Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2139: Cá Mặn Lật Mình

Chương 2139: Cá Mặn Lật Mình
“Tống tiểu hữu còn có linh quỷ ư?” Bia đá lẩm bẩm.
Cấu hình của tên này khủng bố thật.
Mỹ nhân rắn công đức, Tạo Hóa Tiên Tử, Vũ Nhu Tử da đen, Xích Tiêu kiếm tâm ma... bây giờ lại có cả linh quỷ, vừa nhìn đã biết là cấu hình cao rồi.
Trong lòng bia đá đạo hữu bắt đầu xem trọng cảnh giới của các đại lão mà Tống Thư Hàng đối đầu trước kia.
Nó có cảm giác có lẽ những đại lão mà Tống tiểu hữu từng đối đầu không hề yếu như nó tưởng.
Vốn dĩ nó còn nghĩ sau khi ra ngoài sẽ dẫn Tống Thư Hàng đi ngao du, đi đánh Kiếp Tiên cửu phẩm.
Bây giờ thấy cầu hình của Tống Thư Hàng... với cấu hình này, chỉ cần thao tác tốt, không cần nó trợ giúp cũng có thể chống lại đại lão rất mạnh.
Lúc bia đá đạo hữu đang trầm tư, linh quỷ của Tống Thư Hàng đã bắt đầu phối hợp với mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử cùng cường hóa thân thể mới.
Linh quỷ của Thư Hàng rất kỳ lạ, thoạt nhìn chỉ có cảnh giới lục phẩm nhưng lúc cô phối hợp với mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử lúc, thủ đoạn thi triển ra lại không phải thủ đoạn mà cảnh giới lục phẩm có thể sử dụng!
Linh quỷ xuất hiện, bổ sung vào lỗ hổng cuối cùng.
Toàn thân Tống Thư Hàng hóa thành trạng thái lưu ly trong suốt.
“Mặt trời ló dạng rồi la la~ cừu vui vẻ ơi~ la la~” (1) Tạo Hóa Tiên Tử đột nhiên mở miệng hát.
Bia đá đạo hữu lập tức chú ý đến cô.
Lúc này Tạo Hóa Tiên Tử quỳ trên ngực Tống Thư Hàng, tay nhỏ đặt cạnh hốc mắt trái của Tống Thư Hàng.
Trong hốc mắt có một con mắt hoàn toàn mới mọc ra.
Thí nghiệm của Tạo Hóa Tiên Tử thành công.
Hơn nữa con mắt này như được đúc bằng lưu ly, đẹp như một tác phẩm nghệ thuật làm bằng đá quý.
Hát xong, Tạo Hóa Tiên Tử cười khanh khách, tay cô phủ lên hốc mắt trái của Tống Thư Hàng... Con mắt hoàn toàn mới kia lại bị cô móc ra.
Bia đá đạo hữu: “...”
Làm gì vậy? Vị tiên tử này muốn làm gì đây?
Trước đó trong hốc mắt của Tống Thư Hàng lắp con mắt Thánh Nhân Nho gia, bị móc ra thì cũng thôi, bây giờ con mắt này là do chính bản thân Tống Thư Hàng mọc ra mà? Tại sao lại móc ra chứ?
Tạo Hóa Tiên Tử híp mắt lại, cẩn thận thu hồi con mắt mới mọc của Tống Thư Hàng. Cô làm thế này là vì muốn chuẩn bị một số mắt dự bị cho Tống Thư Hàng. Nếu chẳng may Tống Thư Hàng gặp chuyện ngoài ý muốn, mắt bị hỏng thì cũng có mắt mới để thay.
Chẳng hạn như mỗi khi Tống Thư Hàng ép xung (2) con mắt Thánh Nhân Nho gia, nhiệt độ trong hốc mắt hắn sẽ tăng lên cực cao. Lúc này nếu tháo con mắt Thánh Nhân Nho gia ra, thay mắt của Tống Thư Hàng vào... mắt hắn sẽ bị sức mạnh còn sót lại trong hốc mắt phá hủy.
Thật ra con mắt của Tống Thư Hàng từng bị thương một lần, vẫn luôn mang theo tai họa ngầm.
Vậy nên nhân cơ hội này, Tạo Hóa Tiên Tử muốn giữ lại chuẩn bị mấy con mắt dự bị cho Tống Thư Hàng.
...
Cốc cốc cốc~
Lúc này, ở phần bụng của Tống Thư Hàng lại truyền ra những tiếng gõ trong trẻo.
Là do linh quỷ của Tống Thư Hàng làm.
Cô ngồi xổm bên cạnh Tống Thư Hàng, một tay đặt trên người hắn giúp cường hóa thân thể, một tay khác lại gõ vào phần bụng trong suốt của Tống Thư Hàng.
Lúc này nhìn vào trong bụng trong suốt của Tống Thư Hàng có thể thấy được một đoàn bảo quang bảy màu cùng với đan điền bản mệnh được giọt máu của Thánh Nhân Nho gia bảo vệ.
Máu của Thánh Nhân là ngoại vật, sẽ không dung hợp hoàn toàn với Tống Thư Hàng. Cũng giống như con mắt, nó có thể thoát khỏi thân thể Tống Thư Hàng bất cứ lúc nào.
Công việc chính của nó là bảo vệ một số thứ quan trọng trong cơ thể Tống Thư Hàng. Nếu thân thể của Tống Thư Hàng bị hủy, nó có thể ôm đồ chạy trốn, làm giảm tổn thất mà Tống Thư Hàng phải chịu xuống mức thấp nhất.
Có thể nói nó là một cách bảo hiểm.
Đan điền bản mệnh của tu sĩ vốn là một tồn tại mang tính trừu tượng về mặt ý nghĩa, là thứ mà mắt thường không thấy được. Nhưng dưới sự bao bọc của giọt máu Thánh Nhân Nho gia, xuyên qua bụng trong suốt của Tống Thư Hàng, mọi người lại có thể nhìn thấy đan điền bản mệnh của Tống Thư Hàng trong thời gian ngắn.
Thoạt nhìn đan điền bản mệnh của Tống Thư Hàng rộng mênh mông.
Trong đó có một viên kình đan đang phơi bụng...
“Ơ? Thứ này là... kim đan?” Bia đá nghi hoặc.
Tống Thư Hàng là Chân Quân lục phẩm hàng thật giá thật, tại sao trong đan điền bản mệnh vẫn còn “kim đan” tồn tại?
Trừ khi... kim đan của hắn cũng là kim đan không long văn khác người thường?
Cũng chỉ có kim đan không long văn mới không cần khắc họa diễn đồ kim đan, không cần vẽ mắt cho rồng. Thậm chí ở cảnh giới lục phẩm cũng không có mấy bước rườm rà như hồ thượng mệnh luân, thập trọng thiên, thiên thượng hóa liên gì cả.
Đối với tu sĩ sở hữu kim đan không long văn, trong quá trình từ ngũ phẩm đến thất phẩm không cần lo nghĩ gì, chỉ cần vùi đầu khổ tu, tích lũy sức mạnh là được.
Khi tu luyện đến cảnh giới lục phẩm, kim đan sẽ phun ra “suối nguồn sự sống”, trực tiếp tạo thành linh hồ.
Khi tu luyện đến cảnh giới thất phẩm, kim đan sẽ chìm xuống hóa thành hạt giống, kết hoa sen, sinh ra nguyên anh.
Vậy nên chỉ có tu sĩ sở hữu kim đan không long văn mới còn kim đan tồn tại trong cơ thể khi đã lên cảnh giới lục phẩm. Lúc tu sĩ bình thường tấn thăng từ cảnh giới ngũ phẩm lên lục phẩm, kim đan sẽ tan ra, hóa thành linh hồ.
“Nhưng không đúng! Ta cũng không mù, kim đan này là kim đan chín long văn mà? Trong chín long văn này, long văn nào cũng cực kỳ kinh khủng, là long văn hàng thật giá thật. Kim đan này không phải kim đan không long văn!” Bia đá đạo hữu lẩm bẩm.
“Bởi vì long văn trên kim đan là được vẽ lên.” Lúc này có một giọng nói dịu dàng đáp lại.
Bia đá đạo hữu: “Ể? Cái gì? Vẽ lên?”
“Ừ, chính miệng Tống tiền bối nói long văn trên kim đan của hắn là do Bạch Cửu U tiền bối vẽ lên.” Vũ Nhu Tử da đen chui ra khỏi cái bóng của Tống Thư Hàng.
Cô ngồi xuống bên cạnh Tống Thư Hàng với bộ dạng rất thục nữ.
Chẳng biết tại sao Vũ Nhu Tử da đen cũng không bị pháp thuật nghịch chuyển thời gian mang đi.
“Nói vậy... kim đan của hắn đúng thật là kim đan không long văn ư?” Bia đá đạo hữu nói nhỏ.
Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân làm tên này quen biết “Bạch đen” khi ở cảnh giới lục phẩm?
Vì đều là người sở hữu kim đan không long văn nên Bạch đen mới dành sự chăm sóc đặc biệt cho hắn?
Nếu không, với bản tính đáng sợ của chúa tể Cửu U, tại sao hắn phải trợ giúp một tiểu tu sĩ mới lục phẩm về mọi mặt trong khi tên này cũng không phải sủng vật của hắn?
Vũ Nhu Tử da đen lắc đầu, ăn nói nhỏ nhẹ: “Nhưng nghe Tống tiền bối từng nói lúc đầu kim đan của hắn cũng có long văn, nhớ là có ba đường thì phải?”
“Ba long văn? Phế tới vậy à?” Bia đá đạo hữu nhìn Tống Thư Hàng từ trên xuống dưới: “Hay là có ẩn tình khác? Nhưng nếu có long văn, vậy thì không phải kim đan không long văn rồi. Cũng đúng, từ xưa đến nay, chỉ có mỗi chủ nhân của ta sở hữu kim đan không long văn. Chủ nhân của ta là tồn tại có một không hai.”
“Ưm... tiền bối...” Vũ Nhu Tử da đen cười tươi như hoa, chỉ vào chính mình: “Ta chính là người sở hữu kim đan không long văn.”
Đâm tim giống như kiếm pháp tuyệt thế, tìm sơ hở, một kích toi mạng, nhanh, chuẩn, ác!
Bia đá đạo hữu: “...”
Không để người ta tán gẫu vui vẻ được à!!!
“Nhưng nhìn kình đan của Tống tiền bối cứ như sắp chết ấy.” Đâm tim xong, Vũ Nhu Tử da đen lại tốt bụng chủ động nói sang chuyện khác.
Trong đan điền bản mệnh của Tống Thư Hàng, kình đan giống như một con cá vàng ăn no căng, bụng ngửa lên, nổi trên mặt linh hồ, trông có vẻ rất khổ sở.
“Hay là nó đã ăn gì đó nên bị sình bụng.” Bia đá nói.
Nhưng vừa nói xong, nó lại thầm mắng bản thân ngu xuẩn... Đây là kim đan, mặc dù ngoại hình kỳ lạ nhưng về bản chất vẫn là kim đan.
Ngươi từng thấy kim đan nhà ai ăn đồ vật chưa?
Chú thích:
(1) Bài hát 太阳出来喜洋洋 (Mặt Trời Ló Dạng Rồi Cừu Vui Vẻ Ơi), dân ca Tứ Xuyên.
(2) Tăng tốc phần cứng máy tính (ép xung) là tập hợp những phương pháp, kỹ thuật, thủ thuật...nhằm thay đổi hiệu năng làm việc của thiết bị phần cứng nhằm cải thiện, tối ưu các khả năng được thiết kế ban đầu của các linh kiện, thiết bị phần cứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận