sử dụng nó đúng cách.” Mặt trời nhỏ T233 cười nói.
Khóa miệng của đại lão cái gì cũng có thể bán co giật.
Được rồi, hắn đã biết nên dùng viên long châu này như thế nào rồi.
Hắn biết mối quan hệ giữa Bá Tống Huyền Thánh và Bạch chúa tể Cửu U.
Lúc này trùng hợp tiểu tiên tử Tô Thị lại muốn một viên long châu của chân long còn sống.
Chắc viên long châu này là do Bạch chúa tể chuẩn bị riêng cho Bá Tống chứ gì?
Mượn tay hắn giao viên long châu này cho Bá Tống, Bạch chúa tể còn khấu trừ một nửa tiền hàng của hắn.
Mọi chuyện đều là lỗi của Bá Tống Huyền Thánh.
Quả nhiên dính đến Bá Tống là chẳng có chuyện gì tốt lành.
“T233 đạo hữu yên tâm, ta sẽ xử lý tốt chuyện này.” Đại lão cái gì cũng có thể bán nói.
Vì một nửa tiền hàng còn lại của hắn, đương nhiên hắn sẽ lo liệu chuyện này chu đáo trót lọt.
Dứt lời, đại lão cái gì cũng có thể bán mang linh thạch và long châu đi.
Sau đó hắn lại xuất hiện ở tọa độ Tống Thư Hàng đang đứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận