Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2191: Chúc mừng Bá Tống nhận được một con mắt

Chương 2191: Chúc mừng Bá Tống nhận được một con mắt
Đợt thứ năm càng thêm mãnh liệt điên cuồng đánh vào hắn như cuồng phong bão táp.
Đúng như dự liệu của thiếu niên ba mắt.
Tống Thư Hàng kêu càng thảm thiết hơn, hai mắt trợn trừng, ý thức bị luồng dữ liệu tấn công đến mức mơ hồ. Hắn đang ở gần bờ vực ‘mất đi ý thức’, chỉ thiếu một chút nữa thôi là sẽ hôn mê!
Lúc này không thừa thắng xông lên còn đợi đến khi nào?
Thiếu niên ba mắt tăng thêm sức lực, đẩy nhanh tốc độ rót dữ liệu, tranh thủ đánh bại Bá Tống.
Chẳng mấy chốc… đợt rót dữ liệu thứ năm đã kết thúc.
Thiếu niên ba mắt yên lặng nhìn Tống Thư Hàng trước mặt.
Lúc này Tống Thư Hàng hô hấp dồn dập, hai mắt không tự chủ mà trợn ngược lên, ngón tay ngón chân co giật, nhưng hắn vẫn giữ được tỉnh táo tối thiểu, chưa hôn mê!
[Tốt lắm, không ngờ ngươi lại may mắn chống chọi được đến đợt thứ năm, nhưng chắc chắn ngươi không qua khỏi đợt thứ sáu đâu!]
Thiếu niên ba mắt thề trong lòng.
“Đợt tấn công dữ liệu thứ sáu bắt đầu!”
Thiếu niên ba mắt bình tĩnh nói.
Đợt tấn công thứ sáu điên cuông hơn, tàn bạo hơn giáng xuống.
Tống Thư Hàng càng thêm khó chịu, đến cả tiếng kêu thảm cũng trở nên yếu ớt, sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy vô lực.
Hắn đã trở thành một con cá mặn, nhìn như một giây sau sẽ lập tức mất đi ý thức, hôn mê bất tỉnh.
Thiếu niên ba mắt lại tăng tốc, tăng cường lực trùng kích bạo phát của luồng dữ liệu.
Chẳng mấy chốc… đợt thứ sáu kết thúc.
Tống cá mặn nhìn như một giây sau sẽ mất đi ý thức lại kiên trì đến cuối cùng.
Rõ ràng hắn thất bại tới nơi rồi, vậy mà lại cố gắng chống đỡ được thêm hai đợt nữa.
Thiếu niên ba mắt: “…”
Tên này gắng gượng giỏi thật đấy!
Chống đỡ đến chết là dùng để nói tới loại người như Bá Tống này đây.
[Ta không tin ngươi còn có thể gắng gượng tiếp nữa!]
Cường độ của đợt thứ bảy đã đạt đến cấp độ chịu đựng của Kiếp Tiên cửu phẩm, bất luận thế nào, Bá Tống không thể chống đỡ tiếp được nữa.
“Đợt thứ bảy bắt đầu!”
Thiếu niên ba mắt kêu lên.
Đợt tấn công thứ bảy càng thêm hung tàn, thậm chí không có nhân tính giáng lâm.
Lần này, Bá Tống Huyền Thánh điều chỉnh lại tư thế ngồi một chút, tiếng kêu thảm của hắn trở nên trầm thấp, biên độ run rẩy thu nhỏ lại, thậm chí vẻ mặt cũng hồng hào hơn một chút.
Hai mắt vốn đang trợn ngược cũng dần khôi phục nguyên trạng.
Hình như hắn có tinh thần hơn một chút thì phải?
Đợt thứ bảy… chấm dứt.
“Bây giờ là đợt thứ tám rồi, lão gia.”
Quản gia tròng mắt đứng bên cạnh nhắc nhở.
Thiếu niên ba mắt: “…”
Tâm trạng vốn đang vui sướng vì tiếng kêu thảm của Bá Tống lại trở nên tồi tệ.
Bầu trời của thế giới sau cánh cửa một lần nữa ngưng tụ mây đen.
“Đợt thứ tám rồi? Còn ba đợt nữa à?”
Tống Thư Hàng thều thào.
Rốt cuộc hắn cũng đã thích ứng được với đau đớn mãnh liệt ‘dữ liệu rót não’ rồi, thiên phú miễn dịch thống khổ được kích hoạt tới cấp độ cao nhất.
Chịu đựng đau đớn… thích ứng đau đớn…
Chỉ cần thích ứng với loại đau đớn này từ tận gốc rễ, về sau cho dù cường độ đau đớn có tăng lên, Tống Thư Hàng cũng có thể thích ứng được trong thời gian ngắn.
“Đến đây nào, tiền bối, đợt thứ tám, ta vẫn chịu đựng tiếp được!”
Tống Thư Hàng kiên định nói.
“Vậy ngươi phải chuẩn bị cho tốt đấy, đã đến đợt thứ tám rồi, nếu đầu có nổ tung thì cũng đừng trách ta nhé.”
Thiếu niên ba mắt nhẫn tâm nói.
Sau đó…
Không biết có phải ảo giác hay không, hắn cảm thấy hình như Bá Tống lại có tinh thần hơn thì phải?
Thiếu niên ba mắt không tin, lần này hắn không nói nhiều nữa mà khởi động đợt thứ chín luôn.
Cường độ của đợt thứ chín khiến cho Bá Tống Huyền Thánh run rẩy một hồi.
Nhưng hắn nhanh chóng hồi phục lại.
Thậm chí tiếng kêu thảm của Bá Tống cũng biến mất, chỉ thỉnh thoảng hít thở mạnh, chứng minh quả thật hắn đang chịu đựng đau đớn khi ‘dữ liệu rót vào não’.
“Đợt cuối cùng rồi, lão gia.”
Quản gia tròng mắt nói.
“Đợt cuối cùng rồi, tiền bối!”
Tống Thư Hàng cũng lên tiếng.
Thế giới sau cánh cửa giăng kín mưa phùn.
“Nói thật cho ta biết, Bá Tống. Ngươi đã giớ thủ đoạn gì từ đợt thứ bảy trở đi thế?”
Thiếu niên ba mắt hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu… Chỉ cần thích ứng với đau đớn, chẳng cần phải dùng thủ đoạn gì nữa!
Thiếu niên ba mắt im lặng hồi lâu, nghiêm túc nói:
“Ta không ngờ ngươi lại có thể chống đỡ được đến đợt thứ mười!”
“Chính bản thân ta cũng không ngờ.”
Tống Thư Hàng thành thực đáp… Hắn tưởng rằng qua đợt thứ sáu là mình toi luôn rồi.
“Trước khi kích hoạt đợt thí luyện thứ mười, ta phải nhắc ngươi chuyện này trước. Trên thực tế, cường độ truyền dữ liệu của đợt thứ mười không được thiết kế cho những tu sĩ có cảnh giới như ngươi. Uy lực của đợt thứ mười còn đáng sợ hơn đợt 1- 9 cộng lại với nhau. Vì thế, ngươi hãy suy nghĩ kỹ xem có muốn tiếp nhận đợt thí luyện thứ mười không.”
Thiếu niên ba mắt nhìn Tống Thư Hàng, nói với giọng nghiêm túc.
“Đến đi, tiền bối. Ta tin tưởng khả năng chịu đựng đau đớn của mình.”
Tống Thư Hàng tự tin đáp.
Tống Thư Hàng tự tin như thế là vì hắn đã hoàn toàn thích ứng với tác dụng phụ đau đớn của ‘rót dữ liệu vào não’ rồi.
Chịu đựng đau đớn – thích ứng đau đớn – hưởng thụ đau đớn.
Cho dù đợt thứ mười mạnh hơn đợt 1 – 9 cộng lại, Tống Thư Hàng cũng có tự tin để trải nghiệm một phen.
“Hy vọng tự tin của ngươi không hại ngươi.”
Thiếu niên ba mắt nghiêm túc đáp.
Nói đoạn, hắn vươn tay ấn lên trán Tống Thư Hàng:
“Đợt thứ mười!!”
Bùm ~~
Đợt dữ liệu cuối cùng ập tới, giống như đạn hạt nhân nổ tung trong đầu Tống Thư Hàng.
Một cơn đau mãnh liệt không thể hình dung bùng nổ.
Nhưng đau đớn chỉ kéo dài trong chớp mắt.
Sau khi đau đớn mãnh liệt qua đi, Tống Thư Hàng cảm thấy đầu óc tỉnh táo, vô cùng dễ chịu.
Thần thức tinh thần lực tăng lên một cảnh giới hoàn toàn mới!
Cảm giác thoải mái thanh tỉnh chính là chỗ kỳ diệu do thần thức thay đổi mang tới.
Tống Thư Hàng không nhịn được bày ra vẻ mặt hưởng thụ.
Nhìn thấy vẻ mặt hưởng thụ vặn vẹo này, thiếu niên ba mắt nổi hết da gà da vịt trên cánh tay.
“Lão gia, Bá Tống bị chơi hỏng luôn rồi.”
Quản gia tròng mắt nhắc nhở.
Thiếu niên ba mắt trầm mặc hồi lâu, không hề do dự mà tăng tốc độ truyền dữ liệu.
Sau mười lăm hơi thở.
Đợt thí luyện thứ mười kết thúc.
Tống Thư Hàng dưới bàn tay của thiếu niên ba mắt tỏ ra thoải mái hưởng thụ.
Thậm chí khi đợt truyền dữ liệu này kết thúc, Tống Thư Hàng còn mơ màng mở mắt ra hỏi:
“Kết thúc rồi à?”
Thiếu niên ba mắt: “…”
Quản gia tròng mắt bên cạnh nhắc nhở:
“Đúng thế, xong rồi. Chúc mừng Bá Tống Huyền Thánh nhé, ngươi đã nhận được con mắt thứ ba của lão gia!”
“Mới thế mà đã xong rồi á?”
Tống Thư Hàng tỏ ra lưu luyến… Hắn có thể cảm nhận được, nếu như tiếp tục truyền dữ liệu một lúc nữa, thần thức tinh thần lực của hắn sẽ còn tiến hóa thêm, thực hiện tiến hóa nước đôi!
Thiếu niên ba mắt: “…”
Một lúc sau.
“Bá Tống, đã đến lúc ngươi phải trở về rồi.”
Thiếu niên ba mắt nói.
Tâm trạng của hắn không tốt, không muốn nói nhiều, chỉ muốn tên chướng mắt này mau mau biến mất.
Dứt lời, thiếu niên ba mắt đặt con mắt thứ ba vào trong tay Tống Thư Hàng.
Tiếp đó hắn xoay người, tóm lấy quản gia tròng mắt, bóp thật mạnh.
Bịch ~
Một tròng mắt nhỏ rơi ra khỏi đồng tử của quản gia.
Thiếu niên ba mắt cầm lấy con mắt mới này, lắp lên trán mình một cách thuần thục.
Quản gia tròng mắt còn có chức năng này nữa cơ à!
“Tiền bối, con mắt này có tác dụng gì vậy?”
Tống Thư Hàng nhìn con mắt trong lòng bàn tay, hỏi.
“Chẳng phải ngươi vừa trải nghiệm một phần chức năng của nó rồi sao.”
Thiếu niên ba mắt dứt lời, đẩy nhẹ Tống Thư Hàng một cái.
Ngay lập tức, Tống Thư Hàng bị đẩy bay ra ngoài, đụng vào cửa gỗ, biến mất ở tận cùng của Tán Tài Vương Tọa.
Mãi tới khi Tống Thư Hàng hoàn toàn khuất bóng, quản gia tròng mắt mới cẩn thận nhắc nhở:
“Lão gia, con mắt ngài tặng đi vừa nãy vẫn còn liên kết với kho dữ liệu.”
Thiếu niên ba mắt: “!!!”
Hủy bỏ liên kết, mau hủy bỏ liên kết ngay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận