Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2258: Đây Là Số Gia Sản Cuối Cùng Của Ta!

Chương 2258: Đây Là Số Gia Sản Cuối Cùng Của Ta!
Thật ra trước khi bước vào cảnh giới lục phẩm, đối với cá nhân Tống Thư Hàng, có thể tiền quan trọng hơn.
Bởi vì... pháp khí hồi sinh dưới lục phẩm khá rẻ.
Hắn rất thân với đại lão cái gì cũng có thể bán, cũng từng hợp tác nhiều lần với hàng gì cũng có thể bổ tiên tử. Lúc mua đồng vàng hồi sinh ở chỗ tiên tử, mua nhiều còn có ưu đãi, mua mười còn được tặng hai.
Dưới cảnh giới lục phẩm, tiền quan trọng hơn mạng.
Nhưng sau khi bước vào cảnh giới lục phẩm, việc hồi sinh trở nên rất phiền toái.
Pháp khí hồi sinh bình thường không thể thỏa mãn yêu cầu của tu sĩ lục phẩm.
Chân Quân lục phẩm muốn sống lại nhất định phải bố trí trận pháp hồi sinh ở nơi nào đó trong chư thiên vạn giới, ngoài ra còn phải trải qua quá trình nhỏ máu, tỏa hồn, buộc định này nọ mới có thể sống lại.
Vì vậy nước lên thì thuyền lên, cái giá hồi sinh tự nhiên cũng tăng lên.
Mà bây giờ Tống Thư Hàng đã là Tôn Giả thất phẩm, giá cả của trận pháp hồi sinh cấp Tôn Giả càng đắt đỏ hơn, Tống Thư Hàng không đủ khả năng chi trả.
“Thần kích khắc kim nhất kích!” Tống Thư Hàng đưa ngón tay ra, run rẩy điểm về phía trước.
Tiểu trợ lý hạch tâm tuân theo mệnh lệnh của Tống Thư Hàng, ném hết mấy rương linh thạch còn dư lại vừa dời đi ra khỏi thế giới hạch tâm.
Có mấy viên linh thạch vỡ cuối cùng mà Tống Thư Hàng lén giấu kỹ cũng bị tiểu trợ lý hạch tâm moi ra...
Ngoài ra còn có một nhóm bảo vật luyện khí như lông thú mới lấy xuống từ trên người linh thú và ma thú trong thế giới hạch tâm cũng bị ném ra.
Sau một kích này, trên người Tống Thư Hàng ngay cả một viên linh thạch vỡ cũng không có, hoàn toàn trở về trước thời kỳ giải phóng!
Tất cả linh thạch cùng với chút gia sản Tống Thư Hàng mới tích góp được đều đổ hết vào khắc kim nhất kích, dung nhập vào đoàn sáng giữa ngón tay hắn.
Lo số liệu của linh thạch và pháp bảo không đủ dẫn đến uy lực của khắc kim nhất kích không đủ mạnh, Tống Thư Hàng còn truyền hết linh lực trong người vào khắc kim nhất kích, tăng cường uy lực hiến tế.
“Đại lão quả cầu béo, hãy nhận lấy, đây là số gia sản cuối cùng của ta!” Tống Thư Hàng trầm giọng quát.
Bia đá đạo hữu ở bên cạnh nghe thấy những lời này của Tống Thư Hàng, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác chua xót.
Khắc kim nhất kích bắn ra!
Một kiến trúc hình thang đảo ngược hiện ra sau lưng hắn, trên đỉnh kiến trúc hình thang ngược này có một vương tọa, là hư ảnh của Tán Tài Vương Tọa.
Sau đó từng sợi tóc trên đầu Tống Thư Hàng dựng ngược, chỉa thẳng lên trời. Một đầu tóc ngắn chớp mắt lại dài ra, mỗi sợi tóc dài đều nhuộm ánh vàng.
Sức mạnh của Tán Tài Vương Tọa bám vào sau lưng Tống Thư Hàng, hóa thành một đôi cánh ánh sáng khổng lồ.
Trên đôi cánh ánh sáng xuất hiện một con mắt xinh đẹp. Đôi cánh ánh sáng này là một cầu nối, nó có thể làm sức mạnh của con mắt này bắn ra.
Con mắt trên cánh ánh sáng từ từ mở ra, nhìn chằm chằm vào cầu di vật Thiên Đạo. Cùng lúc đó, mắt thần thứ ba trên trán Tống Thư Hàng cũng đồng bộ mở ra.
Mắt thần thứ ba của Tống Thư Hàng vốn là của tiền bối ba mắt.
Mà khắc kim nhất kích này vốn cũng là của tiền bối ba mắt.
Hai bên hỗ trợ lẫn nhau!
Tống Thư Hàng phát hiện uy lực của khắc kim nhất kích được cường hóa, không ngờ mắt thần thứ ba còn ẩn giấu tác dụng như vậy!
“Hãy ăn một phát khắc kim nhất kích người nghèo của ta!”
Xọet!
Ánh sáng giữa ngón tay bắn về phía lỗ đen do cầu di vật Thiên Đạo biến thành!
Lúc một chỉ này điểm ra, trong tường kép không gian phòng giam thiên đạo, tất cả bảo vật ở đằng xa giống như bị một lực hút tác động lên. Đống cát vàng chưa bị cầu di vật Thiên Đạo hấp thu, mảnh vỡ pháp khí, nước sông Hoàng Tuyền có độc, đủ loại pháp vật lung ta lung tung, toàn bộ bị khắc kim nhất kích hút tới, bị hiến tế, dung nhập vào giữa ngón tay của Tống Thư Hàng.
Đây cũng là tác dụng của mắt thần thứ ba trên trán.
Là nó chủ động hút tất cả bảo vật có thể hiến tế ở xung quanh đến, tăng cường uy năng cho khắc kim nhất kích của Tống Thư Hàng.
Trấn thần, mặt trời bia đá trắng.
Thần kích, khắc kim nhất kích chói mắt.
Hai loại công kích VIP phá sản nện lên người cầu di vật Thiên Đạo.
Hai công kích VIP này đang thể hiện rõ cho mọi người hiểu về câu danh ngôn “tiền bạc chính là sức mạnh”!
Chỉ cần chịu đập tiền, kẻ địch sẽ trở nên yếu ớt trước sức mạnh của tiền bạc.
Giống như bây giờ, lực hút của cầu di vật Thiên Đạo tác động lên người Tống Thư Hàng lại yếu bớt.
“Chính là lúc này!” Tống Thư Hàng chớp lấy thời cơ.
Hắn quấn lấy bia đá đạo hữu, tung người nhảy lên.
Hôm nay thế giới hạch tâm rất cố gắng, phối hợp hút Tống Thư Hàng và bia đá đạo hữu vào. Đồng thời sâu trong thế giới hạch tâm có mấy sợi tóc vươn ra, quấn lấy Tống Thư Hàng rồi kéo mạnh một cái!
Ầm!
Sau lưng vang lên tiếng nổ cực lớn nhưng tất cả không liên quan gì đến Tống Thư Hàng nữa.
Ở phía sau... lực hút của cầu di vật Thiên Đạo chỉ có thể cuốn lấy chiếc giầy trên chân Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng và bia đá đạo hữu bình an trốn vào thế giới hạch tâm.
Thế giới hạch tâm lập tức đóng lại, không cho cầu di vật Thiên Đạo có cơ hội xông vào.
“Phù~” Tống Thư Hàng đi chân trần, ngã xuống cạnh hồ suối nguồn sự sống: “Sống, sống sót rồi!”
Vừa rồi hắn đã truyền tất cả linh lực vào trong khắc kim nhất kích, lúc này đang ở trạng thái khô kiệt suy yếu.
Sở các chủ ung dung thu hồi mấy sợi tóc dài, nhìn Tống Thư Hàng đang chật vật hỏi: “Lần này đánh với ai thế? Nếu ta không ra tay kéo ngươi vào, không chừng ngươi đã bị kéo ra ngoài lại rồi.”
Có thể khiến Tống Thư Hàng chật vật như vậy, thực lực của đối phương chắc chắn sẽ không hề thấp.
“Cầu di vật Thiên Đạo.” Tống Thư Hàng thều thào trả lời.
Sở Các chủ: “Gì cơ?”
Vừa nghe thấy hai chữ Thiên Đạo thì cô đã cảm thấy da đầu tê dại.
“Theo như Bạch tiền bối two giới thiệu đó là thi thể tinh thần Thiên Đạo hình thành trong thế giới sụp đổ khi quyền bính Thiên Đạo bắt đầu biến mất, vậy nên mới gọi là di vật Thiên Đạo, nói chung là quái vật rất đáng sợ.” Tống Thư Hàng giải thích.
Sở các chủ: “...”
Đánh quả cầu béo xong lại đi đánh Cầu Thiên Đạo? Thư Hàng lại tiến bộ rồi đấy.
“Hôm nay suýt chút nữa là bể bia rồi.” Bia đá đạo hữu ở bên cạnh rên rỉ than. Nó cũng chẳng tốt hơn Tống Thư Hàng bao nhiêu, một kích “trấn thần” kia của nó cũng thuộc dạng kỹ năng bùng nổ, sau khi dùng xong nó lại cảm thấy bên trong thân bia giống như bị móc rỗng vậy.
“Bia đá đạo hữu, thấy thế nào? Kích thích không?” Tống Thư Hàng quay đầu nhìn bia đá đạo hữu, cười hỏi. Do hắn đi chân trần nên có thể thấy ngón chân của hắn vặn vẹo, co giật. Đây là di chứng do kích thích quá độ để lại.
Bia đá đạo hữu không muốn nói chuyện.
Lúc nó bị Tống Thư Hàng gọi ra từ cấm địa thánh sơn Gars ở thú giới, trong lòng đã có giác ngộ. Lúc đó nó mơ hồ cảm giác được Bá Tống là một cái hố, đại lão hắn chống lại có thể sẽ vượt sức tưởng tượng của nó.
Nhưng bây giờ bia đá phát hiện mình vẫn đánh giá thấp Bá Tống.
Nào có ai đánh đại lão kiểu này?
Đánh đại lão cũng phải theo phương pháp cơ bản chứ?
Bây giờ nó đã biết Tống Thư Hàng là Huyền Thánh rởm, cảnh giới chính thức mới chỉ đến Tôn Giả thất phẩm mà thôi.
Tôn Giả thất phẩm lại chạy đi đánh di vật Thiên Đạo, đại lão ngươi đánh ở đẳng cấp quá cao rồi đấy có biết không?
Thế nên nó không muốn nói chuyện, nó chỉ muốn im lặng mà thôi.
Ở thượng nguồn suối nguồn sự sống, Thông Nương dùng ly lấy một ly nước suối, đưa đến bên miệng Tống Thư Hàng.
“Ực ực ực~” Tống Thư Hàng uống ừng ực: “A, đã quá ~ Cảm ơn Thông Nương, cảm giác như được sống lại ấy.”
Cửu Phượng Hoàng Đao sau lưng Thông Nương bay ra, thân mật lượn quanh Tống Thư Hàng.
Lại có rễ hình chiếu hoa sen hiện ra, hình như chúng đang rút về từ ngoại giới.
“Ơ?” Tống Thư Hàng phát hiện những rễ sen này... đang hấp thu năng lượng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận