Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2154: Bóng lưng của ta

Chương 2154: Bóng lưng của ta
“Đừng làm liều. Trong thế giới thiên kiếp này, uy lực của bất kì đạo kiếp lôi nào từ lôi hải cũng đủ để đánh chết một tu sĩ lục phẩm đấy.” Tỷ tỷ khăn quàng cổ lên tiếng nhắc nhở.
Mà vị tiểu hữu bộc trực này vốn đang độ kiếp lục phẩm lên thất phẩm, mới chỉ là một tu sĩ lục phẩm bước nửa bước vào cảnh giới thất phẩm mà thôi.
Tô Thị A Thập Lục cũng ôm chặt cánh tay của Tống Thư Hàng. Định luật Murphy nói người ta sợ cái gì thì chắc chắn cái đó sẽ xảy ra. Trước đó cô sợ thiếu niên này mất não, quả nhiên bây giờ não hắn mất thật.
“Yên tâm đi, ta nắm chắc trong lòng mà.” Tống Thư Hàng xòe tay xoa nhẹ lên mái đầu của tiên tử nhỏ nhắn xinh xắn: “Ta sẽ bình an trở về, sau đó đưa cô ra khỏi thế giới độ kiếp này an toàn. Xin lỗi vì đã đưa cô vào không gian này nhé.”
Dứt lời, hắn xốc nách thiếu nữ, bế cô lên, đặt sang một bên.
Tô Thị A Thập Lục: “…”
Tống Thư Hàng đứng dậy, rảo bước đi vào lôi hải.
Hắn đi cực kì phóng khoáng. Trong cảm nhận của hắn, bóng lưng mà hắn để lại cho vị tiên tử nhỏ nhắn xinh xắn kia nhất định là vô cùng vĩ đại và cao lớn.
Như bóng lưng của một người cha vậy.
Không phải Tống Thư Hàng muốn làm cha của tiên tử nhỏ nhắn xinh xắn kia, mà là hắn cảm thấy bóng lưng của mình nhất định phải toát ra khí thế đáng tin như thế.
Sau lưng hắn.
Tô Thị A Thập Lục nhìn thiếu niên đang phóng khoáng đi xa và một trăm hai mươi ba con thánh viên trên đỉnh đầu hắn, vẻ mặt cực kì bất đắc dĩ.
Nói thật, trông thiếu niên có vẻ giống anh bán bóng bay với một trăm hai mươi ba con thánh viên trên đỉnh đầu. Dù ở giữa thế giới thiên kiếp nguy hiểm này, bầu không khí cũng không nghiêm túc nổi.
Bạch long tỷ tỷ yên lặng phủ lên mình Tô Thị A Thập Lục. Tuy cô phụ sinh trên người Tô Thị A Thập Lục nhưng lại không thể can thiệp quá nhiều vào thiên kiếp, nếu không sẽ dẫn đến thiên kiếp dị biến.
Sự tồn tại của bạch long tỷ tỷ vẫn có sự khác biệt với mỹ nhân rắn công đức.
Sức mạnh công đức tạo nên mỹ nhân rắn công đức thuộc về chính Tống Thư Hàng, do hắn tích lũy từng chút một. Cho nên trong thế giới thiên kiếp, mỹ nhân rắn công đức có thể dốc toàn lực ra tay, bởi vì dưới sự phán đoán của thế giới thiên kiếp, cô không khác gì với Tống Thư Hàng.
Còn bạch long tỷ tỷ lại là thủy tổ Kim Long, cho nên trong thế giới thiên kiếp, cô mà muốn ra tay thì phải chú ý chừng mực.

Chỉ sau mấy bước, Tống Thư Hàng đã đến bên cạnh lôi hải.
Đầu tiên, hắn xoay người, đặt tay lên kiếp lôi đang không ngừng phát ra tiếng vang để thích ứng với nhiệt độ nước… nhầm, thích ứng với cường độ của kiếp lôi.
Quả nhiên đúng như hắn tưởng tượng.
Kiếp lôi “có thể hủy diệt tu sĩ lục phẩm chỉ bằng một đòn” mà tỷ tỷ khăn quàng cổ nói căn bản chẳng xi nhê gì với hắn. Đặc biệt là khi có bảo giáp phòng ngự, thậm chí hắn còn không cảm thấy tê vì điện giật.
Thật khiến người ta thất vọng.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một lát rồi đứng dậy bước vào lôi hải, ánh mắt nhìn chăm chú vào sâu bên trong nó.
Ở nơi đó, có một thiên kiếp khiến hắn cũng cảm nhận được uy hiếp đang tụ thành.
Cho nên hắn định đánh trực diện, đập tan thiên kiếp có tính uy hiếp kia, tuyệt đối không để cho nó đánh vào tiên tử nhỏ nhắn xinh xắn nọ.
Sau khi bước vào lôi hải, Tống Thư Hàng dừng lại một chút, xác định không có vấn đề gì mới bước tiếp một bước.
To gan nhưng vẫn cẩn thận.
Cứ thế, hắn lại lội thêm một đoạn trong lôi hải.
“Thế này không được, biết phải đi đến bao giờ? Lướt sóng thì cũng phải có ván trượt chứ!” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Khi đang suy nghĩ…
Thì “Vèo” một cái, một vật có dạng ván trượt đã trôi nổi ngay bên cạnh hắn.
Đó là một tấm thuẫn tạo thành từ mai rùa!
Mà giữa hắn với tấm thuẫn này còn có cảm giác huyết mạch tương liên!
Nhưng cũng như mỹ nhân rắn công đức, khi tấm ván trượt… tấm thuẫn này xuất hiện, thi thoảng lại bị nhiễu hình ảnh, như thể “sự tồn tại” của nó không được ổn định cho lắm.
“Ha ha ha, ta nói ngay mà, nếu ta đã là MT chuyên tu phòng ngự thì làm sao có thể không có thuẫn được? Chắc đây là pháp khí bản mệnh của ta rồi.” Tống Thư Hàng nắm lấy tấm thuẫn này.
Thuẫn nơi tay, tâm không lay.
Có thuẫn ở đây, trong lôi hải này chẳng còn thiên kiếp nào làm tổn thương đến ta được nữa!
Tống Thư Hàng nhấn một cái, đặt tấm thuẫn trên mặt biển, sau đó thả người nhảy lên, chân đạp thuẫn mai rùa.
“Đi!” Tống Thư Hàng vỗ tay thành tiếng.
Một trăm hai mươi ba con thánh viên trên đỉnh đầu hắn cùng đưa tay phải ra vỗ vang.
Đều tăm tắp, ngập tràn cảm giác uy nghiêm.
Vèo!
Thuẫn mai rùa đưa Tống Thư Hàng xông lên trong lôi hải mênh mang.
Tiếng sấm sét nổ vang, những luồng điện không ngừng nổi lên dưới thuẫn mai rùa, nhưng tất cả đều không làm thương tổn được Tống Thư Hàng trên đại thuẫn.
Có vẻ như lôi hải thiên kiếp đã bị chọc giận.
Trên mặt biển, thi thoảng lại có lôi trụ và lưới sét phóng lên, trên bầu trời thì có lôi mâu nhọn hoắt chĩa xuống.
Trên trời dưới đất, đâu đâu cũng là đòn thù và cạm bẫy.
Tống Thư Hàng giẫm trên thuẫn mai rùa, nhạy bén tránh né những cạm bẫy, lao vun vút đi trên lôi hải vô bờ.
Lướt sóng ở lôi hải? Thật luôn!
“Tiếc quá. Ban đầu ta cứ nghĩ mình có thể ngự kiếm phi hành, không ngờ ta lại là thuẫn tu, chỉ có thể ngự thuẫn mà phi thôi.” Tống Thư Hàng bình ổn tâm tình, khống chế tiết tấu hoạt động của thuẫn.
Nhưng thuẫn tu cũng không tệ.
Tuy lúc ngự khí phi hành không được ngầu như kiếm tiên, nhưng lướt sóng dưới biển thì kiếm tiên cũng không nhẹ nhàng như thuẫn tu được!
“Lúc này chỉ còn thiếu BGM!” Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Theo suy nghĩ của hắn.
Mỹ nhân rắn công đức và một tiên tử khác lặng lẽ hiện thân.
Hai vị tiên tử, một người cầm cây đàn tì bà – bảo bối nhặt được ở Tán Tài Vương Tọa.
Một vị khác thì đặt một chiếc cổ cầm trên đuôi rắn – đến từ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú.
Một khắc sau, tiếng đàn sục sôi khí thế vang lên,
Một trăm hai mươi ba con thánh viên trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng ngâm xướng từng tiếng trầm vang hữu lực hòa cùng tiếng đàn, chân long trên cổ dùng thanh âm hoa lệ phụ họa.
Dàn đồng ca vượn, rồng, rắn và mỹ nhân đồng thời hưởng ứng lệnh triệu tập của chủ nhân.
Trong tiếng đàn ca hòa cùng tiếng hát vang, Tống Thư Hàng ngự thuẫn mai rùa, lướt vèo vèo về vị trí thiên kiếp đang phôi thai giữa lôi hải.

Trên khu vực đảo hoang trống không trong lôi hải, Tô Thị A Thập Lục lặng lẽ nhìn thiếu niên bộc trực đang lướt sóng.
“Tỷ tỷ, hắn muốn làm gì vậy?” Tô Thị A Thập Lục nghi hoặc hỏi.
Cô có thể thấy thiếu niên này không chỉ muốn lướt sóng trên lôi hải một cách tầm thường.
“Mục tiêu của hắn có thể là thiên kiếp đang nổi lên sâu trong lôi hải. Có lẽ hắn muốn thăm dò cường độ của thiên kiếp kia.” bạch long tỷ tỷ đã đoán ra mục đích của Tống Thư Hàng.
“Nguy hiểm quá.” Tô Thị A Thập Lục cau mày nói.
“Đừng lo, đến thời điểm then chốt, ta sẽ kéo hắn về. Tuy ta không thể chủ động chống lại thiên kiếp, nhưng trong phạm vi có thể, ta vẫn trợ giúp một chút được cho các ngươi.” Bạch long tỷ tỷ nói.
“Chúng ta có thể vượt qua thiên kiếp này được không?” Tô Thị A Thập Lục hỏi.
Bạch long tỷ tỷ yên lặng.
Hỏi: Tổ hợp một tu sĩ lục phẩm lên thất phẩm + một tu sĩ tứ phẩm lên ngũ phẩm, phải làm gì để vượt qua thiên kiếp bát phẩm?
Đáp: Nằm xuống mà mơ!
Trong tình huống bình thường trừ khi là nằm mơ, nếu không thì chuyện một tu sĩ lục phẩm lên thất phẩm và một tu sĩ tứ phẩm lên ngũ phẩm vượt qua thiên kiếp bát phẩm là điều không thể.
Nhưng đây không phải là tình huống bình thường.
Bạch long tỷ tỷ nhìn thiếu niên đang lướt sóng trên lôi hải kia.
Rõ ràng thiếu niên ấy đã không còn nằm trong phạm trù “bình thường” nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận