Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2077: Chat

Chương 2077: Chat
Lúc này, trong thế giới tiểu đan điền của Tống Thư Hàng.
Thể tinh thần của hắn hăng hái chạy thẳng đến tiểu đan điền thứ tư.
Chỉ cần ta chạy đủ nhanh, cái chết chỉ có thể theo sau ta ngửi bụi!
“Ngụy long châu ở tiểu đan điền thứ tư đối ứng với Bạch tiền bối two.” Thể tinh thần của Tống Thư Hàng xoa hai tay, tay trái tay phải mỗi tay một phát Dưỡng Đao thuật.
Mỗi lần thi triển Dưỡng Đao thuật, tình yêu Tống Thư Hàng rót vào đều không giống nhau. Tình yêu của hắn đối với Tô Thị A Thập Lục, Bạch tiền bối và Bạch Long tỷ tỷ đều thuộc loại khác nhau.
“Bạch tiền bối two, tiếp nhận tình yêu của ta nào.” Thể tinh thần của Tống Thư Hàng hô to, xông vào tiểu đan điền thứ tư.
“Cút~~” Tiếng rống giận của Bạch tiền bối two vang lên.
Sau đó thể tinh thần của Tống Thư Hàng ngơ ngác bay ngược ra ngoài thế giới tiểu đan điền thứ tư.
Thể tinh thần ngồi ở cửa vào tiểu đan điền thứ tư, nghi hoặc gãi đầu, thế là hai phát Dưỡng Đao thuật nhập vào người hắn.
Không có cảm giác gì lớn, hệt như có người đang massage bả vai đau nhức cho hắn.
Nói vậy là... về bản chất Dưỡng Đao thuật chính là massage thuật?
Nhưng đây không phải trọng điểm.
“Kịch bản này không đúng!” Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Trước đó bất kể lúc vỗ ngụy long châu thận long hay ngụy long châu Bạch Long tỷ tỷ đều không có tình tiết này.
Một lúc sau.
Thể tinh thần của Tống Thư Hàng lại cẩn thận tiến vào thế giới tiểu đan điền thứ tư.
Lần này hắn không rống to gì cả, chỉ lặng lẽ đi vào.
Trên linh hồ trong tiểu đan điền thứ tư xuất hiện một cầu luân do kiếm xoắn ốc chồng chéo tạo thành.
Ngụy long châu Long Ma đối ứng với Bạch tiền bối two bị cầu luân bao quanh, lẳng lặng lơ lửng trên linh hồ.
Thấy Tống Thư Hàng lại đi vào, ngụy long châu Long Ma động đậy giống như một con mắt, chuyển hướng Tống Thư Hàng.
“Thần long tiền bối lừa ta, còn nói không thể dùng con mắt thay cho long châu, viên ngụy long châu Long Ma này là con mắt chứ là gì.” Tống Thư Hàng nói thầm.
“Hi Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng giơ tay chào hỏi.
Không hổ là chúa tể Cửu U, không giống người thường.
Ngoài ra hắn có thể xác định một chuyện.
Viên long châu được gọi là long châu Long Ma kia không phải do Long Ma nào kết ra hết... tám chín phần là long châu do chính Bạch tiền bối two ngưng ra.
Nhưng hiển nhiên là Bạch tiền bối two muốn che giấu chuyện này.
Có lẽ phun long châu là chuyện rất xấu hổ đối với Bạch tiền bối two?
Thế nên Tống Thư Hàng lanh trí không vạch trần chuyện này.
Đôi khi nhìn thấu mà không nói ra mới có thể giữ vững tình bạn và cảm tình.
“Dù là thể tinh thần, biểu cảm trên bản mặt thối này của ngươi vẫn phải sống động giống hệt bản thể mới chịu được à?” Tiếng của Bạch tiền bối two vang lên, trong giọng điệu lộ rõ sự bất mãn.
Tống Thư Hàng: “...”
Sau đó khuôn mặt của Tống Thư Hàng thể tinh thần trở nên mơ hồ giống như bị thánh mục phủ lên một tầng thánh quang.
Bạch tiền bối two càng bất mãn.
Ngươi không thể đổi sang ám mục được à?
Sau khi thở dài, Bạch tiền bối two không lãng phí thời gian nữa, đi thẳng vào vấn đề: “Ta thấy tình trạng của ngươi không ổn lắm, có người đang ép truyền công cho ngươi à?”
“Là Hà Chỉ Ma Đế.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Bạch tiền bối two nghi hoặc: “Tại sao hắn lại truyền công cho ngươi?”
“Không rõ nguyên nhân cụ thể là gì nhưng Bạch tiền bối t... đột nhiên hắn truyền công cho ta, mà đúng lúc ta lại cần nguồn năng lượng này, vì vậy ta đồng ý nhận.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Sẽ bạo thể mà chết đấy, tổng giá trị của nguồn năng lượng này gần bằng với lượng của một Kiếm Tiên đỉnh phong.” Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng giơ ngón cái lên: “Bạch tiền bối đừng lo, Trình Lâm Tiên Tử đang bảo vệ ta từ xa. Khi sắp bạo thể, ta sẽ truyền năng lượng sang cho linh quỷ của ta, tiến hành khơi thông.”
“Ngươi không nghĩ đến khả năng nếu chẳng may tốc độ khơi thông quá chậm, ngươi vẫn sẽ bạo thể mà chết à?” Bạch tiền bối two bật cười.
Đây chính là năng lượng Kiếp Tiên đỉnh phong, giống như nước sông chảy ngược. Còn đường hầm năng lượng giữa Tống Thư Hàng và linh quỷ chỉ có thể xem như một dòng suối nhỏ, thậm chí còn muốn nhỏ hơn.
Tống Thư Hàng: “...”
“Thôi được rồi, đến lúc đó nếu chẳng may tốc độ khơi thông theo không kịp, ngươi hãy cầm chặt long châu Long Ma ta cho ngươi, khơi thêm dòng chia sẻ chút năng lượng.” Bạch tiền bối two.
Tống Thư Hàng yên tâm hẳn: “Cảm ơn Bạch tiền bối.”
“Còn nữa, đừng quên bia đá của ta đấy, lúc nào rời khỏi bí địa thí luyện thánh sơn Gars nhớ thu hồi bia đá cho ta.” Bạch tiền bối two dặn dò.
“Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.” Tống Thư Hàng nói.
“Tốt lắm, vậy thế nhé, ngươi đang bận làm gì thì làm tiếp đi.” Bạch tiền bối two đáp.
“Ặc~” Tống Thư Hàng gãi đầu.
Nhiệm vụ của hắn vẫn chưa hoàn thành.
Sau khi nghĩ ngợi giây lát, Tống Thư Hàng bấm bụng nói: “Bạch tiền bối, ta còn phải truyền tình yêu vào trong viên ngụy long châu Long Ma này.”
“Miễn, không có cửa đâu!” Bạch tiền bối two từ chối thẳng thừng: “Ta là chúa tể Cửu U, đối với ta tình yêu mà ngươi hiểu cực kỳ đáng ghét. Về chuyện kết anh ta tự có thủ đoạn giải quyết thay ngươi. Ngươi tiếp tục đi trạm kế tiếp đi, đừng ở đây làm chướng mắt ta nữa.”
Chẳng lẽ đối với chúa tể Cửu U, tình yêu cũng giống như thánh quang, phải xem ngược lại?
Nhưng không đúng.
Nếu nói tình yêu cũng phải xem ngược, vậy tình cảm giữa Bạch tiền bối two và hắn, cũng như với những sủng vật kia là tình cảm gì?
Hận ư?
Chẳng lẽ Bạch tiền bối two rất hận hắn?
Nhưng nếu Bạch tiền bối two nói có cách giải quyết, Tống Thư Hàng cũng không hỏi thêm nữa.
Hắn bắt đầu lui ra khỏi tiểu đan điền thứ tư.
Trong lúc hắn lui ra, cầu luân kiếm xoắn ốc bao quanh ngụy long châu của Bạch tiền bối two bắt đầu hấp thu nước trong linh hồ.
Trong nháy mắt đã lặp đi lặp lại hấp thu bảy lần, tiến vào trạng thái kết nguyên anh thai.
Tống Thư Hàng xoa cằm: “Bạch tiền bối đúng là toàn năng, không gì không làm được.”
Trước kia lúc ở hiện thế hắn còn nghĩ, trừ sinh con ra thì hình như trên đời này không có chuyện gì Bạch tiền bối không làm được. Bây giờ xem ra kể cả sinh con một mình Bạch tiền bối two cũng làm được!
“A~~” Trong lúc đang suy tư, một luồng sức mạnh vỗ lên người hắn, đánh hắn thành quả cầu lăn nhanh về phía tiểu đan điền thứ năm.
Nơi đó có long châu của con trai đại lão Rồng Đốm two.
...
Thấy Tống Thư Hàng lăn xa, Bạch tiền bối two đột nhiên nói: “Quên mất, đáng lẽ phải bắt hắn đổi bằng một truyện cười mới đúng.”
Dù gì hắn cũng đã giúp Tống Thư Hàng làm xong bước kết nguyên anh thai.
Lần này lỗ rồi.
Lần sau phải bắt Thư Hàng đền bù truyện cười mới được.
Dao động tinh thần của Bạch tiền bối two bắt đầu bình thường lại.
Sau khi trở thành chúa tể Cửu U, không còn ai nói chuyện bình thường với hắn giống như Tống Thư Hàng.
“Nói chuyện phiếm bình thường.” Bạch tiền bối two bất giác nhớ lại cảnh tượng sa mạc, bạch mã.
Theo sự tưởng niệm của Bạch tiền bối two lan ra, xung quanh Tống Thư Hàng trong hiện thức bắt đầu xuất hiện cát vàng.
“Thực tại ảo, cát vàng. Nguy rồi, Bạch tiền bối lại thất thần.” Vũ Nhu Tử da đen kêu lên.
“Ta không có.” Bạch tiền bối phản bác: “Không phải ta.”
“Là Thư Hàng.” Tô Thị A Thập Lục nói.
Quanh người Tống Thư Hàng cát vàng bay lượn đầy trời, tạo thành hình thức ban đầu của thực tại ảo.
“Không phải Thư Hàng.” Bạch tiền bối nói
Dứt lời, hắn bước chầm chậm về phía trước.
Hắn cảm nhận được trong thực tại ảo này có cảm giác thân thiết không ngừng truyền đến.
Có hương vị của quê nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận