Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2111: Tri m Quý Tri m, Hận Gặp Nhau Quá Muộn

Chương 2111: Tri m Quý Tri m, Hận Gặp Nhau Quá Muộn
Tống Thư Hàng suy đoán, dưới tác dụng của vận khí nghịch thiên, Bạch tiền bối hiện thế đã tiến vào map ẩn, nơi đó hẳn là tiểu thế giới bí cảnh do Bạch Thiên Đạo năm đó để lại.
Cũng chính là vật mà bia đá đang trấn áp.
Ngoài ra, Tống Thư Hàng nhớ trước kia lúc Bạch tiền bối two và Bạch tiền bối trao đổi tin tức với nhau có nhắc đến một chuyện. Hình như Bạch Thiên Đạo năm đó từng nói muốn để lại một muội muội cho Bạch tiền bối two.
“Vậy nên chân tướng chính là Bạch tiền bối đi vào, Bạch muội muội đi ra.” Tống Thư Hàng lanh trí nói.
Bia đá: “Gì cơ?”
“Không có gì, đùa thôi, thuận miệng nói đại ấy mà.” Khát vọng cầu sinh của Tống Thư Hàng đột nhiên bùng nổ, hắn cố ép suy đoán đang rục rịch trong đầu xuống, ghim chết nó sâu trong tâm hồn.
Có một số ý nghĩ có thể giấu trong lòng trộm vui một mình nhưng tuyệt đối không thể nói ra chia sẻ với người khác.
Nếu không sẽ chết chắc.
Bia đá: “...”
“Vậy là do trên người còn gánh nhiệm vụ trấn áp nên ngươi không thể rời khỏi nơi này đúng không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Hắn hỏi cho có để xác định lại câu trả lời của bia đá thôi, lúc về cũng dễ ăn nói với Bạch tiền bối two.
Bia đá trả lời: “Đúng vậy, khi nào nhiệm vụ chưa kết thúc thì ta không thể theo ngươi trở về được.”
“Vậy lát nữa ta thi pháp nhét ngươi xuống lòng đất lại, sau đó ta sẽ kể lại tình huống của ngươi cho Bạch two tiền bối biết.” Tống Thư Hàng đáp.
“Bạch thỏ? Bạch thỏ là ai?” Bia đá ngây ra.
“Không phải, ngươi nghe lầm rồi, ta không nói bạch thỏ.” Tống Thư Hàng nghiêm túc nói: “Ta nói là Bạch Cửu U tiền bối, Bạch chúa tể.”
“À, là Bạch đen.” Bia đá nói.
Tống Thư Hàng: “Gì?”
“Không có gì, không có gì! Ta nói lắp, không đúng, là ngươi nghe lầm.” Bia đá cũng nghiêm túc nói: “ Đúng, là ngươi nghe lầm.”
Tống Thư Hàng ôm bia đá, nhìn nó chằm chằm.
Mặc dù bia đá không có mắt nhưng hình như nó cũng đang nhìn chăm chú vào Tống Thư Hàng.
Một lát sau.
Đột nhiên cả hai cùng bật cười sảng khoái.
Bạch thỏ hay Bạch đen gì cũng như nhau, đều là những biệt danh dở hơi, không thể gọi trước mặt Bạch Cửu U tiền bối.
Sau khi “nhìn nhau cười”, Tống Thư Hàng và bia đá càng có tiếng nói chung, dường như thời gian duy trì trạng thái nhân đao hợp nhất lại lâu hơn một chút.
Cả hai đều cảm thấy rất hợp ý nhau.
“Chờ ta hoàn thành sứ mệnh, có rảnh chúng ta hợp tác với nhau.” Bia đá nói.
“Đang có ý này.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp: “Sau này lúc ta đánh với đủ kiểu đại lão, hy vọng có thể mang ngươi theo. Ta cảm thấy chúng ta rất hợp nhau.”
“Đánh đại lão ư? Đúng là chuyện xưa làm người ta hoài niệm. Năm đó chủ nhân của ta cũng mang ta đi chinh chiến khắp nơi, trung bình cứ cách hai mươi năm sẽ khiêu chiến ít nhất một đại lão. Năm đó ta cũng có danh tiếng khá vang dội trong chư thiên vạn giới.” Bia đá hoài niệm.
Con ngươi sống lâu sẽ thích hoài niệm quá khứ, pháp khí cũng không ngoại lệ.
Sau khi hoài niệm quá khứ xong, bia đá lại hỏi: “Ngươi cũng thích đánh đại lão à? Đánh được nhiều chưa?”
“Bình thường, thật ra cũng chẳng được mấy người.” Tống Thư Hàng xua tay nói: “Hơn nữa thật ra ta cũng không thích đánh đại lão lắm nhưng đôi khi không hiểu sao lại đánh nhau. Có lúc vốn không phải lỗi của ta, ta chỉ ngồi trong nhà, tội lại từ trên trời rơi xuống.”
Mặc dù lúc đánh đại lão rất kích thích.
“Nói vậy ngươi có vấn đề về thể chất rồi.” Bia đá nói với giọng điệu từng trải: “Mà này, trung bình mấy chục năm ngươi đánh đại lão một lần?”
Mấy chục niên đánh một lần ư?
Hỏi vậy là làm khó Tống Thư Hàng rồi.
“Nếu tính trung bình, một... một năm?” Tống Thư Hàng hơi chột dạ trả lời.
Ngay cả Bạch Thiên Đạo năm đó cũng phải hai mươi mấy năm mới khiêu chiến một kẻ địch cấp đại lão. Trường hợp của hắn hơi bất thường.
“Một năm đánh một lần? Tần suất này của ngươi cao quá rồi đấy.” Bia đá phát ra tiếng chép miệng.
Sau đó nó quan sát Tống Thư Hàng.
Cảnh giới hiện giờ của Tống Thư Hàng đang ở giai đoạn lục tấn thất.
Thì ra là vậy.
Cảnh giới lục phẩm, vậy chắc đại lão mà tiểu tử này đối đầu là Tôn Giả thất phẩm hoặc Huyền Thánh bát phẩm?
Nếu thế thì có tần suất này cũng có thể hiểu được.
“Ta hiểu đại khai rồi nhưng không sao, theo tu vi tăng lên, sau này kẻ địch ngươi có thể đánh sẽ nhiều hơn, mạnh hơn. Đến lúc đó, ta và ngươi người bia hợp nhất, trước hết càn quét các vị đại lão ngươi muốn đánh, sau đó ta lại dẫn ngươi đi đánh đại lão chân chính, những tồn tại thuộc cấp bậc hàng đầu chư thiên vạn giới.” Bia đá nói đầy tự tin.
Tống Thư Hàng: “...”
Đại lão mạnh hơn ư?
Hắn bất giác nhớ đến danh sách đen của bản thân.
Hà Chỉ Ma Đế, Bất Diệt Chi Chủ.
Còn có Thiên Đế miễn cưỡng xem như trung lập.
Lại thêm đại lão quả cầu béo, đại lão hành tinh mọc mắt tạm thời chưa thêm vào danh sách đen.
Đại lão mạnh hơn những vị nằm trong danh sách trên...
Là Thiên... Thiên Đạo sao?
“Được, vậy thì hứa thế nhé.” Tống Thư Hàng tỏ thái độ kiên quyết.
Sau này nếu có một ngày, một tiểu tu sĩ như hắn cũng có cơ hội đánh Thiên Đạo, hắn nhất định phải mang bia đá theo.
“Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy. Ta có linh cảm trong vòng một năm nhiệm vụ của ta sẽ kết thúc, đến lúc đó chúng ta cùng xông pha giang hồ.” Bia đá nói đầy khí phách.
Theo Tống Thư Hàng và bia đá càng trò chuyện càng hợp ý, cảm tình giữa hai người tăng vọt.
Trạng thái nhân đao hợp nhất càng ngày càng củng cố, thời gian duy trì cũng không ngừng tăng lên.
“Vậy hẹn một năm sau gặp lại ngươi.” Tống Thư Hàng nói.
“Thật sư rất muốn trò chuyện với ngươi lâu hơn nhưng tiếc là ta có nhiệm vụ trên người.” Bia đá thở dài.
Cái gọi là tri kỷ chính là cảm giác này, càng trò chuyện càng thích thú, hận không thể nói thâu đêm suốt sáng.
“Để ta tiễn bia đá đạo hữu trở về.” Tống Thư Hàng nhiệt tình nói.
Bia đá: “Tiễn người nghìn dặm rồi cũng phải từ biệt, xin Tống tiểu hữu dừng bước, tự ta đi là được rồi.”
Sau đó trạng thái nhân đao hợp nhất biến mất.
Ý thức của Tống Thư Hàng và bia đá cùng trở về.
“Ong~” Bia đá phát ra tiếng chấn động khe khẽ.
Đầu của Tống Thư Hàng bay lên, bàn tay tóc bày ra tư thế hành lễ “ôm quyền đưa tiễn”.
Soạt~
Bia đá tự động bay lên, phá vỡ không gian giới trong giới lần nữa, trở lại thế giới thủy tinh.
Ngay sau đó nó lại bay về phía hố sâu nọ để trở về lòng đất.
“A! Quên hỏi nó có phải Bạch tiền bối đã tiến vào trong bí cảnh nó trấn áp hay không rồi.” Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ đến chuyện này.
Hắn vội đưa tay ra, chuẩn bị gọi bia đá lại.
Vèo~
Đúng lúc này lại có một vật lướt qua hắn, vọt về phía.
Là cơ thể bằng gỗ!
Lúc này dường như cơ thể bằng gỗ bị sức mạnh nào đó “kéo” đi.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Hắn vội vươn cánh tay tóc ra, bắt lấy bàn tay của cơ thể bằng gỗ.
Có thể bằng gỗ lại chụp ngược về phía Tống Thư Hàng.
Trên cơ thể bằng gỗ tràn ra một lực hút cực mạnh.
Tống Thư Hàng và nó bị kéo ra khỏi giới trong giới, rơi xuống cái hố mà bia đá vừa chui vào ở phía dưới.
Cơ thể bằng gỗ bị bia đá hút đi!
Tống Thư Hàng: “...”
Bia đá đạo hữu chơi xấu, trước khi rời đi còn muốn tiện tay kéo cơ thể bằng gỗ của hắn theo à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận