Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2281: Hoàng Sơn Tiền Bối Chu Đáo Tỉ Mỉ

Chương 2281: Hoàng Sơn Tiền Bối Chu Đáo Tỉ Mỉ
“Ngươi muốn làm gì à?” Hoàng Sơn Tôn Giả trả lời.
Không biết có phải ảo giác hay không, dường như Tống Thư Hàng ngửi thấy mùi vị ‘cảnh giác’ trong bốn chữ hồi âm của Hoàng Sơn tiền bối.
Làm sao Hoàng Sơn tiền bối có thể cảnh giác với ta được chứ?
Nhất định là ảo giác.
Dù sao lúc mấy tháng trước, Hoàng Sơn tiền bối đã phát cho hắn một bao lì xì lớn vì sự đáng tin của hắn.
“Là như thế này, Hoàng Sơn tiền bối. Ta định dùng ba mươi tài khoản này tạo ra ba nhóm chat khác nhau.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Có tin ta kéo ngươi vào sổ đen không?” Hoàng Sơn Tôn Giả trả lời cực nhanh.
Tống Thư Hàng đần mặt ra: “? ? ?”
“Hoàng Sơn tiền bối ngươi hiểu lầm rồi, ta tạo ba nhóm chat này là để làm chính sự. Ta đang nghĩ bây giờ ta đã có cảnh giới thất phẩm, cho nên muốn xử lý một vài người và chuyện mà ta lưu tâm ở thế tục. Trong đó, ngoại trừ ba mẹ họ hàng thân thuộc ra thì còn có một vài đứa bạn mà ta để ý. Chẳng hạn như ba thằng bạn thân trong ký túc xá của ta, tư chất tu luyện của bọn nó khá kém… cho nên ta muốn lập ba nhóm chat kéo bọn nó vào, nghĩ cách âm thầm chỉ điểm bọn nó một chút.” Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời.
Hắn muốn lấy kinh nghiệm của bản thân làm mẫu, tạo ra cơ hội tiếp xúc với thế giới tu chân cho ba thằng bạn thân.
Thậm chí tương lai, hắn còn có thể cho ba thằng bạn một bệ phát triển càng lớn hơn.
Đến lúc đó, tương lai có được bao nhiêu phúc phần thì phải xem sự cố gắng của ba thằng bạn cùng phòng thôi.
Chủ yếu là hiện nay bản thân hắn không có thủ đoạn ‘nghịch thiên cải mệnh’, những gì hắn làm được chỉ có hạn.
Sau khi Hoàng Sơn Tôn Giả nghe đến đó thì vui vẻ nói: “Tốt lắm… Tính cách cốt lõi của ngươi lại không hề thay đổi, xứng với bốn chữ ‘có tình có nghĩa’.”
Cuối cùng vẫn không bị bệnh xâm nhập vào xương tủy… có lẽ còn giá trị cứu chữa.
Hoàng Sơn Tôn Giả lại nói: “Phương diện tài khoản, tất cả các tài khoản ở chỗ ta đều có thể cho ngươi. Gần đây không rảnh chơi với Vân Vụ… Hơn nữa lần này cũng không muốn phong ấn hắn quá lâu, qua một thời gian ngắn nữa thì ta sẽ thả hắn ra.”
“Cảm ơn Hoàng Sơn tiền bối!” Tống Thư Hàng cảm kích nói.
Hoàng Sơn tiền bối trong cảm nhận của hắn vĩnh viễn là nhân vật trưởng bối đáng tin cậy kia.
“Ngoài ra, sau khi ngươi dùng clone tạo nhóm thì định làm như thế nào? Chung quy ngươi không thể vẫn luôn tự mình điều khiển nhiều clone như vậy, mình tự nói chuyện với mình đúng không?” Hoàng Sơn Tôn Giả hỏi.
“Ta đang muốn tìm một đám con rối thế thân làm thủy quân… lại thêm trong thế giới hạch tâm của ta có mấy vị tiểu tinh linh có thể giúp được, còn có mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử cùng với Vũ Nhu Tử da đen này, rồi linh quỷ của ta, các cô ấy đều có thể tính vào được.” Tống Thư Hàng trả lời.
Đồ vật trên người hắn có số lượng đa dạng, mọi người ra sức giúp một chút… Sau đó hắn lại nghĩ cách để đám con rối spam đó góp chút nhân khí, miễn cưỡng tụ tập thành một nhóm chat ba mươi người cũng không thành vấn đề.
Lúc này, Hoàng Sơn tiền bối nói: “Nếu như ngươi muốn dùng con rối thế thân thì đúng lúc trong tay ta có một đám, ta sẽ gửi cho ngươi luôn, tạm thời cho ngươi mượn dùng đấy. Ngươi chỉ cần để lại một tia thần thức trong đám con rối thế thân này là chúng nó có thể bắt đầu hành động theo suy nghĩ của ngươi. Mấy con rối thế thân này là tác phẩm thất bại khi ta học chế tác con rối trước đây, tuy rằng không thể dùng để chiến đấu, nhưng dùng làm chút chuyện đơn giản thì vẫn không thành vấn đề.”
Tống Thư Hàng nhanh chóng trả lời: “Cảm ơn tiền bối!”
Hoàng Sơn tiền bối vẫn là vị tiền bối tỉ mỉ chu đáo như trước.
Nhóm Cửu Châu số 1 thiếu ai cũng không thể thiếu Hoàng Sơn tiền bối, hắn là xương sống của nhóm Cửu Châu số 1, người có lương tâm cuối cùng trong nhóm.
“Đương nhiên, nhóm con rối của ta sẽ không cho mượn miễn phí.” Hoàng Sơn Tôn Giả bổ sung.
Nguyên tắc của nhóm Cửu Châu số 1: muốn có thu hoạch thì phải trả công.
“Tiền bối, ta không có tiền… Có thể cho nợ trước không?” Tống Thư Hàng sờ túi tiền trống không của mình, chột dạ nói.
Hai chiêu VIP phá sản ‘Khắc kim nhất kích’ cộng thêm ‘trấn thần – bạch nhật’ của bia đá đạo hữu đã khiến Tống Thư Hàng bây giờ không có lấy một viên linh thạch vỡ nữa là. Vốn còn có cơ hội lấy được một khoản thu linh thạch từ Diệt Phượng Công Tử, kết quả khắc kim nhất kích một phát tế ra cả lông… khoản thu linh thạch và hắn cũng lỡ hẹn với nhau luôn.
“Ể? Ta nhớ lúc trước không phải Hằng Hỏa đạo hữu mới đưa một số linh thạch cho ngươi à? Số lượng cũng lớn lắm mà.” Hoàng Sơn Tôn Giả tò mò nói.
Tống Thư Hàng gửi một meme ‘cười khóc’: “Bay đi hết rồi, không phải mấy hôm trước mọi người đều ‘quên mất’ ta ư. Là do ta rơi vào tường kép trong phòng tối Thiên Đạo rồi đánh nhau với một di vật đại lão, linh thạch bị đốt sạch rồi.”
Hoàng Sơn Tôn Giả: “…”
Nghe vào lại thấy chua xót khó tả thế nào ấy.
“Yên tâm đi, ta không cần tiền của ngươi.” Hoàng Sơn Tôn Giả an ủi: “Tháng sau, cũng chính là giữa tháng 1 năm sau, ta muốn lập nhóm xông vào một ‘di tích Hóa Linh’ ở chỗ sâu trong vũ trụ. Hiện tại đang cần một thành viên thuộc loại phòng ngự mạnh, nên ta mới nhớ tới ngươi.” Hoàng Sơn Tôn Giả nói.
“Di tích Hóa Linh ư?” Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
“Di tích Hóa Linh là tên gọi do Lý Đạo Quân ở mặt trăng đặt cho, tên cụ thể của di tích là ‘ngôn ngữ thái cổ’, Lý Đạo Quân cũng không biết. Lần này hắn mời ta, bảo ta kéo thêm vài đạo hữu mạnh mẽ để cùng đi vào di tích kia lần nữa. Nghe nói trong di tích kia có vật chất khiến pháp khí bản mệnh của tu sĩ sinh ra ý thức yếu ớt, hoặc khiến ý thức yếu ớt của pháp khí có tỷ lệ nhất định tiến hóa thành ‘khí linh’. Lần trước Lý Đạo Quân mang ra được một miếng nhỏ… Lần này hắn muốn thăm dò vào nơi sâu hơn.” Hoàng Sơn Tôn Giả trả lời.
“À, thì ra là Lý Đạo Quân ở mặt trăng.” Tống Thư Hàng nhớ ra.
Lần trước lúc trên mặt trăng, Bạch tiền bối do thám được một ít tình báo từ trong miệng ‘người theo dõi’ kia. Trong đó có một phần là tin tức liên quan đến Lý Đạo Quân.
“Không thành vấn đề, Hoàng Sơn tiền bối. Đến lúc đó nhiệm vụ phòng ngự cứ để ta lo.” Tống Thư Hàng cam đoan.
Hắn vẫn rất có lòng tin đối với phòng ngự ‘Thánh thành không bao giờ thất thủ’ từ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của mình.
“Hơn nữa, pháp khí bản mệnh của ngươi là loại tổ hợp tam thập tam thú. Muốn toàn bộ chúng nó sinh ra khí linh là chuyện có độ khó rất lớn. Đến lúc xông vào di tích kia thì ngươi cũng phải nắm lấy cơ hội.” Hoàng Sơn tiền bối dặn dò.
Hoàng Sơn tiền bối lấy cớ ‘thu tiền công’, nhưng trên thực tế là tặng cơ duyên mới đúng.
“Ta sẽ chuẩn bị thật tốt, Hoàng Sơn tiền bối.” Tống Thư Hàng nghiêm túc trả lời.
“Ừm ngươi hiểu được ý của ta là tốt rồi. Cho ta địa chỉ… ta bảo người gửi đồ cho ngươi.” Hoàng Sơn tiền bối nói.
Tống Thư Hàng: “[meme ngoan ngoãn] Bây giờ ta đang ở đại học Giang Nam.”
“Tại sao lại trở về trường học rồi? Cũng đúng, giờ ngươi đã có cảnh giới thất phẩm. Thời gian có thể nán lại trường học không nhiều lắm… Quả thực nên quý trọng chút thời gian này. Cuối cùng nhắc nhở ngươi một việc: lúc khởi động con rối thế thân là cần linh thạch đấy. Ngươi cũng không thể mong đợi con rối thế thân uống gió tây bắc để khởi động đúng không?” Hoàng Sơn Tôn Giả trả lời.
Tống Thư Hàng: “…”
Chờ sau khi hắn có thực lực cường đại, nhất định phải nghiên cứu một con con rối thế thân uống gió tây bắc để khởi động, chuyên phục vụ cho tu sĩ bần cùng khốn khổ.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “Ngoài ra, ta sẽ nén một file tài khoản và mật khẩu của clone lại gửi cho ngươi.”
Một lát sau, Hoàng Sơn tiền bối gửi cho Tống Thư Hàng một file văn bản.
Trong đó chật kín gần ba trăm tài khoản.
Trong ba trăm tài khoản này… ẩn chứa nước mắt của Vân Vụ Đạo Trưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận