Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2241: Nên Tới Cuối Cùng Cũng Tới

Chương 2241: Nên Tới Cuối Cùng Cũng Tới
Các tu luyện giả ở một khu vực nào đó trên mặt trăng hôm nay rất hoảng sợ.
Nửa ngày trước, có người nhìn thấy Bá Tống Huyền Thánh đi dạo ở khu chợ trên mặt trăng, dường như đang tìm thứ gì đó. Lúc ấy đã có một vài tu luyện giả sinh ra dự cảm chẳng lành.
Nửa ngày sau… khi trên khoảng đất trống cách khu chợ không xa bỗng nhiên mọc lên một toàn ngọn tháp năm trăm mét, dự cảm chẳng lành của nhóm tu luyện giả kia rốt cuộc cũng trở thành sự thật.
Bá Tống Huyền Thánh đây là muốn xây động phủ mới trên mặt trăng.
Xem ra Bá Tống Huyền Thánh muốn ở lại trên mặt trăng thật rồi.
Nhìn từ góc độ thời gian của Huyền Thánh bát phẩm, e rằng một lần ở này sẽ kéo dài đến mấy trăm năm.
Điều khiến mọi người hoảng sợ hơn chính là, trên tòa ngọn tháp năm trăm mét kia lại có một con mắt rực lửa xuất hiện.
Trên con mắt rực lửa này tràn đầy khí tức của Bá Tống Huyền Thánh, dấu ấn cá nhân vô cùng rõ ràng. Nhìn thấy nó, mọi người không khỏi nhớ lại từng đoạn ký ức nghĩ đến mà kinh kia.
Sau đó… con mắt đang rực lửa kia lại còn tự động xoay tròn.
Nếu như nó chỉ lẳng lặng lơ lửng trên đỉnh tháp thì cũng thôi đi, áp lực tâm lý của mọi người sẽ không lớn đến vậy. Thế nhưng con mắt này lại xoay từng vòng một, mỗi khi nó xoay một vòng thì sẽ lập tức khiến mọi người cảm thấy giống như ‘nó’ đang nhìn mình.
Hơn nữa nó còn xoay tròn cực nhanh, xoay chẳng khác gì quạt máy… đúng là không chừa đường sống cho người ta mà.
“Có ai lớn gan dám đi góp ý với Bá Tống Huyền Thánh cùng ta không?” Một vị tu sĩ có danh vọng kiên trì đứng ra.
Hắn định triệu tập một nhóm tu sĩ đi góp ý với Bá Tống Huyền Thánh, hy vọng con mắt rực lửa này đừng xoay tròn một cách cần mẫn như thế.
Vận tốc xoay này tương đương với quạt gió cấp sáu rồi, hy vọng Bá Tống Huyền Thánh hạ cấp bậc xuống.
Ngay lúc vị tu sĩ có danh vọng này chuẩn bị hành động.
Đột nhiên có tu sĩ tinh mắt phát hiện trên đỉnh tháp nơi động phủ mới của Bá Tống Huyền Thánh có một khe nứt không gian khổng lồ!
“Chấn động không gian? Chẳng lẽ có Kiếp Tiên hiện thân?” Vị tu sĩ vô cùng có danh vọng kia sửng sốt.
“Có phải có Kiếp Tiên tiền bối đúng lúc ẩn cư ở khu vực này với chúng ta không. Sau đó Kiếp Tiên tiền bối cũng không chịu nổi con mắt có vận tốc quay cỡ quạt gió cấp sáu trên đỉnh tháp của Bá Tống tiền bối nên mới tới đó?” Một tu luyện giả thuộc hệ thống pháp thuật phương tây suy đoán.
Mọi người ngẫm lại thì cảm thấy rất hợp lý.
“Tuyệt vời, cứ như vậy, dù là Bá Tống tiền bối thì cũng phải nể mặt Kiếp Tiên tiền bối chứ nhỉ?” Có vị đạo trưởng sờ lồng ngực của mình, cảm thấy rốt cuộc trái tim đang nhói lên của mình cũng bình tĩnh được một lúc.
Nhưng lúc này, có một vị yêu tu lên tiếng nhắc nhở: “Hiện tại đã mừng thầm thì còn sớm lắm… Các ngươi đừng quên tu chân giới có một lời đồn rằng Bá Tống Huyền Thánh kỳ thực không phải là Huyền Thánh. Trên thực tế, hắn là một Kiếp Tiên chân chính. Hơn nữa còn là loại Kiếp Tiên sắp bước ra ‘đạo’ của mình. Sở dĩ hắn lần lượt hiển thánh như thế chỉ là do đang thực tiễn ‘đạo’ của bản thân mà thôi.”
“Hơn nữa, việc Kiếp Tiên tiền bối hiện thân tìm tới tận cửa mới là đáng sợ nhất… Bởi vì điều này có nghĩa là ngay cả Kiếp Tiên tiền bối cũng không chịu được áp lực khi con mắt của Bá Tống Huyền Thánh không ngừng quét hình.” Một vị tiên tử với gương mặt trẻ con bên cạnh yêu tu bổ sung.
Nói cách khác… rất có thể Bá Tống Huyền Thánh còn đáng sợ hơn Kiếp Tiên tiền bối.
Lúc mọi người nghĩ đến loại khả năng này thì trong lòng lập tức trở nên tuyệt vọng.
“Nhưng nếu nghĩ theo chiều hướng tốt, nói không chừng Bá Tống Huyền Thánh sẽ nể mặt Kiếp Tiên tiền bối thì sao? Dù sao thì mặt mũi của Kiếp Tiên tiền bối vẫn lớn hơn mặt mũi của chúng ta.” Một vị tán tiên lên tiếng.
Vì vậy, tu sĩ của cả khu vực đều bắt đầu chú ý đến ‘ngọn tháp của Bá Tống Huyền Thánh’.
Thậm chí bọn họ bắt đầu gọi thêm bạn bè đến…
Trong vòng vài giây, chuyện có Kiếp Tiên đến thăm ngọn tháp của Bá Tống Huyền Thánh đã truyền khắp mặt trăng.
Biệt Tuyết Tiên Cơ đi ra khỏi động phủ của mình, cau mày nhìn ngọn ngọn tháp năm trăm mét phương xa kia: “Bạch Thánh sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?”
Đồng thời, trong động phủ của Thất Tu.
Thất Tu Thánh Quân vốn đang minh tưởng tu luyện cũng bị Lục Tu Tiên Tử đánh thức, vội vàng đi ra khỏi động phủ.
Hắn nhanh chóng gửi tin nhắn về việc này vào nhóm Cửu Châu số 1.


Lúc này.
Con mắt hỏa diễm ngửa mặt lên, tròng mắt khổng lồ tập trung vào khe nứt trên không trung.
Khe nứt không gian dần mở rộng ra.
Ngay sau đó, một con phượng hoàng vô cùng to lớn chui ra từ khe nứt không gian.
Thân thể con phượng hoàng này dài gần hai trăm mét, lúc giang cánh ra thì như che trời lấp đất.
Cô ta chỉ có một móng vuốt, trên móng vuốt mọc ra một con mắt chuyển động vô cùng linh hoạt.
Chính là Phượng Nghi Cầm Chủ, boss của sào huyệt Thiên Đình viễn cổ ở Thú giới, sở hữu sức chiến đấu của Trường Sinh Giả.
Lần trước khi cô ta hiện thân bắt Tống Thư Hàng thì chỉ hiện ra một cái móng vuốt thu nhỏ mà thôi.
Lần này, chân than của cô ta đã trực tiếp giáng lâm.
Sự xuất hiện của cô ta đại biểu cho việc ‘bộ hạ cũ của Đế Tôn’ tấn công sào huyệt dư đảng Thiên Đình viễn cổ thất bại.
Kế hoạch của bộ hạ cũ Đế Tôn thất bại, đoán chừng đã rút lui…
Ngọn lửa trên người Phượng Nghi Cầm Chủ bốc cháy hừng hực, cũng giống như cơn phẫn nộ của cô ta vậy.
Tống Thư Hàng do Bạch tiền bối biến thành hai tay ôm ngực, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.
Mỹ nhân rắn công đức lơ lửng sau lưng hắn.
Tạo Hóa Tiên Tử hắng giọng một cái, chuẩn bị hát vang một khúc bất cứ lúc nào, tay chuyển động phối một đoạn nhạc nền.
Trên bầu trời.
Phượng Nghi Cầm Chủ khẽ cúi đầu, đôi mắt phượng + con mắt trên móng vuốt nhìn Bá Tống Huyền Thánh chằm chằm.
Sau đó, bên cạnh cô ta lại có một cánh cửa không gian mở ra.
Kiếp Tiên đầu trọc dẫn theo hai vị Huyền Thánh bát phẩm hiện thân.
Hai vị Huyền Thánh bát phẩm này đều là tồn tại nắm giữ thần binh Kiếp Tiên, vào lúc mấu chốt có thể chém ra công kích cấp Kiếp Tiên.
“Ngươi đã đến rồi.” Bạch tiền bối mỉm cười.
Ánh mắt hắn quét qua đội hình đám ‘dư đảng Thiên Đình’ này… số lượng thành viên Thiên Đình ít hơn dự tính của hắn.
Nhưng ngẫm lại thì cũng đúng, dù sao dư đảng Thiên Đình vừa đại chiến một trận với bộ hạ cũ của Đế Tôn xong, trong sào huyệt khẳng định còn cần người trấn giữ, tránh cho bộ hạ cũ của Đế Tôn quay trở lại.
Phượng Nghi Cầm Chủ có thể tự mình đến đây, thậm chí còn dẫn theo Kiếp Tiên đầu trọc + hai vị Huyền Thánh như thế này đã là cực hạn mà dư đảng Thiên Đình hiện tại có thể điều động.
“Ta không muốn nói nhảm với ngươi.” Phượng Nghi Cầm Chủ cắn răng mở miệng.
Nói thật, cô ta đang mang đầy phẫn nộ mà đuổi tới đây. Bá Tống Huyền Thánh bị nghi là hậu thủ của Trình Lâm Tiên Tử này không chỉ làm nổ Tỏa Tiên ngục, mà còn phá hủy đại trận hồi sinh của Thánh Nhân Nho gia, hoàn toàn phá hủy kế hoạch của cô ta.
Lúc cô ta tới đây thì hận không thể trực tiếp bóp chết Bá Tống Huyền Thánh.
Nhưng lúc chân chính gặp mặt…
Khi nhìn thấy Bá Tống Huyền Thánh…
Sự phẫn nộ trong lòng chợt biến mất.
Hỏa diễm rực lửa trên người cô ta cũng dần yếu bớt.
Vì vậy, không thể nói chuyện với Bá Tống Huyền Thánh được.
Phải trực tiếp ra tay.
Nếu như nói chuyện tiếp, cô ta sợ bản thân sẽ mềm lòng, không thể hạ thủ được.
Thế nên Phượng Nghi Cầm Chủ không do dự nữa.
Móng vuốt của cô ta đè thẳng xuống ngọn tháp có gắn con mắt hỏa diễm.
Một kích này là có thể trực tiếp giẫm bẹp cả ngọn tháp và Bá Tống.
Đồng thời lúc Phượng Nghi Cầm Chủ động thủ, trong hư không lại truyền đến một đợt chấn động không gian yếu ớt.
Sau đó, hư ảnh một tấm bia lớn màu đen lẳng lặng xuất hiện.
Có một bóng đen đỡ lấy tấm bia, xen lẫn trong cái bóng công kích của Phượng Nghi Cầm Chủ, đồng thời cũng phát động công kích về phía ‘Tống Thư Hàng’.
Mắt Bạch tiền bối sáng lên.
Không ngờ, con cá vẫn mắc câu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận