Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2194: Tống tiểu hữu, ca ca chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi

Chương 2194: Tống tiểu hữu, ca ca chỉ có thể giúp ngươi đến đây thôi
Mấy tên này hoàn toàn không hiểu tiếng người.
Bất luận mình giải thích thế nào cũng không có tác dụng.
Mỗi khi thế này, Tống Thư Hàng lại thấu hiểu cảm giác của Hoàng Sơn ma ma… Mệt tim quá, muốn nhìn trời.
[Chẳng lẽ từ sau khi ta kế thừa đạo hiệu Trình Lâm này thì cũng kế thừa luôn nhân quả của Trình Lâm à?]
Thế nhưng nhân quả của Trình Lâm… chính là món nợ khổng lồ phá hủy Thiên Đình viễn cổ.
Không được, Bá Tống ta hôm nay không chịu nổi uất ức này, nhân quả lớn như thế, một tu sĩ thất phẩm nhỏ nhoi như ta làm sao mà gánh được?
Oan có đầu, nợ có chủ.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tống Thư Hàng có kế hoạch.
“Vậy thì tới đi!”
Tống Thư Hàng nói với giọng hào sảng.
“Hả?”
Mỹ nhân rắn công đức kinh ngạc nhìn hắn, Thư Hàng đột nhiên hào sảng thế này đúng là hơi đẹp trai.
“Tất cả những kẻ hận Trình Lâm thấu xương cứ việc tới đây đi.”
Tống Thư Hàng nắm tay lại nói.
Chẳng phải các ngươi muốn đánh ‘Trình Lâm’ sao?
Ta cho các ngươi cơ hội!
Nếu như cảm thấy chỉ chọi một mình Trình Lâm chưa đủ kích thích, ta còn có thể giới thiệu cho các ngươi một người anh em tốt của Trình Lâm – đại lão ‘rất muốn chụp một bức ảnh rực rỡ’.
Nếu như cả anh em của Trình Lâm cũng không thể thỏa mãn các ngươi, ta còn có thể giới thiệu một nhân vật thần bí có biệt danh siêu cute là ‘Tiểu Ban Ban’ cho các ngươi luôn!
“Cô muốn làm bọn ta tức chết à?”
Đạo nhân quẻ ngà voi tức giận nói.
Thanh niên mặc áo lông chồn ho khan, bưng chén rượu lên, khó khăn lắm mới dứt ho, nói:
“Huyễn cảnh mà ta bố trí có thể tranh thủ một chút thời gian cho cô. Trình Lâm, đây là lần cuối cùng ta và Nha Tiên giúp cô. Mau rời khỏi thú giới đi!”
Quẻ ngà voi đạo nhân và thanh niên áo lông chồn cùng nhìn ‘Trình Lâm’, sâu trong mắt hai người ẩn chứa sự dịu dàng khôn tả.
Mỹ nhân rắn công đức không hề nể tình mà làm mặt quỷ với hai người.
“Mau đi đi, đừng lãng phí thời gian nữa.”
Thanh niên áo lông chồn lại ho khan.
Quẻ ngà voi đạo nhân bổ sung:
“Trình Lâm… đừng tới thú giới nữa!”
“Vô dụng thôi, đã muộn rồi.”
Đúng lúc này, Bạch tiền bối nhẹ giọng nói.
Dứt lời, hắn khoát tay.
Một cây công đức khổng lồ hiện ra, trên cây đầy mọc ra rất nhiều quả công đức.
Bạch tiền bối vung cây công đức, quét ngang thật mạnh.
Bùm ~~
Dường như có một lực lượng quỷ dị trong không trung bị cây công đức của Bạch tiền bối đánh cho nổ tung, biến mất hoàn toàn.
“Đã có người khóa vị trí của Tống Thư Hàng, sau đó tiến hành tấn công vượt không gian với hắn.”
Bạch Long tỷ tỷ thong thả nói.
Tấn công vượt không gian tầm xa là chiêu số cơ bản của các đại lão cửu phẩm trở lên.
Tống Thư Hàng vô cùng hâm mộ.
Thân là tu sĩ thất phẩm, ‘thủ đoạn tấn công tầm xa’ duy nhất của hắn hiện nay vẫn là ‘ngự đao thuật’ tứ phẩm lấy đầu kẻ địch ngoài ngàn dặm.
“Sao lại nhanh như thế!”
Đạo nhân quẻ ngà voi vội kêu lên.
Thanh niên áo lông chồn cười khổ, uống hết rượu trong chén.
“Hai người các ngươi đi đi.”
Đúng lúc này, Bạch Long tỷ tỷ thong thả nói:
“Các ngươi không cần phải xen vào ân oán giữa Trình Lâm và Thiên Đình viễn cổ. Các ngươi có lập trường của mình.”
“Kim Long tiền bối, lập trường của cô là gì?”
Thanh niên áo lông chồn nhìn Bạch Long.
“Ta à.”
Bạch Long tỷ tỷ ngẩng đầu rồng lên một cách kiêu ngạo:
“Ta đã chết rồi, chết phơi thây rồi. Đối với một người đã chết, lập trường còn quan trọng không?”
“Đi đi, ở lại đây cũng chỉ thành bia ngắm thôi.”
Bạch tiền bối nói.
Dứt lời, hắn lấy tay làm kiếm, vạch một đường, một tia kiếm quang bao lấy mấy người Tống Thư Hàng.
Ngay sau đó, hắn rời khỏi thế giới ảo.
Đạo nhân quẻ ngà voi và thanh niên áo lông chồn yên lặng nhìn nơi đám người Bạch tiền bối biến mất, hồi lâu không lên tiếng.
“Bạch Thánh Quân à.”
Thanh niên áo lông chồn lẩm bẩm.
Đạo nhân quẻ ngà voi:
“Hả?”
“Bạch Thánh Quân mang đến cho ta cảm giác như mối tình đầu của ta vậy.”
Thanh niên áo lông chồn đột nhiên nói.
Đạo nhân quẻ ngà voi: “…”
Hắn bỗng không biết phải tiếp lời người bạn thân này của mình thế nào… Thân là một thầy bói, hắn dựa vào miệng mà kiếm cơm, mồm miệng vốn lanh lợi, nhưng lúc này, hắn lại cảm thấy vốn từ của mình thật nghèo nàn.
Sau một hồi trầm mặc, đạo nhân quẻ ngà voi trầm giọng nói:
“Ta đi theo Trình Lâm, nếu như thật sự đến thời khắc cuối cùng, ta sẽ ra tay.”
Dứt lời, không đợi thanh niên áo lông chồn đáp, đạo nhân quẻ ngà voi đã biến mất.
“Đợi đã, Nha Tiên. Ta chỉ muốn nói, vị Bạch Thánh vừa rồi mang đến cho ta kích thích về mặt thị giác, khiến ta nhớ đến mối tình đầu của mình thôi.”
Thiếu niên áo lông chồn kêu lên, đặt chén rượu xuống, cũng biến mất khỏi thảo nguyên hư ảo này.


Thú giới.
Kiếm quang của Bạch tiền bối che chở đám người Tống Thư Hàng trở về thú giới.
Ở bên cạnh bọn hắn, tầng sức mạnh hư ảo kia đã biến mất.
“Trình Lâm!”
“Trình – Lâm -”
“Trình ~ Lâm ~”
Hơn mười giọng nói cùng vang lên bên tai Tống Thư Hàng, mỗi một giọng nói đều cắn răng nghiến lợi gọi tên Trình Lâm.
Trình Lâm Tiên Tử đúng là một người phụ nữ nghiệp chướng nặng nề.
“Ra!”
Bạch tiền bối quát khẽ, Lưu Tinh Kiếm hiện lên.
Hắn nâng tay lên, Lưu Tinh Kiếm bay ngược lên trời.
Bùm ~~
Trong không trung có một luồng sương mù màu xanh ngọc giáng xuống.
Có thể lờ mờ nhìn thấy sau đám sương mù này có một bóng hình hư ảo đứng trên pháp đàn, miệng lẩm bẩm, thi triển pháp thuật từ xa.
Bình thường khi các đại lão thi triển pháp thuật tầm xa, tiện tay phất nhẹ là có thể phát ra một đòn tấn công uy lực khủng bố rồi.
Mà khi đại lão nghiêm túc lập pháp đàn, làm phép niệm chú… vậy uy lực của pháp thuật sẽ tăng gấp bội.
Lưu Tinh Kiếm của Bạch tiền bối xông lên trời, thân kiếm được sức mạnh công đức gia trì, cắm thẳng vào trong sương mù xanh, kiếm khí phóng ra, chém loạn trong sương mù.
Thế nhưng, đám sương mù này chỉ là ‘quân tiên phong’ mà thôi.
Sau đó lại có mười mấy loại pháp thuật hiện lên bốn phía trong thú giới, tấn công Tống Thư Hàng từ khoảng cách cực xa.
Có luồng sáng thô to, bắn thẳng từ ngoài tầng khí quyển tới, đúng chuẩn công nghệ cao.
Có nguyền rủa trí mạng, vô hình vô chất, không biết bao giờ thì xuất hiện.
Có đao quang sắc bén đột nhiên chui ra, chém về phía Tống Thư Hàng.
Thậm chí có tôi thể đại lão đấm một quyền cách ngàn vạn dặm, quyền kình khóa chặt Tống Thư Hàng, đập xuống thật mạnh, thô bạo vô cùng.
Các đại lão tồn tại từ thời Thiên Đình viễn cổ tới nay có thủ đoạn tấn công phong phú, khiến Tống Thư Hàng vô cùng ngưỡng mộ.
“Bia đá đạo hữu!”
Tống Thư Hàng kêu lên.
Đã đến lúc bia đá đạo hữu xuất hiện rồi.
Ta và ngươi liên thủ, cùng sáng lập truyền kỳ đánh hết các đại lão.
Mà truyền kỳ này sẽ bắt đầu từ việc đối mặt với đòn tấn công tầm xa của hơn mười vị ‘đại lão còn sót lại của Thiên Đình viễn cổ’.
Bia đá đạo hữu: “…”
Cả mười mấy loại tấn công tầm xa này đều có uy lực của ‘Kiếp Tiên cửu phẩm’.
Trong đó, có Kiếp Tiên cửu phẩm ra tay từ xa, cũng có Huyền Thánh bát phẩm mượn pháp khí cửu phẩm, phát động tấn công cấp Kiếp Tiên.
Bá Tống Huyền Thánh quả nhiên là một cái hố to bằng trời.
Cho dù ta nói muốn dẫn ngươi đi đánh đại lão, nhưng mới mở màn đã là cuộc tấn công của hơn mười vị Kiếp Tiên, món khai vị này có quá đáng lắm không?
Bia đá đạo hữu cắn chặt răng.
Ngay sau đó, mấy chữ ‘Tống Thư Hàng chi mộ’ trên người nó bắt đầu lóe sáng.
Tống tiểu hữu, ca ca ta chỉ có thể giúp ngươi tới đây thôi.
Ngươi cứ can đảm mà tiến lên đi, không việc gì phải sợ hãi cái chết.
Ta ở hậu phương chi viện cho ngươi, nếu ngươi có chuyện bất trắc gì, ta có thể đào hố chôn cất ngươi tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận