Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2109: Ngươi Là Đao! Ngươi Chính Là Đao!

Chương 2109: Ngươi Là Đao! Ngươi Chính Là Đao!
Nói vậy lẽ nào... phải do cơ thể bằng gỗ thu hồi bia đá?
Nhưng cơ thể bằng gỗ chỉ là thân thể tạm thời của hắn, nếu để nó thu bia đá thì ai biết có sinh ra biến cố gì không?
“Dùng pháp khí càn khôn thu hồi nó thử xem được không?” Tô Thị A Thập Lục đề nghị.
“Để ta làm thử.” Tống Thư Hàng lấy vòng tay pháp khí ra, đưa về phía bia đá rồi lắc nhẹ.
Bia đá chỉ khẽ động chứ không bị thu vào trong pháp khí càn khôn.
Thu hồi thất bại.
“Không được.” Tống Thư Hàng lắc đầu.
Hắn suy nghĩ một chút, sau đó khống chế cơ thể bằng gỗ thi triển pháp quyết.
Thôi thì tạm thời cứ để cơ thể bằng gỗ thu hồi tấm bia đá này, sau đó lại cất cơ thể bằng gỗ vào trong túi thu nhỏ một tấc vậy.
Túi thu nhỏ một tấc có thể chứa Thông Nương, chắc cũng có thể chứa cơ thể bằng gỗ.
Cơ thể bằng gỗ thực hiện pháp ấn, đánh một ấn quyết về phía bia đá.
“Ong~” Bia đá khẽ chấn động, sau đó cũng từ chối tiến vào trong cơ thể bằng gỗ.
Ngược lại cơ thể bằng gỗ lại bị bia đá phản đòn, suýt bị hút dính vào trên thân bia đá.
Tống Thư Hàng vội cho cơ thể bằng gỗ dừng thi pháp.
Ngay cả cơ thể bằng gỗ cũng không được ư?
Chẳng lẽ pháp quyết Bạch tiền bối two dạy cho hắn bị sai?
Có nên liên lạc với Bạch tiền bối two, xem thử là sai ở điểm nào không?
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, bia đá vốn nằm ngang trên đất lại đứng dậy, ném bay Ưng Đạt hôn mê đang nằm trên người nó.
Sau đó phù văn trên bia đá lần lượt sáng lên, thân bia đá chấn động không ngừng.
“Nó đang nhảy điệu lắc đầu à?” Vũ Nhu Tử da đen nói.
Tống Thư Hàng suy đoán: “Thoạt nhìn hình như nó muốn giao tiếp với chúng ta. Có ai biết nó muốn nói gì không?”
Bạch long tỷ tỷ lắc đầu.
Sợi tóc ngố Sở các chủ cũng lắc.
Bia đá không có mặt, hơn nữa nó không phải Tống Thư Hàng, không thể đọc được ý nó muốn biểu đạt thông qua đọc mặt.
“Nếu bây giờ Xích Tiêu kiếm tiền bối vẫn còn ở đây thì tốt rồi.” Vũ Nhu Tử da đen nói.
Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối là khí linh của pháp khí.
Đều là pháp khí, không chừng nó có thể giao tiếp với tấm bia đá này cũng nên?
Mỹ nhân rắn công đức nghe thấy ba tiếng “Xích Tiêu kiếm”, hai mắt bỗng sáng lên. Cô có để lại ấn ký trên thân Xích Tiêu kiếm tâm ma.
Nếu phối hợp với công pháp Thần Binh Kỳ Giám của Tống Thư Hàng, có thể định vị tọa độ của nó. Từ đó tiến thêm một bước, định vị được tọa độ của Bạch tiền bối.
Bia đá vẫn đang chấn động, nhấp nháy không ngừng.
Nó đang cố gắng biểu đạt ý nghĩ của bản thân.
Tiếc là... không thể giao tiếp.
“Có thể sử dụng độc tâm thuật đối với nó không?” Tống Thư Hàng nhìn bạch long tỷ tỷ.
“Độc tâm thuật của ta còn chưa tu luyện đến trình độ có thể sử dụng đối với pháp khí.” Bạch long tỷ tỷ trợn mắt, tiếc là bây giờ cô vẫn giữ dáng vẻ của Tô Thị A Thập Lục. Nếu không, cô vừa trợn mắt, cả người từ trên xuống dưới đều trắng toát.
“Nếu cách này cũng không được, vậy ta phải ra tay thôi.” Mái tóc dài của Tống Thư Hàng tung bay, cực kỳ có khí thế.
Vũ Nhu Tử da đen: “Bí pháp giám định?”
Tô Thị A Thập Lục: “Dưỡng Đao thuật?”
“Sai!” Tống Thư Hàng tạo ra hai bàn tay tóc: “Con nít mới chọn một trong hai, thân là người trưởng thành, ta chọn cả hai!”
“Người trưởng thành?” Lúc nghe được từ này, bạch long tỷ tỷ có cảm giác rất vi diệu.
Cuối cùng mỹ nhân rắn công đức cũng tìm được cơ hội lên tiếng, vội vàng giải thích nghi hoặc cho bạch long tỷ tỷ: “Tại hạ là Bá Tống, mười tám tuổi, xin chỉ giáo nhiều hơn. Nếu ta có chỗ nào đắc tội, các ngươi đến đánh ta đi?”
Đúng, chính là cảm giác vi diệu này.
Pặc~ Vù~
Hai bàn tay tóc của Tống Thư Hàng vỗ lên bia đá cùng lúc.
Cái giá phải trả khi thi triển bí pháp giám định hiện ra.
Một vết máu nhỏ xuất hiện trên mặt Tống Thư Hàng. Gần đây lúc sử dụng bí pháp giám định, cái giá phải trả đều rất thấp. Chút đau đớn cỏn con này, Tống Thư Hàng không hề cảm giác được.
Điều này làm hắn rất không thích ứng.
[Bia đá kỳ lạ: Pháp khí do A Bạch luyện chế trước khi thành đạo, bị phượng hoàng ở thú giới mượn đi, đặt trong bí địa thí luyện thánh sơn Gars.]
Đây đều là những thông tin Bạch tiền bối two từng nói với Tống Thư Hàng nên cái giá giám định mới thấp như vậy.
Ngoài những điều này, bí pháp giám định không lấy được thông tin gì khác.
Lúc Dưỡng Đao thuật ở bên kia vỗ vào bia đá, mặt ngoài bia đá chỉ hơi lóe sáng, hiệu quả cũng không tốt lắm.
“Thất bại?” Vũ Nhu Tử da đen nhìn bia đá đầy kinh ngạc.
“Ngay cả loại tà pháp như Dưỡng Đao thuật cũng không hiệu quả ư?” Bạch long tỷ tỷ cũng tò mò nhìn sang, trường hợp này thật hiếm thấy.
Tống Thư Hàng trầm tư giây lát, sau đó nói: “Có lẽ là do tình yêu của ta không đủ.”
Lúc dựng dục bảy phôi thai nguyên anh trong cơ thể, hắn đã hiểu Dưỡng Đao thuật sâu thêm một tầng.
Dưỡng Đao thuật bình thường và Dưỡng Đao thuật chứa đựng tình yêu, hiệu quả hoàn toàn khác nhau.
Bàn tay tóc lại chạm vào bia đá, hắn nói: “Thật ra ta hy vọng có thể mượn hiệu quả của Dưỡng Đao thuật để ta và bia đá đạt đến cảnh giới nhân đao hợp nhất. Từ đó cảm nhận được phần nào tâm tư và ý nghĩ mà nó muốn biểu đạt.”
Người đao hợp nhất cũng giống như đao ý, là kỹ xảo mà đao tu hạng nhất chân chính phải nắm giữ.
“Nhưng nó là bia đá.” Sở các chủ nhắc nhở.
Thế nên đừng ảo tưởng nữa.
Nó không phải đao.
“Trong lòng có đao, trong tay sẽ có đao. Chỉ cần trong lòng ta thừa nhận, như vậy vạn vật trong tay ta đều là đao.” Tống Thư Hàng đáp.
Lúc đầu khi lấy được Dưỡng Đao thuật, hắn còn học tập tri thức lý luận đao pháp Tam Thiên Đao Kinh thông qua nhập mộng.
Hắn không rành những cơ sở tri thức lý luận tu chân khác nhưng lại khá giỏi về mảng tri thức đao đạo, học sinh học lệch đều như vậy.
Chỉ cần trong lòng ta có đao, bất kể cành cây hay ngọn cỏ, tất cả đều là đao trong tay ta!
Ngay cả tấm bia đá này... cũng là đao!
Tống Thư Hàng lại thi triển Dưỡng Đao thuật lên bia đá, đồng thời trong miệng lẩm bẩm: “Ngươi là đao, ngươi chính là đao!”
Bia đá không ngừng chấn động.
Sở các chủ: “...”
Bạch long tỷ tỷ: “...”
Tẩy não thôi miên?
Tà thuật + thôi miên, đây đúng là một tổ hợp tệ hại đến cực điểm.
Một lúc sau.
Tống Thư Hàng tiến vào trạng thái nhập định minh tưởng.
“Lẽ nào nhân đao hợp nhất thật ư?” Bạch long tỷ tỷ nói.
“Nhân bia hợp nhất?” Sở các chủ đính chính.
Vũ Nhu Tử da đen suy đoán: “Hoặc là lại tiến vào trạng thái học tập rồi. Lúc đầu Tống tiền bối vốn đang ở trạng thái học tập, chỉ là bị bia đá ảnh hưởng mới ra khỏi trạng thái học tập.”
Mấy người xếp thành vòng tròn, vây xem Tống Thư Hàng và bia đá.
Một lúc lâu sau...
Tống Thư Hàng vẫn không có động tĩnh gì.
“Cứ nhìn chằm chằm thế này cũng chán nhỉ?” Sở các chủ nói.
“Ừ, thế nên vừa rồi nhân lúc rảnh rỗi, ta đã đăng một tin lên nhóm chat Tu Chân với tiêu đề [Hừ, hãy ăn sợi tóc ngố của ta!]. Tiếc là không có chức năng @, nếu không ta nhất định phải @ cô.” Bạch long tỷ tỷ thong dong đáp.
Sở các chủ: “!!!”
Cô lập tức tiến vào nhóm chat Tu Chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận