Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2283: Thật Ra Lúc Ấy Ta Tính Ba Quẻ

Chương 2283: Thật Ra Lúc Ấy Ta Tính Ba Quẻ
Tống Thư Hàng rất tò mò về kết quả của quẻ bói kia.
Nhưng mà, Hoàng Sơn tiền bối ở đầu bên kia lại im lặng, không trả lời hắn.
Rõ ràng mới vừa rồi còn online, có tin nhắn là trả lời ngay lập tức mà.
“Ể? Xảy ra chuyện gì thế này?” Tống Thư Hàng nghi hoặc nói.
Hoàng Sơn tiền bối lâu vậy mà không hồi âm, chắc chắn không phải do rớt mạng rồi.
Hắn bắt đầu cẩn thận phỏng đoán tâm lý của tiền bối, lẽ nào là Hoàng Sơn tiền bối không muốn trả lời ư?
Vậy là nguyên nhân gì khiến Hoàng Sơn tiền bối không muốn để lộ kết quả quẻ bói?
Chẳng lẽ quẻ bói kia ẩn giấu bí mật gì?


Phía bên kia.
Trong động phủ của Hoàng Sơn Tôn Giả.
Hoàng Sơn Tôn Giả mang vẻ mặt ngưng trọng, ngón tay đang mở danh sách bạn bè ra, chạm vào avatar của Tống Thư Hàng, kéo option ‘xóa bạn’ ra. Hắn của lúc này… dường như đang đấu tranh và lựa chọn.
Hắn đang nghiêm túc suy xét.
Cùng lúc đó, Đậu Đậu lặng lẽ chui vào qua khe cửa của Hoàng Sơn Tôn Giả, định tìm chút đồ ăn. Lúc vừa vào phòng, nó mắt sắc vừa lúc nhìn thấy ngón tay Hoàng Sơn tiền bối đang chạm vào avatar của Tống Thư Hàng, kéo ra giao diện option ‘xóa bạn’
“! ! !” Đậu Đậu giật mình.
Hoàng Sơn đại ngốc lại bị ép đến mức muốn xóa bạn ư!
Trời sập rồi à?
Hoặc là Tống Thư Hàng đã làm một việc tìm chết nghiêm trọng đến trước nay chưa từng có?
Vì vậy, Đậu Đậu rời khỏi phòng Hoàng Sơn Tôn Giả cực nhanh, hưng phấn gửi tin nhắn cho Tống Thư Hàng: “Thư Hàng, ngươi đã làm gì mà ép Hoàng Sơn đến bước này? Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Hoàng Sơn bị dồn ép đến vậy đấy, mau nói cho ta nghe xem nào.”
Tống Thư Hàng phía bên kia đần mặt ra: “Ta có làm gì đâu, hôm nay ta cũng không có làm trò mèo trong nhóm. Lúc ban ngày ta còn giúp giải quyết nguy cơ Đoạn Long tà vọng bên cạnh môn phái của Tố Tố Tiên Tử, tràn đầy năng lượng chính trực mà.”
Chờ chút… chẳng lẽ là vấn đề liên quan đến ‘quẻ tượng’ mà ta vừa mới hỏi kia ư?
Sau khi trả lời Đậu Đậu xong, trong lòng Tống Thư Hàng chợt động.
“Làm sao có thể, nếu như ngươi không làm gì, làm sao Hoàng Sơn lại mở avatar của ngươi lên, thậm chí đã mở option ‘xóa bạn’ ra rồi. Vẻ mặt của hắn rất ngưng trọng, là đang nghiêm túc suy xét việc này đấy.” Đậu Đậu nhanh chóng gõ chứ.
“Nhìn… nhìn trời?” Nội tâm Tống Thư Hàng khiếp sợ đến rối nùi.
Rốt cuộc một quẻ bói kia ẩn giấu cái gì thế này? Vậy mà lại khiến Hoàng Sơn tiền bối đi đến mức muốn xóa kết bạn với hắn.
Lẽ nào, một quẻ kia liên quan đến lịch sử đen tối mà Hoàng Sơn tiền bối không muốn ai biết? Giống như vấn đề ‘tóc dài’ của Bạch tiền bối?
Nhưng vào lúc này, Tống Thư Hàng không có thời gian suy xét nhiều như vậy.
Nếu như hắn không tự cứu mình, Hoàng Sơn tiền bối sẽ thật sự xóa bạn hắn hoặc kéo hắn vào sổ đen mất.
Vì vậy, hắn nhanh chóng gõ lên bàn phím: “Hoàng Sơn tiền bối, đột nhiên ta lại thấy cảm giác thần bí vô cùng quan trọng.”
Đầu bên kia, Hoàng Sơn Tôn Giả sửng sốt.
“Càng có cảm giác thần bí thì sẽ càng khiến người ta cảm thấy tốt đẹp, vừa rồi ta truy hỏi kỹ càng sự việc là làm ngược lại rồi. Về phần quẻ bói mà tiền bối tính ra lúc ấy rốt cuộc là cái gì thì ta cũng không muốn biết đáp án lắm đâu. Bởi vì ta đã ở lại nhóm Cửu Châu số 1, cũng bởi vì các tiền bối mà ta đã nhận được tạo hóa cực lớn. Trong lòng ta chưa từng hối hận.” Ngón tay Tống Thư Hàng gõ nhanh đến nổi gõ ra cả tàn ảnh.
“Ừm, ngươi nói có lý.” Hoàng Sơn tiền bối trả lời.
Rốt cuộc Tống Thư Hàng cũng thở phào nhẹ nhõm… xem ra đã tạm thời qua được ải này rồi.
Cứ như vậy, hắn còn có thể lẳng lặng nằm trong danh sách bạn bè của Hoàng Sơn tiền bối, yên tĩnh mà làm một tiểu đạo hữu.
Trong lúc đang suy tư, Hoàng Sơn tiền bối đột nhiên lại trả lời: “Vừa rồi ta tốn cả buổi cũng không trả lời tin nhắn của ngươi, hẳn là ngươi cũng đoán được chút gì rồi đúng không. Dù sao thì Thư Hàng tiểu hữu ngươi cũng là người vô cùng cẩn trọng, lại có khả năng suy luận tốt.”
Lúc Tống Thư Hàng nhìn thấy những lời này, trong lòng thế mà lại hết sức cảm động, không ngờ Hoàng Sơn tiền bối đánh giá hắn cao như thế.
“Đoán được cái gì? Hoàng Sơn tiền bối ngươi đang nói gì vậy?” Nhưng hắn vẫn nhanh chóng hồi âm.
“Không sao cả, chuyện tới bây giờ cũng không có gì tốt để giấu giếm nữa rồi.” Hoàng Sơn Tôn Giả chậm rãi nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Sao cứ cảm thấy Hoàng Sơn tiền bối muốn cam chịu rồi?
“Ban đầu lúc quyết định có nên để ngươi lại nhóm Cửu Châu số 1 hay không, ta đã tính một mạch ba quẻ.” Hoàng Sơn Tôn Giả tiếp tục trả lời.
Tống Thư Hàng hơi sững sờ.
Ba quẻ?
Để quyết định hắn, kẻ khi đó chỉ là ‘sinh viên đại học bình thường’ có thể ở lại nhóm Cửu Châu số 1 hay không, thế mà Hoàng Sơn tiền bối lại cẩn thận đến vậy ư?
“Quẻ đầu tiên khi ấy có liên quan đến thần điểu và cây cối.” Hoàng Sơn Tôn Giả tiếp tục nói.
Tống Thư Hàng sờ cằm suy nghĩ chốc lát, thần điểu + cây cối… là nó!
“Phượng hoàng và cây ngô đồng?” Hắn trả lời rất nhanh.
“Ừm, vì vậy quẻ đầu tiên đại biểu cho việc ngươi sẽ dục hỏa trùng sinh, trải nghiệm sau đó của ngươi cũng phù hợp với quẻ đầu tiên, ngươi là đạo hữu siêng chết nhất mà ta từng gặp. Về phương diện khác, sau khi ngươi gia nhập nhóm Cửu Châu số 1, đích thật là dục hỏa trùng sinh. Một quẻ này đại biểu cho việc ngươi và nhóm Cửu Châu số 1 thật sự có duyên.” Hoàng Sơn Tôn Giả trả lời.
Tống Thư Hàng: “…”
“Mà quẻ thứ hai có liên quan đến thời gian, chia ra đại diện cho ban ngày và ban đêm.” Hoàng Sơn Tôn Giả tiếp tục nói.
Tống Thư Hàng cau mày suy tư, có liên quan đến thời gian.
Ban ngày và ban đêm.
Trắng và đen.
“Chẳng lẽ là Bạch tiền bối?” Tống Thư Hàng đột nhiên khôn ra, bèn hỏi dò.
“Đúng… đúng là như thế. Lúc đó ta cho rằng một quẻ này có liên quan đến Bạch đạo hữu. Cho nên khi tính ra một quẻ này, ta bèn quyết định để ngươi lại. Cũng giao nhiệm vụ đón Bạch đạo hữu xuất quan cho ngươi.” Hoàng Sơn Tôn Giả trả lời.
Hoàng Sơn Tôn Giả cảm thấy Tống Thư Hàng giải thích vô cùng có lý, thậm chí chính hắn cũng bắt đầu tin tưởng rồi!
“Vậy quẻ thứ ba thì sao?” Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Quẻ thứ ba lại có liên quan đến quay đầu, ánh đèn và con người. Trên thực tế, đến bây giờ ta còn chưa hiểu thấu hoàn toàn quẻ thứ ba này, không nắm được ý tứ của nó. Đây cũng là nguyên nhân vừa rồi ta do dự phải giải thích với ngươi như thế nào.” Hoàng Sơn Tôn Giả trầm giọng nói.
Tống Thư Hàng lâm vào trầm tư lần nữa.
Quay đầu, đèn đuốc, con người?
Quả thực quẻ này rất khó giải thích.
“Tuy rằng không thể hiểu được quẻ thứ ba, nhưng hai quẻ trước đó đã đủ để ta giữ ngươi lại.” Hoàng Sơn Tôn Giả mỉm cười, vươn tay nâng chung trà lên, nhấp một hớp tiên trả.
“Thì ra là thế… Cảm ơn Hoàng Sơn tiền bối giải thích nghi hoặc cho ta. Ngoài ra, Hoàng Sơn tiền bối. Ta muốn dùng clone thêm bạn đứa bạn cùng phòng của ta, nhưng nó lại thiết lập kiểm tra bạn bè, có cách gì tự nhiên một chút để thêm bạn không vậy?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Nếu như vấn đề không cách nào giải quyết bằng vật lý thì ngươi có thể vận dụng một vài pháp thuật nhỏ. Sử dụng thân phận tu sĩ của ngươi linh hoạt vào.” Hoàng Sơn Tôn Giả nhắc nhở.
“Ta hiểu rồi, cảm ơn tiền bối chỉ điểm.” Tống Thư Hàng nói.
Hoàng Sơn Tôn Giả: “Không cần khách sáo.”
Bầu không khí hài hòa giữa tiền bối và hậu bối, giao lưu bắt đầu trót lọt.
Sau khi kết thúc trò chuyện với Hoàng Sơn tiền bối, Tống Thư Hàng lấy ra một tờ giấy trắng, viết lên trên đó.
Thần điểu + cây cối.
Ban ngày + ban đêm.
Quay đầu + ánh đèn + người.
Ba quẻ bói này chắc chắn không đơn giản như Hoàng Sơn tiền bối đã nói.
Bởi vì… nếu đáp án đơn giản như vậy, Hoàng Sơn tiền bối tuyệt đối sẽ không tới mức muốn hủy kết bạn với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận