Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2230: Đào Một Động Phủ

Chương 2230: Đào Một Động Phủ
Nhưng sau khi vừa tiến vào không gian thì ngoại trừ vị Viên Viên Tiên Tử kia ra, ngay cả một cọng lông Bá Tống cũng không để lại.
Rõ ràng để đề phòng đám người Bá Tống chạy trốn từ ‘cửa sau’, Kiếp Tiên đầu trọc đã phái người bao vây khắp ‘không gian hồi sinh của Thánh Nhân Nho gia’.
Nhưng vẫn không thấy tung tích đám người Bá Tống đâu cả.
Nói cách khác, đám người Bá Tống không đi ra từ ‘tiểu thế giới trận pháp hồi sinh của Thánh Nhân’, mà trực tiếp vận dụng năng lực không gian để rời đi trong tiểu thế giới này!
“Hệ thống phong tỏa không gian của chúng ta chắc chắn có sơ hở.” Kiếp Tiên đầu trọc cắn răng oán hận nói. Hệ thống phong tỏa không gian phức tạp mà bọn họ vẫn lấy làm tự hào, vốn tưởng rằng có thể cầm chân cả Trường Sinh Giả một thời gian.
Không ngờ đám người Bá Tống có thể đi lại tự nhiên như thế. Đúng là xem hệ thống phong tỏa không gian mà bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo như sân sau nhà mình. Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
Chắc chắn đám người Bá Tống Huyền Thánh đã tìm được sơ hở trong hệ thống phong tỏa không gian của bọn họ.
“Trước tiên hãy dẫn cô ta đi cho ta!” Kiếp Tiên đầu trọc quét mắt về phía Viên Viên Tiên Tử giả.
Viên Viên Tiên Tử giả không chống cự, cô rất phối hợp để thành viên dư đảng Thiên Đình dẫn đi. Thứ chờ đợi cô chính là đại lao Tỏa Tiên ngục.
“Báo tin cho đồng bọn rải rác ở chư thiên vạn giới, bảo bọn họ chú ý hành tung của Bá Tống Huyền Thánh thật kỹ. Có tin gì thì lập tức truyền về… Chú ý, lúc đối mặt với Bá Tống Huyền Thánh, tuyệt đối đừng hành động nông nổi.” Kiếp Tiên đầu trọc ra lệnh.
Nghìn năm đệ nhất thánh đúng là danh bất hư truyền, thực lực và thủ đoạn cũng không phải chuyện đùa.
Kiếp Tiên đầu trọc nhớ lại tình cảnh lúc nhìn thấy Bá Tống Huyền Thánh, dáng vẻ của Bá Tống Huyền Thánh ngoài đời thật còn có khí chất hơn, khiến người ta không muốn đối địch với hắn hơn so với lúc Kiếp Tiên đầu trọc nhìn thấy trong lúc ‘nhân tiền hiển thánh’ nhiều.
Hơn nữa rất có thể Bá Tống Huyền Thánh có quan hệ với Trình Lâm.
Vì vậy, lúc đối phó Bá Tống, nói không chừng còn phải mời Phượng Nghi Cầm Chủ tự mình ra tay.
Sau khi dặn dò, Kiếp Tiên đầu trọc bắt đầu kiểm tra đại trận hồi sinh của Thánh Nhân Nho gia và hồ đen thật kỹ.
Sau khi kiểm tra xong, sắc mặt Kiếp Tiên đầu trọc càng thêm khó coi.
‘Tin tức hồi sinh của Thiên Đế’ mà bọn họ bố trí trong hồ đen đã biến mất toàn bộ.
Hơn nữa, năng lượng của đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho gia cũng bị tiêu hao một phần cực lớn.
“Bá Tống! Trình Lâm!” Kiếp Tiên đầu trọc đánh mạnh một quyền vào hư không.


Chờ sau khi Kiếp Tiên đầu trọc và thành viên dư đảng Thiên Đình rời đi.
Có một mầm cây chui ra từ dưới đáy hồ.
Con thủy thú còn sót lại kia đúng lúc bơi qua phía trên mầm cây nhỏ nọ.
Lúc này, trên mầm cây có một hạt giống lặng lẽ dán lên người thủy thú, bắt đầu mai phục. Đây chính là thủ đoạn của vị Viên Viên Tiên Tử giả kia.
Cô có gan gánh nhiệm vụ xông vào ‘không gian đại trận hồi sinh Thánh Nhân’ thì sẽ không dễ dàng xong phim như vậy.
Đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho gia một mạch hồi sinh bốn vị Kiếp Tiên Nho gia nên tiêu hao cực lớn. Nhưng nó vẫn không sụp đổ, vẫn còn có hiệu quả hồi sinh. Dù sao, lúc Thánh Nhân bố trí đại trận này là để chuẩn bị cho mười ba Kiếp Tiên Nho gia.
[Vẫn còn cơ hội.] chân thân của Viên Viên Tiên Tử giả ẩn núp bên trong hạt giống để chờ đợi thời cơ.
**************
Mặt trăng, hiện thế.
Kiếm quang của Cuồng Đao Tam Lãng xuất hiện cuối cùng.
Phi kiếm dùng một lần mở ra một khe nứt không gian trên tọa độ mặt trăng.
Nửa người của Cuồng Đao Tam Lãng chui ra từ khe nứt không gian thì thấy Bạch tiền bối phiên bản Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục, Vũ Nhu Tử da đen, Vân Tước Tử đều đứng trên mặt đất chờ hắn.
“Tam Lãng tiền bối, ngươi chậm quá.” Vũ Nhu Tử da đen nói.
Cuồng Đao Tam Lãng trịnh trọng trả lời: “Bởi vì ta đang suy nghĩ về một vấn đề, Vũ Nhu Tử ạ.”
“Suy nghĩ ư? Tam Lãng tiền bối đang suy nghĩ gì thế?” Vũ Nhu Tử da đen tò mò hỏi.
Cuồng Đao Tam Lãng chỉ vào bản thân nói: “Cô nói xem, giống như ta bây giờ, một nửa kẹt ở mặt trăng tại hiện thế, một nửa khác kẹt trong khe nứt không gian. Khi khe nứt không gian biến mất thì ta sẽ thế nào?”
“Ngươi sẽ chết.” Vũ Nhu Tử da đen nghiêm túc đáp.
Cuồng Đao Tam Lãng xua tay: “Sẽ chết chỉ là một trong những khả năng đó, ta đang suy nghĩ đến một khả năng khác. Liệu có thể khiến nửa phần trên và nửa phần dưới của thân thể ta bị không gian cắt làm hai nửa, nhưng vẫn có thể hoạt động tự do tựa như hai cá thể hay không?”
“Đừng có tự tìm đường chết.” Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử vươn tay kéo Cuồng Đao Tam Lãng ra khỏi khe nứt không gian.
Sau khi Tam Lãng hạ xuống, thanh phi kiếm dùng một lần trong tay hắn hóa thành gỗ vụn rồi tiêu tán do năng lượng bên trong phi kiếm dùng một lần đã tiêu hao gần như không còn. Nếu lại muộn chút nữa thì khe nứt không gian sẽ đóng kín.
Bạch long tỷ tỷ cười lớn: “Tam Lãng tiểu hữu, nếu như ngươi ra khỏi khe nứt không gian chậm thêm chút nữa thì sẽ giống như Bạch đạo hữu bây giờ vậy.”
Cuồng Đao Tam Lãng nghi hoặc nhìn về phía bạch long tỷ tỷ: “Giống như Bạch tiền bối ư? Vì sao chứ?”
“Bởi vì hiện tại ta đang ở vào hình thức mà ngươi khao khát được có.” Bạch tiền bối phiên bản Tống Thư Hàng dứt lời thì vươn tay nhấc eo mình lên… hai bộ phận trên dưới của thân thể bị tách ra.
Cuồng Đao Tam Lãng trợn to mắt.
Bạch tiền bối bình tĩnh đặt thân thể mình lại, hỏi: “Vân Tước Tử đạo hữu muốn đi đâu tiếp đây? Cần ta tiễn các cô một đoạn không?”
Vân Tước Tử suy nghĩ một lát rồi đáp: “Tiếp theo ta phải về trái đất một chuyến trước trước đã, sau đó có thể sẽ đến Nho gia.”
“Có cần ta đưa các cô đi không?” Bạch tiền bối lại hỏi.
Vân Tước Tử lắc đầu: “Không cần đâu, cũng chẳng gấp lắm.”


Vân Tước Tử và Cuồng Đao Tam Lãng lựa chọn bay về trái đất.
Sau khi từ biệt mọi người, hai người ngự kiếm, đao xông vào vũ trụ rồi biến mất.
Tô Thị A Thập Lục lấy điện thoại di động ra, lắc nhẹ một cái.
Trên mặt trăng có phân bộ của Thiên Hà Tô thị, tín hiệu di động của cô nằm trong trạng thái đầy sóng.
“Ngày 1 tháng 12 rồi.” Tô Thị A Thập Lục nhẹ giọng nói.
“Tiểu Thập Lục phải về à?” Bạch tiền bối hỏi, buổi họp mặt thường niên của Thiên Hà Tô thị sắp diễn ra. Thân là thiên tài thừa kế ‘đạo hiệu chữ số’ của Thiên Hà Tô Thị, Tô Thị A Thập Lục là nhân vật chính trong buổi họp mặt thường niên, cần chạy về sớm để phối hợp với các hoạt động của buổi họp mặt.
“Vâng.” Tô Thị A Thập Lục gật đầu.
Bạch tiền bối cười sờ đầu A Thập Lục, nói: “Vậy khi đó gặp lại trên buổi họp mặt thường niên của Thiên Hà Tô thị nhé, nếu lúc đó Thư Hàng xuất quan thì ta sẽ dẫn hắn tới.”
“Cảm ơn Bạch tiền bối.” Tô Thị A Thập Lục nhỏ giọng nói.
Sức hấp dẫn của Bạch tiền bối + dáng vẻ của Tống Thư Hàng đúng là tồn tại cấp bậc phạm quy với cô.
Làm cho cô ngay cả nói chuyện cũng xìu xuống, chẳng đủ khí thế chút nào.
“Cần ta tiễn cô về Thiên Hà Tô thị không? Ta biết vị trí của Thiên Hà Tô thị đấy.” Bạch tiền bối lại hỏi.
Tô Thị A Thập Lục suy một lát thì gật đầu.
Bây giờ Tống Thư Hàng còn đang bế quan, cô không cần phải bay từ mặt trăng về trái đất một mình.
Bạch tiền bối vươn tay đặt lên người A Thập Lục, năng lực không gian thiên phú khởi động, trực tiếp đưa cô về gần tộc Tô thị ở trái đất.
“Lại nói, hôm nay A Thập Lục tỏa ra hào quang may mắn. Xem ra cô bé sẽ gặp được chuyện vui rồi.” Bạch tiền bối cười nói.
Bên cạnh, Vũ Nhu Tử da đen đang nhân cơ hội thử kết nối với bản thể, muốn chia sẻ ‘trải nghiệm’ gần đây cho bản thể.
“Vậy Bạch tiền bối này, gần đây ta có may mắn không?” Vũ Nhu Tử da đen thuận miệng hỏi.
“Ờm, không nhìn ra được.” Bạch tiền bối nghiêm túc đáp lời.
Bởi vì ấn đường của Vũ Nhu Tử da đen vốn là màu đen mà.
Vũ Nhu Tử da đen: “? ? ?”
“Đi thôi, chúng ta tìm một chỗ trên mặt trăng để đào động phủ cho Thư Hàng đi.” Bạch tiền bối cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận