Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2095: Tiền bối, xin hãy cho ta một con đường sống

Chương 2095: Tiền bối, xin hãy cho ta một con đường sống
Nói xong lại nhỡ miệng tuôn câu “tiểu tu sĩ vừa bước chân vào tu chân giới không lâu” ra rồi.
Thật ra câu nói này đã lâu lắm... Ừm, hai ba tháng không dùng tới rồi.
Kể từ sau khi hắn ngưng tụ kim đan, trở thành Linh Hoàng ngũ phẩm thì đã không nói lời thoại này ra khỏi miệng nữa.
Nhưng hai vị tiên tử thích đùa nhây nghịch dại là mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử lại thích dùng lời thoại này để làm hắn nghẹn họng.
Chủ nhân của căn phòng thủy tinh nhìn Tống Thư Hàng lăm lăm.
Tống Thư Hàng nhìn hắn đầy cảnh giác và đề phòng, sợ đối phương đột nhiên nổi điên đánh người.
Cuối cùng, chủ nhân của căn phòng thủy tinh bèn nói: “Đạo hữu, trước kia... Chúng ta có quen biết à?”
Lúc này đến lượt Tống Thư Hàng thộn mặt ra: “???”
“Nếu như ta nhớ không lầm thì... tiểu đạo hữu à, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau mà? Trước kia ngươi từng tới đây rồi à?” chủ nhân của căn phòng thủy tinh đứng dậy, hắn vốn cao to, nay đứng lên thì đầu cũng gần đụng trần thủy tinh.
Vóc dáng kiểu này mà đi chơi bóng rổ thì chỉ cần đứng kế bên khung rổ thôi, chẳng cần nhảy làm gì, cứ giơ tay úp đại là thành dunk tất, không cho người ta chút đường sống nào.
“Hở? Ha ha ha ha!” Tống Thư Hàng cười gượng, gật đầu cật lực: “Đúng đúng đúng, lần đầu gặp, xin chiếu cố nhiều hơn!”
Hóa ra là hiểu lầm.
Nhưng mới gặp lần đầu thì tiền bối ngài đừng có nói chuyện bằng giọng điệu thân quen kiểu đó để chào hỏi chứ, dọa ta sợ muốn thót tim, còn tưởng là lại gặp chủ nợ của Tống Đầu Gỗ đây này.
“Ngại quá. Gần đây thần kinh của ta hơi nhạy cảm thái quá.” Tống Thư Hàng gãi đầu nói.
“Ừ, ta có thể nhìn ra được, ngươi cũng hơi ‘tẩu hỏa nhập ma’. Chắc là gần đây có kỳ ngộ, cảnh giới không yên, nên nhiệt huyết xông lên đầu khiến tư duy hỗn loạn.” chủ nhân của căn phòng thủy tinh mỉm cười, dùng giọng nói trầm khàn quyến rũ kia để cất lời: “Nhưng không sao hết, Thánh Viên Long Lực Thần Công rất có hiệu quả ở phương diện này. Ngươi chăm chỉ tu luyện thì chỉ cần một năm thôi là triệu chứng tẩu hỏa nhập ma này sẽ được giải quyết hoàn toàn.”
“Một năm ư?” Tống Thư Hàng xoa cằm, sau đó giơ ngón cái lên nói với Chủ nhân của căn phòng thủy tinh: “Tiền bối đúng là tinh mắt, ta cũng vì một chút kỳ ngộ nhỏ nên cảnh giới không yên.”
Chủ nhân của căn phòng thủy tinh gật đầu, có vẻ như rất hưởng thụ lời nịnh nọt của Tống Thư Hàng: “Nhưng ngươi cũng may mắn lắm, nhờ trạng nhiệt huyết xông lên đầu, tư duy hỗn loạn vì tẩu hỏa nhập ma này nên ngươi mới dễ dàng thông qua phù văn thủy tinh dẫn đạo mà vào đây.”
Nói tóm lại, những người đầu óc càng ngu si, tư duy càng đơn giản thì càng dễ bị phù văn thủy tinh dẫn đạo ảnh hưởng, tiếp nhận dẫn dắt.
“May mắn ư?” Tống Thư Hàng lẩm bẩm. Hắn cũng không biết phải hình dung vận may của mình hôm nay thế nào nữa.
Tuy đã thành công tiến vào bí địa tổng cương truyền thừa này, nhưng hắn lại gánh một khoản nợ mấy trăm tấn linh thạch cửu phẩm.
May mắn và bất hạnh quấn chặt lấy nhau như chuỗi DNA, không thể tách rời.
[Đúng rồi, là do bùa hộ mệnh may mắn hình người của mình đã rời đi!]
Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ ra nguyên nhân.
Khi xúi quẩy ập tới cũng là vì bùa hộ mệnh của hắn đã đi mất.
Nếu như bùa hộ mệnh vẫn còn ở đây thì việc mở cửa mí mắt của mắt rồng kia chắc chắn sẽ không phức tạp như thế. Bùa hộ mệnh bước lên nhấn một cái thì cửa sẽ ngoan ngoãn mở ra.
Tổn thất cực lớn này vốn có thể tránh được.
“Thời gian của ta không có nhiều. Tiểu đạo hữu, tiếp theo chúng ta hãy vào vấn đề chính đi.” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh lên tiếng, hắn lại ngồi xuống ghế, cũng tỏ ý bảo Tống Thư Hàng ngồi xuống đối diện mình.
Tống Thư Hàng ngồi thẳng lưng, hắn biết rõ tiếp theo chính lúc mình lấy được tổng cương truyền thừa.
Nhưng không biết Chủ nhân của căn phòng thủy tinh định truyền thừa tổng cương Thánh Viên Long Lực Thần Công kiểu gì nhỉ?
“Nếu ngươi đã tới đây, vậy chắc ngươi cũng biết thiên tổng cương truyền thừa của Thánh Viên Long Lực Thần Công là một thiên công pháp kèm theo sức mạnh cấp pháp tắc rồi. Hiện thế không thể dung nạp nó, hơn nữa cũng vượt qua cực hạn ghi chép lại bằng văn tự. Dù có dùng ngôn ngữ viễn cổ hoặc ngôn ngữ rồng đặc biệt thì cũng không thể dùng giấy bút để ghi chúng lại. Cho dù cưỡng chế ghi lại thì chữ viết ra cũng sẽ bị sức mạnh trong thiên địa xóa đi. Thậm chí ngay cả ngọc giản truyền công cũng không thể ghi lại nội dung của nó.” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh từ tốn nói.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Vâng, ta biết rõ.”
Cũng vì thiên tổng cương truyền thừa đặc thù như thế, vì để nó có thể tiếp tục truyền thừa nên mới thành lập bí địa truyền thừa thánh sơn Gars để truyền thừa nó.
Chủ nhân của căn phòng thủy tinh mỉm cười nói tiếp: “Dù là trong hàng công pháp có sức mạnh cấp pháp tắc thì thiên tổng cương truyền thừa của Thánh Viên Long Lực Thần Công cũng là một tồn tại đặc thù. Thậm chí ngay cả thần vật như Đại Đạo Chi Hoa cũng không thể chứa được nội dung của nó. Nên cách truyền thừa của nó cực kỳ đặc biệt, ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật kỹ đấy.”
“Đại Đạo Chi Hoa là gì?” Tống Thư Hàng lấy làm tò mò.
“Một loại thần vật chuyên dùng để ghi lại các công pháp có sức mạnh pháp tắc, lá mọc một nghìn năm, lá rụng một nghìn năm, sau khi rụng hết lá thì mới nở hoa, hoa nở lại thêm một nghìn năm. Mỗi đóa Đại Đạo Chi Hoa đều có thể ghi lại một thiên công pháp có sức mạnh cấp pháp tắc. Nhưng chỉ có thể dùng một lần, vô cùng quý giá.” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh khoan thai giải thích.
“Tăng hiểu biết rồi.” Tống Thư Hàng gật gù.
“Thiên tổng cương truyền thừa của Thánh Viên Long Lực Thần Công thậm chí không thể ghi vào Đại Đạo Chi Hoa, nên bọn ta đã dùng một thủ đoạn cực kỳ đặc biệt để các người kế thừa có thể tiếp xúc với nó.” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh giơ hai tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu năng lượng màu lam to cỡ quả bóng rổ.
Quả nhiên vị tiền bối này có chơi bóng rổ!
“Tiền bối, làm ơn cho đối thủ một con đường sống với.” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
“Gì cơ?” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh nghi hoặc nhìn về phía Tống Thư Hàng.
“Gì cơ?” Tống Thư Hàng hỏi ngược lại.
“Vừa rồi trong lòng ngươi nghĩ ‘chừa cho đối thủ một con đường sống’ là có ý gì?” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh hỏi lại với vẻ khó hiểu.
Đậu xanh... đọc tâm thuật đã lâu không gặp.
“Không phải đọc tâm thuật, đây chỉ là một loại cảm ứng tâm linh thôi. Trong lòng ngươi nghĩ tới ta thì ta sẽ có cảm ứng. Đọc tâm thuật thì xâm phạm bí mật đời tư quá nên bình thường bọn ta đều không cần.” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh giải thích.
Tống Thư Hàng: “...”
“Hơn nữa, thật ra ta cảm thấy khi đối mặt với đạo hữu thì căn bản không cần dùng đọct âm thuật làm gì.” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh bổ sung: “Vẻ mặt ucar ngươi rất sinh động, ta nhìn một cái là có thể đoán ra được ngươi đang nghĩ gì ngay.”
Tống Thư Hàng: “...”
Tiền bối, xin hãy chừa cho ta một con đường sống với.
“Ha ha.” Chủ nhân của căn phòng thủy tinh cười lớn, giơ quả bóng rổ màu lam trong tay lên: “Bước cuối cùng, đừng có phản kháng, hãy đón nhận sức mạnh của nó đi.”
Hắn đẩy quả bóng về phía Tống Thư Hàng rồi nói: “Tiểu đạo hữu, ngươi sắp vinh hạnh và may mắn được tiếp xúc với sức mạnh thời gian đấy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận