Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2255: Di Vật Thiên Đạo

Chương 2255: Di Vật Thiên Đạo
Trên khuôn mặt vốn bình tĩnh của Thiên Đế đột nhiên lộ ra vẻ sững sốt.
Kỳ lạ, theo lý thuyết chỉ cần tiếp xúc với đạo của cô thì đối phương sẽ tự động cảm ứng được trạng thái của Thiên Đạo đương nhiệm, cảm ứng được thế giới đang sụp đổ mới đúng, vốn dĩ chẳng cần phải học cách cảm ứng gì cả.
Tại sao Bá Tống lại không cảm ứng được sự biến hóa của Thiên Đạo?
Chẳng lẽ... là do sự đặc biệt của không gian phòng giam thiên đạo? Hay là đạo của Bá Tống khác với người thường?
Thiên Đế lại đưa tay ra lướt trên gương cổ.
Nhưng rất tiếc, trên gương cổ không có câu trả lời thích hợp cho vấn đề ngu xuẩn này của Tống Thư Hàng.
Vì vậy sau khi suy nghĩ một lát, Thiên Đế gửi cho Tống Thư Hàng hai chữ: “Cố lên!”
**********
Trong khe hở tường kép phòng tối Thiên Đạo.
Tống Thư Hàng đần mặt nhìn câu trả lời của Thiên Đế.
Cố lên?
Trên thế giới này đâu phải chuyện gì cũng có thể dựa vào “cố lên” là hoàn thành được.
Hắn cảm thấy đại lão trên thế giới này đều có sở thích “nói chuyện không nói hết, cứ nói một nửa giữ lại một nửa”.
Lẽ nào cảm thấy nói chuyện kiểu này có vẻ thần bí hơn?
Nhưng kiểu nói chuyện này lại chính là tai nạn đối với ma mới “nghe lời”, chẳng may hiểu sai sẽ rơi xuống vực sâu không đáy, sai một ly đi một dặm.
Nhưng may mà ta có ngoại viện!
Tống Thư Hàng bắt đầu liên hệ với Bạch tiền bối two thông qua chức năng chat Tu Chân.
Thân là chúa tể Cửu U, Bạch tiền bối biết nhiều chuyện của Thiên Đạo nhất.
Hơn nữa vừa lúc hắn cũng muốn hỏi Bạch tiền bối có muốn gia nhập nhóm Cửu Châu số 2 không.
“Chỉ cần chức năng chat Tu Chân của ta thăng cấp đủ nhanh, dù là phòng tối Thiên Đạo cũng không thể ngăn cản ta liên hệ với ngoại giới!” Tống Thư Hàng đã tìm được niềm vui trong gian khổ.
Sau đó hắn gửi một điểm năng lượng cho Bạch tiền bối two kèm theo câu hỏi: “Bạch tiền bối, ngài có đó không?”
Một lát sau Bạch tiền bối two trả lời: “Sau này có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng hỏi ta có đó hay không để ta khỏi lãng phí thời gian trả lời câu ‘có đó không?’ của ngươi, mệt lắm.”
Tống Thư Hàng: “...”
Có lý!
Được rồi, vậy nói toạc móng lợn, đi thẳng vào chủ đề luôn.
“Bạch tiền bối, ngài biết chuyện khi Thiên Đạo bắt đầu mất quyền bính, chư thiên vạn giới bắt đầu sụp đổ từ một góc thế giới không ai biết là thế nào không?” Tống Thư Hàng thuật lại nội dung trong tin nhắn mà Thiên Đế vừa gửi cho hắn.
“Thiên Đạo dần mất quyền bính? Ngươi lấy được tin tức này từ đâu thế?” Bạch tiền bối two hỏi ngược lại.
Chuyện Thiên Đạo sắp thoái vị các đại lão trong chư thiên vạn giới đều cảm ứng được, rất nhiều đại lão đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
Nhưng chuyện Thiên Đạo đang dần mất quyền bính, ngay cả Bạch tiền bối two cũng không phát hiện.
Tống Thư Hàng trả lời: “Là Thiên Đế nói.”
“Xem ra trạng thái của Thiên Đạo đương nhiệm còn tồi tệ hơn ta tưởng. Thật ra ở thời đại viễn cổ cũng từng xảy ra chuyện tương tự. Lúc Thiên Đạo đổi nhiệm kỳ, Thiên Đạo tiền nhiệm biến mất, Thiên Đạo kế nhiệm chưa kế thừa thiên mệnh, quyền bính Thiên Đạo quản lý chư thiên vạn giới trở thành vật vô chủ, vì vậy pháp tắc của thế giới bắt đầu sụp đổ từ một góc mà không ai biết.” Bạch tiền bối trả lời.
Nhưng trước kia loại chuyện này đều xảy ra sau khi Thiên Đạo biến mất.
Mà bây giờ Thiên Đạo đương nhiệm vẫn còn tại vị mà loại chuyện này lại xảy ra, không cần nói cũng biết trạng thái của Thiên Đạo đương nhiệm tệ cỡ nào.
“Bạch tiền bối, trong quá trình này ta có cần chú ý điều gì không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Trước đó lúc nói chuyện với Thiên Đế, đầu tiên cô chúc hắn bình an, sau đó lại bảo hắn cố lên.
Cứ có cảm giác hắn cần phải cảnh giác điều gì đó.
Vậy nên Tống Thư Hàng mới hỏi câu này.
“Ưm... Nếu nơi ngươi đang ở trùng hợp nằm trong phạm vi góc thế giới sụp đổ, vậy ngươi phải chú ý một chút. Trong khu vực mất đi pháp tắc Thiên Đạo bao trùm, có thể sẽ xuất hiện một số di vật hung tàn.” Bạch tiền bối trả lời.
Di vật được nhắc đến ở đây là chỉ “di vật Thiên Đạo”.
Nhưng khác với di vật đạo khí như Cửu Tu Phượng Hoàng đao hay hành tinh mọc mắt.
Quái vật xuất hiện trong thế giới sụp đổ có thể được xem là thi thể tinh thần còn lại sau khi Thiên Đạo “chết”.
Không có cách gọi cố định bởi vì hầu như không sinh linh nào trong chư thiên vạn giới từng tiếp xúc với thứ này.
Mỗi lần Thiên Đạo thay đổi, những di vật Thiên Đạo này chỉ xuất hiện trong “thế giới sụp đổ”. Nhưng thế giới sụp đổ đều ở một góc thế giới không ai biết.
Bạch tiền bối two giới thiệu sơ lược cho Tống Thư Hàng biết.
Nghe giới thiệu xong, Tống Thư Hàng lại nói: “Bây giờ ta đang ở trong phòng tối Thiên Đạo, đây hẳn là nơi Thiên Đạo chú ý đặc biệt, chắc sẽ không trở thành địa điểm sụp đổ đầu tiên đâu nhỉ.”
Bạch tiền bối two im lặng trong chốc lát sau đó hồi đáp: “Phòng tối Thiên Đạo? Thư Hàng... ngươi không cảm thấy nơi đó mới phù hợp với miêu tả góc thế giới không ai biết à?”
Một không gian đặc biệt mãi mãi không bị người trong chư thiên vạn giới nhớ đến, ngay cả người bị nhốt trong đó cũng sẽ bị xóa khỏi trí nhớ của người đời. Đây mới là nơi nguy hiểm nhất.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Chắc ta không bất hạnh đến mức đó chứ?
Hơn nữa, nói thế nào nơi này cũng là do chính Bạch tiền bối chọn.
Ít nhiều gì cũng dính chút may mắn của Bạch tiền bối chứ nhỉ?
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư, nước hoàng tuyền bên dưới đảo nhỏ hắn bế quan bắt đầu cuộn trào.
Hình như có thứ gì đó muốn chui ra khỏi mặt nước.
“Số Bá Tống, cẩn thận, có thứ gì đó sắp chui ra kìa.” Bia đá đạo hữu trầm giọng nhắc nhở.
Nó bắt đầu phát huy tác dụng của bản thân, trấn áp, bảo vệ chỗ Tống Thư Hàng bế quan.
Tống Thư Hàng: “...”
Lẽ nào bị Bạch tiền bối two nói trúng rồi?
Tiếp theo là... di vật Thiên Đạo hung tàn sắp chui ra khỏi nước sông hoàng tuyền.
“Bạch tiền bối... nếu là di vật Thiên Đạo, có phải là bao gồm di vật của các đời Thiên Đạo hay không?” Tống Thư Hàng lập tức hỏi Bạch tiền bối.
Nếu là di vật của các đời Thiên Đạo, phải chăng trong đó có di vật của Bạch Thiên Đạo, Thiên Đạo Rồng Đốm, Thiên Đạo tiền bối ba mắt hoặc Công Đức Đạo Nhân Thiên Đạo?
Nếu là di vật của Bạch Thiên Đạo, vậy đó sẽ là Bạch tiền bối four à?
“Không biết, dựa trên nguyên lý thì hẳn là có hết di vật của các đời Thiên Đạo.” Bạch tiền bối trả lời.
Ào~
Có một thứ chui hẳn ra khỏi nước sông Hoàng Tuyền.
Đó là một vật thể hình cầu màu bạc, thân thể của nó như được đúc bằng kim loại nhưng lại có tính lưu động của chất lỏng.
“Không ổn, quẻ hạ hạ... là di vật của đại lão quả cầu béo.” Tống Thư Hàng đau khổ nói.
Di vật cầu kim loại thể lỏng chui ra khỏi nước sông Hoàng Tuyền, nó dừng lại trong hư không một chút sau đó đáp xuống mộ phần của Tống Thư Hàng.
Bia đá đạo hữu truyền âm hỏi: “Thư Hàng, tên này là ai đây?”
“Chắc là di vật của... Thiên Đạo đương nhiệm? Yên tâm, không phải Cầu U U cũng không phải Cầu Thiên Đạo, bia đá tiền bối đừng sợ!” Tống Thư Hàng truyền âm trả lời: “À mà bia đá đạo hữu, tính ra đây mới là tồn tại cấp bậc đại lão đầu tiên mà chúng ta chính thức đối mặt, ngươi có cảm giác bùng cháy không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận