Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2249: Là Nam, Bá Tống Là Nam!

Chương 2249: Là Nam, Bá Tống Là Nam!
Vừa nghe thấy câu hỏi này, người đàn ông màu vàng lập tức trả lời: “Là nam, Bá Tống là nam.”
Phượng Nghi Cầm Chủ: “???”
Hỏi một đằng trả lời một nẻo thế này là ý gì?
“Không đúng, chờ chút, để ta bình tĩnh lại cái đã.” Người đàn ông màu vàng xua tay lia lịa: “Ta hơi nhạy cảm với cách hỏi vừa rồi của cô.”
Phượng Nghi Cầm Chủ: “Không đúng? Nói vậy Bá Tống là một tiên tử?”
“Không phải ý này, đừng nói lạc đề.” Người đàn ông màu vàng ngồi ngay ngắn, tiến vào trạng thái nghiêm túc: “Sau đây ta sắp tiết lộ một bí mật cực lớn, liên quan đến thân phận của Bá Tống Huyền Thánh, tốt nhất là đừng truyền bí mật này ra ngoài.”
“Ngươi nói đi.” Phượng Nghi Cầm Chủ đáp: “Ta cũng không phải người lắm miệng, nếu thân phận của hắn quả thật có quan hệ trọng đại thì ta tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài.”
“Thật ra không chỉ ta mà cả Phượng Nghi Tiên Tử cô cũng biết hoặc từng nghe nói đến Bá Tống Huyền Thánh, bởi vì... hắn là Thánh Nhân Nho gia chuyển thế!” Người đàn ông màu vàng trầm giọng nói: “Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn lại xông vào không gian đại trận hồi sinh Thánh Nhân Nho gia mà cô âm thầm sắp đặt, bởi vì đó vốn là thủ đoạn do đời trước của hắn bày ra, đời này tự nhiên hắn sẽ trở về. Cũng giống như nhân loại bình thường sau khi lớn lên vẫn cần ăn cơm uống nước vậy, đây là một loại bản năng.”
Phượng Nghi Cầm Chủ: “Thánh Nhân Nho gia chuyển thế?”
Bạch tiền bối ở bên cạnh xoa cằm trầm tư. Thánh Nhân chuyển thế? Tự nhiên đi đến thủ đoạn do đời trước bố trí?
“Điểm này thì không sai đi đâu được, tạm thời thông tin liên quan đến Bá Tống Huyền Thánh đang bị chặn, nhất thời cô không nhớ ra hắn. Nhưng bây giờ cô chỉ cần nhớ kỹ những lời ta vừa nói, khi nào thông tin liên quan đến Bá Tống Huyền Thánh trong đầu cô khôi phục, cô lại cẩn thận đối chiếu với lời của ta, lúc đó cô sẽ phát hiện ra rất nhiều manh mối. Bất kể ánh mắt hay năng lực của hắn, mặt nào cũng mang điểm đặc trưng của Thánh Nhân Nho gia cả.” Người đàn ông màu vàng bày ra vẻ mặt nghiêm túc.
Phượng Nghi Cầm Chủ trầm ngâm suy nghĩ sau đó nói: “Nếu hắn đúng là Thánh Nhân Nho gia chuyển thế thật, vậy ta cũng không tiện so đo với hắn về chuyện liên quan đến đại trận hồi sinh.”
“Nếu không tin, cô có thể sử dụng thủ đoạn lén đến Nho gia hỏi thăm tin tức. Nho gia giữ chuyện này rất kín nhưng với thủ đoạn của cô, nếu chỉ đi xác nhận thông tin hẳn là không khó đâu nhỉ.” Người đàn ông màu vàng nhắc nhở.
“Ngươi không nói thì ta cũng sẽ nghĩ cách đi xác nhận.” Phượng Nghi Cầm Chủ trả lời.
Người đàn ông màu vàng lại nói: “Ngoài ra, có một chuyện ta nhất định phải nói cho cô biết.”
“Ngươi nói đi, ta nghe đây.” Phượng Nghi Cầm Chủ đáp.
Người đàn ông màu vàng: “Nếu cô nhớ lại thông tin về Bá Tống Huyền Thánh, không chừng trong trí nhớ của cô sẽ liên hệ hắn với Trình Lâm. Nhưng cô đừng lo, bởi vì khí tức Trình Lâm trên người hắn chỉ là sự cố bất ngờ thôi, không phải tự có mà là bị dính vào... Hết tháng này, khí tức Trình Lâm trên người hắn sẽ biến mất.”
Phượng Nghi Cầm Chủ vừa nghe thấy cái tên Trình Lâm thì khí tức trên người lập tức mất khống chế.
Sự oán hận của cô đối với Trình Lâm không hề giảm.
“Tại sao chuyển thế của Thánh Nhân Nho gia lại có quan hệ với Trình Lâm chứ?” Phượng Nghi Cầm Chủ nhìn chằm chằm vào người đàn ông màu vàng.
“Cũng chẳng có quan hệ gì hết, chuyển thế của Thánh Nhân từng đi qua di tích của Trình Lâm nên dính khí tức của cô ấy, chỉ vậy thôi.” Người đàn ông màu vàng đáp: “Hơn nữa, Dao Trì Nữ Đế Trình Lâm... cô ấy đã chết hoàn toàn rồi.”
“Ngươi nghĩ ta sẽ tin ư?” Phượng Nghi Cầm Chủ cười lạnh nói.
Người đàn ông màu vàng đứng dậy, trả lời đầy tự tin: “Lần này không giống đâu, lần này cô ấy chết thật rồi, cũng không có cơ hội sống lại. Ngay cả đạo trường sinh của cô ấy cũng không thể thai nghén cô ấy lại. Một tháng sau, trong chư thiên vạn giới sẽ không còn khí tức của Trình Lâm nữa.”
Phượng Nghi Cầm Chủ im lặng.
Một lát sau, cô đột nhiên nhìn Bạch Thánh Quân hỏi: “Bạch Thánh Quân lại có quan hệ gì với Bá Tống Huyền Thánh?”
“Đã từng cảm thấy Bá Tống là một hậu bối bình thường... bây giờ cảm thấy hắn rất đặc biệt.” Bạch tiền bối trả lời.
“Bá Tống Huyền Thánh là Thánh Nhân Nho gia chuyển thế thật à?” Phượng Nghi Cầm Chủ hỏi.
Bạch tiền bối đáp: “Ta từng thấy hắn hiện thân với tư thái Thánh Nhân Nho gia chống lại đại địch.”
Người hiền lành như hắn, vào thời khắc quyết định thế này tự nhiên sẽ đưa ra lựa chọn chính xác nhất. Ít nhất thì hắn không thể gây thêm rắc rối, chỉ cần thuận theo tự nhiên để sự việc tiếp tục phát triển là được.
Phượng Nghi Cầm Chủ lại im lặng trong chốc lát, sau đó đột nhiên hỏi: “Chân của ta đâu?”
“Chờ lần sau gặp mặt, ta sẽ mang chân về cho cô.” Bạch tiền bối gật đầu đáp.
“Được, vậy... chờ trạng thái của Bá Tống Huyền Thánh khôi phục, ta sẽ tự đi xác định hắn có phải Thánh Nhân Nho gia hay không. Nếu đúng, ta và hắn có thể ngồi xuống nói chuyện nghiêm túc với nhau.” Phượng Nghi Cầm Chủ đưa ra quyết định.
“Thế thì tốt quá rồi, nếu đã bàn chuyện xong thì ta đi trước đây.” Người đàn ông màu vàng cười nói. Hắn đứng dậy chuẩn bị rời đi, trông có vẻ rất vội, hình như muốn né tránh gì đó.
“Vậy giữa ngươi và Bá Tống có quan hệ gì với nhau?” Phượng Nghi Cầm Chủ đột nhiên lại nhìn chằm chằm vào vào người đàn ông màu vàng: “Nếu như nói Bạch Huyền Thánh là bạn tốt của Bá Tống, quan hệ rất tốt nên đến tìm ta, muốn giải quyết hiểu lầm giữa ta và Bá Tống Huyền Thánh, thế còn ngươi thì sao?”
Khi đối mặt với chuyện liên quan đến Bá Tống Huyền Thánh, rõ ràng người đàn ông màu vàng tỏ ra quan tâm quá mức.
Thậm chí nếu cô nghĩ kỹ lại... người đàn ông màu vàng nói muốn giúp cô “giải thoát” cũng như đề ra đủ loại phương án hoàn toàn là vì muốn tạo điều kiện thuận lợi cho việc giải quyết ân oán có khả năng tồn tại giữa cô và Bá Tống Huyền Thánh.
Chỉ cần ngẫm lại sẽ phát hiện ra hắn đang thu dọn tàn cục giúp Bá Tống Huyền Thánh.
Cô nhớ hình như hắn đâu có quan hệ gì với Nho gia?
“Bị cô phát hiện ra rồi, Phượng Nghi Tiên Tử cô vẫn tinh ý như thế.” Người đàn ông màu vàng thở dài, xoay người lại.
Phượng Nghi Cầm Chủ nhìn thẳng vào hắn.
“Thật ra... ta là mẹ của Bá Tống Huyền Thánh.” Người đàn ông màu vàng đắc ý nói.
Ngay sau đó một sợi tóc dài sắc bén như trường mâu đâm thẳng về phía eo của hắn .
Sợi tóc dài đâm ra còn mang theo pháp tắc “sinh tử, khô vinh”.
Ting!
Một âm thanh trong trẻo êm tai vang lên.
Người đàn ông màu vàng đắc ý nói: “Thấy không? Dựa theo đối tượng tính cách khác nhau, lúc đánh ta âm thanh phát ra cũng sẽ khác nhau. Lúc Phượng Nghi Tiên Tử cô đánh ta, âm thanh phát ra là tiếng chuông ngân dài, mà lúc vị tiên tử sợi tóc ngố này đánh ta, âm thanh phát ra lại là tiếng ting ting trong trẻo.”
Lúc hắn đang nói chuyện, sợi tóc dài kia lại cuộn thành hình kiếm xoắn ốc, bắt đầu quay điên cuồng.
“Đừng quay, đừng quay nữa, thân thể lần này của ta cứng rắn đến đáng sợ, không thua gì lần trước. Thân thể lần trước cô không cắn nổi, thân thể lần này cô dùng tóc đâm thì chắc chắn cũng đâm không thủng đâu.” Người đàn ông màu vàng cúi đầu, cười dịu dàng: “Thấy cô vẫn bình an vô sự như thế thì ta yên tâm rồi.”
Tóc dài xoay tròn bỗng dừng lại.
“Xin lỗi, lần sau ta sẽ đổi một thân thể yếu hơn để cô đánh một trận cho hả giận, bây giờ ta rất tự tin về khả năng chịu đòn của bản thân.” Người đàn ông màu vàng gõ nhẹ lên sợi tóc dài của Sở các chủ.
Sau đó thân hình hắn lui về phía sau, dung nhập vào trong không gian rồi biến mất ngay tại chỗ: “Phượng Nghi Tiên Tử, cố gắng suy nghĩ nhanh lên nhé.”
Phượng Nghi Cầm Chủ: “...”
Ta sẽ cường hóa trận pháp phong tỏa không gian lên mười lần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận