Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2103: Thánh Viên Sinh Rồng

Chương 2103: Thánh Viên Sinh Rồng
Vốn dĩ hệ thống tu luyện trong thân thể Tống Thư Hàng là do thánh huyết của Thánh Nhân Nho Gia bỏ túi mang theo.
Nhưng hệ thống học bá in trên thân thể cũ lại không được thánh huyết của Thánh Nhân mang đi.
Về mặt lý thuyết, đáng lẽ hệ thống học bá này đã hóa thành tro bụi theo thân thể cũ dưới sức mạnh của thiên phạt rồi mới phải. Nhưng đồ do Bạch tiền bối chế tạo quả nhiên vô cùng đặc biệt.
Nó không chỉ in trên eo đơn giản như vậy, cho dù thân thể hóa thành tro, nó vẫn tồn tại đi theo Tống Thư Hàng, không rời không bỏ.
“Nhưng ta không hề kích hoạt hệ thống học bá, tại sao nó lại đột nhiên xuất hiện thế này?” Tống Thư Hàng thắc mắc.
Trong lúc suy tư, hình vẽ anh em hồ lô 3D trong đầu hắn mở rộng ra.
Tống Thư Hàng bị đưa vào trong hệ thống học bá.
Lúc vừa bước vào, hắn đã biết tại sao hệ thống học bá lại đột nhiên xuất hiện, là do quả trí tuệ bảy màu kia.
Tại vị trí trung tâm trong không gian của hệ thống học bá, hư ảnh quả trí tuệ bảy màu đang chuyển động từng vòng, bay lơ lửng trong hư không.
Nó giống như một chiếc usb chứa đầy tư liệu học tập được kết nối với hệ thống học bá, làm phong phú kho tri thức và kho chủ đề của hệ thống học bá.
“Thì ra là vậy.”
Quả trí tuệ bảy màu đã kết hợp với những tri thức trong đầu Tống Thư Hàng, cũng trải qua sự chuyển hóa của cơ thể bằng gỗ, có thêm tri thức của chính cơ thể bằng gỗ.
Đồng thời nó còn kết hợp với sức mạnh thuộc về hệ thống học bá của Bạch tiền bối. Có lẽ đại khái là vì hệ thống học bá cũng nằm ở phần eo chăng?
Tri thức cơ bản của cơ thể bằng gỗ truyền đến từ trong quả trí tuệ được hệ thống sắp xếp phân chia, củng cố lại cho Tống Thư Hàng.
Những tri thức cao siêu trong đầu Tống Thư Hàng trải qua sự giải thích, chuyển hóa sơ bộ của cơ thể bằng gỗ, sau đó được hệ thống học bá truyền thụ thêm bước nữa.
Hệ thống học bá khởi động, chế độ học tập mở ra.
[Bắt đầu đưa tài liệu học tập bên ngoài vào sử dụng, tiến vào khóa học thứ nhất. Đào tạo học bá số một, hệ thống học bá hân hạnh phục vụ ngài.] Đây là tiếng do Bạch tiền bối tự lồng.
Nếu thất bại, hệ thống học bá rất nhân tính hóa, sẽ cung cấp dịch vụ trừng phạt theo khả năng chịu đựng của ký chủ.
...
Trong hiện thực, hai mắt Tống Thư Hàng trống rỗng, hắn lại rơi vào trạng thái thất thần.
“Ý thức của Thư Hàng lại bay đi đâu rồi.” Bạch long tỷ tỷ nói nhỏ.
Sở các chủ suy đoán: “Hay là ý thức của hắn lại tiến vào căn phòng thủy tinh kia rồi?”
“Cảm thấy không giống lắm, có thể là lĩnh ngộ được điều gì đó chăng?” Bạch long tỷ tỷ nói.
Vũ Nhu Tử da đen cũng đưa ra suy đoán: “Có khi nào Tống tiền bối bị lây bệnh ‘thất thần’ của Bạch tiền bối không? Gần đây số lần hắn tự dưng thất thần hơi nhiều.”
“Đừng lo, Thư Hàng không có năng lực ngã lún đất, dù có thất thần cũng không việc gì phải sợ.” Tô Thị A Thập Lục an ủi.
Thời gian Tống Thư Hàng thất thần kéo dài gần một tiếng đồng hồ.
Chuyển Bàn Đạo Nhân ở bên dưới cũng vào đúng trạng thái, hai mắt mơ màng, ý thức tiến vào thế giới căn phòng thủy tinh.
Thế giới lại khôi phục sự im lặng.
...
Tô Thị A Thập Lục nhàm chán không có gì làm bèn xem bản công pháp Thánh Viên Long Lực Thần Công trong hư không, nhưng do cô không bắt đầu tu luyện nên không thể tiến vào thế giới căn phòng thủy tinh.
Vũ Nhu Tử da đen tò mò quan sát trạng thái của Tống Thư Hàng, nhìn mãi không biết chán.
Thời gian trôi qua từng chút.
“Ơ? Mau nhìn này, Tống tiền bối có biến hóa.” Vũ Nhu Tử da đen đột nhiên kêu lên.
Đầu của Tống Thư Hàng trên cơ thể bằng gỗ bay lên từ từ, trông cực kỳ kinh dị.
Trên đỉnh đầu của hắn, một đám hư ảnh thánh viên hiện ra.
Số lượng thánh viên lại tăng lên một ít, từ 108 tăng vọt lên 123 con. Đây là thu hoạch đạt được khi nghe vị lão giả kia giảng pháp lúc quan sát quá khứ, cộng với lợi ích trả về khi lượng tri thức của Tống Thư không ngừng được tăng cường, hiểu về Thánh Viên Long Lực Thần Công sâu hơn.
Do số lượng tăng vọt lên đến 123 con nên đại thánh viên còn chưa kịp xếp trận hình mới, cuối cùng đành phải dùng phương pháp nguyên thủy nhất. Đại thánh viên lấy bản thân nó làm trung tâm, đám tiểu thánh viên thì xếp hai hàng ngang dọc, tạo thành đội ngũ hình chữ thập.
Sau khi miễn cưỡng xếp xong đội hình, đại thánh viên mở kinh văn Nho gia ra, chuẩn bị tụng niệm. Nhưng mới vừa mở miệng, dùng ngôn ngữ viễn cổ tụng chữ thứ nhất thì nó bỗng dưng đứng hình.
Chốc lát sau, đại thánh viên vung tay lên.
Một đám tiểu thánh viên xếp thành mấy vòng tròn vây quanh đại thánh viên, tạo thành một “chuồng vượn” bảo vệ sự riêng tư cho đại thánh viên.
Trong “chuồng vượn”, đại thánh viên cẩn thận cởi nho sam, vén vạt áo trước ngực lên.
“Nó không thấy che như vậy cũng vô ích sao?” Bạch long tỷ tỷ ngẩng đầu lên nói.
Chuồng vượn có che thế nào thì ở vị trí của các cô vẫn có thể xem rõ quá trình. Chuồng vượn có che hay không cũng chẳng có tác dụng gì.
“Mặc kệ hữu dụng hay không, nói chung cứ phải làm theo quy trình, việc này liên quan đến mặt mũi mà.” Sở các chủ đáp.
“Nghi thức rất quan trọng.” Vũ Nhu Tử da đen nói.
Bạch long tỷ tỷ: “...”
Trên không trung.
Đại thánh viên vén nho sam lên, cẩn thận nhìn vào trong.
Ngay sau đó nó nhắm mắt lại, quay ngoắt đầu đi, trên mặt lộ rõ vẻ thống khổ.
Vẻ mặt sống động cực kỳ truyền thần.
Đời này không còn gì lưu luyến, không dám nhìn thẳng, không dám tin, tuyệt vọng...
Vẻ mặt của nó không ngừng biến hóa, vặn vẹo, phối hợp với ngôn ngữ cơ thể khoa trương.
Kỹ năng diễn xuất cấp ảnh đế.
Thấy vậy, bạch long tỷ tỷ rất muốn vỗ tay khen nó.
“Vừa rồi nó nhìn thấy gì vậy?” Vũ Nhu Tử da đen lấy làm tì mò.
Đại thánh viên hít thở sâu, lại cẩn thận vén áo lên, mở mắt nhìn vào trong.
Một lát sau nó im lặng kéo nho sam lại, ôm đầu ngồi xổm xuống.
Dường như đời vượn chỉ còn lại sự tăm tối.
Đại thánh viên càng đau khổ càng khiến Vũ Nhu Tử da đen ở bên dưới tò mò.
“Lẽ nào hình xăm lại biến hóa?” Sở các chủ suy đoán.
Cô nhớ lúc ở bí địa thí luyện chỗ thần long, thí luyện giả nào lấy được sự thừa nhận của thần long, trên người thánh viên đều có thêm một hình xăm rồng.
Đúng lúc này, trên người đại thánh viên đột nhiên truyền ra một tiếng rồng ngâm kéo dài.
“Xem ra cô đoán đúng rồi.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Một long ảnh trông sống động như thật chui ra từ trên người đại thánh viên, đầu rồng thò ra khỏi nho y.
Đại thánh viên cố sức đè nó vào lại nhưng long ảnh cực kỳ linh hoạt, đầu rồng lắc nhẹ tránh khỏi bàn tay của đại thánh viên, nó trượt nhẹ chui ra khỏi người đại thánh viên.
Thể tích của long ảnh mới ra đời không lớn, bằng như lúc còn là hình xăm. Nó bay lượn vòng quanh đại thánh viên hết vòng này đến vòng khác.
Đám tiểu thánh viên thấy vậy, tất cả cởi nho sam, cẩn thận liếc nhìn vào trong nho sam.
Giây tiếp theo, tất cả tiểu thánh viên đồng loạt quay đầu đi, mặt đầy vẻ thống khổ, chẳng tha thiết trần đời này nữa.
Chuẩn không cần chỉnh, hình xăm rồng trên người chúng cũng đang hóa thành hư ảnh muốn chui ra.
“Đây là dấu hiệu Thánh Viên Long Lực Thần Công bắt đầu biến hóa ư?” Tô Thị A Thập Lục tò mò hỏi.
Thân hình mỹ nhân rắn công đức cũng chui ra khỏi người Tống Thư Hàng.
Cô nhìn đám thánh viên trên không trung sau đó lại cúi đầu nhìn ngực mình.
Quá lớn, ảnh hưởng tầm nhìn.
Hơn nữa trên người cô cũng không có long văn tương tự.
Tiếc ghê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận