Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2198: Cô Cũng Chết Rồi Sao?

Chương 2198: Cô Cũng Chết Rồi Sao?
Gọi cha á?
Không ngờ Rồng Đốm two tiền bối còn có sở thích này cơ đấy?
"Tao ăn hai cái thôi, còn dư cho mày hết đấy."*
—— nếu như là cuộc đối thoại giữa bạn bè với nhau, Tống Thư Hàng nhất định sẽ trả lời như vậy.
Tuy nhiên đối với những đại lão như Rồng Đốm two, hắn đương nhiên không thể tìm chết như vậy được rồi.
Muốn tìm chết cũng phải xem xem thiên thời, địa lợi, nhân hòa chứ.
Tống Thư Hàng nghĩ như vậy.
Nhưng lúc này, Rồng Đốm two đại lão lại đột nhiên gửi thêm một câu đến:
“Ăn hai cái á?”
Tống Thư Hàng:
"? ? ?"
Chờ, chờ chút đã!
Vừa rồi ta có truyền năng lượng và kèm theo câu nói nào đâu, mỹ nhân rắn công đức cũng không hề trả lời giùm ta mà.
“Hay đấy, đáp hay lắm.”
Rồng Đốm two đại lão lại gửi một câu tới.
Ngay sau đó, trong đầu Tống Thư Hàng lại vang lên một tiếng chuông thông báo.
“Ting~ 'Tiểu Ban Ban' trong sổ đen đã chuyển tiếp cuộc gọi cho 'Trình Lâm’, đồng thời truyền cho cô ấy một chiêu ‘Đao pháp’.”
Rồng Đốm two đại lão sống ở một thế giới thần bí, ẩn nấp ở chỗ sâu trong di tích động phủ cũ của Trình Lâm, hoàn toàn không can thiệp vào thế giới bên ngoài.
Cho dù có chức năng tán gẫu “Tu chân” của Tống Thư Hàng, nhưng lúc muốn nó truyền một thứ gì đó thì đều sẽ thông qua “Trình Lâm” làm trạm trung chuyển trước đã.
Ngay cả truyền thụ “Đao pháp” cũng không ngoại lệ.
“Ting~ 'Trình Lâm Tiên Tử' trong sổ đen truyền một chiêu ‘Đao pháp’ cho ngươi, tin nhắn đính kèm: Đao pháp này tên ‘Nhân Đao’, chính là từ bi chi đao. "
Tống Thư Hàng:
"? ? ?"
Thân là một con động vật có vú cấn tay nho nhỏ, đôi khi hắn thật sự không thể hiểu nổi tư duy của các đại lão chút nào.
Bởi vì hắn thật sự không hiểu tại sao Rồng Đốm two đại lão lại truyền thụ “Đao pháp” cho mình vào lúc này.
Do đó...
Có nên nhận chiêu “Đao pháp” này không đây?
Tống Thư Hàng vừa mới tìm chết một cách bị động xong, nên có chút chột dạ.
“Ting~, Trình Lâm Tiên Tử gửi kèm tin nhắn: Thư Hàng, trong chiêu đao pháp này ẩn chứa một luồng đao ý của Tiểu Ban Ban, là thủ đoạn mà ta xin hắn dùng để giúp ngươi giải quyết chuyện lần này đấy. Không cần cảm ơn ta đâu~”
Thì ra là vậy.
Chẳng trách vị Rồng Đốm two đại lão từ trước đến nay luôn lười để ý đến hắn lại tự nhiên chạy tới tán dóc, thì ra là do yêu cầu của Trình Lâm Tiên Tử.
“Tóm lại thì ta vẫn phải cảm ơn tiên tử đấy.”
Tống Thư Hàng gửi một câu trả lời.
Trình Lâm Tiên Tử nhanh chóng đáp lại:
“Không cần khách sáo, ngoài ra... Thư Hàng này, ta cũng đã chết đến mức không thể chết thêm nữa rồi, cho nên nếu như lần tới có gặp phải chuyện tương tự thì ngươi cứ nói chuyện riêng với ta đi. Đừng chuyển tiếp cuộc gọi của những người không liên quan cho ta nữa, như vậy ta khó xử lắm đấy nhé.”
Tống Thư Hàng:
"..."
Sau khi thở dài thật sâu, Tống Thư Hàng lựa chọn tiếp nhận “Nhân Đao”.
Từ bi chi đao, cái tên nghe rất có phật tính.
Đao pháp này sẽ đối phó với thành viên của “Thiên Đình viễn cổ” thế nào đây?
Khi Tống Thư Hàng bắt đầu tiếp nhận “Nhân Đao”, Tạo Hóa Tiên Tử đứng bên cạnh hắn đột nhiên lùi lại vài bước theo bản năng —— Trên người Thư Hàng có một luồng đao ý giống như vực sâu không đáy đang ngưng tụ.
Luồng đao ý này khiến cho Tạo Hóa Tiên Tử cảm thấy nặng nề, vô cùng khó chịu, cho nên cô mới lùi lại theo bản năng.
"Thư Hàng, ngươi đang làm gì vậy?"
Bạch tiền bối xoay đầu lại, nghi hoặc hỏi.
"Đây... Hoàn toàn... Không phải... Nhân Đao..."
Tống Thư Hàng ngã sấp mặt về phía trước, hắn giống như một người sắp chết đuối đang tuyệt vọng vươn tay lên trên.
Đao pháp mà Rồng Đốm two đại lão truyền tới thông qua Trình Lâm Tiên Tử hoàn toàn không phải “Từ bi chi đao” gì cả.
Mà là “Tuyệt Chứng Chi Đao”*.
Lúc tiếp xúc với đao pháp này, trong nháy mắt Tống Thư Hàng đã nếm trải được nỗi đau của một nghìn loại bệnh tật.
Từ những loại bệnh đơn giản thường thấy như cảm cúm phát sốt, gãy xương, những loại bệnh về mắt tai mũi họng, bệnh nội tạng, bệnh về máu, bệnh tâm thần, chứng gió ấm, các loại bệnh ung thư... Thậm chí bao gồm cả một số bệnh mà xưa nay con người không mắc phải như bệnh vảy, bệnh mọc sừng.
Bệnh nhỏ bệnh vừa bệnh nặng, bao gồm cả những bệnh nan y mà Tống Thư Hàng biết và không biết, đều xuất hiện cùng một lúc.
Trong đó còn có một số bệnh có thể nói là bệnh nan y đối với tu sĩ —— có chứng tẩu hỏa nhập ma nghiêm trọng, cũng có những pháp thuật tấn công dạng bệnh nan y mà tu sĩ sáng tạo ra chuyên dùng để nhằm vào tu sĩ.
Một nghìn loại bệnh tật, đã vậy còn là phiên bản sau khi được cường hóa bởi đao pháp của Rồng Đốm two đại lão đồng thời lên đài.
Lúc Tống Thư Hàng ngã xuống, nỗi đau của một nghìn loại bệnh tật mà hắn nếm trải được cũng thông qua “Kết nối” để chia sẻ cho mười hai thành viên Thiên Đình viễn cổ kia.
Mười hai thành viên Thiên Đình viễn cổ kia cũng chịu không nổi.
Các nơi trong Thú giới, có mười một vị đại lão của Thiên Đình viễn cổ ngã sấp trên mặt đất.
Nếu như chỉ là nỗi đau của một nghìn loại bệnh phiên bản cường hóa thôi, nói không chừng bọn họ sẽ còn hy vọng cắn răng chịu đựng. Nhưng bên trong nỗi đau một nghìn loại bệnh đó, còn ẩn chứa một luồng đao ý nữa.
Luồng đao ý vô cùng đáng sợ này làm cho ý chí bọn họ trực tiếp tan rã.
Đồng thời.
Trên đỉnh đầu đám người Tống Thư Hàng có một con kỳ lân khổng lồ rơi từ trên cao xuống... Nó chính là thành viên Thiên Đình viễn cổ thứ mười hai đã tấn công Tống Thư Hàng, cũng là kẻ đầu tiên phát hiện chiến lực Kiếp Tiên của “Khí tức Trình Lâm”.
Cơ thể khổng lồ rơi xuống, nếu như để nó rơi thẳng xuống đất thì sẽ là một đợt tai nạn đối với khu vực này.
Nếu như con Kỳ Lân thú với chiến lực Kiếp Tiên này rơi xuống mặt đất, sẽ tương đương với một viên thiên thạch khổng lồ rơi từ trên trời xuống.
Ở phía dưới, Bạch tiền bối đã nhìn thấy Kỳ Lân thú rơi từ trên cao xuống, hắn tế Lưu Tinh Kiếm ra, chuẩn bị đỡ lấy nó.
Tuy nhiên khi Kỳ Lân thú rơi được một nửa thì tốc độ rơi xuống đột nhiên dừng lại.
Bên cạnh người nó, có một cánh cửa không gian mở ra.
Một cái vuốt chim nho nhỏ nhấc cả người nó lên, sau đó từ từ hạ xuống.
Chủ nhân của cái vuốt chim này không hoàn toàn hiện thân. Nhưng chỉ khí tức mà cái vuốt chim này tỏa ra cũng đã vượt xa cấp độ Kiếp Tiên rồi.
Đây rất có thể là một Trường Sinh Giả, hoặc là một tiếp Kiếp Tiên cực mạnh đã gần với cấp độ Trường Sinh Giả, đã đạp ra “đạo” của bản thân.
Cũng chính là do có nó làm hậu phương nên mười hai thành viên của Thiên Đình viễn cổ mới dám trực tiếp tấn công “Dao Trì Nữ Đế” Trình Lâm một cách hăng máu như vậy.
...
...
Một lát sau.
Cái vuốt chim này mang theo Kỳ Lân thú hạ xuống trước mặt Bạch tiền bối và Thư Hàng.
Trên vuốt chim có một con mắt mở ra.
Nó nhìn về phía Bạch tiền bối trước tiên, dừng lại trên người hắn một chút, sau đó thì chớp mắt thân thiện với Bạch.
Sau đó, nó lại nhìn về phía Tô Thị A Thập Lục và Bạch Long, tiếp theo là Tống Thư Hàng đang nằm sấp dưới đất và mỹ nhân rắn công đức.
Giọng nói của một cô gái vang lên từ vuốt chim:
"Kim Long đạo hữu, đã lâu không gặp, cô vẫn khỏe chứ?"
"Không khỏe lắm."
Bạch Long trợn mắt nói:
"Cô không thấy ta đã chết rồi sao?"
Vuốt chim co rút một cái, nó lại nhìn sang mỹ nhân rắn công đức rồi hỏi:
"Cô cũng chết rồi sao?"
Mỹ nhân rắn công đức gật đầu.
Vuốt chim thở dài một hơi rồi tiếp:
"Được rồi... Vậy Trình Lâm thì sao? Tại sao không ra gặp ta chứ?"
"Cô ta cũng chết rồi."
Bạch Long tỷ tỷ bình tĩnh đáp.
"Vừa rồi kỳ lân đã cảm ứng được khí tức của Trình Lâm."
Chim trảo bình tĩnh nói:
"Cho nên, ta chỉ muốn biết, Trình Lâm đang ở đâu?"
Mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu, sau đó cô đưa tay chỉ vào Tống Thư Hàng đang nằm sấp trên đất.
Vuốt chim nhìn sang Tống Thư Hàng ở dưới đất, móng vuốt co rút thêm lần nữa, nói:
"Hắn ư? Hắn là Trình Lâm?"
Nó buông Kỳ Lân thú xuống, bay về phía Tống Thư Hàng, chộp tới muốn lật hắn lại.
*Đây là một trend bên Trung, dùng để đối lại khi có người nói bạn là con của người đó, câu này được lấy trong tiểu thuyết “Lạc đà tường tử” của Lão Xá tiên sinh, đây là câu nói của người ông nói với người cháu, sử dụng câu này để đối lại có nghĩa bạn là ông nội của người đó.
*Tuyệt Chứng: Bệnh nan y
Bạn cần đăng nhập để bình luận